Trường Sinh Bất Tử

Quyển 10 - Chương 26: Ở thiên đình, cho dù thánh nhân cũng không được càn rỡ!




Si, bại! Chung Sơn không biết nguyên hình của mị là ai, nhưng mị và si lại biết rõ ràng, một là Bao Tự ngày xưa, một là Địa Tạng Vương, si cho dù kém cũng không làm sao được.

Nhưng chỉ vẻn vẹn hai nén hương đã bị bại bởi Ngọc Đế? Thậm chí còn có mị và si cùng đối mặt với Ngọc Đế, tình huống như vậy cũng không địch nổi Ngọc Đế, có thể thấy Ngọc Đế mạnh mẽ cỡ nào.

Si bay ra khỏi hắc động, thiên đạo cũng lại lần nữa bao phủ Si, Mị khôi phục lại thương thế.

Si bị đánh bại! Thiếu một Tổ Tiên, kế tiếp càng không ngoài ý muốn chút nào. Gần như mọi người cũng nhìn ra được, Ngọc Đế chống cự lại Si, Mị, thắng chỉ là vấn đề thời gian.

Kết cục đã định, Di Thiên còn có thể ngồi mặc kệ sao?

Di Thiên Thánh nhân vừa rồi bóp quả đấm lại, giờ lại lần nữa lặp lại.

Nhẹ nhàng phất tay một cái. Hai đường thiên đạo bỗng nhiên từ trong thiên đạo hỗn hợp đi ra.

Mị và miễn cũng lui ra khỏi chiến trường. Hắc động trên bầu trời chậm rãi biến mất.

Ngọc Đế đứng ở trong thiên đạo màu trắng, lạnh lùng nhìn Di Thiên.

Di Thiên Thánh nhân khẽ lắc đầu.

- Si Mị đúng là cho ta không bớt lo, mỗi một cái đều phải bắt ta tự mình ra tay.

Di Thiên Thánh nhân lắc lắc đầu nói.

Đúng vậy, ở trong trí nhớ của Chung Sơn, dường như mỗi một cái đều phải Di Thiên ra tay cuối cùng mới giải quyết xong.

- Lấy thân phận Thánh nhân chèn ép người không phải Thánh nhân, ngươi đúng là không thích hợp làm Thánh nhân.

Ngọc Đế trào phúng nói.

Ngọc Đế đây là trào phúng Di Thiên Thánh nhân căn bản không có khí độ Thánh nhân.

- Miệng lưỡi nhanh nhảu cũng phải có mạng để nói à.

Di Thiên Thánh nhân giọng điệu lạnh lùng.

Tay phải vừa kéo, Di Thiên Thánh nhân rốt cục xuất thủ.

Tay phải vừa kéo, vô cùng vô tận ánh sáng trắng thiên địa tụ đến, hư không chấn động, càng giống như một phương thiên địa sụp đổ.

Tay phải nắm lại, ngón trỏ đưa ra, ngón trỏ đối điện Ngọc Đế điểm tới.

Một chỉ điểm ra, hư không bỗng nhiên xuất hiện một ngón trỏ to lớn, ngón trỏ cũng không cái khí thế cường đại như tưởng tượng, nhưng mà, khi ngón trỏ va chạm vào thiên đạo của Ngọc Đế thì đột nhiên thiên đạo của Ngọc Đế sinh ra từng nếp sóng uốn, một chỉ kinh khủng, khiến cho thiên đạo cũng sinh ra từng tia sóng cuộn, dường như một chỉ này muốn đâm phá thiên đạo vậy.

- Ầm ầm!

Chỗ thiên đạo màu trắng và ngón trỏ khổng lồ, một cái khổng lồ hắc động lại lần nữa xuất hiện, mà thiên đạo to lớn lại giống như bị ngón trỏ thôi động.

Ngọc Đế vươn hai tay ra, áp lên thiên đạo.

Một chỉ này quá mạnh mẽ, Thánh nhân ra tay, sao lại như Tổ Tiên được.

Dưới tiếng nổ khủng bố, thiên đạo Ngọc Đế bị đánh bật về phía Thiên Đình, hoặc là nói bắn về phía Lăng Tiêu Bảo Điện.

Bầu trời vô tận số mệnh cùng với Ngọc Đế bị cỗ cự lực này đẩy về.

Đến chô biển mây, cự long màu vàng quanh người Ngọc Đế bỗng nhiên hiện ra. Cự long khổng lồ điên cuồng rút ra số mệnh lực trong biển mây dung nhập vào trong cơ thể Ngọc Đế.

- Grào.................!

Kim Long số mệnh rít gào một tiếng, Ngọc Đế thân hợp thiên đạo ầm ầm tăng vọt gấp ab, mạnh mẽ đánh tới ngón trỏ kia.

- Thình thịch..........

Cả một vùng trời, hoàn toàn biến thành hắc động. Hư không bị xé rách ra không chỉ gấp ba.

Đợi hắc động chậm rãi tán đi mới lần nữa hiện ra cảnh sắc một phương.

Ngọc Đế đế mũ hơi tán loạn, nhưng mà ngón trỏ vừa rồi tấn công lại biến mất.

Ngọc Đế lạnh lùng nhìn Di Thiên Thánh nhân, không khỏi khe khẽ thở dài.

Hiển nhiên một kích tiện tay vừa rồi của Di Thiên Thánh nhân tạo thành rung động quá mạnh mẽ.

Thánh nhân uy? Đây là Thánh nhân uy?

Di Thiên lần đầu tiên thất bại, đương nhiên đây cũng chỉ là tiện tay điểm ra một cái, Thánh nhân cường đại căn bản không phải phàm nhân có thể hiểu được. Mặc cho Ngọc Đế ngươi cường thế, ở trước mặt Thánh nhân vẫn không có chút dùng được.

Mà bên kia, Hạo Mỹ Lệ lộ ra vẻ lo lắng, mà Chung Sơn hai mắt híp lại.

Bốn đại bộ châu, đây chính là một cái lãnh thổ quốc gia khổng lồ chí cực điểm, so với Phong Trủng Cương Vực của mình còn lớn hơn, Ngọc Đế thống lĩnh bốn đại bộ châu, chỉ vẻn vẹn mượn số mệnh lực trên biển mây, căn bản còn chưa hoàn toàn điều động thế của thiên hạ.

Ít nhất Ngọc Đế còn chưa mượn dùng lực lượng của dân chúng. Ngọc Đế vì sao không muốn mượn dùng lực lượng của dân chúng? Chẳng lẽ Ngọc Đế tự tin lớn như vậy? Nhưng vừa rồi căn bản không địch Di Thiên Thánh nhân a.

- Thế nào! Còn có thủ đoạn khác?

Di Thiên Thánh nhân lộ ra nụ cười lạnh nói.

Ở trong mắt Di Thiên Thánh nhân, lần này mình thắng chắc, mới vừa một lần ra tay, Di Thiên Thánh nhân đã thử ra nông cạn của Ngọc Đế, cho dù hiện tại mượn dùng tất cả lực lượng bốn đại bộ châu, cũng đừng mơ tưởng địch lại mình.

- Di Thiên! Đến bây giờ, ngươi không phát hiện gì sao?

Ngọc Đế bỗng nhiên lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Khi nói chuyện, Ngọc Đế thậm chí thu lại thiên đạo, chậm rãi từ trên không trung hạ xuống, đáp xuống chỗ Cửu Long Thiên Ỷ.

Phát hiện cái gì?

Trong chúng thần, rất nhiều người cũng không hiểu được, đương nhiên cũng có hiểu người, sắc mặt cũng tràn ngập tự tin.

Mà Chung Sơn chính là từ trong đó phát hiện một chuyện!

Thiên Đình, Thiên Đình khổng lồ, vừa rồi chiến đấu kịch liệt bao nhiêu, tuy rằng hắc động cách Thiên Đình rất xa, nhưng không gian chấn động lại ép tới Thiên Đình, bên trong Thiên Đình tuy rằng không ngừng nổ vang, nhưng từ cách rất xa, không gian chấn động đến gần liền biến mất không thấy, nói cách khác, có một loại năng lượng không rõ bảo vệ Thiên Đình. Các kiến trúc Thiên Đình, không ngờ không sụp đổ dù chỉ 1 cái.

- Thiên Đình?

Di Thiên Thánh nhân trầm giọng nói.

Ngọc Đế đã hạ xuống trước Cửu Long Thiên Ỷ, nhưng chưa hề ngồi xuống, mà lại đứng chắp tay nhìn bầu trời.

- Đúng vậy Thiên Đình, đây là Thiên Đình duy nhất của dương gian, cũng là chỗ ngươi không thể tới!

Ngọc Đế trầm giọng nói.

- Ầm!

Trong nháy mắt Ngọc Đế nói xong, một tiếng nổ lớn vang lên, ở chỗ Nam Thiên Môn, một cái thiên đạo nối liền trời đất xông lên. Giống như thiên đạo vây khốn Địa Tạng Vương lúc trước, tới quá đột ngột.

- Ầm! Ầm! Ầm!...

Từ các phương, phương tây, phương bắc đều có một thiên đạo dựng lên, tiếp đó càng ngày càng nhiều, bốn phía Thiên Đình khổng lồ, từng đạo thiên đạo đột ngột từ mặt đất mọc lên, xuyên qua thiên địa.

Một cái, hai cái, tam cái, mười cái, 40 cái, bốn mươi chín cái!

Tận bốn mươi chín đường thiên đạo mọc ra vây quanh Thiên Đình, bốn mươi chín đường, màu sắc khác nhau, thiên đạo khác nhau, suốt bốn mươi chín đường.

Dường như có bốn mươi chín Tổ Tiên thủ hộ Thiên Đình vậy.

Từng cái thiên đạo trào ra, tự nhiên tạo thành một đại trận thiên đạo hỗ trợ lẫn nhau.

Di Thiên Thánh nhân có Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận. Mà chung quanh Thiên Đình cũng có bốn mươi chín đường thiên đạo.

Từ số lượng như thế có thể nhìn ra, Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận này có vẻ có chút không bằng, đương nhiên, có khi lực lượng không thể dùng số lượng để định.

Tuy nhiên Thiên Đình có thiên đạo bốn phía thủ hộ, cũng đủ biểu hiện ra sự cường đại của Thiên Đình.

Nhìn một cái thiên đạo bỗng nhiên hiện ra, trong lòng Chung Sơn hơi hơi rung động, đây là nội tình Thiên Đình sao?

Hạo Mỹ Lệ mỉm cười, mà chúng thần Thiên Đình giờ phút này có rất nhiều người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ở Thiên Đình làm quan nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ không nghĩ tới Thiên Đình có thứ thủ hộ mạnh như vậy, bốn mươi chín thiên đạo thủ hộ?

Bên ngoài bốn mươi chín thiên đạo, Di Thiên Thánh nhân lạnh lùng nhìn, Si Mị Mị đã bị hắn lật tay thu vào.

- Thiên đạo thủ hộ? Thiên Đình này quả nhiên là bút tích của Hồng Quân, đúng là tâm huyết của Hồng Quân!

Di Thiên Thánh nhân bỗng nhiên trầm giọng nói.

- Đúng vậy, chính là do Hồng Quân Đạo tổ làm ra, Thiên Đình chính là Thiên Đình, nơi Thiên Đình cho dù là Thánh nhân cũng không được càn rỡ!

Ngọc Đế trầm giọng nói.

Nơi Thiên Đình cho dù là Thánh nhân cũng không được càn rỡ?

Khẩu khí này nếu như là trước kia, bất kể ai nghe xong đều cười nhạt, nhưng trước bốn mươi chín thiên đạo thủ hộ này, Ngọc Đế nói ra lời này thì là điều đương nhiên.

Ngọc Đế không sợ Di Thiên! Ngạo thị Thánh nhân!

- Khẩu khí thật là lớn, bút tích của Hồng Quân? Ta muốn nhìn xem Hồng Quân đã chết, làm thế nào ngăn lại Thánh nhân còn sống!

Di Thiên lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, Di Thiên lật tay đánh ra một chưởng, hư không xuất hiện một mảnh hắc động, thiên đạo thủ hộ Thiên Đình, nhưng Thánh nhân lực dù sao cũng quá mạnh mẻ.

Đại trận thiên đạo khổng lồ, dường như mạnh mẽ bị Di Thiên xé ra một cái miệng lớn. Di Thiên Thánh nhân mạnh mẽ phá mở phòng ngự của Thiên Đình, trong lòng mọi người khẩn trương. Di Thiên đạp bước tiến vào.

Chúng thần lộ ra một cỗ lo lắng, mà Ngọc Đế vẫn lạnh như băng.

Ngay lúc Di Thiên Thánh nhân đạp bước tiến vào trong đại trận thủ hộ.

Cả Thiên Đình đều lắc lư.

Tiếp đó, phía sau mọi người, Lăng Tiêu Bảo Điện khổng lồ đột nhiên run rẩy.

Vị trí chỗ Lăng Tiêu Bảo Điện bỗng nhiên lại xuất hiện một cái thiên đạo.

Thiên đạo thứ 50!

Không, cũng không phải giống như thiên đạo.

Các thiên đạo khác mặc dù có màu sắc, nhưng cũng còn tính trong suốt, mà thiên đạo bao phủ Lăng Tiêu Bảo Điện, lại rất bình thường. Một cái thiên đạo giống như cẩm thạch xông lên tận trời.

Mà thiên đạo này uy thế không quá lớn, dường như căn bản không có chút uy áp nào vậy, nhìn như rất yếu nhưng mà lại khiến cho Di Thiên Thánh nhân nhảy vào Thiên Đình ngừng lại.

Giờ khắc này, đại trận thiên đạo bảo vệ Thiên Đình chỉ hơi chấn động, mà ở bên ngoài, thì lại khủng bố lay động, toàn bộ bốn đại bộ châu đều trở nên lắc lư.

Tây Ngưu Hạ Châu, Đại Lôi Âm Tự.

A Di Đà Phật vừa mới trở về đang giảng thuật với một đám Phật Đà, bỗng nhiên mặt đất dưới Đại Lôi Âm Tự lắc lư, A Di Đà Phật ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Đình.

Bắc Câu Lô Châu, Thánh Thi Sơn, Tạp đang bế quan, bốn phía đột nhiên chấn động, Tạp chậm rãi đi ra Bích Du Cung, nhìn về phía Thiên Đình.

Phương đông, cách Đông Hải một phiến lãnh thổ quốc gia, Đại Tần.

Hàm Dương thánh đô Đại Tần, Doanh ngừng triều hội, mang theo quần thần đi ra đại điện, nhìn về hướng Thiên Đình phía tây.

Phương bắc, Lỗ Cương, Khổng Tử đứng ở trên một đỉnh núi cao, ngắm nhìn phương hướng bốn đại bộ châu, nhưng cũng không đi tới.

Thiên đạo nồng đậm vừa ra, cả Thiên Đình dường như phát sinh biến hóa vi diệu vậy. Di Thiên Thánh nhân nhìn chằm chằm thiên đạo nồng đậm, thân hình ngừng lại, hiển nhiên thiên đạo nồng đậm này mang đến rung động to lớn.

Sau khi thiên đạo nồng đậm ra ngoài, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện, bên ngoài thiên đạo nồng đậm này, loáng thoáng hiện ra từng chút từng chút bóng mờ.

Hình dạng bóng mờ lại làm cho người ta có cảm giác thương hải tang điền, nhìn bóng mờ này, dường như nhìn thấy năm tháng trôi qua vậy.

- Hồng... Quân...!

Di Thiên Thánh nhân mang theo cảm xúc không rõ kêu lên.