Trưởng Công Chúa Ốm Yếu

Chương 53: 53: ​






Những tin đồn nhảm nhí của các cung nhân thực mau liền truyền tới chỗ Lục công chúa Cơ Thường Nhạc.
Từ khi Bắc Nhung đưa ra đề nghị hòa thân, Lục công chúa trong lòng liền vẫn luôn lo sợ bất an.
Cơ Thường Nhạc xuất thân thấp hèn, tính cách nhút nhát, chưa từng có người để ý đến thiên tư cùng dung mạo, cũng không có được thánh sủng.

Những năm gần đây, nàng ở trong cung này tựa như một người trong suốt không ai để ý.
Khi Ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm khi dễ nàng, nàng không dám hé răng; Tam công chúa Cơ Trà Mặc sai sử nàng, nàng cũng không dám nói "Không"; đối mặt với cục cưng bảo bối của Chiêu Đức Đế - Thất công chúa Cơ Bảo Lạc, nàng càng là kính cẩn nghe theo dị thường.
Cơ Thường Nhạc vẫn luôn cẩn thận, chặt chẽ như vậy mà tồn tại, ngày qua ngày mà nhẫn nại, bất quá là vì một ngày kia có thể rời đi khỏi nơi này để được hít thở không khí ngoài hoàng cung, sống tự do, tự tại một chút mà thôi.
Chuyện khác, Cơ Thường Nhạc đều có thể nhẫn, đều có thể cho, duy độc chuyện này, nàng tuyệt không nguyện ý tiếp thu.

Nếu là nàng thật sự bị đưa đi Bắc Nhung hòa thân, cả đời của nàng liền bị hủy! Không nói đến Bắc Nhung khí hậu ác liệt, thổ địa cằn cỗi hoang vắng, dân phong bưu hãn, một thế hệ Bắc Nhung vương thất kiêu dũng hiếu chiến, dã tâm bừng bừng, nếu là nàng thật sự gả đi Bắc Nhung, ngày sau Bắc Nhung cùng Đại Hạ bình an không có việc gì còn tốt, một khi hai bên khai chiến, nàng lập tức liền sẽ trở thành vật hi sinh!
Cơ Thường Nhạc cắn môi dưới, trong lòng hung tợn mà nghĩ, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì, ngày xưa có chỗ nào có lợi đều là người khác cướp hết, gặp được chuyện xui xẻo này, liền cái thứ nhất nhớ tới nàng đây? Cơ Bảo Lạc cùng Cơ Thanh Hàm là nữ nhi của phụ hoàng, chẳng lẽ nàng chính là nhặt được sao?
Trong lòng suy nghĩ chuyện này, Cơ Thường Nhạc không để ý dưới chân một cái, suýt nữa thì ngã quỵ trên mặt đất, may mà cung nữ bên người đỡ nàng một phen, nếu không, nàng hiện tại sợ là muốn bị mất mạng.
Cơ Thường Nhạc vừa mới bước vào nơi ở của mẫu thân Lương thuận nghi, liền thấy Lương thuận nghi nhào tới, lôi kéo nàng ô ô khóc:
- "Nữ nhi của ta số khổ a, ngươi như thế nào liền như vậy mệnh khổ đi! Ta nghe nói, Hoàng Thượng đã suy xét việc hòa thân..

Người Bắc Nhung kia ăn tươi nuốt sống, dã man thô bạo, ngươi một công chúa nũng nịu đi Bắc Nhung, nơi nào có đường sống a!"
Lương thuận nghi là từ cung nữ tấn chức lên, trước nay đều nhát gan, yếu đuối, lần này nữ nhân khóc đến thập phần thương tâm, phảng phất sắp cùng nữ nhi một tay nuôi lớn sinh ly tử biệt.
Cơ Thường Nhạc trong lòng tuy không quá ổn, nhưng cùng Lương thuận nghi mẹ con cảm tình xưa nay cực tốt, không thể để Lương thuận nghi vì sự tình của mình mà nhọc lòng, liền an ủi Lương thuận nghi:
- "Mẫu phi đừng nóng vội, chuyện này rốt cuộc còn không có xác định đâu.

Hơn nữa, nếu như thật sự là muốn hòa thân, cũng không nhất định sẽ là ta đi, từ tông thất hoặc là lựa chọn những nữ tử nhà quan gia bình thường phong làm công chúa, đưa đi biên quan hòa thân tiền lệ là cũng có."
Lương thuận nghi căn bản liền không tin những lời này của Cơ Thường Nhạc, khóc đến càng thương tâm:

- "Nhưng lần này tình huống không giống nhau a.

Người Bắc Nhung kia thế tới rào rạt, phương bắc đóng quân đều ngăn cản không được bọn họ, Bắc Nhung vương đã đưa ra yêu cầu, nếu muốn bọn họ lui binh, tất yếu phải dâng lên công chúa hoàng thất chân chính, tông thất dòng bên nữ hài nhi hoặc là nữ hài bên quan gia cấp thấp chẳng sợ được phong hào công chúa, bọn chúng cũng là không nhận!"
- "Chân chính công chúa hoàng gia..

Chân chính công chúa hoàng gia cũng chỉ có Ngũ công chúa, Thất công chúa cùng ngươi.

Chu quý phi là tuyệt đối sẽ không để nữ nhi chính mình đi hòa thân, Hứa hoàng hậu cùng Thái Tử cũng sẽ không trơ mắt mà nhìn Thất công chúa đi hòa thân, chỉ có hai mẹ con chúng ta ở trong cung lẻ loi hiu quạnh, không có cái dựa vào.."
Lương thuận nghi càng nghĩ càng thương tâm:
- "Đều là hài tử của Hoàng Thượng, dựa vào cái gì nữ nhi ta liền xứng đáng đưa đi bị người đạp hư? Ta tuy là một người không còn dùng được, nhưng ngươi lại chân chính là kim chi ngọc diệp a!"
Cơ Thường Nhạc nghe vậy, sầu thảm cười:
- "Kim chi ngọc diệp? Trong cung này, có ai chân chính đem ta trở thành kim chi ngọc diệp? Khi không có việc gì, ta là tùy tùng cho bọn tỷ muội, khi có việc liền đẩy ta ra gánh trách nhiệm.

Ta tuy trên danh nghĩa là một công chúa, nhưng tại hậu cung này, trong mắt những nương nương đó, sợ là một cái nô tỳ cũng đều không bằng."
- "Cái gì nô tỳ với không phải nô tỳ? Ngươi là công chúa kim tôn ngọc quý, như thế nào có thể cùng nô tỳ đánh đồng? Ngươi nếu lại nói những lời này, chính là đang đánh vào tâm của mẫu phi nha."
Lương thuận nghi bưng kín miệng Cơ Thường Nhạc.

Có lẽ là ngày thường bị những nô tỳ đến châm chọc quá nhiều, nhưng nàng nghe không được hai chữ nô tỳ này đặc biệt là từ trong miệng khuê nữ nói ra hai chữ này.
Cơ Thường Nhạc lắc lắc đầu, không hề tiếp tục cái này đề tài:
- "Vô luận như thế nào, ta là tuyệt đối sẽ không đi hòa thân."
Lương thuận nghi trực giác mách bảo có chuyện muốn phát sinh, run giọng hỏi:
- "Ngươi..


Ngươi chuẩn bị làm cái gì?"
- "Mẫu phi, ngươi nói, ta nếu là nằm ở trên giường hôn mê bất tỉnh, phụ hoàng còn có thể phái ta đi hòa thân sao? Bắc Nhung sẽ tiếp thu một vị hòa thân công chúa như vậy sao?"
Cơ Thường Nhạc nhìn chằm chằm bậc thang cao cao dưới chân, trong mắt dần hiện ra một quyết định.
* * *
Bắc Nhung bên kia mới truyền đến ý đồ cùng Đại Hạ hòa thân không mấy ngày, Lục công chúa Cơ Thường Nhạc vốn nhờ chấn kinh quá độ, thần sắc hoảng hốt, lăn xuống bậc thang.
Nghe nói, Lục công chúa lúc này đây bị thương rất nặng, tuy rằng gian nan mà bảo vệ được tánh mạng, nhưng nếu là không nghỉ ngơi dăm ba năm, trên người bị thương liền không thể đứng dậy.

Mặc dù có khỏi dậy thì trên người nàng cũng có khả năng rất lớn bị lưu lại sẹo.
Trong cung, có người tán dương Lục công chúa thông minh, nàng một bước quăng ngã như vậy, mặc dù Chiêu Đức Đế thực sự có ý đồ đưa công chúa đi Bắc Nhung hòa thân, cũng sẽ không lựa chọn Lục công chúa.

Da thịt tuy phải chịu khổ, đổi lấy nửa đời sau sống yên ổn, vụ mua bán này vẫn là đáng.
Còn có người lắc đầu cảm thấy, Lục công chúa vì không muốn đi hòa thân, cũng thật là không muốn sống nữa.

Ở bậc thang cao như vậy mà cũng dám "Trượt chân", nàng sẽ không sợ sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay sao? Hành động này nhìn như thông minh, kỳ thật ngu xuẩn đến cực điểm.

Không nói đến việc một lần ngã này có thể hay không khiến Lục công chúa lưu lại cái di chứng gì.

Chỉ cần nói đến chuyện Bắc Nhung bên kia mới truyền tin tức có ý đồ muốn kết thân, Lục công chúa bên này liền lập tức xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Chiêu Đức Đế chẳng lẽ còn có thể không tưởng tượng được cái gì hay sao?
Liền tính Lục công chúa cuối cùng thật sự như nguyện được lưu tại trong hoàng cung, chỉ sợ, ngày sau cũng sẽ bị Chiêu Đức Đế ghét bỏ.
Trong Trường Xuân Cung, Chu quý phi cùng Mặc Trúc chủ tớ hai người nghe thấy tin tức này nhưng thật ra rất là vừa lòng.
- "Vẫn là chủ tử anh minh, đầu tiên là phái người đi báo cho Lục công chúa Bắc Nhung vương truyền tới tin tức muốn hòa thân cùng công chúa Đại Hạ, lại phái người đến nói bên tai Lương thuận nghi, đối với Lương thuận nghi nói Bắc Nhung vương đáng sợ, đem Lương thuận nghi sợ tới mức quá sức..


Nếu không, đôi mẹ con này, chỉ sợ còn không thể nhanh như vậy liền hạ quyết tâm như vậy đâu."
Bản thân từ trên bậc cầu thang từ trên cao ngã xuống, rốt cuộc cũng là một người bạc mệnh.

Nếu không phải bị buộc đến không còn đường lui, Lục công chúa lại như thế nào sẽ lựa chọn một cái phương pháp như vậy?
- "Không có Lục công chúa, tốt nhất người được chọn hòa thân liền chỉ còn lại có công chúa nhà chúng ta cùng Trường thọ công chúa."
Chu quý phi bên môi xẹt qua một tia thở dài, nàng nhìn ngón tay chính mình sơn móng tay, nói:
- "Bổn cung nhưng thật ra muốn vì quốc phân ưu, vì Hoàng Thượng phân ưu, nhưng Hàm Nhi gần nhất tính nết càng thêm âm tình bất định, cả ngày điên điên khùng khùng, bộ dáng này của nàng như thế nào có thể gánh vác trọng trách hòa thân? Nếu thật sự để nàng gả đi Bắc Nhung, còn không biết đến tột cùng là kết thân hay là kết thù đâu."
- "Chủ tử nói đúng, kể từ đó, liền đành phải làm phiền đến Trường thọ công chúa.

Trường thọ công chúa xưa nay thông tuệ hơn người, cũng được Hoàng Thượng khen không dứt miệng, nhất định có thể hoàn thành trọng trách hòa thân.

Huống hồ, nàng lại là bào muội của đương kim Thái Tử, thân phận tôn quý, nàng ra mặt hòa thân mới có thể thể hiện Đại Hạ ta đối với tình hình hai nước bang giao thập phần coi trọng."
Mặc Trúc nhìn Chu quý phi liếc mắt một cái, chủ tớ hai người lộ ra một cái trong lòng hiểu rõ mà không nói ra tươi cười.
Thực mau tin tức này liền truyền tới trong tai Chiêu Đức Đế.
Đã nhiều ngày bởi vì Bắc Nhung đánh tới, Chiêu Đức Đế đang sứt đầu mẻ trán, tâm tình tự nhiên không thể nói là tốt được.
Hắn nguyên bản cũng có suy xét đến tột cùng là cự tuyệt đề nghị của Bắc Nhung máu chiến hay rốt cuộc vẫn là lập tức cùng Bắc Nhung nghị hòa.
Trận này Bắc Nhung đột nhiên đột kích đánh đến Đại Hạ thật sự không kịp phòng ngừa, chủ soái bên ta bị giết, lương thảo cùng binh khí cùng tòa thành trì bị chiếm, vật tư bị đoạt mà trở nên thập phần thiếu.

Mắt thấy Đại Hạ tổn thất càng lúc càng lớn, Chiêu Đức Đế một lòng dần dần từ phái chủ chiến liền thiên hướng sang phái chủ hòa.
Những người bên phái chủ hòa nói cũng có đạo lý, nếu là lại đánh tiếp như vậy, chỉ sợ cục diện liền càng thêm không thể khống chế.

Chi bằng thừa dịp hiện tại liền kịp thời ngăn tổn hại.
Hiện tại Đại Hạ còn không có bị bại trận quá khó coi, lúc này giảng hòa, con đường sống của Đại Hạ một đường cũng có thể đủ lớn hơn một chút.

Nếu là thật sự chờ đến khi Đại Hạ thất bại thảm hại mới cùng Bắc Nhung giảng hòa, cũng chỉ có thể để mặc người xâu xé.
Bị một tiểu vương quốc bức Đại Hạ lớn mạnh thành ra như vậy, đối với Chiêu Đức Đế mà nói tự nhiên là một điều sỉ - nhục.


Nhưng giữ được rừng xanh thì sợ gì không có củi đốt.

Ngày sau quân đội Đại Hạ dốc sức làm lại, quay ra đánh người Bắc Nhung một trận giáo huấn, cũng là giống nhau.
Nếu đã bắt đầu suy xét đến khả năng hòa thân thì người được chọn đi hòa thân tự nhiên là người đứng mũi chịu sào suy xét mọi sự.
Vốn dĩ dựa theo ý tưởng của Chiêu Đức Đế là phái Lục công chúa đi hòa thân, là lựa chọn thích hợp nhất.

Bất quá, cái này nữ nhi này xưa nay cẩn thận chặt chẽ, nếu để nàng đi hòa thân, tuy không trông cậy vào nàng làm được cái gì, ít nhất sẽ không phạm phải sai lầm gì.
Bảo Lạc là ái nữ cùng phúc tinh của Chiêu Đức Đế, tất nhiên là không thể để Bảo Lạc đi hòa thân, Cơ Thanh Hàm là ái nữ của Chu quý phi trước mắt ốm yếu, cũng không thích hợp đi hòa thân, còn dư lại tự nhiên chỉ có Lục công chúa Cơ Thường Nhạc.
Nhưng cố tình lúc này, Cơ Thường Nhạc ở thời điểm mấu chốt lại bị ngã lăn xuống bậc thang trọng thương hôn mê, hiện tại còn đang nằm trên giường bệnh!
Chiêu Đức Đế trong lòng đối với Lương thuận nghi cùng Lục công chúa bất mãn đạt tới đỉnh điểm.

Nhưng hiện tại, không phải là thời điểm để phát tác, giải quyết vấn đề mới là quan trọng nhất.
Chiêu Đức Đế vừa có ý định muốn để Ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm đi hòa thân, sau tới Trường Xuân Cung trung lại nhìn đến Ngũ công chúa cả người tối tăm, một bộ dáng điên điên khùng khùng, không khỏi nhíu mày.
Chu quý phi xoa nước mắt đem lời nói dối cùng Mặc Trúc lúc trước nói với Chiêu Đức Đế lại lặp lại một lần: - "..

Hàm Nhi làm hoàng thất công chúa, từ khi ra đời liền hưởng thụ mồ hôi nước mắt của nhân dân cung cấp nuôi dưỡng, hiện giờ, bá tánh gặp nạn, Hàm Nhi tự nhiên đạo nghĩa không thể chối từ.

Thần thiếp tuy không muốn Hàm Nhi gả đi xa, nhưng càng không thể để Hoàng Thượng khó xử.."
Một phen lời nói, quả nhiên là hiên ngang lẫm liệt.
- "Chỉ là.."
Chu quý phi tiểu tâm mà quan sát đến sắc mặt Chiêu Đức Đế:
- "Bộ dáng Hàm Nhi hiện giờ Hoàng Thượng cũng thấy được, nàng nếu là đi Bắc Nhung, chỉ sợ không những không thể cải thiện quan hệ giữa Đại Hạ cùng Bắc Nhung, còn sẽ khiến cho Hoàng Thượng thêm phiền..

người Bắc Nhung cũng sẽ không tiếp thu một công chúa Đại Hạ như vậy làm vương hậu của các nàng."
- "Thần thiếp biết Hoàng Thượng luyến tiếc Trường thọ công chúa, nhưng vì sự nghiệp Đại Hạ cũng chỉ có thể thỉnh Trường thọ công chúa vì thiên hạ bá tánh, vì viễn cảnh hòa bình của Đại Hạ ta mà hy sinh chính mình.".