Trường Nhạc Công Tử

Chương 1-1: Tiết tử




Gió nam ngày hè ấm áp đang thổi về, những cơn gió xuân ôn nhu đang dần tiêu thất, mọi người đều cảm nhận được mùa hè sắp về.

Trừ bỏ báo hiệu từ thiên nhiên khiến mọi người cảm nhận mùa hè đang về, còn có một phương thức khác để mọi người biết rằng mùa hè đang đến. Đó là một nơi ở đô thành Trường An phồn thịnh, nơi mà đại hộ nhân gia ái hảo phong nguyệt và văn nhân tối thường tụ tập ── Bách Hoa phố. Từ đạt quan quý nhân, cho tới phiến phu tiểu tốt, đều biết Bách Hoa phố là nơi ôn nhu hương khiến nam nhân đều vừa lòng khẩu nhĩ ( vừa lòng cả miệng lẫn tai, còn ai hiểu thế nào thì tùy =))), hai ven phố phú lệ đường hoàng hơn cả gia đình giàu có , so với ca lâu tửu quán còn hơn phân hũng vĩ khí phái.

Nhưng mà chân chính nắm giữ Bách Hoa phố, cũng không lẫn lộn với các nơi khác, chỉ có “ Ỷ Hương Hồng Uyển  “làm việc thần bí cùng “ Tê Phượng Lâu” có được chỗ dựa là phần đông hoàng tộc trong kinh thành, có thế lực cùng bối cảnh  cường đại.

Ỷ hương hồng uyển thần bí ở chỗ không ai biết quá khứ của nó, chỉ biết rằng Ỷ Hương Hồng Uyển đột nhiên xuất hiện trong vài năm nay. Không giống ca lâu kĩ quán bình thường, có cô nương khôn khéo trong giao thiệp mời chào khách nhân cùng với bảo tiêu vây bốn xung quanh, thực khiến người hoài nghi ỷ hồng hương uyển có thực là nơi đương kim tối nổi danh phong nguyệt nhất trong tất cả miệng của nam nhân trong thành Trường An.

Mà chỗ một khác, Tê Phượng Lâu được quan đạt quý nhân ủng hộ lại bất đồng với Ỷ Hương Hồng Uyển. Tụ tập nếu không phải người có uy tín danh dự trong kinh thành, cũng là người mà lâu chủ Phượng Vân Ẩn quen biết.

Có thể quen biết được Phượng Vân Ẩn cũng chỉ có ít người, trong đó chính là “ Trường Nhạc công tử  “ Sở Nghệ mà ở Bách Hoa phố nổi danh không người không biết, không người không hiểu  . Trường Nhạc công tử Sở Nghệ, tính cách như danh xưng, rất nhã nhặn, ngày ngày lưu luyến ở các hồng quán tửu lâu lớn nhỏ của Bách Hoa phố, chìm trong giai nhân cùng thuần tửu, vô cùng tự tai

Có lẽ sẽ có người nói, bạn bè của Phượng Vân Ẩn đều chỉ là lũ hoàn khố đệ tự ; Kỳ thật chỉ có người quen mới hiểu được, Sở Nghệ lưu luyến mỹ nhân thanh sắc, nhưng hắn phải tuân thủ ước định với chủ lâu Phượng Vân Ẩn  , phụ trách chức vụ lâu chủ.

Bất quá lại không ai biết Sở Nghệ vì sao cùng Phượng Vân Ẩn  có ước định kỳ quái này, nhưng thấy Sở Nghệ cả ngày treo vẻ mặt đầy ý cười, xem ra, hắn thật rất thích chức vụ lâu chủ Tê Phượng Lâu này.