Trùng Sinh Vào Vai Nữ Phụ Ở Mạt Thế

Chương 342




Nhưng người đã đưa đến, dị năng giả dưới cấp năm cũng bị cô khóa lại từng người một. Tất cả mọi người ở Viện nghiên cứu 01: "2”

Chuyện gì xảy ra vậy? "Giám sát cơ thể của họ, đề phòng họ biến dị.”

Hứa Lê ra lệnh một tiếng, nhìn về phía Liên Dương Diễm: "Bên căn cứ số một có một thứ kỳ lạ, có thể các anh không chịu nổi, trước tiên hãy theo dõi họ, đảm bảo không có chuyện gì rồi hãy quay về căn cứ.”

“Tôi về, có chuyện gì thì liên lạc qua tai nghe.”

Nói xong, người Hứa Lê đã biến mất. "Tôi đã lên cấp năm rồi, đưa tôi...”

Liên Dương Diễm còn chưa nói hết lời, ngón tay đã co lại, nghiến răng liên lạc trước với người phụ trách Viện nghiên cứu căn cứ thành phố S. Hứa Lê nói đúng, trước tiên phải báo cáo tình hình hiện tại lên trên.

Hơn nữa cho dù anh đã lên cấp năm, cũng cần phải kiểm tra mới có thể rời đi.

Vừa rồi mặc dù anh không trèo ra ngoài nhưng cũng nhìn thấy có người không hiểu sao lại biến thành thây ma.

Nếu mang loại vi-rút này về Hoa Quốc, anh ta chính là tội đồ.

Chỉ là Hứa Lê... hy vọng cô sẽ không sao. Hứa Lê hiện tại không nói tốt cũng không nói không tốt. Cô chỉ theo trực giác tiễn Liên Dương Diễm bọn họ mà đi, cũng chỉ chậm trễ một chút thời gian, toàn bộ căn cứ số một đã không biết có bao nhiêu thây ma.

Nơi gần bóng người lơ lửng, dị năng giả cấp ba đều đã biến dị, chỉ có dị năng giả cấp bốn chạy thoát.

Nơi càng xa bóng người thì tình hình càng tốt nhưng con người bình thường vẫn khó có thể chống lại sự lây nhiễm. Căn cứ số một kéo còi báo động đặc biệt, tất cả mọi người đều lo thân mình, chỉ có thể cố gắng chạy ra ngoài, còn những thây ma bị lây nhiễm đã đuổi theo.

Phải biết rằng, trong đám đó có không ít dị năng giả cấp ba, sau khi bọn họ biến dị, trực tiếp trở thành dị năng thây ma cấp bốn năm. Hứa Lê g.i.ế.c mấy con, sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm bóng người kia, lại nghe thấy bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa gấp gáp.

Đợi mở cửa ra, Hứa Lê không ngoài ý muốn nhìn thấy căn cứ trưởng căn cứ số một.”

Bạn hữu Hoa Quốc, cứu chúng tôi.”

Căn cứ trưởng căn cứ số một mặt đầy vẻ kinh hoàng.

Nhưng đợi nhìn thấy trong phòng chỉ có một mình Hứa Lê, cả người ông ta đều ngây ngẩn. Hứa Lê liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ông ta đang nghĩ gì, cô liếc căn cứ trưởng căn cứ số một: "Tôi nghĩ ông nên nói cho tôi biết, căn cứ của các ông tại sao lại xuất hiện một thứ như vậy đi?”

Căn cứ trưởng căn cứ số một có chút do dự nhưng sau đó, ông ta nghiến răng nói: "Đây là con thây ma đầu tiên chúng tôi phát hiện, trước kia nó vẫn luôn ngủ say, chúng tôi tưởng nó đã chết, không ngờ nó đột nhiên sống lại.”

Cũng không ngờ sau khi nó sống lại lại có ảnh hưởng lớn như vậy!

Hứa Lê giật mình: "Vi-rút thây ma thật sự là do các ông tạo ra?”

Căn cứ trưởng căn cứ số một phủ nhận: "Chúng tôi còn chưa nghiên cứu ra cái gì, tận thế đã bùng nổ.”

Hứa Lê không nói tin cũng không nói không tin, cô chỉ nói: "Chuyện ở đây không phải các ông có thể nhúng tay vào, có thể đi thì đi đi, người của tôi đều đã đi rồi.”

Căn cứ trưởng căn cứ số một kinh ngạc trước sự thẳng thắn của Hứa Lê, cũng càng ý thức được sự nguy hiểm.

"Vậy cô cẩn thận.”

Đây là bốn chữ cuối cùng căn cứ trưởng căn cứ số một còn có thể nói bình tĩnh, nói xong ông ta vội vàng chạy ra ngoài.