Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư

Chương 21: Tiểu Tiên Tử kiểm hàng giả




Chuyển ngữ: Siro

Trần - thẳng nam - Lẫm chưa từng chụp ảnh hay selfie bao giờ đang bấn loạn như sắp biến thành một khúc gỗ. Anh đang không biết làm sao thì Bạch Tiên Tiên than thở nhún vai: “Thôi kệ đi, dù sao hình đại diện không quan trọng mấy, dùng tạm vậy.”

Trần Lẫm hơi áy náy: “Tôi có thể thử chụp lại...”

Bạch Tiên Tiên giơ tấm hình lên nhìn trái nhìn phải: “Thật ra cũng không tồi lắm, tôi thêm filter photoshop là được à!”

Trần Lẫm sững sờ chốc lát, lại yên lặng cụp mí mắt.

Sau khi tải thành công hình đại diện, Bạch Tiên Tiên lại bắt đầu rầu rĩ về phần tóm tắt lý lịch.

Điều này quá khó với một sinh viên ban tự nhiên từng viết ra bài văn không đạt yêu cầu trong kỳ thi tuyển sinh đại học.

Ngẫm nghĩ, một sáng kiến chợt nảy ra, cô quay lại trang chủ và bấm vào trang cá nhân của ba Bạch. Chỉ thấy ba Bạch đã viết trong phần giới thiệu vắn tắt cá nhân: Thiên Sư nhà họ Bạch, sư thừa dòng dõi tổ Thiên Sư, truyền thừa nghìn năm, trợ chính bỏ tà, giữ đạo tâm chính nhất, truyền pháp tắc Thiên Sư.

Rất tốt, một cú nhấp chuột sao chép, dán.

Những kinh nghiệm cá nhân đằng sau không thể sao chép được, Bạch Tiên Tiên nghĩ thầm rồi bổ sung thêm một câu: Có một pháp khí siêu mạnh được chế từ gỗ táo sét đánh (nếu không biết gỗ táo sét đánh là gì thì cứ tra Baidu), chốt đơn đi sẽ không lỗ đâu!

Sau khi điền tư liệu, cô nhấn tải lên, tiếp theo chỉ cần chờ đợi chứng thực thông qua thôi!

Sau này không phải lo lắng về việc nhận đơn nữa, Bạch Tiên Tiên bỗng chốc cảm thấy can đảm chấn hưng gia tộc trên vai cũng nhẹ đi một nửa, cô đã bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh mai này đơn đặt hàng sẽ phần phật bay tới chỗ cô như mọc cánh rồi.

Đạo sĩ trung niên nói cho cô biết hiệu suất xử lý không cao lắm, thời gian chứng thực phải mất ít nhất ba ngày, bảo cô hãy kiên nhẫn. Bạch Tiên Tiên không nóng vội, thoát khỏi Bạn Biết Không rồi lại lên dạo diễn đàn thần quái.

Vừa vào đã thấy trên trang chủ có một bài đăng liên quan đến mình: “Có một streamer game đã quảng cáo cho Tiên Tiên Tử trên sóng livestream rồi đó!”

Chủ bài viết: Mọi người có nhớ trước đây từng có người đăng bài nói họ thấy khung ảnh đung đưa trong livestream của một streamer game không? Lúc ấy, mọi người không tin là sự việc huyền bí, thậm chí streamer cũng nói do cư dân mạng cố ý hù doạ anh ta! Kết quả là vừa nãy streamer lại nhắc đến Tiên Tiên Tử trên sóng livestream đấy! Chắc có lẽ anh ta sợ bị tố cáo mê tín dị đoan dẫn đến bị khoá tài khoản nên anh ta không nói thẳng, cũng rất kiêng kỵ không dám kể rõ tường tận cho mọi người. Trên diễn đàn chúng ta có một đại thần là Tiên Tiên Tử, lần này cô ấy đã giúp anh ta rất nhiều, có thể nói là cứu mạng anh ta, vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, mọi người có thể chú ý đến cô ấy hơn! Streamer không muốn nói quá rõ ràng chăng! Hơn nữa, tôi đã đi thăm dò các câu trả lời của Tiên Tiên Tử trên diễn đàn, streamer nào đăng bài cô ấy cũng bình luận cả [ảnh chụp màn hình], chắc chắn cô ấy đã chạy quảng cáo cho mình đang lúc người ta livestream nên streamer mới biết đến cô ấy! Và anh ta tìm đến cô ấy sau những gì đã xảy ra!

Lầu một: Điểm chú ý của tôi hơi sai chăng, sao Tiên Tiên Tử lại tự quảng cáo cho mình khắp nơi vậy?

Lầu hai: Cười xỉu luôn, đây là người trong Đạo Môn thê thảm nhất mà tôi từng gặp đấy.

Lầu ba: Vậy rốt cuộc nhà streamer xảy ra chuyện kỳ lạ gì thế! Có thể thuật lại cặn kẽ không!

Lầu bốn: Chắc chắn streamer không thể nói cụ thể đâu, kể xong thì tài khoản của anh ta sẽ bay màu luôn đó. Nhưng trước đây không phải có người nói Tiên Tiên Tử và Người Nhàn Rỗi kia bắt tay với nhau sao, chuyện streamer lần này phải nói thế nào đây?

Lầu năm: Có hai khả năng, Tiên Tiên Tử có tài thật và đã giúp streamer giải quyết chuyện / Tiên Tiên Tử lại hợp tác với streamer để được hot.

Lầu sáu: Thú thật, hot ở diễn đàn tụi mình thì có ích gì đâu? Nếu quả như Tiên Tiên Tử muốn hot, chơi TikTok chẳng phải nhanh hơn sao? Hơn nữa, streamer đó có tài khoản Tiktok được chứng thực, nhưng Tiên Tiên Tử không có, cô ấy toàn đâm đầu vào diễn đàn chúng ta thôi (tự dưng thấy cảm động ghê).

Lầu bảy: Kẻ cuồng tay mãi mãi thần phục ngón tay kết ấn của Tiên Tiên Tử!!! Tiên Tiên Tử là siêu đẳng nhất!!!

Lầu tám: Trọng điểm của tôi với bạn không giống rồi, streamer nói “Tiên Tiên Tử vừa xinh đẹp vừa giỏi giang”, nên là, xinh đẹp cỡ nào vậy? Đầu cô ấy có nhiều tóc không? Có khi nào mép tóc rất cao vì luôn búi kiểu đầu đạo kế không?

Lầu chín: Biết đâu chừng Tiên Tiên Tử bảo streamer nói vậy thì sao (đầu chó)

Lầu mười: @Tiên Tiên tử, gần đây diễn đàn lòi ra nhiều bài đăng ca thán đã gặp ma, Tiên Tiên Tử nhanh đi kiểm chứng đi! Người Nhàn Rỗi lần trước cũng đã xoá bài đăng của anh ta rồi, chắc chột dạ quá chứ gì! Diễn đàn cần bớt những bài viết kiểu này mới có thể ngày càng tốt hơn được!

...

...

Bạch Tiên Tiên khẽ sờ mái tóc đuôi gà cột cao của mình.

Rất tốt, rất nhiều tóc, mép tóc không cao, lượng tóc này xem ra còn có thể sống tuỳ tiện thêm nhiều năm nữa. Cho dù mai này bị hói, cùng lắm cô sẽ thử cách tu luyện tinh hoa nhật nguyệt trong sách kia!

Chỉ trong vài ngày, lượng theo dõi cô ở diễn đàn đã vượt quá năm nghìn. Khi cô vừa vào trang chủ đã có mấy trăm tag, chiều nay không có việc gì làm, Bạch Tiên Tiên lấy một bịch khoai tây chiên ra ngồi ở chỗ làm việc của Trần Lẫm lướt những bài người ta tag cô đi bóc mẽ đồ giả.

Dù sao diễn đàn mỗi ngày đều sẽ xuất hiện một vài người tuyên bố mình đã nhìn thấy ma, Bạch Tiên Tiên nhắn tin riêng cho từng người một, nhưng rất ít ai trả lời cô. Thậm chí, có người sau khi bị cô nhắn riêng đã lập tức xoá bài.

Bài đăng cư dân mạng lướt thoáng chốc mất tích, nghĩ đến tình trạng Người Nhàn Rỗi đã xoá hàng trăm bài viết chỉ trong một đêm, đoán thôi cũng biết do Tiên Tiên Tử ra tay.

Có dân mạng nói: Bất kể Tiên Tiên Tử có thật sự có tài hay không, có cô ấy ở đây, tôi nghĩ sau này sẽ bớt những người bịa mấy câu chuyện từng trải xạo sự đi nhiều. Từ phương diện này, Tiên Tiên Tử quả là đáng khen!

Có vài người kiên trì không xóa bài thầm ôm hi vọng rằng Tiên Tiên Tử hơn nửa là một kẻ lường gạt nên không sợ cô đến kiểm tra. Mấy ngày kế, Bạch Tiên Tiên nhận được hơn mười tin hồi âm, và thói quen hằng ngày của cô trở thành buổi sáng đến bệnh viện ăn cơm, còn buổi chiều giải quyết những sự cố trong bài viết.

Trong hai mươi bài đăng nói mình gặp ma, có lẽ chỉ có một là thật.

Nhưng dẫu ít hơn nữa cũng là thịt đấy!

Bạch Tiên Tiên không kén chọn, vô cùng nỗ lực chạy nghiệp vụ!

Giải quyết xong, cô sẽ hồi âm dưới bài viết: Đã duyệt, giả đó.

Hoặc là: Đã duyệt, giải quyết rồi.

Kẻ nói dối dĩ nhiên phải xoá bài đăng, còn chủ bài nói thật sẽ huơ tay múa chân chia sẻ trải nghiệm trừ tà lần này cho mọi người trên mạng qua bài viết.

Những sự kiện và chủ bài viết trong diễn đàn chỉ là chuyện nhỏ, thậm chí Bạch Tiên Tiên còn chưa cần dùng đến kiếm Lục Linh, chỉ cần một lá bùa trừ tà Thiên Sư là xong, và điệu bộ bình tĩnh đã để lại hình tượng cao nhân cho người đối diện.

Chủ bài hết lời khen khả năng nghiệp vụ của Bạch Tiên Tiên, cuối cùng vẫn không quên nói: Tôi đã xem rồi! Tóc rất nhiều! Mép tóc không cao! Xinh đẹp thật đấy!

Dù cô đóng kịch thì cũng không thể xuất hiện nhiều người khống chế bình luận để diễn với cô như thế, vậy hẳn là người rảnh rỗi nhiều tiền lắm. Nếu có thời gian đến vậy, làm chuyện khác chẳng phải tốt hơn sao.

Cuối cùng, cư dân mạng trên diễn đàn cũng tin tưởng Tiên Tiên Tử là người có tài năng thực sự trong Đạo Môn. Có một người đỉnh cao thường trú ở diễn đàn như vậy, tự dưng cảm thấy yên tâm hơn nhiều khi đọc mấy câu chuyện gặp ma!

Những bài đăng giả bảo mình gặp ma trong diễn đàn giảm đi đáng kể, cứ thế mỗi ngày Bạch Tiên Tiên cần mẫn chạy nghiệp vụ, thà giết lầm một nghìn chứ không bao giờ bỏ sót một cái. Qua một khoảng thời gian, người ta tặng cho cô một biệt danh: Tiểu Tiên Tử kiểm hàng giả.

...

Tuy vậy, với Bạch Tiên Tiên, diễn đàn chỉ giống với công việc làm thêm mà thôi.

Công việc chính vẫn phụ thuộc vào Bạn Biết Không!

Kể từ sau khi đăng ký, mỗi ngày Bạch Tiên Tiên đều phải vào nhìn ngó hơn mười lần. Xem thử liệu chứng thực của mình đã được thông qua chưa, sau đó xem trên bảng treo thưởng có việc hệ trọng trong giới nào mà Đạo Môn không giải quyết được không.

Trên thực tế, không chỉ nhận đơn, mà Bạn Biết Không còn là nền tảng mà Hiệp hội Đạo giáo gửi thông báo chính thức. Dù sao có rất nhiều đệ tử tục gia thuộc các môn phái dân gian đều đang tu tại gia, về tổng thể thì đệ tử Đạo gia có xu hướng tu hành độc lập nên sẽ có rất nhiều hội nghị Đạo Môn hoặc những chuyện lớn lao mà họ không biết đến. Nhưng với Bạn Biết Không, Hiệp hội Đạo giáo sẽ rất dễ dàng gửi thông báo đi.

Ví dụ như hôm nay ở đâu có pháp hội, ngày mai ở đâu có tiệc trà, ngày kia sẽ tổ chức gặp gỡ trao đổi đạo thuật ở đâu. Khi mọi người đọc được, họ sẽ qua lại và giao lưu với nhau nhiều hơn, và nó cũng sẽ có lợi cho việc mở rộng đạo pháp.

Bạch Tiên Tiên đọc thông báo thấy rằng Hiệp hội Đạo giáo sẽ tổ chức một cuộc họp giao lưu đạo thuật tại Cung văn hoá thành phố Vân Xương vào khoảng ba ngày sau, không giới hạn số lượng người tham gia, hoan nghênh các vị đạo trưởng và cư sĩ tới tham gia.

Vậy mà từ khi đăng ký tới giờ, đã qua một tuần, chứng thực của Bạch Tiên Tiên vẫn chưa được duyệt.

Nhìn số lượng đơn đặt hàng trên bảng xếp hạng gia tăng mỗi ngày, cô thật sự rầu đến độ muốn trọc luôn rồi.

Không chờ nổi nữa, cô sụt sùi gọi điện cho Bạch Hướng Vọng. Ba Bạch nghe xong, suy tư chốc lát: “Con chưa có truyền độ, hiện tại chỉ có thể được coi là cư sĩ, cũng không có đạo quán đề cử con, quả thật không dễ chứng thực đâu. Vậy đi, đại hội trao đổi đạo pháp ba ngày sau con đi với ba đi, đến lúc đó cha con mình đi hỏi thử.”

Bạch Tiên Tiên lập tức đồng ý.

Đến ngày tụ họp, Bạch Hướng Vọng đúng giờ lái chiếc Santana cà tàng tới ký túc xá bệnh viện đón cô.

Thời tiết nắng nóng, hiệu quả làm mát điều hoà của Santana không tốt, khiến trong xe nồng nặc mùi xăng, mở cửa sổ thì nóng mà đóng cửa sổ thì ngộp. Bạch Tiên Tiên tỏ rõ tinh thần mạnh mẽ: “Ba! Chờ con kiếm tiền con sẽ đổi BMW cho ba nha!”

Bạch Hướng Vọng vui vẻ ra mặt: “Được nha! Đến lúc đó chúng ta sẽ kiếm một ngôi nhà lớn hơn rồi rước Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão vào thành phố sống.”

Bạch Tiên Tiên kiên định nắm chặt tay.

Cung văn hoá thành phố Vân Xương có diện tích rộng lớn, tổng thể mặt ngoài được mô phỏng theo hình tổ chim, và được coi là một trong những cột mốc của thành phố Vân Xương. Trong thành phố, hoạt động văn hoá nào cũng đều sẽ được tổ chức ở đây. Hôm nay, Hiệp hội Đạo giáo đã bao hết, đưa mắt nhìn lên quảng trường chỉ toàn là đạo sĩ mặc đạo bào, điều này đã thu hút rất nhiều ánh nhìn và bình luận của những người đi ngang qua.

Một biểu ngữ treo trên cổng vào có nội dung “Hội nghị trao đổi Đạo giáo của Hiệp hội Đạo giáo thành phố Vân Xương”. Đi cùng Bạch Hướng Vọng còn có vài đạo sĩ khác của Thủ Nhất Quán, trước kia Bạch Tiên Tiên thường tới đạo quán chơi, bởi vậy tất cả mọi người đều coi cô là cháu gái. Bây giờ, nghe nói cô đã quy y nhận truyền thừa gia tộc, ai nấy đều khen ngợi.

Bạch Hướng Vọng khẽ dạy cô: “Lần đầu tiên con tham gia cuộc họp Đạo giáo nên nghe nhiều hơn mới tốt. Đợi cuộc họp kết thúc chúng ta sẽ đi tìm chủ nhiệm hiệp hội hỏi về chuyện chứng thực.”

Bạch Tiên Tiên ngoan ngoãn gật đầu.

Tại đây ngoài các đạo sĩ mặc đạo bào ra thì có rất nhiều cư sĩ Đạo Môn, đến mức đầu Bạch Tiên Tiên ở đâu cũng không thấy được, đi theo và ngồi cùng Bạch Hướng Vọng, chăm chú lắng nghe các thế hệ trước chia sẻ giáo lý Đạo giáo và giải thích kinh văn.

Quãng thời gian trước, sáu tổ sư gia đã nhét cho cô kha khá thứ, cho dù cô có thiên phú cao cũng không thể một lần tiêu hóa hết được, vốn định lần sau khi tổ sư gia lại vào trong mơ cô sẽ hỏi họ, nhưng bây giờ nghe những cao đạo của các môn các phái giảng kinh thuyết pháp, cô bỗng nhiên hiểu ra được nhiều điều.

Cuộc tụ họp kéo dài từ sáng đến trưa, và tan ngay trước bữa trưa. Cung văn hoá có căng tin, mọi người kết thành cặp đi ăn cơm, sau khi ăn xong sẽ tiếp tục buổi hội họp vào buổi chiều.

Vừa đến thời gian ăn uống, Bạch Tiên Tiên lập tức lên tinh thần gấp trăm lần.

Cô đang đi theo sau lưng Bạch Hướng Vọng lấy đĩa, đột nhiên bên cạnh vang lên tiếng reo vui mừng: “Sư phụ! Là nữ thí chủ chúng ta gặp ở trên trấn lần trước kìa!”

Bạch Tiên Tiên chưa nhận ra đối phương đang nói mình, mà vẫn đi loanh quanh xem xét những gì có sẵn trong căng tin do Hiệp hội Đạo giáo chuẩn bị, bỗng một vị đạo sĩ già đi tới: “Tiểu hữu, lại gặp nhau rồi.”

Bạch Tiên Tiên và Bạch Hướng Vọng đồng thời quay sang. Bạch Tiên Tiên chưa phản ứng kịp thì Bạch Hướng Vọng đã mở lời trước: “Đạo trưởng Chử?”

Người này là Chử Chính Minh mà cô đã gặp khi đối phó với bà cụ Trương ở thị trấn Bách lần trước.

Chử Chính Minh là đạo sĩ miếu Chân Võ, miếu Chân Võ lại thuộc phái Toàn Chân, theo lý thuyết đạo sĩ phái Chính Nhất như Bạch Hướng Vọng lẽ ra không quen biết ông ta. Nhưng bất đắc dĩ Chử Chính Minh rất có danh tiếng, trong giới Đạo ở thành phố Vân Xương không ai không biết, Bạch Hướng Vọng nhìn thoáng qua đã nhận ra, bèn tò mò hỏi: “Đạo trưởng Chử biết con gái tôi à?”

Chử Chính Minh nói: “Từng gặp mặt một lần.”

Bạch Tiên Tiên cũng nhớ ra, ngoan ngoãn chào hỏi: “Chào đạo trưởng Chử ạ, xin hỏi có chuyện gì không ạ?”

Chử Chính Minh nhìn cô tán thưởng: “Lần trước vội quá, không thể làm quen được với cô, lần này gặp được cô ở buổi họp mặt, âu cũng là duyên số.”

Một cậu đồ đệ sốt ruột khẽ nhắc nhở ông ấy: “Sư phụ, mau thêm Wechat của cô ấy đi thầy!”

Chử Chính Minh móc ra một chiếc điện thoại cũ kỹ, nói một cách hết sức chân thành: “Thiên phú của tiểu hữu rất tốt, nếu có thể thường xuyên trao đổi đạo pháp với các đệ tử của ta, hai bên đều có lợi. Nếu tiểu hữu đồng ý thì có thể lưu cách thức liên lạc được không?”

Dĩ nhiên Bạch Tiên Tiên sẽ không từ chối.

Tuy không biết Chử Chính Minh nhưng cô biết miếu Chân Võ - tính ra Toàn Chân đứng đầu thành phố Vân Xương rồi.

Sau khi thêm Wechat, đoàn người cùng nhau dùng cơm. Trong lúc ăn cơm, hai cậu đồ đệ đi theo Chử Chính Minh cứ liếc trộm Bạch Tiên Tiên, bị cô nhìn sang thì lại ngượng ngùng.

Đạo sĩ phái Toàn Chân không thể kết hôn. Bạch Tiên Tiên cảm thấy hai cậu chàng này thật sự quá trẻ.

Mọi người vừa ăn cơm vừa trò chuyện, biết được lần này Bạch Tiên Tiên tham gia hội chủ yếu là vì chuyện chứng thực trên Bạn Biết Không, Chử Chính Minh nói: “Có lẽ bây giờ tiểu hữu chỉ là một cư sĩ, cho nên Hiệp hội Đạo giáo kiểm tra nghiêm ngặt hơn. Một lát cơm nước xong ta sẽ đưa tiểu hữu qua, ta và đạo trưởng Lưu Tử Thanh của hiệp hội là người quen cũ, ta nhờ ông ấy giúp đỡ thì sẽ rất nhanh được duyệt thôi.”

So với Bạch Hướng Vọng không có tiếng tăm gì, được một nhân vật lớn như Chử Chính Minh tiến cử dĩ nhiên sẽ tốt hơn.

Cơm nước xong, Bạch Tiên Tiên theo Chử Chính Minh đi tìm người của hiệp hội.

Tại thời điểm này, tầm quan trọng của danh tiếng đã hiện rõ ràng, hiệp hội vừa thấy người do Chử Chính Minh đưa tới đương nhiên sẽ không hoài nghi, tìm thông tin xét duyệt của Bạch Tiên Tiên trong máy vi tính rồi duyệt ngay tại chỗ cho cô.

Chỉ có điều, khi thấy hình đại diện như đi tù của cô, nhân viên xét duyệt nhìn cô vài lần với vẻ một lời khó nói hết, rồi mới uyển chuyển đề nghị: “Cô nên nhanh chóng thay bằng hình mặc đạo bào đi, vậy các tín đồ sẽ an tâm hơn.”

Bạch Tiên Tiên: “Được được!”

Sau khi tạm biệt Chử Chính Minh, Bạch Tiên Tiên háo hức mở Bạn Biết Không lên.

Quả nhiên trên khung hình đại diện của cô đã có logo chứng thực của Hiệp hội Đạo giáo. Sau khi được chứng thực, mọi người có thể tìm kiếm được tên của cô rồi.

Bạch Tiên Tiên đang trong tâm trạng dâng trào, đầu tiên bấm theo dõi ba cô, sau đó theo dõi Chử Chính Minh và hai đạo trưởng lần trước cô quen biết trong vụ streamer kia.

Không lâu sau, ba âm nhắc nhở vang lên, báo rằng ba đạo trưởng cũng theo dõi cô.

Chử Chính Minh xếp ở hạng năm mươi, chỉ nhận mười mấy đơn. Nhưng thật ra ông không hay nhận đơn trên này, với danh tiếng của ông ở thành phố Vân Xương thì những người mỗi ngày tìm tới cũng đủ làm ông bận rộn rồi.

Trái lại, đơn đặt hàng của hai cậu đồ đệ kia khá nhiều nhưng thứ hạng hơi thấp. Bạch Tiên Tiên cũng theo dõi họ.

Giải quyết xong chuyện chính yếu hôm nay, Bạch Tiên Tiên nhẹ nhõm cả người. Cô nghe xong buổi họp chiều, nhưng vẫn chưa tới giờ tan làm thông thường của cô. Cung văn hoá cách bệnh viện thành phố không xa, không đến bệnh viện cả ngày sẽ không tốt lắm nên Bạch Tiên Tiên nhờ ba Bạch chở cô đến bệnh viện.

Chiều nay, bệnh nhân đến bệnh viện không nhiều lắm nên có vẻ hơi vắng lặng. Bạch Tiên Tiên vừa hát ngâm nga vừa lên lầu, đến cửa văn phòng làm việc thì trùng hợp nhìn thấy Trần Lẫm đang nghe điện thoại.

Đây là lần đầu tiên Bạch Tiên Tiên thấy anh nói chuyện điện thoại.

Không biết đầu kia nói gì, gương mặt luôn trầm lặng của anh có vẻ càng ảm đạm, anh chỉ thấp giọng trả lời: “Tôi không có thời gian, phải trực.”

Nhìn thấy Bạch Tiên Tiên về, nét mặt anh hơi cứng lại, sự lạnh lùng ở đáy mắt tản đi đôi chút.

Bạch Tiên Tiên tiến tới nhỏ giọng hỏi thăm: “Anh có chuyện gì không? Có thể đi đi, tôi ở đây trông chừng là được.”

Trần Lẫm hơi ngập ngừng.

Đầu dây bên kia vẫn đang nói gì đó, ngón tay anh cầm điện thoại dần dần siết chặt, qua đôi mắt mở to quan sát của Bạch Tiên Tiên, cuối cùng anh lưỡng lự đáp: “Được.”

Cúp điện thoại, Trần Lẫm từ từ bỏ di động vào lại trong túi, thấy Bạch Tiên Tiên kéo ghế ra nằm sấp trên bàn làm việc chơi điện thoại di động, anh khẽ nói: “Tôi sẽ nhanh chóng trở về.”

Bạch Tiên Tiên đang vui thích mở trang nhận đơn: “Không sao đâu, anh cứ bận việc của anh đi, đừng gấp gáp.”

Trần Lẫm nhìn cô, dường như không yên lòng, bèn nói: “Có bệnh nhân thì cứ gọi điện thoại cho tôi.”

Bạch Tiên Tiên không ngẩng đầu, vừa đổi mới giao diện nhận đơn hàng, vừa giơ tay bắn tim cho anh: “Biết rồi anh đẹp trai, anh đi nhanh đi.”

Trần Lẫm nhìn chằm chằm động tác tay mà anh không hiểu nghĩa kia hồi lâu, kéo khẩu trang lên rồi rốt cuộc mới chịu đi.

- -------------------