Khương Hành đem tất cả hành vi khác thường của Lý Quân ngày hôm nay xâu chuỗi lại, thì ra là vì hôm nay là sinh nhật hắn, cho nên anh và mọi người liên hợp lại gạt hắn, cũng chế tạo một kinh hỉ lớn cho hắn!
Khương Hành có rất nhiều lời muốn nói: "Em...."
Lúc này các khách mời đã kết thúc màn biểu diễn ca khúc chúc mừng sinh nhật.
Mọi người cùng hô lên: "Sinh nhật vui vẻ!"
Lý Quân đẩy đẩy hắn về phía trước, nói: "Đi thôi, cùng mọi người chúc mừng sinh nhật, đợi lát nữa sẽ giải thích với anh sau."
Khương Hành không có gì bất mãn, bọn họ trải qua một sinh nhật cực kỳ có ý nghĩa, mặc dù trong tình huống mình không biết gì.
Tiểu Quân nhà hắn, Tiểu Quân nhà hắn, luôn là có thể trong lúc lơ đãng khiến hắn tràn ngập vô hạn cảm động, vì sao trên thế giới này lại có một người bạn trai tốt như vậy, cực kỳ muốn cột em ấy vào bên người, cực kỳ muốn đem em ấy mang về nhà giấu đi, không cho ai nhìn thấy.
Quan trọng nhất chính là, hắn muốn đánh dấu dấu vết của mình lên bạn trai bảo bối!
Khương Hành kích động thì kích động, hắn vẫn phải kìm lại phần vui sướng này, trước giải quyết xong công việc rồi nói tiếp.
"Cảm ơn mọi người, tôi cũng quên mất hôm nay là sinh nhật của mình." Khương Hành nhìn về phía Trần Cẩm Lập: "Cậu là vì cái này mới tham gia chương trình sao?"
Trần Cẩm Lập muốn nói một nửa, nhưng suy xét tới nguyên nhân một nửa kia không thể nói ra, liền đưa ra một lời nói dối thiện ý: "Ừ, đúng."
Vệ Diên lúc này mới nói: "Tôi còn tưởng cậu tới là để trào phúng thể chất xui xẻo của tôi."
Mọi người đều cười.
Mọi người nhất nhất nói lời chúc phúc của mình cho Khương Hành, Hà Uyển Tinh nói với Khương Hành: "Khương lão sư, mau tới ước nguyện rồi thổi nến đi, cái bánh kem này là do bọn em và Vệ lão sư cùng làm đấy."
Khương Hành: "Phòng khách cũng là mọi người cùng bố chí sao?"
Lương Chỉ Duyên: "Dải lụa màu là em buộc lên." Hai tuần trước, có khả năng là cô đang tranh công, nhưng hiện tại thật sự chỉ là trần thuật một sự thật.
Lưu Dĩ Phàm nhấc tay: "Còn có em, còn có em!"
Vệ Diên nói: "Đừng cô phụ cái bánh kem tôi và mọi người cùng làm, mau tới thổi nến đi, Quân Quân cũng thổi cùng."
Lý Quân: "Sinh nhật anh ấy, để anh ấy thổi."
Khương Hành ôm bờ vai của anh: "Chúng ta cùng nhau thổi."
Năm trước cùng nhau qua sinh nhật, cùng nhau thổi nến, năm nay cũng muốn cùng nhau, sang năm còn muốn tiếp tục cùng nhau.
Lý Quân luôn luôn không quá có thể từ chối Khương Hành: "Vậy anh ước nguyện trước đi."
Khương Hành nghe lời ước nguyện, nguyện vọng năm nay của hắn dài hơn năm ngoái, nhưng tạm thời còn không thể nói, mọi người đều nghe thấy thì không thiêng.
Sau khi mở mắt ra, hắn quay đầu tìm kiếm Lý Quân, biết anh ở ngay cạnh bên người mình, ý bảo anh cùng mình thổi nến.
Thân hình Lý Quân và hắn hơi hơi nghiêng về phía trước, cùng đem ngọn nết thổi tắt.
Mọi người vỗ tay, Khương Hành bắt đầu cắt bánh kem, hắn đem miếng bánh kem đầu tiên chia cho Lý Quân, sau đó mới là đám người Vệ Diên, Trần Cẩm Lập, nhân số quá nhiều, mấy vị khách nam mới tới chưa quen tự mình động thủ, Lý Quân cũng giúp hắn cắt một miếng, phân cho đám người Vương đạo diễn, bánh kem có ba tầng, cũng đủ cho mọi người ở đây chia sẻ.
Kỳ thực Vệ Diên còn làm thêm một cái, nhân viên công tác bên ngoài đang chia sẻ một cái bánh kem khác, cũng dính chút không khí vui mừng của sinh nhật Khương Hành.
Khương Hành bê đĩa bánh kem của mình, chỉ ăn một miếng, sau đó cũng không dám ăn.
Lý Quân còn cố ý trêu chọc hắn: "Thật không ăn?"
Khương Hành xoa xoa bụng, nhét bánh kem vào tay anh, chạy về phòng, Lý Quân bê hai đĩa bánh kem cười đến là thoải mái.
Vệ Diên ngồi vào cạnh anh: "Khương Hành chạy nhanh như vậy làm gì?"
Vì vừa rồi đám người bọn họ bị nhốt trong phòng khách, cũng không biết Khương Hành đã trở về từ trước chạy vào toilet trước một lần.
Lý Quân giải thích cho y: "Hôm nay đi ra ngoài cùng anh ấy, ăn đến hư bụng."
Vệ Diên: "Thèm ăn à."
Lý Quân: "Ừ, ăn một đống đồ ăn vặt, chua cay mặn ngọt đều ăn hết, cuối cùng đi đến tiệm đá bào, không đau bụng mới là lạ."
Vệ Diên: "Cậu không ngăn lại à."
Lý Quân cười cười, cho y một ánh mắt: "Thử qua cho nhớ lâu."
Vệ Diên giơ ngón tay cái lên với anh: "Cậu lợi hại." Khương Hành sợ là không biết bạn trai hắn vào ngày sinh nhật còn muốn giáo huấn hắn một trận, thấy qua thảm, chưa thấy qua thảm như vậy, kết quả của việc phóng túng chính là sinh nhật đều không thể trôi qua tốt đẹp.
Chờ lúc y kết giao bạn trai, xem ra cũng phải cùng Lý Quân tham khảo một chút làm thế nào để dạy dỗ bạn trai một chút.
Sinh nhật kinh hỉ của Khương Hành, tại hắn lần nữa vào phòng toilet tuyên bố kết thúc.
Sinh nhật này thật sự khiến hắn cảm thấy kinh hỉ, cũng cực kỳ khó quên.
Ngoại trừ bánh sinh nhật ra, tổ tiết mục còn chuẩn bị bữa tối phong phú trên mặt cỏ cho bọn hắn.
Tối qua vì ăn ở nhà hàng đồ chay không quen thuộc nên đề tài tán gẫu của các vị khách không nhiều lắm, hôm nay trải qua một ngày hợp tác làm việc, đã có hiểu biết lẫn nhau, còn hai người Khương Hành và Lý Quân có đề tài với bọn họ hay không, không quan trọng, dù sao hai người bọn họ chỉ thích cùng người mình quen thuộc nói chuyện, một người so với một người tích tự như kim, xem tâm tình để kéo dài câu chuyện.
Khi lại một lần nữa bước ra từ toilet, Lý Quân hỏi Khương Hành: "Có tốt hơn chút nào không?"
Sắc mặt Khương Hành vi diệu: "Có lẽ rất nhanh sẽ tốt thôi."
Vệ Diên cực kỳ không cho hắn mặt mũi mà cười nhạo Khương Hành: "Đem bản thân ăn đến mức này cũng không dễ dàng."
Khương Hành phản kích: "Hi vọng cậu lần sau đừng gặp phải."
Vệ Diên: "Tôi sẽ không." Y chuyển hướng Lý Quân: "Hai ta còn chưa thêm Wechat nhỉ, tôi ngày mai đi rồi, trước thêm cái đã."
Lý Quân gật đầu: "Được." Hai người bắt đầu cúi đầu mân mê thêm bạn Wechat.
Trần Cập Lập thấy sắc mặt Khương Hành vẫn vi diệu như cũ, nên cũng không nắm vào chỗ đau của hắn, hỏi bọn hắn hôm nay đã đi chơi ở những đâu.
Khương Hành kiêu ngạo ưỡn ngực kể ra bữa cơm trưa của bọn họ: "Cậu đoán chúng tôi ăn cơm trưa miễn phí là làm sao tới?"
Trần Cẩm Lập: ".....Sao lại miễn phí? Tôi nhớ chuỗi cửa hàng này giá cả không hề rẻ." Chủ yếu là cơm Tây, hắn cũng không quá thích, chỉ thích đồ ăn ta, hai người bọn họ có cùng khẩu vị, nếu không cũng sẽ không có quan hệ bạn bè kéo dài đến tận bây giờ, chủ yếu có chung một sở thích "ăn" này đi.
Khương Hành: "Bọn họ tổ chức một sân thi đấu, Tiểu Quân tùy tiện đi lên hát một bài liền đạt được, hay nhất toàn trường."
Trần Cẩm Lập: "Cho nên cậu là tên ăn cơm mềm."
Khương Hành: "...... Cậu mới ăn cơm mềm." Nhưng hình như cũng không sai, cả ngày đều là Lý Quân trả tiền, ngay cả tổ tiết mục cũng không có biện pháp thay hắn tiêu diệt chứng cứ.
Trần Cẩm Lập miệt thị bạn tốt: "Không thể nào, cậu cho rằng tôi giống như cậu sao?"
Khương Hành: "Bằng không cậu có thể độc thân đến bây giờ?"
Trần Cẩm Lập cho hắn một ánh mắt khinh bỉ: "Im miệng, tôi độc thân là có nguyên nhân."
Khương Hành: "Vậy cậu cũng phải nói nguyên nhân độc thân không thể miêu tả này của cậu đã."
Lý Quân và Vệ Diên thêm Wechat xong, xác nhận không có sai lầm mới tiếp tục quay lại nói chuyện phiếm.
Vệ Diên nghe được lời Khương Hành nói: "Nguyên nhân độc thân gì thế?"
Y vừa nói, các vị khách khác đang nói chuyện phiếm cũng nghe thấy, dù sao cũng chỉ có một cái bàn như vậy, chỉ cần không ồn ào huyên náo là có thể nghe thấy.
Khương Hành: "Tôi nói Cẩm Lý còn độc thân, cậu ta nói cậu ta độc thân là có nguyên nhân."
Vệ Diên: "Ai độc thân mà không có nguyên nhân chứ? Tiểu Lương, em độc thân là vì nguyên nhân gì?" Y sợ loại đề tài này sẽ liên lụy tới mình, chủ động đem chiến hỏa dẫn tới trên người những người khác.
Lương Chỉ Duyên đột nhiên bị điểm danh: "A? Em độc thân là bởi vì còn chưa gặp được người thích hợp."
Vệ Diên: "Dĩ Phàm thì sao?"
Lưu Dĩ Phàm cảm thấy giống như khi đi học bị giáo viên điểm danh, lập tức đáp: "Em thích độc thân, tự do."
Vệ Diên: "Ba anh chàng đẹp trai các cậu thì sao?"
Ba anh chàng đẹp trai dưới sự phụ trợ của Khương Hành và Vệ Diên, hiện tại đều thành phông nền, trong đám bọn họ kỳ thật có một người đã có bạn gái, lúc này trả lời còn do do dự dự.
Nhưng trọng điểm của Vệ Diên cũng không phải muốn đào bới việc riêng tư của bọn họ, mà là đem lực chú ý rời ra ngoài, miễn cho bản thân nhạ hỏa thượng thân.
Khương Hành và Cẩm Lý thật đúng là biết tìm việc cho y.
Lý Quân thì chỉ lo cười, cảm thấy tổ ba người bạn học bọn họ thật biết đùa.
Vệ Diên và Khương Hành đồng thời nhìn về phía anh: "Cười cái gì?"
Lý Quân: "Cười các anh."
Khương Hành cung kính mà rót cho Lý Quân một ly nước trái cây: "Ngoan, đừng cười như vậy, sẽ khiến anh cảm giác mình giống như một tên ngốc."
Vệ Diên: "Khương Hành, đừng có kéo tôi chung một chỗ với cậu có được không?"
Lý Quân lại muốn cười.
Trần Cẩm Lập cũng cười theo, sau khi biết Khương Hành và Lý Quân ở bên nhau, tâm tình của hắn trở nên tốt chưa từng thấy.
Khương Hành: "Vậy cậu không nên ngồi ở đây."
Vệ Diên: "Cậu cho rằng tôi muốn sao?"
Khương Hành: "Cẩm Lý, cậu đổi vị trí với cậu ta đi, chỉ biết chặn tôi, xem ra ăn nhiều bánh ngọt rồi, quên mất hôm nay tôi mới là thọ tinh công."
Vệ Diên: "Cậu ăn bánh kem tôi làm, thọ tinh công."
Khương Hành: "Sinh nhật sang năm Tiểu Quân làm cho tôi là được."
Vệ Diên cười lạnh: "Quân Quân sẽ để ý tới cậu?"
Nghe bọn họ oán trách nhau mặc dù thú vị, nhưng các anh có thể đừng để lộ quá nhiều như vậy có được không.
Lý Quân đem ly nước đưa tới trước mặt Khương Hành: "Đừng náo loạn, Khương lão sư, uống nhiều chút nước ấm."
Khương Hành: "Ừm...." Không nên gắp một miếng sườn dê to sao? Cái đó ăn ngon.
Lý Quân: "Hả?"
Khương Hành: "Nước ấm là được rồi." Không dám nhiều lời, bạn trai sẽ tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Không bao lâu, Khương Hành lại đi toilet, vẫn là phải ăn kiêng, ai biết ngồi toilet mỏi chân cỡ nào.
Vì lý do thân thể Khương Hành, chương trình Vương đạo diễn an bài không thể không bỏ dở, ví dụ như để ba vị diễn viên tiểu thịt tươi biểu diễn hai bài hát, lại ví dụ như trò chơi truyền hoa gì đó, chính chủ cứ cách vài phút lại chạy vào toilet thật sự không thể chơi được.
Quả nhiên, chương trình của bọn họ liền không thể dựa theo kịch bản mà đi giống như những chương trình thực tế khác, khách mời mà hắn lựa chọn luôn phát sinh các loại tình huống bên ngoài kịch bản.
Tiệc sinh nhật kết thúc vào lúc 8 giờ hơn, chương trình vẫn dựa theo thời gian làm việc thường lệ, cho các vị khách về phòng nghỉ ngơi.
Lúc này, các khách mời trên cơ bản đều trở về nghỉ ngơi, Lý Quân và Vệ Diên lại ngồi ở ghế dài trong sân trước, nhàn thoại việc nhà.
Khương Hành ngồi canh toilet, chân hắn đã mềm đến không muốn động, Trần Cẩm Lập về phòng xử lý công việc của hắn, buổi sáng ngày mai hắn sẽ dời đi sớm hơn so với những khách mời khác.
Vệ Diên thích thú mà dựa vào lưng ghế: "Nghe nói hôm nay cậu hát cho Khương Hành nghe?"
Mặc dù bụng Khương Hành không thoải mái, nhưng cũng không ngại khoe bạn trai mình ra với những người khác.
Lý Quân giải thích một chút: "Ừ, thấy có cái hoạt động, cảm thấy vào ngày sinh nhật đoạt được gì đó cũng rất thú vị, liền tùy tiện hát một bài."
Vệ Diên: "Cậu đúng là thâm tàng bất lộ, ngày mai chúng tôi phải đi rồi, về sau có thể hẹn nhau đi hát."
Lý Quân: "Được."
Màn đêm mông lung, Lý Quân cảm thán trong lòng, mình tham gia một cái chương trình không chỉ biết được một mặt khác của bạn trai, mà còn nhận thức bạn bè mới, không thể không nói, Khương Hành thật đúng là một người bạn trai kiểu người ngốc có phúc của người ngốc.
Đang trong chương trình, Lý Quân và Vệ Diên cũng cố ý nói ít, sau đó liền từng người về phòng nghỉ ngơi.
Sau khi bỏ micro xuống, Lý Quân tắm rửa một cái, Dư Thần tới đây mang quần áo đi. Sau đó, anh trực tiếp đi tới phòng bên cạnh gõ cửa, bên trong truyền tới tiếng đáp lại yếu ớt của Khương Hành, khi quay chụp còn trung khí mười phần, lúc này cư nhiên tàn tới mức độ như vậy?
Lý Quân đẩy cửa mà vào, Khương Hành đã tắm xong đang mở ra tứ chi nằm trên giường, hai mắt vô hồn, nhưng hắn còn không quên đem camera đậy lại.
Lý Quân hỏi hắn: "Sao rồi?"
Khương Hành: "Đi ít hơn, nhưng có chút đau." Hắn chỉ vào một chỗ.
Lý Quân cố ý vỗ một cái lên trên mông hắn: "Chỗ này à?"
Khương Hành mặt nóng lên, không rảnh lo đau hay không đau, nói: "Em như vậy sẽ không ra khỏi phòng được."
Lý Quân đẩy đẩy hắn vào bên trong, nằm xuống cạnh hắn, cười nhìn hắn: "Với bộ dạng hiện tại này của anh có muốn làm gì cũng không được."
Khương Hành: "Em nói cũng có lý, anh hiện tại hữu tâm vô lực."
Lý Quân dựa vào người hắn: "Em thì khác, cái gì em cũng có thể làm."
Khương Hành: "...." Chờ một chút, bạn trai mình không phải nhân lúc mình mất trí nhớ, muốn phản công chứ?
Lý Quân nhìn biểu tình dại ra của hắn, liền biết hắn lại bắt đầu nghĩ đâu đâu, hôn một cái xuống môi hắn: "Sinh nhật vui vẻ."
Một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, cũng đủ khiến cho Khương Hành trở nên ngượng ngùng, hắn luôn nghĩ quá nhiều.
Khương Hành nắm tay bạn trai nói: "Cảm ơn em đã ở bên anh một ngày, thiếu chút nữa quên nói em hát rất êm tai, không muốn để người khác nghe thấy, nhưng lại muốn cho càng nhiều người biết được em hát cực kỳ hay."
Lý Quân cúi đầu hôn hôn gương mặt hắn: "Khương lão sư là thuộc đảng thích khoe khoang."
Khương Hành đột nhiên xoay người vượt qua Lý Quân, đè nặng anh, thấp giọng nói: "Gọi anh Hành."
Lý Quân chớp chớp mắt: "Ước nguyện năm nay của anh là gì?"
Khương Hành: "Hi vọng em vẫn luôn gọi anh là anh Hành."
Lý Quân: "Nói dối, chắc chắn không phải cái này."
Khương Hành cười khẽ: "Sao em lại biết?"
Lý Quân: "Cái này đã thực hiện rồi."
Khương Hành nhìn chằm chằm xương quai xanh của anh, cái áo Lý Quân mặc tối nay cổ có chút thấp, mới vừa bị hắn xoay người đè lên, cổ áo lệch sang một bên, hơn phân nửa xương quai xanh liền lộ ra, Khương Hành nuốt nuốt nước miếng.
Khi Khương Hành muốn cúi đầu, Lý Quân đã giơ chân đá hắn lăn sang một bên: "Anh bị bệnh thì phải có bộ dáng của người bị bệnh."
Khương Hành tỉnh táo lại đầu óc, hắn cảm thấy rất ủy khuất: "Người bệnh hẳn là có phúc lợi đặc thù mới phải, còn có hôm nay là sinh nhật anh."
Lý Quân búng vào trán hắn: "Không phải cái gì cũng có thể thực hiện được vào sinh nhật."
Khương Hành: "Đêm nay ngủ ở đây?"
Lý Quân: "Đừng nghĩ, anh không biết xấu hổ thì em vẫn còn."
Khương Hành: "Dù sao cũng không ai không biết quan hệ của hai ta, hay là đến lượt anh tới phòng em cũng được."
Lý Quân: "Em từ chối, buổi tối anh đi vệ sinh chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới em, mất giấc ngủ." Anh còn không biết Khương Hành một chút thân thể liền có phản ứng sao? Loại việc trong lúc làm việc ngủ cùng nhau là không cần suy nghĩ.
Khương Hành nằm thẳng ra trên giường: "Tiểu Quân, em ghét bỏ anh."
Lý Quân nhẹ giọng nói: "Đúng, rất là ghét bỏ, Khương lão sư."
Khương Hành: "....." Gọi Khương lão sư nghe được rất không vui.
Lý Quân lại cùng Khương Hành ở trong phòng này nọ một lát liền về phòng.
Lúc này thật sự không lại tiến hành "bồ câu đưa thư", hai người đều thích mặt đối mặt nói chuyện hơn, nói chuyện qua Wechat vẫn cảm thấy có chút lạnh lẽo.
Lúc này trên mạng vẫn cực kỳ lửa nóng như cũ, đầu tiên là các fan hâm mộ chạy tới Weibo của Khương Hành chúc hắn sinh nhật vui vẻ!
Sau đó lại thêm một cái tiêu đề #Khương Hành sinh nhật vui vẻ# lên hot search, vì chính chủ không hiện thân lên Weibo, chỉ có một bài đăng cảm ơn trên Weibo vừa thấy liền biết là thông lệ, fan hâm mộ có vẻ vừa tịch mịch lại vừa cô đơn, đành phải tiếp tục vây xem một tin bát quái khác, vào ngày sinh nhật cùng bạn trai hiện thân ở phố ăn vặt, đây không phải là muốn tuyên bố với thiên hạ, bọn họ là một đôi hay sao?
Cùng lúc đó video cũng được chia sẻ điên cuồng, lên men một đợt lại một đợt, lúc này đúng là ban đêm, rất nhiều võng hữu điên cuồng dũng mãnh tiến vào internet.
Hai hot search đồng thời xuất hiện, người bị mù cũng có thể phát hiện ra mối liên hệ giữa chúng, lại kết hợp mấy ngày trước người đàn ông thần bí xuất hiện cùng Khương Hành, hiện tại đối chiếu một chút, góc nghiêng, thân hình, chính chính xác xác là anh ta, không có ai khác.
Lúc này có hình chính diện của người đàn ông đó, các blogger vẫn luôn liên tục chú ý tới việc này bắt đầu tới cọ hot search, còn có người bắt đầu bới thân phận của người này ra!
Một blogger tên "Diễn viên vô danh" tỏ vẻ hắn biết người đàn ông thần bí trong video này, rất tốt, vẫn luôn không có người nhảy ra giải hích, hiện tại có người nói, lập tức đi xem!
【 Diễn viên nhỏ vô danh: Nếu tôi không nhìn lầm, anh ấy tên Lý Quân, là nghệ sĩ hợp đồng của Sunshine Entertainment. Tôi quen biết anh ấy khi cùng đóng phim, nhưng không phải rất quen thuộc, chủ yếu là lúc ấy khi đóng phim tôi vô ý bị trẹo chân, người khác cũng chưa chú ý tới tôi, nhưng anh ấy lại thấy được, còn đỡ tôi một phen, còn hỏi tôi có bị sao không gì đó, tóm lại, giọng nói và giọng hát của anh ấy đều dịu dàng giống nhau. Đáng tiếc chính là, chúng tôi còn chưa thêm Wechat, tôi còn chưa kịp nói lời cảm tạ anh ấy nữa.】
Rất nhiều võng hữu bắt đầu đi dò tìm danh sách nghệ sĩ ký kết hợp đồng với Sunshine Entertainment, nhưng mà, bọn họ cũng không tìm thấy thông tin của Lý Quân trong đó, đừng nói tư liệu, ngay cả cái tên cũng không có.
Sao lại thế này, blogger này có phải nói điêu hay không? Muốn có nhiệt độ của Khương lão sư?
Nhưng mà, có tên là được rồi, bọn họ còn có thể tìm kiếm trên công cụ tìm kiếm, nhưng mà, bọn họ phát hiện Lý Quân này cũng không có Weibo? Công cụ tìm kiếm cũng không tra được tin tức liên quan tới anh ta!
Lý Quân thần bí này là sao? Còn có tên này có phải là thật hay không?
Một đám người chạy tới bên dưới bài đăng của "Diễn viên nhỏ vô danh" bình luận: Căn bản không có người này.
"Diễn viên nhỏ vô danh" cọ xong nhiệt độ lại không hề trả lời, nhìn số lượng fan cọ cọ dâng lên, hắn liền thỏa mãn, đây đều là căn cứ để hắn đẩy mạnh tiêu thụ cho mình sau này.
Trên mạng rất náo nhiệt, tự nhiên cũng khiến cho Sunshine Entertainment chú ý, một vài võng hữu trực tiếp đi tới Weibo của người phụ trách công ty hỏi vì sao vẫn luôn ẩn giấu Lý Quân.
Người phụ trách này căn bản không biết mấy tin nhắn dũng mãnh tiến vào Weibo của hắn là chuyện gì xảy ra, hắn lại đi xem video Lý Quân biểu diễn bài hát kia xong, sau đó bị kinh diễm! Suốt đêm tìm người hỏi Lý Quân rốt cuộc là ai? Công ty bọn họ có nhân tài như vậy, sao lại không có ai khai quật?
Người phụ trách công ty tìm được tổng giám phụ trách bồi dưỡng nghệ sĩ, sau đó người này lại lau mồ hôi trán mà trả lời hắn.
Tổng giám: Lương tổng, người nghệ sĩ này một tháng trước hợp đồng đã đến hạn, công ty đã chấm dứt hợp đồng, trước mắt không phải nghệ sĩ của công ty chúng ta.
Lương tổng trực tiếp ném cho hắn một cái đường link video.
Tổng giám nghe xong bài hát này: Tôi sẽ phái người đi liên hệ Lý Quân!
Trong một đêm, vô số người vì nhân vật chính trong video này mà bận việc.
Cựu nhân viên Sunshine Entertainment - Cao Tín từ buổi chiều đã bắt đầu nhận được vô số cuộc gọi, chờ di động tràn ngập lời mời Lý Quân thu tiết mục mới gọi điện thoại cho anh.
Lý Quân mới vừa từ phòng Khương Hành trở về: " Anh Tín, có việc sao?"
Cao Tín áp xuống cảm xúc kích động, nói: "Lý Quân, cậu hồng rồi."
Lý Quân nhìn chằm chằm cây xanh ngoài cửa sổ: "À, muốn hồng tự nhiên có thể hồng. Nhưng, em không muốn hồng."
Cao Tín bị tạt một chậu nước lạnh: "...." Nghệ sĩ ký kết với tôi nói cậu ta không muốn hồng?
Hồng thì đồng nghĩa với phiền toái, Lý Quân vẫn muốn có cuộc sống tự do tự tại.
Lý Quân nói: "Anh Tín, sau này chúng ta lại tâm sự tiếp."
Cao Tín: "Được, ngay từ đầu tôi và cậu cũng chưa chuẩn bị tốt, chờ cậu trở về chúng ta ngồi xuống kỹ càng tán gẫu một chút. Nói thật, chương trình có Khương Hành kéo, cậu muốn không hồng cũng không được."
Lý Quân: "Em biết điều này, nhưng sau này em muốn nói cho anh một việc khá là quan trọng."
Cao Tín: "Được, video này tôi và đoàn đội trước mắt sẽ không xử lý, qua hai ngày nó sẽ trôi qua, chỉ cần tâm trạng của cậu không bị ảnh hưởng là được."
Lý Quân: "Cái này thì không có."
Cao Tín: "Vậy cậu nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì gọi điện."
Lý Quân: "Vâng."
Từ trước tới nay anh có chủ ý, sau này lại cẩn thận tâm sự với Cao Tín, anh chỉ nhận diễn, hoạt động khác thì không nhận.
Ngoài ra, còn nói rõ quan hệ giữa anh và Khương Hành với hắn, chuẩn bị tốt xã giao, việc sau này thì hẳn là không có gì, một nghệ sĩ có bạn trai có thể hấp dẫn được bao nhiêu người chú ý chứ? Lâu dần sẽ không có ai để ý tới chuyện của hắn.
Một đêm không nói chuyện.
Buổi sáng ngày hôm sau, Khương Hành ăn cháo trắng nhạt nhẽo vô vị và dưa muối mà hắn thích nhất, cả người đều nhăn như dưa muối.
Một ngày quay chụp liền bắt đầu từ việc Vệ Diên cười nhạo hắn.
Trần Cẩm Lập dùng xong bữa sáng cũng phải rời đi, hắn ở bên này tiêu tốn hai ngày, cũng đến lúc phải về công ty xử lý việc của mình.
Khi chờ tài xế lái xe tới, Trần Cẩm Lập cầm hộp rượu vang đỏ bày ở phòng khách, cẩn thận nhấc lên.
Vệ Diên theo tầm mắt của hắn, nhìn nhãn hiệu rượu vang đỏ bên trên, nói: "Buổi sáng đã nhìn thấy nhãn hiệu nhà tài trợ, rất thích loại này."
Trần Cẩm Lập nói: "Lần trước trong yến hội có gặp mặt Lý tổng, hắn còn nói tháng sau hắn muốn mở tiệc rượu tư nhân, sẽ mời tôi tới."
Vệ Diên: "Rất không tồi, nghiệp vụ rất rộng."
Trần Cẩm Lập: "Tôi và hắn đã sớm nhận thức, cậu muốn đi không? Tôi và cậu cùng đi."
Vệ Diên: "Nếu thời gian cho phép, tôi sẽ suy xét một chút."
Trần Cẩm Lập bỏ xuống vỏ ngoài rượu vang: "Được, một lời đã định." Khoảng cách tới mục tiêu của mình lại gần thêm một bước.
Lý Quân sáng sớm đã chui vào phòng bếp, cũng không chú ý tới hộp rượu vang đỏ, lúc này nghe Vệ Diên và Trần Cẩm Lập nói chuyện, liền thuận tiện nhìn thoáng qua.
Anh cầm lấy vỏ hộp rượu vang Trần Cẩm Lập vừa mới bỏ xuống, nhìn kỹ một lúc lâu.
Đây là nhà tài trợ của chương trình?
Sau khi tự hỏi một lúc, Lý Quân bỏ hộp rượu vang đỏ xuống.
Lúc này nhìn thấy Dư Thần đứng ở cạnh cửa, cuối cùng anh cũng nhớ ra đã gặp cậu ở đâu.
Ở cửa văn phòng anh hai anh.
- --------
Tiểu kịch trường:
Khương Hành: Anh hai?
Lý Quân: Ừ.
Khương Hành: Em còn có anh hai!
Lý Quân: Đúng.
Khương Hành: Anh, anh hai em có dễ ở chung không?
Lý Quân: [ mỉm cười ]
Khương Hành:......[ gạt nước mắt ]