Trùng Sinh Xuyên Việt Đích Ngũ Hảo Gia Đình

Chương 44




Chương 44

Lăng Thanh Huyền tự định cho mình là người điệu thấp nội liễm, có tính tình ngượng ngùng trời sinh cùng với dáng người nhỏ xinh như nhân loại bình thường.

Khụ, được rồi, chuyện lâu lâu biến thân được thì không bình thường lắm thôi.

Tuy rằng chưa từng gặp được những con bạo long khác, nhưng từ trên TV nhìn thấy giới thiệu về khủng long, còn thường hay đi dạo quanh những hoá thạch bạo long, Lăng Thanh Huyền cảm thấy, mình quả thực chính là một đứa nhỏ khả ái cuối cùng trong chủng tộc.

Tuy thích ăn thịt, nhưng lại tuyệt đối không thích giết chóc, hình thể tuy có hơi lớn một chút, nhưng hình người mới chỉ có một mét chín, rất nhỏ bé nha.



Lăng ba Lăng mẹ dạy con rất thành công, học được đức tính kiên trì, biết chia sẻ, nội tâm thiện lương và lạc quan, trừ bỏ thành tích học tập, thì Lăng Thanh Huyền chính là một đứa con mà các phương diện khác đều tốt.

(づ ●─●)づ

Nhiệt tình yêu thích vận động, cũng không có ăn quá nhiều, chưa bao giờ không cẩn thận nuốt những người qua đường, đây thật là một con bạo long tốt có văn minh hiểu lễ phép.

Dù sao, Lăng Thanh Huyền chính là cảm thấy mình đặc biệt nhu thuận, có lúc còn có thể đảm đương vai trò cô bé đáng thương vô tội.

Cho nên, ngay khi không cẩn thận dùng tiếng thét gào của bạo long, khiến sinh vật đối diện kia sợ tới mức từ màu xanh biến thành trắng bệch, Lăng Thanh Huyền có chút ngại ngùng hỏi, "Đó có tính là nghe hiểu không?"

Sinh vật thạch rau câu: Nghe nghe, nghe hiểu, mời ngài nhanh đi ăn cơm đi! Tôi cứ như cao su ấy, ăn vừa dai vừa khó ngửi, vậy bye nhé, gặp lại sau!

Sau đó, sinh vật thạch rau câu lập tức tỏ vẻ nghe hiểu ba câu đó, tiếp theo liền kêu nhanh tắt máy cho Lăng Thanh Huyền đi.

Động tác nhanh nhẹn này làm Lăng Thanh Huyền có chút kinh ngạc, "Phía đối diện là người thật hả?" Nàng còn tưởng rằng là quan phỏng vấn cung cấp cho tài liệu ghi hình chứ!

Quan phỏng vấn voi ma mút nhìn sinh vật thạch rau câu đối diện đều sắp sợ tới mức phai màu, vươn tay giúp Lăng Thanh Huyền cắt đứt thông tin, buông tha sinh vật thạch rau câu đối diện bị dọa mất mật, "Đúng vậy, bọn họ đều là nhân viên công vụ có chủng tộc rất thưa thớt, vị đồng sự kia của chúng ta không thể tùy tiện ăn."

"Ừm, nhìn cũng không ngon lắm." Lăng Thanh Huyền cũng không đói, nhưng nghe thấy quan phỏng vấn voi ma mút nói như vậy, cũng liền hơi chút đánh giá độ ngon miệng của sinh vật thạch rau câu.

Nghe nói như thế, những người phỏng vấn khác bỗng cúi đầu nhìn nhìn thân thể mình, ừm, nhìn hẳn là cũng khó ăn đúng không??

Sau khi Lăng Thanh Huyền gặp được sinh vật thạch rau câu, giống như liền get được phân đoạn này, liên tiếp dùng ba câu vừa rồi câu thông với đám chủng tộc còn lại, cảm thấy vận may của mình không tồi, đều gặp được những sinh vật trên thực đơn ăn được của bạo long.

Mà sắc mặt những người phỏng vấn khác đều thay đổi, rốt cuộc người kia là loại thú thái gì mà thực đơn rộng lớn đến vậy trời?

Sau phân đoạn này, còn lưu lại chỉ có ba mươi ba người, bối cảnh rừng cây cũng có vẻ hơi trống rỗng, nếu không phải là còn rơi rớt không ít nhánh cây, thì cảnh tượng hơn trăm người cùng ở một chỗ làm ghế gỗ vừa rồi thật sự giống như chưa từng phát sinh.

Đúng là tỉ lệ đào thải nhanh như thiểm điện.

Năm vị quan phỏng vấn nhắc lại một chút về vấn đề an toàn của người thân nhân viên ngoại giao Liên Bang, lúc nhìn thấy Lăng Thanh Huyền, lại tự bỏ thêm một câu, "Không chỉ không nên bị cư dân địa phương ăn, còn phải khắc chế chính mình, không được ăn cư dân địa phương."

Xem ra, nội dung bảo hộ nhân viên ngoại giao cũng đã tới lúc đổi mới.

←_←

Thời gian phỏng vấn quá dài, cơm miễn phí do nhân viên công tác cung cấp cũng được đưa tới, bốn người Lăng Dục Cẩn do là người nhà nên cũng lĩnh được bốn phần. Sau khi mở ra nhìn thấy đồ ăn với số lượng lớn thịt bên trong, Lăng ba Lăng mẹ kinh ngạc, "Khó trách người ta hay nói nhân viên công vụ có đãi ngộ tốt, ngay cả cơm miễn phí cũng làm thực dụng như vậy."

Tuy rằng đây không phải là khẩu vị mà người nhà Lăng gia quen ăn, nhưng cũng là đồ được tỉ mỉ chuẩn bị, hương vị khi ăn cũng không tệ lắm nha~

Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm đưa thịt ăn không hết bên trong để cho Lăng Điềm Điềm ăn, nhìn thấy tất cả người phỏng vấn trong màn hình cũng đang dùng cơm, Lăng Dục Cẩn cứ có cảm giác bọn họ ăn được bữa cơm này là do dính ánh sáng của Lăng Thanh Huyền.

Năm vị quan phỏng vấn công tác lâu như vậy, lại là lần đầu tiên thấy người phỏng vấn được cung cấp cơm miễn phí, nhìn những khối thịt bên trong đầy đủ sắc hương vị, bỗng dưng quét mắt nhìn Lăng Thanh Huyền.

Thân ái, có đủ ăn no không? Không đủ thì có thể thêm một phần nha.

Lăng Thanh Huyền cũng như những người phỏng vấn khác, được phân tới một hộp cơm liền mở ra ăn luôn, căn bản không chú ý tới tâm tình phức tạp của năm vị quan phỏng vấn.

Đám người phỏng vấn đều cho rằng bọn họ được cung cấp cơm cũng là một trong những khảo nghiệm, cho dù phân lượng quá nhiều thì cũng cố gắng chống bụng ăn.

QAQ

Dù sao quan ngoại giao có kinh nghiệm từng nói qua, lúc bọn họ phỏng vấn, cái gì cũng có khả năng phát sinh, chính mình phải toàn lực đi ứng phó.

Bây giờ khẳng định chính là khảo nghiệm lượng cơm của bọn họ, lỡ như biểu hiện ra lượng ăn nhỏ hay kiêng ăn, nói không chừng sẽ bị rớt đó!

Không ít người phỏng vấn tự cho rằng mình đoán được yêu cầu của quan phỏng vấn để giữ bọn họ lại, cố gắng làm ra một bộ ăn ngon, lượng cơm vừa vặn, khiến trong lòng năm vị quan phỏng vấn nghĩ thầm, chẳng lẽ ở trong đây có nhiều người phỏng vấn là đa gien giả với thú thái lớn thích ăn thịt lắm sao?

Chứ sao mà ăn được nhiều dữ vậy trời?

Lăng Thanh Huyền cảm thấy hương vị đồ ăn cũng được, sau khi ăn xong liền bỏ cơm còn thừa vào trong hộp, lau sạch sẽ miệng rồi nhìn những người phỏng vấn khác còn đang ăn chung quanh, không khỏi cảm khái, cô ở nhà cũng xem như là người có thể ăn nhất, không nghĩ tới, người mạnh thì có người mạnh hơn, ở đây có không ít người có lượng ăn lớn ghê!

Đợi tới khi mọi người đã dùng cơm xong, người máy vệ sinh quét dọn sạch sẽ phòng phỏng vấn, cho tất cả người phỏng vấn ở tại chỗ tiêu thực nửa giờ, sau đó bên trong rừng cây lại hiện ra một con đường, đi thông tới khu thí nghiệm trọng lực.

Trộm xoa xoa cái bụng vì ăn quá no, một quan phỏng vấn giới tính không ổn định giới thiệu với những người phỏng vấn về khu thí nghiệm trọng lực là cái gì.

"Nhân viên ngoại giao có thể sẽ gặp phải nguy hiểm không thua gì quân đội Liên Bang, hơn nữa bởi vì trên người các bạn còn có nhiệm vụ chính trị, thế nên chúng tôi yêu cầu các bạn phải có khí lực mạnh mẽ và phản ứng nhạy bén." Tuy nói mục đích ngoại giao là để chung sống hoà bình, nhưng nếu không có vũ lực thì cam đoan ngoại giao đều là hổ giấy. Là nhân viên ngoại giao của Liên Bang, yêu cầu sẽ càng hà khắc hơn.

Năm vị quan phỏng vấn dùng ánh mắt cổ vũ nhìn đám người phỏng vấn đã ăn no (or cố ăn), hy vọng những người này có thể thông qua thí nghiệm trọng lực, gia nhập vào đội ngũ ngoại giao của Liên Bang.

"Đúng rồi, trước khi tiến vào khu thí nghiệm trọng lực, chúng tôi cần ghi chép chiều cao và cân nặng của hình người và thú thái, đa gien giả lại đây xếp hàng." Một quan phỏng vấn cười tủm tỉm chỉ chỉ một cái vòng ánh sáng trước mặt mình, kêu những người phỏng vấn đa gien giả qua đó để ghi chép số liệu thân thể.

Thuần nhân loại cũng có người có thể chất cực kỳ ưu tú, nhưng thú thái đa gien giả vẫn luôn có ưu thế không thể xóa nhòa. Bởi vì vừa rồi Lăng Thanh Huyền và quan phỏng vấn voi ma mút ngồi cùng một chỗ, nên không có chú ý tới trong đám người phỏng vấn, thuần nhân loại và đa gien giả đều tách ra ngồi riêng, thậm chí còn ẩn ẩn bất hòa nhau.

Chờ vị này phỏng vấn giả nói xong câu đó, nguyên bản phỏng vấn giả còn kém không nhiều lắm một phân thành hai, một nửa đi là đội ngũ đa gien giả, một nửa còn lưu tại là đội ngũ thuần nhân loại.

Chia ra rõ ràng, chỉ còn chừa một người đang do dự trong đội ngũ là Lăng Thanh Huyền.

Với tiếng rống vừa rồi, những người phỏng vấn khác liền biết người này chính là đa gien giả, là người cạnh tranh mạnh mẽ nhất.

Nhưng lúc này thấy Lăng Thanh Huyền không có lập tức đi tới đội ngũ đa gien giả bên kia, chẳng lẽ bọn họ đã nghĩ sai?

Hay là tiếng rống vừa rồi chẳng qua là sở trường cá nhân của Lăng Thanh Huyền về khẩu kỹ?

Lăng Thanh Huyền, giới tính nữ, thể chất cấp S, hàng chữ màu đen trên cái thẻ màu vàng thấy rất rõ.

"Thể chất cấp S, hẳn là thuần nhân loại rồi!" Có người phỏng vấn đứng gần, nhìn thoáng qua cái thẻ của Lăng Thanh Huyền rồi nói. Cấp bậc trong thể chất Liên Bang không có quy luật gì đáng nói, nhưng về cấp A và cấp S thì có một thuyết pháp tương đối thú vị.

Thuần nhân loại càng dễ xuất hiện thể chất cấp S, mà đại đa số đa gien giả thì chiếm cứ thể chất cấp A.

Có người nói đây là bởi vì nhân loại có không gian khai phá lớn hơn, cho nên càng dễ xuất hiện cấp S. Cũng có người nói cái đó có liên quan tới sự cân bằng về thực lực tổng thể của thuần nhân loại và đa gien giả. Nói chung tuy thuyết pháp đông đảo nhưng lại không có đáp án nào được kiểm chứng.

Nhưng trong nhóm người có thể chất cấp S không nhiều lắm, số lượng thuần nhân loại đích thật là nhiều hơn đa gien giả.

Cho nên, kỳ thật Lăng Thanh Huyền là thuần nhân loại? Bằng không vừa rồi lúc tìm chỗ ngồi, tại sao người này vẫn luôn để hình người!

Thế nhưng, vì sao Lăng Thanh Huyền lại dùng loại thẻ màu vàng thuộc về đa gien giả?

Mà đám đa gien giả thấy Lăng Thanh Huyền đang do dự đứng ở giữa đội ngũ thì lập tức cười vang lên, đại khái cũng giống như trên địa cầu, ông thầy thể dục kêu một tiếng lập tức đứng thành hàng nam trái nữ phải, sau đó lại có người không cẩn thận đứng ở giữa ấy.

Hơn nữa, tiếng cười kia còn có ác ý rất lớn.

Lăng Thanh Huyền không phản ứng tới đám người ồn ào bên cạnh, trực tiếp nói với vị quan phỏng vấn phía trước đội ngũ đa gien giả kia, "Tôi muốn đổi cái dụng cụvòng sáng này thành cái lớn nhất."

Trước khi mình tiến vào phỏng vấn thì Cẩn bảo đã nhiều lần nhắc tới một việc, chính là khi có hạng mục biến thành thú thái để thí nghiệm, thì phải chú ý tới hạn độ lớn nhất của dụng cụ.

Vụ phá phòng thay đồ nữ kia còn có thể để trường học tự trả tiền giải quyết, nhưng nếu cô phá hủy thiết bị khảo hạch nhân viên công vụ, sẽ không còn người nào giúp cô bồi tiền nữa.

Nhìn vòng sáng trước mặt có đường kính hơn mười mét, quan phỏng vấn nhìn nhìn đồng sự voi ma mút bên cạnh, "Đây là người trong tộc của cô sao? Có cần đổikhông?"

→_→

"Không phải tộc của tôi, nhưng nếu vẫn ngại vòng sáng mười mét là nhỏ thì hẳn lànên hỏi tộc cá voi." Quan phỏng vấn voi ma mút chưa từng thấy qua thú thái của Lăng Thanh Huyền, nhưng có thể khẳng định, người này không phải trong bộ tộc voi ma mút của các cô.

←_←

Vị quan phỏng vấn có huyết thống cá voi cũng lắc đầu, cuối cùng vẫn đáp ứng theo yêu cầu Lăng Thanh Huyền, đổi vòng sáng thành cái có đường kính hai mươi mét.

Nhìn thấy dụng cụ đã đổi mới, Lăng Thanh Huyền cũng không có nói cái gì nữa, chỉ an tĩnh đứng ở phía sau đội ngũ đa gien giả.

Cái dạng này ngược lại làm cho những người phỏng vấn khác tò mò, thú thái của Lăng Thanh Huyền rốt cuộc là loài gì đây?

Chẳng lẽ đây là một loại thủ đoạn mới khiến cho quan phỏng vấn chú ý?

Áp lực phỏng vấn quá lớn mà, cũng không trách đám người phỏng vấn này chỉ vì gió thổi cỏ lay liền lâm vào âm mưu luận.

Lăng Thanh Huyền có thể đoán được ý nghĩ của những người phỏng vấn khác, nhưng nàng lại không quá để ý.

Thú thái của bạo long có hơi đặc biệt, nhưng Lăng Thanh Huyền cũng không cần phải đi giải thích cho mỗi người nghe. Những người khác có thể hiểu được thì tốt, còn không thể hiểu thì liền coi độ sắc bén của răng nanh thôi.

Tuy rằng bây giờ là người, nhưng đối với Lăng Thanh Huyền mà nói, trên thế giới vẫn chỉ có bốn loại tồn tại, người nhà bạn bè, thứ muốn ăn hoặc không muốn ăn, con vật nhiều lông và sâu.

Đám người phỏng vấn này thì tất nhiên là đang phân vân giữa thứ muốn ăn hoặc không muốn ăn cùng với động vật có lông rồi.

_(: з" ∠)_

May mắn đám người phỏng vấn khác không biết ý nghĩ của Lăng Thanh Huyền. Bằng không khẳng định sẽ không thể vui vẻ tiếp tục làm đồng sự nữa rồi.

Tất cả mọi người đều chờ đợi nhìn thú thái của Lăng Thanh Huyền, cho nên đa gien giả xếp hàng phía trước đều làm rất nhanh, tiếp đó liền đến phiên Lăng Thanh Huyền.

"Các cậu có thể cách xa ra một chút không?" Lăng Thanh Huyền nhìn nhìn đám người phỏng vấn đứng một vòng chung quanh, liền hảo tâm đề nghị.

"Không sao đâu, cậu cứ biến đi, bọn tôi không ảnh hưởng tới cậu được đâu." Vài đa gien giả cao hơn Lăng Thanh Huyền cố ý trêu chọc, nụ cười khiến người khác rất không thoải mái.

Đang ở bên ngoài xem màn hình, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm đều cau mày, thập phần chướng mắt nhìn mấy tên đa gien giả hay đối nghịch với Lăng Thanh Huyền.

"Thú thái của bọn họ là chó sói đỏ, hay hành động tập thể, e sợ thiên hạ bất loạn." Lăng Điềm Điềm đứng ở trên đùi Lăng Dục Cẩn, giúp người nhà Lăng gia giảng giải.

"Mấy người này thật quá đáng, vừa rồi bọn họ đoạt đi ghế gỗ do người khác làm ra,bây giờ lại tìm phiền toái cho tiểu Huyền." Lăng ba Lăng mẹ cũng buồn bực không chịu được, một cô gái như tiểu Huyền lại bị mấy tên con trai cao to khi dễ, bọn họ là ba mẹ quả thực vừa tức vừa vội.

Bị coi nhẹ hai câu như vậy nhưng Lăng Thanh Huyền lại không nói gì, chỉ nhướng mày cười cười, vươn tay cởϊ áσ khoác và tháo vòng tay ném cho quan phỏng vấn voi ma mút, lui về phía sau hai bước sau đó tiến vào vòng sáng, ánh mắt vẫn chưa từng rời khỏi mấy nam nhân khiêu khích cô, thậm chí còn đứng chắn trước vòng sáng.

Sau đó, biến thân!

Lần đó Lăng Thanh Huyền biến thân ở sân thể dục trường học thì chiều cao cũng đã gần hai mươi mét, gần đây lại bởi vì áp lực cuộc thi nhân viên công vụ quá lớn, nên lại cao lên một ít, lúc duỗi thẳng cái đuôi đã vượt qua vòng sáng.

Ban đầu Lăng Thanh Huyền đã chuẩn bị cuộn cái đuôi lại, để sớm một chút đo xong chiều cao cân nặng liền tiến hành hạng mục tiếp theo, nhưng luôn có mấy tiểu sói đỏ quá kiêu ngạo, khiến bạo long có chút khó chịu nha.

Trong nháy mắt khi bạo long xuất hiện chiếm cứ vòng sáng, lúc đó cũng đã khiến không ít đa gien giả không khống chế được mà biến thành thú thái, mấy tên sói đỏ gần nhất lúc này liền ngao ngao kêu loạn.

Nếu như là bình thường thì Lăng Thanh Huyền còn sẽ bởi vì sói đỏ có lông mà không so đo, nhưng mới vừa rồi bị chọc làm cho Lăng Thanh Huyền có chút không kiên nhẫn, bạo long trực tiếp chế trụ đám sói đỏ đang đứng cùng một chỗ, "Nếu không thể lui về phía sau thì để tôi giúp các cậu ha, không cần khách khí!"

Vừa nói xong liền "ôn nhu" ném mấy con sói đỏ ra ngoài, tiếp theo thu lại móng vuốt, trong cổ họng phát ra âm thanh trầm thấp chấn động, chuyển thân hai vòng sau đó cúi xuống hỏi quan phỏng vấn, "Đã ghi chép xong chưa?"

Quan phỏng vấn nuốt một ngụm nước miếng, lập tức gật đầu như mổ thóc.

Lăng Thanh Huyền biến trở về hình người, từ vị quan phỏng vấn voi ma mút cầm lại áo khoác và vòng tay, chuẩn bị nhấc chân hướng về phía khu thí nghiệm trọng lực đi, không nghĩ tới những người khác đều vẫn chưa nhúc nhích, Lăng Thanh Huyền liền nhướng mày hỏi, "Các cậu có cần tôi giúp đi tới đó không?"

NONONO!! Tự tụi tui đi được rồi!!

Cậu lớn con như vậy, nói cái gì cũng đều đúng hết!

QAQ

Đám sói đỏ bị ném ra ngoài đánh lên vách tường liền mềm nhũn rơi xuống, tiếp theo lập tức được nhân viên chăm sóc chữa bệnh và bó xương trị liệu. Tuy rằng bạo long chỉ nhẹ nhàng ném một phát, nhưng sau khi sói đỏ bị va chạm như vậy, căn bản vô pháp tiếp tục tham gia trận đấu.

Cho nên, đây xem như là sự kiện người phỏng vấn có ác ý đả thương đối phương?!

Mặc kệ đáp án là gì, dù sao cũng không ai dám miệt mài theo đuổi vấn đề này với Lăng Thanh Huyền.

Dù sao, Lăng Thanh Huyền chỉ là "có ý tốt" đưa mấy người này ra xa một chút, động tác thoạt nhìn rất nhẹ nhàng nha!

Ở khu nghỉ ngơi, cảm xúc vài người nhà sói đỏ lập tức kích động lên, "Đây là đánh người! Tại sao lại không hủy bỏ tư cách tham gia của tên Lăng Thanh Huyền kia đi!Con tôi hộc máu tới nơi còn không có ai quản hết sao? Còn có vương pháp hay khôngvậy!"

Cũng không biết là có phải trùng hợp hay không, màn hình đột nhiên quay đến Lăng Thanh Huyền. Giống như cảm giác được gì, Lăng Thanh Huyền lộ ra một nụ cười, răng nanh trắng sáng lấp lánh, rất giống hàm răng nhọn bạo long lộ ra vừa rồi luôn nha.

_(: з" ∠)_

"Tôi, ngày mai chúng tôi lại đến đòi lại công đạo!" Mấy người nhà này lập tức run run, vội vàng chạy tới xem xét con bọn họ, vừa rồi va chạm với tường như vậy, khẳng định là đặc biệt nghiêm trọng.

Nhân viên công tác nhìn thấy mấy tên kia lại quấn lấy người nhà ầm ĩ, trực tiếp truyền phát video cho mọi người nhìn, "Do những người này chọc giận Lăng Thanh Huyền trước, còn chặn vòng sáng thí nghiệm, lại không khống chế được biến thành thú thái mới bị người ta đẩy ra, không truy cứu trách nhiệm của bọn họ đã là rất may rồi, còn muốn đòi lại công đạo?"

Đừng nói là đa gien giả bị khiêu khích chọc giận, cho dù chỉ là người thường, nhưng khi bị người khác chắn vòng sáng thí nghiệm và ác ý xem nhẹ mình thì cũng sẽ bị chọc giận biến sắc mặt đấy.

Bạo long chưa cắn bọn họ chưa đạp bọn họ, mới chỉ có ném bọn họ một chút thôi đấy, còn dám ầm ĩ nữa?

Vô cớ đi tìm công đạo à, công đạo cũng rất bận đó biết không?

Nhìn thấy đứa con gái nhà mình bị người khác khi dễ, nếu không phải là anh em Lăng Dục Cẩn cùng nhân viên công tác ngăn lại, Lăng ba Lăng mẹ nhất định sẽ đi lý luận với đám người nhà sói đỏ.

Vào thời điểm quan trọng, xắn tay áo lên đánh một trận cũng được!

Sao có thể thương tổn một cô gái nhỏ như vậy chứ??

"Ba mẹ à, ba mẹ bình tĩnh lại đi. Bọn họ đều đã bị đuổi ra rồi, giờ cuộc phỏng vấn của chị rất quan trọng đó."

Bị ấn ngồi xuống, Lăng ba Lăng mẹ vẫn chưa nguôi

giận, nhìn thấy Lăng Thanh Huyền sau khi tiến vào khu thí nghiệm trọng lực liền yên lặng đứng, họ có chút lo lắng hỏi Lăng Điềm Điềm, "Tiểu Huyền vừa rồi có bị mấy người kia dọa không? Chứ nếu không sao lại đột nhiên trầm mặc vậy?"

Ài, hiện tại ngay cả hai đứa con trai đã khuyên can họ cũng không muốn nói chuyện.

"Hẳn là..." Sợ phá hư mấy cái máy móc trong đó khiến cho mấy người phỏng vấn khác không dùng được, cho nên mới đứng ở phía sau đi? Nhưng Lăng Điềm Điềm nhận được ánh mắt từ Lăng Dục Cẩn, làm sao dám nói thật được, vì thế: "Hẳn là do chị có hơi xa lạ đối với hạng mục thí nghiệm này, nên lúc này muốn quan sát xem người khác làm như thế nào, sau đó hấp thụ kinh nghiệm."

"Có lý." Lăng ba Lăng mẹ bị cái lý do này thuyết phục, tiếp tục nhìn màn hình.

Bên cạnh Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm nhìn không chớp mắt, nhưng đều ăn ý giơ ngón cái lên với Lăng Điềm Điềm, không hổ là tay thiện nghệ vỗ mông ngựa, trình độ an ủi Lăng ba Lăng mẹ quả thực khiến cho bọn họ là con cũng phải mặc cảm.

Về nhà phải cho thêm hai cái chân gà.

Như những gì Lăng Điềm Điềm đoán được, Lăng Thanh Huyền đứng ở phía sau cùng đúng là bởi vì sợ phá hủy đám máy móc ở đây, lúc đó những người phỏng vấn khác sẽ không có đồ vật gì dùng. Dù sao chờ tới khi cô dùng xong cũng không còn người nào thí nghiệm, nói không chừng ngay cả nhân viên công tác cũng không biết đám máy móc này đã bị hư đâu~

Với vẻ mặt đứng đắn chờ đợi cuối cùng, Lăng Thanh Huyền căn cứ theo nguyên tắc "không xem nhẹ địch, không tự mãn, toàn lực ứng phó", không hề quên đổi mới ghi chép những người phỏng vấn trước kia, mỗi một hạng đều đến trình độ điểm tuyệt đối, khiến những người phỏng vấn khác ngay cả có tâm tình muốn thử cũng không có.

_(: з" ∠)_

Mọi người đều đến phỏng vấn để tranh thủ vào ba danh ngạch, cậu có thể đừng để tụi mình đối lập rõ ràng như vậy được không? Có thể cho tụi tui chút không gian để hiếu thắng không?

Có một người ở phía sau chăm chăm lấy điểm tuyệt đối như vậy, tất cả mọi người đều cố gắng toàn lực ứng phó. Thi chạy bộ thì không chạy đến đau chân tuyệt đối không bỏ, thi cử tạ thì không tới mức rút gân tuyệt đối không buông, ngay cả thi chạy chướng ngại vật cũng thế, đều đặc biệt liều mạng.

Chuyện này khiến cho năm vị quan phỏng vấn kinh ngạc liếc nhau, tố chất chỉnh thể của đám người phỏng vấn lần này mạnh ghê ta!

Những phân đoạn thí nghiệm ban đầu bây giờ đã không thể thỏa mãn để sàng lọc đào thải, xem ra là phải thêm phân đoạn thôi.

Đám người phỏng vấn yên lặng cắn răng, mấy cái thí nghiệm này rốt cuộc tới khi nào mới chấm dứt đây trời! Tay chân bọn họ gần rút gân rồi kìa, sắp kiên trì không nổi nữa QAQ~

Lăng Thanh Huyền siết chặt tay, quả nhiên là Liên Bang, nhiều người mạnh mẽ như vậy, mà đám người này đều rất liều mạng cạnh tranh, cô cũng phải càng cố gắng hơn mới được.

(づ ●─●)づ