Trưởng Công Chúa Ốm Yếu

Chương 130: 130: ​






- "Chủ tử, thứ cho nô tài lắm miệng, gia thế của Bình Ninh quận chúa tuy nói là có thể mang đến cho ngài tiện lợi, nhưng tổ phụ của Bình Ninh quận chúa, lão Vinh Thân Vương tuổi tác rốt cuộc đã lớn.

Phụ thân Bình Ninh quận chúa - Vinh Thân Vương lại không có được năng lực như lão Vinh Thân Vương.

Một khi lão Vinh Thân Vương qua đời, Bình Ninh quận chúa có thể mang đến cho ngài tiện lợi gì được, liền kéo ngài xuống.

Chỉ bằng tính tình Bình Ninh quận chúa này thích gây họa như vậy, không chừng đến lúc đó, nàng còn cho ngài mang đến phiền toái ngày càng nhiều a."
Gã sai vặt này rất thông minh, nhanh mồm dẻo miệng mà cùng Tần thế tử một bên phân tích nói.
- "Ngươi nói đúng, ngay từ đầu ta liền không nghĩ tới muốn cưới nữ nhân này, không chỉ có bởi vì do nàng bị hủy dung."
Tần thế tử hừ lạnh một tiếng.
Ngay cả Bảo Lạc là ấm sắc thuốc, tùy thời có khả năng sẽ đi đời nhà ma như vậy, Tần thế tử đều không hề để bụng thì sao lại có thể vì Bình Ninh quận chúa bị hủy dung, liền hoàn toàn đem Bình Ninh quận chúa bài trừ ở bên ngoài?
Tần thế tử không lựa chọn Bình Ninh quận chúa, đơn giản là không xem trọng tương lai phát triển của Vinh Thân Vương phủ, cũng không xem trọng bản nhân Bình Ninh quận chúa.
Người như hắn chính là quan trọng ích lợi tối nhất, nếu là Bình Ninh quận chúa có thể mang đến ích lợi lớn hơn những chuyện mà nàng gây ra phiền toái cho hắn, hắn tự nhiên sẽ không đi so đo cùng Bình Ninh quận chúa, nhưng hiện thực đều không phải là như thế.
Huống hồ, Bình Ninh quận chúa nắm chặt nhược điểm của Tần thế tử, cùng hắn đính thân, trong lòng hắn há lại có thể không có ý tưởng?
Nếu Tần thế tử đã cùng Bình Ninh quận chúa thành hôn, chỉ sợ hiện tại liền phải đi tới cửa hỏi một chút Bình Ninh quận chúa nàng rốt cuộc là muốn làm cái gì.


Chỉ là hiện tại, thân phận bọn họ rốt cuộc cũng chỉ là vị hôn phu, hôn thê, lão Vinh Thân Vương hãy còn ở đó, vinh quang của Vinh Thân Vương phủ vẫn còn có đó.
Tần thế tử nghĩ nghĩ, quyết định đem chuyện này thọc đến trước mặt Vinh Thân Vương đương nhiệm.

Không có đạo lý hắn ở chỗ này thay người khác chịu tội, Bình Ninh quận chúa còn có thể tiêu dao tự tại ở trong nhà.

Huống hồ, hiện tại mặc kệ nói như thế nào thì Bình Ninh quận chúa cũng là vị hôn thê của hắn, người ở bên ngoài nhìn vào, bọn họ chính là một thể.

Hắn dù sao cũng phải nghĩ ra cái biện pháp để Bình Ninh quận chúa yên tĩnh một chút, miễn cho Bình Ninh quận chúa phạm phải tội xuẩn ngốc, tiếp tục liên lụy tới hắn.
Người đương nhiệm Vinh Thân Vương chính là phụ thân của Bình Ninh quận chúa, làm người có chút cổ hủ, đối với lão Vinh Thân Vương cùng Lão Vinh Vương phi cưng chiều Bình Ninh quận chúa sớm đã rất bất mãn.

Chỉ là, có hai vợ chồng già ở đó che chở, Bình Ninh quận chúa mặc dù tính tình không tốt hay phạm phải sai lầm gì, Vinh Thân Vương rốt cuộc cũng không thể phạt nàng.
Lúc này đây, Bình Ninh quận chúa châm ngòi, phái người hãm hại Trường Thọ trưởng công chúa cũng không phải là việc nhỏ gì.
Một khi để cho Vĩnh Gia Đế biết được việc này là do Bình Ninh quận chúa làm hại, mặc dù xem mặt mũi lão Vinh Thân Vương, Vĩnh Gia Đế tuy không đến mức lập tức làm gì Vinh Thân Vương phủ, nhưng Vinh Thân Vương phủ nhất định sẽ mất thánh tâm, sau này bước đi chắc chắn sẽ gian nan hơn nhiều.
Cho nên, việc làm này của Bình Ninh quận chúa chính là mang họa.

Tần thế tử ra tay tốc độ từ trước đến nay cực mau, cũng không ướt át bẩn thỉu.
Nghe nói, Vinh Thân Vương biết được chuyện này, sau đó liền nổi trận lôi đình, lập tức phái người đem nữ nhi Bình Ninh quận chúa tìm tới mà dùng gia pháp..

Cho dù lão Vinh Thân Vương cùng Lão Vinh Vương phi là từ trước đến nay cưng chiều Bình Ninh quận chúa thì lần này cũng không che chở cho Bình Ninh quận chúa.
Nghe nói, sau khi bị dùng gia pháp, Bình Ninh quận chúa ở trên giường dưỡng thân mình đến gần trăm ngày.

Chờ đến khi nàng có thể xuống giường hoạt động trở lại, vừa lúc có thể tham dự hai đại hỉ sự của hoàng thất.

Một là Phó hoàng hậu sinh, một sự kiện khác chính là Trường Thọ trưởng công chúa xuất giá.
Sau khi chịu phải địa chấn, chịu qua kinh hách, Phó hoàng hậu sau đó lại vì giữ được thai nhi, ăn không ít thực phẩm dinh dưỡng cùng dược tốt.
Sau đó, thai nhi khỏe mạnh không có gì vấn đề, nhưng khi Phó hoàng hậu sinh liền gặp chút khó khăn.

Nàng đau mấy ngày mấy đêm, lúc sau, Phó hoàng hậu mới rốt cuộc hữu kinh vô hiểm mà sinh hạ Hoàng trưởng tử.
Vĩnh Gia Đế có được đích trưởng tử, Hứa thái hậu được đại tôn tử béo béo mập mạp, Bảo Lạc rốt cuộc có tiểu cháu trai có thể trêu đùa, tự nhiên đều thập phần vui mừng, ngay cả Phó hoàng hậu sau khi sinh con, khí chất toàn thân thoạt nhìn cũng nhu hòa không ít, không hề giống như trước đây, làm người ta có cảm giác băng lãnh khó có thể tiếp cận.

Chỉ có người nhà họ Phó đối với chuyện này là cực kỳ bất mãn.
Nguyên nhân là khi Phó hoàng hậu gần tới ngày sinh, nhà mẹ đẻ có đặc quyền cho người vào cung chăm sóc Phó hoàng hậu.
Phó thái phu nhân suy xét đến việc lần trước tùy tiện đưa Phó Thập cô nương vào cung, từ đó cũng chưa từng cùng Phó hoàng hậu gặp mặt đã bị gấp gáp cho trở về.

Sau đó liền quyết định lúc này ổn thỏa một ít, để cho mẹ ruột của Phó hoàng hậu là Phó phu nhân tự mình vào cung chăm sóc Phó hoàng hậu.
Đáng tiếc là Phó hoàng hậu vẫn không chút lưu tình nào mà phái người cự tuyệt người nhà mẹ đẻ cầu kiến.

Nàng nói, nàng ở trong cung rất tốt, không nhọc phiền người trong nhà nhớ thương..

Lại là ở trước mặt ngoại nhân không e dè mà biểu hiện ra không thân cận đối với người nhà họ Phó.
Từ việc lớn này có thể nhìn ra Phó hoàng hậu đều đem người nhà mẹ đẻ bài trừ ra bên ngoài, nàng đối với người nhà mẹ đẻ là không tín nhiệm.

Ngày sau, để cho người khác đối đãi với người nhà họ Phó như thế nào?
Thân là hậu tộc, Phó gia vốn nên theo Phó hoàng hậu có địa vị cao mà đi lên huy hoàng, nhưng thực tế tình huống là Phó gia một chút chỗ tốt đều không có nhận được.
Phó thái phu nhân lại một lần nữa đối với Phó hoàng hậu là hận đến ngứa răng, mà Phó phu nhân sau khi xám xịt mà trở về liền chỉ biết tránh ở trong phòng mình mà lau nước mắt, trong chốc lát cảm thấy nữ nhi thật sự là quá nhẫn tâm, trong chốc lát cảm thấy bà bà không thể đủ thông cảm nàng khó xử..

Phó thái phu nhân nhìn Phó phu nhân kia khóc lóc như có tang, tâm tình càng bực bội, nhịn không được liền ném một cái chén trà qua, vừa lúc ném trúng đầu Phó phu nhân, đem cái chán trơn bóng của Phó phu nhân tạo ra một miệng vết thương lớn.


Chung quanh nhất thời an tĩnh tới cực điểm..
Thật lâu sau sau, Phó phu nhân mới phát ra thanh âm gần chết:
- "Ta gả vào Phó gia này hơn 30 năm, vì Phó gia sinh nhi dục nữ, chủ trì nội trợ, không có công lao, cũng nên có khổ lao đi? Vì gia tộc, ta nhịn đau vứt bỏ âu yếm tiểu nữ nhi chính mình, nhưng bà bà thế nhưng tâm tình một chút không tốt liền muốn mưu sát ta! Cuộc sống này vô pháp quá đi thôi a!"
Phó thái phu nhân bị Phó phu nhân dùng thanh âm bén nhọn gào vào lỗ tai đến phát đau:
- "Câm miệng!"
Đáng tiếc, Phó phu nhân đã bộc phát ra, không tính toán lại đem cảm xúc chính mình nghẹn đi trở về, nàng thậm chí học xong được cách cùng Phó thái phu nhân tranh luận..

Phó thái phu nhân cùng Phó phu nhân ngươi tới ta đi, rất náo nhiệt, Phó gia đắm chìm trong bầu không khí một mảnh "Vui sướng".
Thời điểm Bảo Lạc xuất giá chính là một khác sự kiện khác.
Nguyên bản Hứa thái hậu cũng không muốn cho khuê nữ nhà mình sớm như vậy liền gả đi ra ngoài, nàng nghĩ muốn lưu Bảo Lạc lại hai năm.

Rốt cuộc Bảo Lạc là tiểu nữ nhi nàng âu yếm, sủng ái lớn lên, hiện giờ tuổi tác cũng không tính là lớn, nên có chờ nhiều thêm hai ba năm thì cũng không ngại chuyện này.
Đáng tiếc, Vĩnh Gia Đế nhắc nhở Hứa thái hậu, tình huống thân thể Bảo Lạc có bao nhiêu không tốt.

Nếu nguyên bản liền chuẩn bị tốt phải vì Bảo Lạc xung hỉ, sao không nhanh chóng làm vì nàng? Bảo Lạc thành công mà trải qua kiếp nạn này thì cũng chính là may mắn.
Nếu là nàng cùng Lam Thừa Vũ thành hôn, nhân lúc hôn sự vui mừng như vậy, không chừng thân thể nàng liền có thể tốt một chút thì tại sao không làm? Lui một vạn bước mà nói, nếu như nàng một ngày kia thật sự tạo ngộ bất hạnh, nếu là nàng gả vào Lam gia, ngày sau, phía sau tốt xấu gì cũng có thể có người tế bái hương khói cho nàng..