Cơ hồ bị quên lãng thập thất hoàng tử nay lại đột nhiên có thái giám đến viếng thăm đây không phải chuyện đùa trong phủ ngoài Đế Tân ra tất cả những người khác đều nhanh chóng tập trung ở đại sảnh. Đế Tân bước vào đại sảnh ý bảo thái giám tuyên chỉ.
- Hừ!! Đây chính là phế vật thập thất hoàng tử sao?
Thấy Đế Tân thái độ thái giám cực kỳ bất mãn bất quá đối phương dù sao cũng là hoàng tử, hắn cũng không tiện gây khó dễ như thế chỉ đành dùng bén nhọn âm thanh mang theo ngạo mạn tuyên đọc thánh chỉ, Đế Tân mặt không đổi sắc im lặng nghe. Nội tâm bắt đầu nghĩ:
- Thiên triều khi vận cũng bắt đầu lay động rồi!! Không biết lần này tranh phong sẽ có mấy người ra tay đây!!
Sau một hồi dài dòng thái giám cũng tuyên chỉ xong ý đã tới kỳ hạn ba mươi năm một lần các nước đều phái sứ thần tới triều cống. Thiên tử muốn Đế Tân cùng các hoàng tử khác cùng hoan nghênh các nước sứ thần!! Thứ nhất là tự tôn cao bản thân nữa biểu hiện lễ nghi quan trọng nhất là khảo sát chúng hoàng tử.
- Biết!!
Đế Tân cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu nói. Tiếp theo ở thái giám sắc mặt khó coi Đế Tân hạ lệnh đuổi khách, một tháng tiếp theo Đế Tân vẫn như bình thường đều đặn luyện công.
- Điện hạ cái này còn có nửa tháng các nước sẽ tới triều cống thiên tử chúng ta còn chưa làm gì sao?
Tần Mộ Ca thấy vậy có chút gấp gáp hỏi. Chuyện này là thế nào? Điện hạ không phải muốn thiên tử vị sao? Bây giờ chính là ngàn năm khó có cơ hội tốt không phải nên trước mặt thánh thượng lưu lại ấn tượng tốt sao lại không có hành động gì?
Nghe được Tần Mộ Ca câu hỏi Đế Tân nhìn hắn nói:
-Không cần lo lắng bây giờ chúng ta chỉ cần yên lặng đứng xem là được!! Nếu ta đoán không lầm lần này các nước tới triều cống nhất định có chuyện lớn xảy ra!! Qua được cửa này hay không phải xem Đại Tề thánh thượng thủ đoạn rồi!!
Nói tới đây Đế Tân nhìn phương xa thầm nói. Từ Đại Thế Giới tới đây người ai không phải chí cao vô thượng tuy bây giờ chuyển thế tới đây nhưng ai lại có thể chấp nhận có một thánh thượng ngồi lên trên đầu mình.
Bọn họ lúc này còn đang ở trưởng thành giai đoạn nhưng mỗi người đều giống như hắn có chuẩn bị một chút đối với Đại Tề thánh thượng nhất định có người không nhịn được xuất thủ dò xét.
- A!! Sinh loạn chuyện này sao có thể chứ!!
Tần Mộ Ca nghe vậy không tin nói.
Thấy hắn như vậy Đế Tân cũng không để ý xoay người trở lại phòng ngủ nói:
- Cuộc thịnh hội này tuy sẽ phát sinh loạn cục nhưng sẽ không có vấn đề lớn!! Dù sao Đại Tề để uẩn cũng không đơn giản.
Nói tới đây hắn hơi nghiêng đầu nhìn về hướng Đại Tề khí vận biển mây. Nơi đó khí vận sôi trào gần như vô lượng vô tận cơ hồ đã tới Thiên triều cực hạn không phải chuyện đùa!!
Thời gian trôi qua, Đế Tân cuộc sống một như thường lệ. Nhưng, cả tòa hoàng thành lại phi thường náo nhiệt, kể cả Đế Tân Đại Tề thánh thượng tổng cộng mười bảy hoàng tử. Trong lúc này, tất cả hoàng tử rối rít chuẩn bị muốn thật tốt biểu hiện một phen.
Cùng lúc đó, toàn bộ tiểu thiên giới trung, lấy tứ đại đế triều cầm đầu, kể cả mỗi người tất cả phụ thuộc hoàng triều, vương triều, đều phái ra vương hầu, sứ thần lên đường, Triều bái thánh thượng.
Một tháng, có thể nói nháy mắt là đến! Đại Tề hoàng thành, từ từ náo nhiệt. Bởi vì trước, nhận được trong hoàng cung truyền tới ra lệnh,Đế Tân để cho Tần Mộ Ca thay thế mình nghênh đón khách. Dù sao mọi người đều biết, hắn thập thất hoàng tử là một ngu ngốc hoàng tử, không xuất hiện cũng hợp tình hợp lý.
..............
Một ngày này, thiên thu thịnh điển. Đại Tề thiên triều chánh điện trước, chín ngàn chín trăm chín mươi chín nấc thang, thảm đỏ lót đường, một đường đi tới, nơi đó một to lớn đài cao đứng vững vàng. Mà giờ khắc này, Đại Tề thiên triều văn võ bá quan, cùng với bao gồm Đế Tân bên trong tất cả hoàng tử cùng các quốc vương hầu, sứ thần, đã là bình yên liền ngồi. Mọi người thật chặc nhìn chằm chằm đài cao. Nơi đó, là một hồi Đại Tề thánh thượng dùng tế thiên đài cao, tất bị vạn chúng chú ý!
Một lát sau truyền tới tiếng quát của thái giám:
- Thánh thượng, hoàng hậu giá lâm!! Các nước sứ thần mau tới triều bái!!
Từ phía sau truyền tới tiếng bước chân Đại Tề thánh thượng, hoàng hậu thân mặc long bào, phượng quan thần thái uy nghiêm ở đội nghi thức hộ vệ từ từ bước lên đài cao. Khi lên tới đỉnh Đại Tề thánh thượng nhìn xuống phía dưới trầm giọng nói:
- Chư vị mau bình thân lần này tới triều không cần đa lễ!! Lần này tế thiên sau trẫm sẽ cùng các vị cùng nhau tới Minh Đức Điện dự tiệc cùng nhau vui vẻ!!
Hoàng hậu ở một bên cũng là mỉm cười không nói gì. Hai người nói xong thánh thượng đang muốn bắt đầu thịnh yến dị biến chợt phát sinh. Chỉ thấy trong hàng ngũ sứ thần hai mươi mấy người bay lên phóng tới hương thánh thượng cùng hoàng hậu. Hai mươi mấy người này tất cả đều là Thiên Cực Cảnh trong mắt sát ý vô cùng.
- Lớn mật!! Mau hộ giá!!
Đại Tề văn võ bá quan lập tức quát to.
Từ trong Đại Tề hoàng cung lập tức có vô số cao thủ lao ra hộ giá. Trong đó có năm lão giả khí thế kinh nhân đều là Thiên Cực Cảnh thập trọng thiên đỉnh phong.
Đại Tề thánh thượng ngồi trên đài cao cũng phẫn nộ ra tay tay áo vung lên một đạo ngập trời hung sát bắn ra. Đại Tề cao thủ và Thiên Cực Cảnh thích khách đại chiến nổ ra!!
“ Oanh! ”“ Oanh! ”“ Oanh! ”“ Oanh! ” Ông ~~~~~~~~!
Tiếng sấm vang lên liên tục ở trên không chư cường đại chiến hung uy vô cùng. Đại Tề thánh thượng khí thế vô cùng từng chiêu từng thức đều uy lực khôn tả có thể nói quyền vỡ trời cao, thối phá đại địa. Cùng hắn đối chiến có tới mười lăm người nhưng tất cả đều bị áp chế. Hiển nhiên không địch lại bị bắt chỉ là chuyện sớm muộn.
Đế Tân thấy vậy thần sắc có chút kinh ngạc nói:
- Còn không động dụng dân chúng lực lượng đã có thể một mình áp chế mười lăm người sao? Xem ra cái này Đại Tề thánh thượng cũng không phải đơn giản!!
Tuy biết cửa ải này Đại Tề thánh thượng có thể vượt qua được nhưng Đế Tân cho là hắn sẽ mượn dùng dân chúng lực lượng vượt qua không nghĩ tới hắn lại có thể dựa vào sức một người vượt qua được. Điều này làm cho Đế Tân có chút ngưng trọng.
Cùng lúc đó ở khắp nơi trên thiên hạ có rất nhiều cường giả đều đang dùng thần niệm quan chiến bọn họ thấy Đại Tề thánh thượng thực lực mỗi người đều thoáng nhăn mày trong lòng đang âm thầm suy tính.
.......
Nghe trên trời truyền tới kinh thiên chiến đấu âm thanh Tần Mộ Ca thần sắc kinh hãi không nhịn được nhìn Đế Tân nói:
- Thật!! Thật như điện hạ nói!! Các nước quả nhiên phái ra thích khách ám sát thánh thượng bây giờ thật sự đại loạn!!
Đế Tân thần sắc vẫn như thường quan sát được một lúc rồi nhìn về hướng nội cung nói:
- Theo ta vào cung một chuyến!!
- Vào cung? Chúng ta không ở lại xem tiếp sao?
Tần Mộ Ca không nhịn được nói hắn là một cái võ si đối mặt trận chiên kinh thiên này đương nhiên muốn ở lại quan sát lâu một chút.
"
Đế Tân nghe vậy nói:
- Xem tiếp? Đã không cần thiết thế cục bây giờ đám người kia bị bắt chỉ là vấn đề thời gian có xem cũng không ý nghĩa!! Huống chi Mạc Kinh Vũ dù sao cũng có thể tính là mẫu thân của ta là thời điểm nên vì nàng báo thù!!
Tần Mộ Ca nghe vậy thân thể khẽ run hai mắt lóe đỏ đầy thù hận nói:
- Khinh Vũ bây giờ ta báo thù cho ngươi!! Điện hạ chờ ta!!
Hăn vội vàng đuổi theo Đế Tân ở lúc này thời điểm ai cũng tự giữ mình có ai còn nhơ tới phế vật thập thất hoàng tử nên không ai phát hiện hành động của hắn.
Một lúc sau Đế Tân đã dẫn theo Tần Mộ Ca bước vào hậu cung hướng quý phi cung điện đi tới. hắn năm đó dùng linh hồn thuật cắn nuốt hai thích khách linh hồn tự nhiên biết người sau lưng sai khiến chính là Dĩnh Quý Phi.
-Điện hạ sao lại đối với hoàng cung quen thuộc như thế?
Tần Mộ Ca trong lòng thầm nghi vấn nhưng rất nhanh hai mắt hắn đầy máu vì hắn cảm nhận được trong quý phi cung kia A Đại thích khách khí tức hắn nhìn đế Tân cừu hận nói:
- Điện hạ ta cảm nhận được người kia khí tức bọn chúng đang trốn ở đây!!
- Cái đó A Đại giao cho ngươi những kẻ khác ta xử lý không vấn đề chứ?
Đế Tân nhìn Tần Mộ Ca hỏi. Tần Mộ Ca nghe hỏi thì thần sắc trang nghiêm vô cùng nói:
- Vâng!! Thuộc hạ nhất định phanh thây sẻ thịt hắn báo đại thù!!
Đế Tân nghe vậy gật đầu một cái tiếp tục bước về phía trước rất nhanh đã bị hộ vệ phát hiện bọn chúng còn chưa kịp lên tiếng cản lại thì đã bị Đế Tân chém đầu mình hai nơi.
- Có thích khách!! Mau mau bảo vệ nương nương!!
Những người còn lại thấy vậy vội hét lớn. Đế Tân lại vung lên mấy kiếm tất cả đều đầu mình hai nơi. Hai người cứ vậy tiến vao bên trong.
- Hỗ trướng!! Là ai dám cả gan!! Chết cho ta!!
A Đại tiến quát truyền tới. Hắn cũng không nhận ra Đế Tân Tần Mộ ca thấy vậy rút ra Huyết Đao hung mãnh giết tới hắn. Nhận ra Huyết Đao A Đại kinh hoảng hét lên một tiếng nói:
- Huyết Đao? Tần Mộ Ca là ngươi sao?
Một đường chém giết bất cứ ai dám cản đường Đế Tân đều đàu mình hai nơi máu chảy thành sông như nhân gian địa ngục.
- Ngươi, ngươi cùng đi với Tần Mộ Ca chẳng lẽ là cái đó nghiệp chủng?
Mắt thấy Đế Tân đi vào Dĩnh Quý Phi cả kinh kêu lên trong giọng nói sợ hãi tràn ngập.
- Nghiệt chủng?
Đối với cái này xưng hô Đế Tân hai mắt lóe hàn mang.
- Đừng, đừng qua đây ngươi dám động tới ta thánh thượng se không bỏ qua ngươi, không.....!!
Quý phi cảm nhận được Đế Tân kinh khủng sát ý nội tâm run rẩy hai chân quỳ trên đất sợ hãi nói.
- Phập!!
Đế Tân cười lạnh trường kiếm vung lên lập tức quý phi cũng đầu mình hai nơi chết không nhắm mắt cả nguyên thần cũng bị tiêu diệt sạch sẽ. Cùng lúc đó trên không chiến đấu cũng đến hồi kết Đại Tề thánh thượng thân dung khí vận triển khai thân thông đại bại kẻ địch.
Những kẻ này mắt thấy không địch lại lập tức bỏ chạy nhưng lại bị hộ thành đại trận ngăn cản. Đại Tề thánh thượng đuổi theo phía sau thề phải bắt sống chúng.
- Bọn nghịch tặc kia! Thật ra là ai phái các ngươi tới hành thích trẫm? Mau thành thật khai báo sẽ được toàn thây nếu không sẽ hồn phi phách tán!!
Trong lòng Đại Tề thánh thượng thầm kinh hãi nghĩ rốt cuộc là ai có thể một lần phái ra nhiều cao thủ như vậy đối phó mình tứ đại đế triều sao hay là còn có thế lực nao khác
Một người trong số đó phẫn nộ quát:
- Ngươi mạnh thì thế nào!! Bọn ta lần này chỉ là một dò xét công kích không cần bao lâu sẽ có người càng mạnh hơn tới lấy đầu ngươi. Chuẩn bị chết đi!!!
Đại Tề thánh thượng nghe vậy càng phẫn nộ ra tay càng nặng hơn thoáng chốc đã bắt sống hết bọn chúng giao cho Hình Bộ điều tra thẩm vấn. Bản thân cũng nhanh chóng trở về trị thương dù sao lần này thương thế của hắn cũng không nhẹ.