Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 91: Anh hai hận sắt không thành thép




Trang trại gia đình cách khách sạn cũng không xa.

Nhiệm vụ lái xe của chiếc xe bọn họ đi cuối cùng vẫn do vệ sĩ của Lý Ngạn đảm đương, cũng không nhất định phải là Khương Hành lái xe, đó chẳng qua là Lý Ngạn cố ý mà thôi, cũng có chút ý tứ đùa giỡn.

Buổi trưa sau khi Khương Hành đặt xong, tổ tiết mục liền phái người đi qua thương lượng, cũng tiến hành giao tiếp với ông chủ trang trại gia đình.

Đi xe 20 phút, nhìn thì rất ngắn, nhưng đối với Khương Hành mà nói lại là một loại dày vò, Lý Ngạn rõ ràng cố ý nói chuyện cùng Lý Quân, không muốn cho Lý Quân để ý tới hắn, chỉ vì lúc bắt đầu lên xe, Lý Quân giúp hắn một chút.

Tên anh hai họ Lý này vừa thù dai lại còn muốn báo thù ngay tại chỗ, thật là quá đáng, bọn họ là quan hệ yêu đương, không phải người ngoài.

Tiểu Quân là bạn trai hắn sao có thể không giúp hắn chứ, tuy không quá rõ ràng, nhưng hiện tại không phải đang dần dần tìm đường sao.

Nếu không phải bận tâm tới mặt mũi của bạn trai, Khương Hành liền muốn trực tiếp nói cho Lý Ngạn, hắn và Tiểu Quân đã sớm gạo nấu thành cơm!

Kỳ thực hắn cũng biết Lý Ngạn làm như vậy là vì tình cảm của hắn và Lý Quân không tồi, có thể nhìn ra Lý Ngạn rất quan tâm tới suy nghĩ của Lý Quân, Lý Quân tôn trọng anh trai cũng là phải, Khương Hành chỉ ở trong lòng làm vẻ ghen tị một chút, hắn chính là thích dính cùng một chỗ với bạn trai.

Mặc kệ thế nào, Khương Hành tin tưởng có Lý Quân điều hòa bên trong, hắn và Lý Ngạn cũng không thế nào, cùng lắm hai bên ăn ghen tị lẫn nhau một chút, trò đùa trẻ con, cũng không nháo quá vòng tròn ba người bọn họ. Chủ yếu là Khương Hành mới là người bắt cóc em trai người ta, đổi vị trí một chút, nếu hắn có một đứa em trai luôn được mình che chở, hắn cũng không thích nhìn nó cùng một người đàn ông không quen biết, không hiểu biết ở bên nhau.

So với Lý Ngạn và Khương Hành, kỳ thực khó xử nhất vẫn là Lý Quân, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, anh chỉ có thể trong phạm vi khống chễ nỗ lực cân bằng quan hệ giữa hai người, tận lực đừng để bọn họ đánh lên, đều là người trưởng thành rồi, hẳn là có thể khống chế được bản thân.

Ba người ngồi song song, Lý Quân bị kẹp ở giữa, đề tài tán gẫu của Lý Ngạn và Lý Quân, Khương Hành cũng không xen miệng vào được, cũng chỉ có thể nghe, tuy hắn không tham dự quá trình Lý Quân trưởng thành, nhưng đổi một góc độ đi nghe bọn họ nói chuyện về gia đình, tán gẫu rất thú vị, cũng rất tốt đẹp.

Xét thấy người mời khách hôm nay là Lý Ngạn, cũng bao gồm cả tổ tiết mục, Vương đạo diễn rất săn sóc không an bài nhiệm vụ cho các khách mời, vừa cùng lãnh đạo thôn ủy đi tặng đồ giữ ấm, đã có đủ tư liệu sống để biên tập cắt nối, dù sao đợi lát nữa trong bữa tối cũng có thể tiếp tục quay chụp, thêm hay không thêm nhiệm vụ mới cũng không quan trọng.

Hủy bỏ hoạt động trước khi dùng cơm, các khách mời đều thở ra nhẹ nhõm.

Vì Thang Tuyết Mạn không hiểu rõ tình hình, mắt cá chân bị trầy da, hiện tại chỉ có thể đi một đôi dép lê ra ngoài, cô hiện tại cũng khiêm tốn một chút, có thể hỗn tới trình độ này trong giới giải trí cũng không phải người mù, có thể thấy Lý Ngạn hoàn toàn không có hứng thú với cô, mà lại có quan hệ rất tốt với Lý Quân.

Còn các khách mời khác, hoặc nhiều hoặc ít từ trong miệng nhân viên công tác cũng biết quan hệ của Lý Quân và Lý Ngạn, bọn họ cũng khiếp sợ hồi lâu, sau đó mới hòa hoãn lại được. Thì ra trên thế giới thật đúng có nhiều việc trùng hợp như vậy, còn để bọn họ gặp phải, cũng không biết là may mắn hay là xui xẻo nữa. Nói may mắn, bọn họ gặp được lão đại nhà tài trợ, nói xui xẻo, trong đám khách mời có một vị em trai của lão đại nhà tài trợ, làm tròn số liền chẳng khác nào tham gia chương trình của nhà mình.

Đồng Hạo Văn cũng là một người có tin tức linh lông, ngay từ đầu không quá chú ý Lý Quân, hiện tại đã không biết nên dùng biểu tình gì để ứng đối, cực kỳ hối hận đã tham gia chương trình này, nếu hai tuần trước tới có thể tốt hơn một chút hay không, lúc trước sao lại cảm thấy tuần cuối cùng mới có điểm nhấn nhất, cảm thấy người mà khán giả nhớ kỹ nhất sẽ là khách mời cuối cùng?

Xem ra có đôi khi không thể dùng lẽ thường để suy đoán hướng phát triển của một chương trình.

Hà Uyển Tinh và Lương Chỉ Duyên đã sớm có giác ngộ, các cô là người sớm nhất lập tức thích ứng bầu không khí, thái độ với Lý Quân cũng không có gì thay đổi, trước sau như một cảm thấy anh rất lợi hại, người lợi hại như vậy còn khiêm tốn như vậy có được một bối cảnh thân thế đáng sợ cũng là phải!

Đúng vậy, các cô không chút oán hận mà tiếp thu, giống như đây là định mệnh, cho nên nói là may mắn hay là xui xẻo còn phải xem thái độ và suy nghĩ của các cô.

Lý Quân cũng không quá bận tâm tới suy nghĩ của người khác, sau khi xuống xe, anh đi tới đâu đợi, anh trai anh sẽ đi theo tới đó, cũng cố ý sai khiến Khương Hành đi làm việc, để hắn lại xác nhận bữa tối hôm nay đã chuẩn bị xong chưa, còn không cho nhân viên công tác hỗ trợ.

Khương Hành ở sau lưng Lý Ngạn lặng lẽ ra một thủ thế với Lý Quân, bị tách ra thì sao chứ, chúng tôi còn có thể dùng di động trò chuyện!

Khoảng cách tới lúc ăn cơm còn nửa tiếng đồng hồ, trang trại gia đình bên này còn đang chuẩn bị, đã lên chương trình thì đương nhiên bọn họ sẽ lấy ra món ăn ngon nhất, Khương Hành hiện tại liền phải tới chỗ họ xác nhận, còn dẫn Đồng Hạo Văn đi theo cùng.

Ba cô gái còn lại dưới sự dẫn dắt của người phục vụ đi xuống tham quan căn cứ nuôi gà của trang trại gia đình chuyên ăn gà này.

Trước mắt còn nửa tiếng nữa mới tới giờ cơm, tổ tiết mục quyết định không buông tha cơ hội rất tốt để quay chụp này.

Lão đại muốn chơi một lát chúng ta sẽ cùng hắn chơi, còn săn sóc không cho ba cô gái rõ ràng không có liên quan gì tới hắn tới gần, bọn họ chắc chắn phải trở thành chương trình thực tế săn sóc nhất trong lịch sử.

Lý Quân và Lý Ngạn đi dạo quanh hồ nhỏ bên ngoài trang trại gia đình, cảnh vật xung quanh được trang trí không tồi, còn dựng một cây cầu nhỏ, có thể đi tới giữa hồ, hai bên còn có mấy dãy ghế dựa dài cho du khách nghỉ ngơi.

Lý Quân gần đây vẫn luôn ở khách sạn, đối với cảnh trí như này hoặc nhiều hoặc ít có chút lực miễn dịch, Lý Ngạn cũng thường xuyên bay đi khắp nơi, địa phương đẹp hơn cũng đi qua rất nhiều, hai người bọn họ đều không phải là người chưa hiểu việc đời mà la to, với bọn họ mà nói chỉ là một cảnh trí bình thường mà thôi.

Hai người cùng nhau ngồi ở ghế dài, cũng thoải mái thích ý.

Lý Ngạn hỏi Lý Quân: "Khương Hành có phải đã ở  chung với em từ rất lâu rồi hay không?"

Vấn đề này không thể nghi ngờ là trực tiếp bại lộ việc riêng tư của Lý Quân và Khương Hành, nhưng hôm qua hai người đã công khai tỏ vẻ đã sớm ở bên nhau, Lý Quân lúc này trả lời cũng không có vấn đề gì.

Lý Quân nói: "Cũng không bao lâu, đã hơn một năm."

Hô hấp của Lý Ngạn cứng lại: "Còn không lâu?"

Lý Quân cười giải thích: "Là thật sự không lâu, anh ấy vừa mới bao lớn bao nhỏ tiến vào, ngày hôm sau liền đi ra ngoài đóng phim, vừa đi liền đi hơn ba tháng, hai bọn em ngày thường ở bên nhau cũng không có bao nhiêu thời gian."

Nghe như vậy, Lý Ngạn lại cảm thấy Khương Hành còn rất thảm, mới vừa ở chung với bạn trai, ngày hôm sau lập tức ở riêng.

Lý Ngạn: "Là ở căn hộ mà dì Trinh để lại cho em kia sao."

Lý Quân gật đầu thừa nhận: "Vâng."

Lý Ngạn cảm thấy rất bất ngờ, căn hộ kia đối với Lý Quân mà nói, là hồi ức cực kỳ trân quý, cũng là kỷ niệm mà mẹ anh để lại cho anh. Em trai hắn có thể cho Khương Hành vào ở, có thể nhận ra Khương Hành đối với anh có ý nghĩa quan trọng như thế nào, là người mà anh cũng quý trọng như vậy.

Hắn cũng chưa được ở trong căn hộ kia của Lý Quân đâu, nghĩ nghĩ, Lý Ngạn cảm thấy phải càng nghiêm khắc yêu cầu Khương Hành mới được, dựa vào cái gì vừa xuất hiện đã được vào ở trong ngôi nhà mà em trai hắn trân quý nhất, quan trọng hơn chính là hắn còn chưa được ở qua đâu!

Khương Hành đúng là vớ bở, có thể có sắc mặt tốt với hắn mới là lạ.

Lý Ngạn đầy mặt không vui: "Cậu ta không có nhà sao? Còn phải tới chỗ em ở."

Lý Quân: "Có, nhưng vẫn là ở nơi quen thuộc tự nhiên nhất, em không muốn dọn."

Lý Ngạn: "Vậy thỉnh thoảng cũng về nhà ở đi."

Lý Quân: "Em biết rồi."

Lý Quân: "Không cho mang theo Khương Hành."

Lý Quân ha ha cười, sao có thể không mang theo, Khương lão sư rất dính người, anh hai thật ấu trĩ.

Lý Ngạn trừng mắt lườm anh một cái.

Tổ tiết mục thấy thế: Không hổ là người đã đem hồn của Khương lão sư câu đến không còn gì, Lý Quân ở trước mặt lão đại, lão đại cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn người, xem ra, đứng trên đỉnh cao nhất của chuỗi thức ăn không phải là Lý Ngạn, mà là Lý Quân rồi.

Đề tài này trôi qua, Lý Ngạn và Lý Quân liền không nói tới nữa, mà là kể cho anh một vài chuyện thú vị trong kinh doanh, công ty của Lý Ngạn không chỉ có ngành sản xuất rượu vang đỏ, hiện tại hắn cũng đi con đường internet, một phần mềm app video ngắn rất hot chính là công ty bọn họ đưa ra, nhìn ra cái video ngắn này có giá trị lên tới 3 tỷ, cho nên nói Lý Ngạn hạ mình tham gia chương trình này, tổ tiết mục quả thực giống như một kẻ lang thang nhặt được một tờ vé số, sau đó trúng giải thưởng lớn 100 triệu. (Sao cứ như tiktok)

Thời gian nửa tiếng không dài, Lý Quân và Lý Ngạn tán gẫu rất tập trung, mà Khương Hành lại ngồi ở trong phòng của trang trại gia đình phát ra một tiếng thở dài đối với Lý Quân bên hồ nhỏ.

Sao còn chưa trở lại thế, tuy nói chỉ có nửa tiếng, nhưng hiện tại hắn sống một giây bằng một năm, nhìn thấy bạn trai trái tim thình thịch nhảy, không thấy bạn trai hoảng hốt muốn kêu loạn, bất tri bất giác hắn lại ngâm nga bài hát kia, đúng là vô luân ở thời gian nào địa điểm nào đều rất thích hợp với hắn, mình đúng là một thiên tài, còn có thể tìm được bài hát phù hợp tâm trạng như vậy.

Lý Quân và Lý Ngạn tán gẫu xong cũng trở lại.

Mấy cô gái bị mang đi xem trại gà cũng đã theo nhân viên công tác trở lại, Thang Tuyết Mạn cũng không biết hôm nay bị rợi trúng cái vận đen gì, người khác đi trại gà, trở về đều sạch sẽ, còn cô, đế giày dính lông gà, giống như đã trải qua một hồi đại chiến không thể miêu tả nổi, sắc mặt cô lúc trở về càng thối, lại còn chưa kịp thay quần áo và giày đã bị quay chụp lại, có lẽ bữa tối ăn thịt gà có ngon đến mấy cũng không khiến tâm tình của cô trở nên tốt hơn.

Hà Uyển Tinh và Lương Chỉ Duyên đồng hành với cô cũng rất đồng tình với cô. Nhớ trước đây, các cô cũng đi như vậy, tất cả sinh vật trong chương trình này đối với khách mời nữ đều không quá hữu hảo, các cô đưa ra một kết luận huyền học, chỉ cần đánh tốt quan hệ với Lý Quân, chân thành đối đãi, vận khí sẽ tự nhiên tăng lên, nếu không, khí vận sẽ càng ngày càng kém, không có bất cứ căn cứ phỏng đoán nào, nhưng thà tin là có, chứ đừng không tin, ngoại trừ đồng tình ra, các cô cũng không thể nói cho cô bí quyết, vì thật sự có chút hoang đường.

Có Lý Ngạn ở đây, bữa cơm này liền không thể đi theo kịch bản của tổ tiết mục.

Ăn cơm liền ăn cơm, an an tĩnh tĩnh, không phát ra âm thanh linh tinh, càng sẽ không tán gẫu những đề tài không có dinh dưỡng, vì có khả năng sẽ đắc tội lão đại, sau đó hắn tùy tiện nói một câu có khả năng sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển tương lai sự nghiệp của bọn họ, trước khi quen thuộc với đối phương, vẫn bảo trì khiêm tốn là được.

Người nghẹn khuất nhất phải kể tới Thang Tuyết Mạn, không thể làm nũng, không thể khóc lóc kể lể, không thể nhiều lời, ở trên bàn cơm còn phải làm bộ ăn rất vui vẻ.

Ngay cả Khương lão sư đang bị phụ huynh thử thách cũng đều tỏ vẻ rất câu nệ.

Cả một buổi tối Khương Hành đều nhận được ánh mắt đồng tình của các vị khách mời: "....."

Khi mình không biết, đã xảy ra chuyện gì sao?

Bữa tối ở trang trại gia đình hôm nay rất phong phú, món ăn thứ nhất cũng coi như phù hợp với khẩu vị của Lý Ngạn, không thể bới lông tìm vết.

Kết thúc một bữa cơm, Khương Hành cuối cùng cũng thở ra một hơi nhẹ nhàng, chưa từng nghĩ tới, hắn cũng sẽ có một ngày ở trước mặt mỹ thực lại cảm thấy ăn uống thật sự mệt mỏi.

Gặp mặt phụ huynh thật đúng là điều đáng sợ!

Kế tiếp cũng không phát sinh sự việc đặc thù gì, cũng chỉ bình thường mà quay về khách sạn.

Sau khi trở về lại xảy ra một sự kiện, Thang Tuyết Mạn không hài lòng với sắp xếp của tổ tiết mục, đang cho người đại diện và đám người Vương đạo diễn thảo luận, muốn rời khỏi chương trình trước, hai bên vì nhân viên công tác xảy ra chút sai lầm mà xảy ra cãi vã.

Khương Hành nhân cơ hội kéo Lý Quân về phòng, che camera lại, tháo mic xuống, tiến vào phòng tắm!

Lưng Lý Quân tựa vào cửa, cười mà không nói.

Một chân  Khương Hành để giữa hai chân anh, hai tay đặt lên eo anh, đôi môi dán bên tai anh nói: "Tiểu bảo bối, lúc trưa dùng dân câu dẫn anh à?"

Lý Quân nhếch mày với hắn: "Cho nên?"

Khương Hành cắn lên môi anh, thấp giọng nói: "Anh cảm thấy anh bị mắc câu."

Lý Quân tâm tình sung sướng mà hưởng thụ nụ hôn này của Khương Hành, Khương Hành dần dần tìm lại được ký ức cũng dần dần tìm về nhịp điệu khi hôn nhau, kỹ thuật hôn tăng lên vùn vụt.

Phiền toái duy nhất chính là, bản năng phản ứng cũng tới càng lúc càng nhanh....

Khi hai người từ trong phòng đi ra cũng đã là 40 phút sau, mặt Lý Ngạn thối thối mà ngồi trong phòng khách, nhìn thấy hai người bọn họ sắc mặt hồng nhuận đi ra, mắt lạnh lườm  Khương Hành một cái, sau đó lại trừng mắt lườm Lý Quân.

Lý Ngạn hận sắt không thành thép nghĩ: Đứa em trai này không cứu nổi nữa rồi!

- ---------

Tiểu kịch trường:

Khương Hành: Vui vẻ!

Lý Quân:?

Khương Hành: Anh thoải mái.

Lý Quân:......[ mặt nóng ]