Lúc này Tuyệt Nhiên lại nở nụ cười, đi tới phía trước một bước , sauđó từng bước từng bước ép Y Khả Kiều, Y Khả Kiều bị khí thế lạnh như băng của cô bức ép nên lùi về phía sau
Tuyệt Nhiên vuốt khuôn mặt bản thân, kề vào tai Y Khả Kiều một cách ôn nhu nhỏ nhẹ lên tiếng: "Các người đều thật là kỳ lạ, Chu tổng cũng đã nói từng nói với tôi là tôi giống một người anh ta biết, chẳng lẽ là thật sao? Người đó là ai vậy?"
"A! Kẻ điên!" Y Khả Kiều giống như thấy quỷ mà đẩy Tuyệt Nhiên sang bên, chạy ra khỏi phòng làm việc, sau đó chạy về phòng làm việc của mình thở phì phò
Trời ơi, quá giống, khi nãy sát nhau như vậy, cô ngửi được mùi hương hoa lài của Tuyệt Nhiên rất rõ ràng, cô còn nhớ, Y Ngải Ngải ừ bé tới lớn đều thích mùi hương này, cả hai cùng ở chung nhà mấy chục năm, cô đối với tính cách của Ngải Ngải nắm rõ như lòng bàn tay
"Không, không thể nào là cô ta được! Chắc chắn không phải! Đừng tự mình dọa mình nữa." Y Khả Kiều đi vào toilet lấy nước lạnh rửa mặt, cố gắng trấn tĩnh bản thân.
Thế nhưng chút ít hồi tưởng lại như có ngón tay không ngừng ở trong đầu nàng cầm lấy vòng quanh, Y Ngải Ngải gương mặt đó như mê muội dường như xuất hiện ở trong gương.
"Y Ngải Ngải, cô cứ tiếp tục làm quỷ cho tốt đi, đừng tới đây ám ta nữa!" Y Khả Kiều đập vào mặt gường.
Hồ Khả nghe được tiếng động nên ở bên ngoài gõ cửa: "Chị Khả Kiều, chị làm sao vậy? Mau mở cửa, đã xảy ra chuyện gì?"
Y Khả Kiều một lần nữa trang điểm lại thật xinh đẹp, mở cửa ra, đừng thẳng, điềm nhiên như không có chuyện gì: "Không có gì, tôi không cẩn thận làm vỡ gương, cô gọi người tới dọn dẹp nhé."
"Được rồi, nhưng trông sắc mặt chị hình như không tốt lắm "
"Tôi không sao cả, ra ngoài!"
Hồ Khả quan tâm Y Khả Kiều, lại bị Y Khả Kiều lòng lang dạ thú chẳng điếm xỉa, Hồ Khả đành lặng yên không một tiếng động đi ra ngoài. Y Khả Kiều như nữ vương vô cùng cao ngạo, nên suốt tời gian qua Hồ Khả cảm thấy làm việc cho Y Khả Kiều rất khó.
Vương Tuyệt Nhiên, tôi chẳng cần biết cô là ai, tôi nhất định sẽ đuổi cô ra khỏi Tinh Hà quốc tế, để cô biến mất khỏi mắt tôi
Hồng Uyển lặng lẽ tiến vào phòng làm việc của tuyệt nhiên, yếu ớt an ủi: "Chị Tuyệt Nhiên, chị đừng nóng giận, công việc này chính là như vậy, không thể xác định được rõ ràng, đợi đến một ngày chị nổi danh, những người kia muốn nịnh bợ cũng không kịp."
Tuyệt Nhiên nhìn với Hồng Uyển mệt mỏi cười cười: "Hồng Uyển, cảm ơn em!"
Hồng Uyển nhếch môi mỉm cười ngọt ngào với tuyệt nhiên : "Tuyệt Nhiên, em rất phục chị, chị có biết không? Y Khả Kiều ỷ bản thân có người phía sau chống lưng, ngày ngày đối với ai cũng khoa tay múa chân, chúng em cũng chỉ có thể nhượng bộ cô ta, cũng chỉ có chị mới dám đối mặt với Khả Kiều thôi, em nghĩ cùng chị giao lưu, em gọi Hồng Uyển, ở tinh hà quốc tế đã được nữa năm."
"Chị gọi Vương Tuyệt Nhiên, rất hân hạnh được biết em, mặc dù chúng ta làm lễ ra mắt hơi trễ, dù thế nhưng chị cũng rất vui khi có người bạn như em."
"Ha ha ha, em cũng vậy, về sau chúng ta có thể khích lệ cho nhau, giúp đỡ lẫn nhau, cố gắng lên! Chỉ cần kiên trì, chị nhất định làm được. TEm không làm phiền chụ nữa, chịnghỉ ngơi chút đi, em đi ra ngoài."
"Ừ"
Hồng Uyển ra ngoài, Tuyệt Nhiên thờ một hơi thật dài, cô rơi vào tình thế bức bách cũng chỉ có cô gái nhỏ Hồng Uyển này đồng tình với cô, còn cùng cô làm bạn, Hồng Uyển nhìn sơ qua thì đơn thuần như học sinh, mới hai mươi mốt tuổi, aiz, còn nhỏ tuổi như thế đã làm tình nhân của Phạm Vĩ rồi.
Tuyệt Nhiên cảm thấy đồng tình mà trong lòng ê ẩm, cũng không thể trách được, Hiểu Vi từng nói với cô, thế giới giải trí vô cùng hỗn loạn, trong yếu nhất là phải có quan hệ rộng rãi, nếu như không có, cũng chỉ có thể dựa vào thân thế mà đi thiết lập quan hệ, đây là quy tắc ngầm của thế giới giải trí.
Hồng Uyển ở gian phòng pha chế, lúc cô pha coffe xong xoay người thì chạm phải ánh mắt đang quan sát mình của Y Khả Kiều