Trong trụ sở làm việc của Thành ủy, Đảng ủy thành phố Bá Châu
Giờ phút này, phòng họp trên tầng cao nhất trong trụ sở làm việc của Thành ủy Bá Châu đã trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả các lãnh đạo, cán bộ thành phố Bá Châu.
Bởi vì, trong hội nghị thường vụ theo thông lệ lần này, sẽ có hai vị trí quan trọng được quyết định. Hai cái vị trí này, đều có liên quan tới thành phố Tân Lê. Một là Bí thư chính ủy, ủy viên thường ủy thành ủy thành phố Tân lê, một cái khác là phó bí thư Thành ủy, quyền Chủ tịch thành phố Tân Lê.
Trong phương diện này, đặc biệt là cái chức vụ đằng sau thì có sức nặng hơn một chút. Đây chính là một chức vụ cấp Phó Giám đốc Sở. Đối với bất kỳ một cán bộ cấp Huyện nào, đối với bất cứ một cán bộ nào ở trong thành phố Bá Châu có tư cách giành được cái vị trí này mà nói, đều rất quan tâm tới quyết định cuối cùng cho hai cái vị trí này.
Không ít cán bộ đã bắt đầu hành động cũng như vận động chung quanh, hơn nữa còn ngồi chờ ngay tại trong nội thành thành phố Bá Châu, cố gắng có thể biết được thông tin đầu tiên vể quyết định của hội nghị thường vụ Thành ủy.
Buổi sáng, khoảng 8 giờ 30, Nhiếp Chấn Bang cũng đã chạy từ thành phố Tân Lê về tới đây. Để cam đoan chính mình sẽ không đến muộn, sáng sớm, Nhiếp Chấn Bang liền xuất phát từ lúc hơn bảy giờ.
Phòng họp trên tầng cao nhất của Thành ủy, đây là lần đầu tiên nhiếp Chấn Bang tiến vào. Toàn bộ phòng họp, ước chừng khoảng 80m2, trần nhà ốp gỗ, chùm đèn treo bằng pha lê, một chiếc bàn hội nghị hình bầu dục, ở giữa bàn được đặt mấy bồn hoa tươi và cây xanh. Vây quanh bàn hội nghị là một vòng ghế dựa bọc da, ở trên một mặt tường được treo một lá quốc kỳ và một lá cờ Đảng.
Ở bên cạnh phòng họp có một phòng họp nhỏ, nơi này là phòng nghỉ ngơi uống nước. Có đôi khi, hội nghị diễn ra trong thời gian quá dài, pha trà rót nước là điều rất thiết yếu.
Lúc Nhiếp Chấn Bang đi vào phòng họp, lúc này, ở trong phòng đã ngồi không ít người, Phó Bí thư thành ủy Trình Tân Hoa, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Thành phố Bạch Vi Dân, Bí thư chính ủy thành phố Lý Dũng, mỗi người đều ngồi ở trên vị trí của mình, thấy Nhiếp Chấn Bang đi vào, tất cả đều mỉm cười gật đầu, coi như là lên tiếng chào hỏi.
Bên cạnh, phó Bí thư thành ủy Triệu Vệ Hồng vừa nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang cũng là biến sắc, hừ lạnh một tiếng liền quay đầu đi. Phó Chủ tịch thường trực thành phố Ngải Lực giờ phút này cũng có vẻ có chút xấu hổ. Ở trong chuyện của huyện Lê, Ngải Lực và Chu Thần trong đó cũng có phần xấu xa. Hiện giờ, Nhiếp Chấn Bang là một phát lên trời, mà lúc này, cũng đã ngồi ngang hàng với nhóm người này của mình rồi. Lúc này gặp mặt, đúng là có chút xấu hổ.
Bên cạnh, Trưởng ban Tổ chứ Phương Cố Sơn cũng là mỉm cười nói:
- Bí thư Nhiếp đã tới rồi, ngồi bên này đi, để tôi đến giới thiệu cho cậu một chút. Đây là Bí thư thành ủy Trương Đại Ngưu của thành phố Khố, lúc này đây, cả hai cậu cùng đồng thời thăng chức thành ủy viên thường vụ thành ủy, coi như là có tình đồng niên rồi.
Ý tứ của Phương Cố Sơn, có cảm giác giống như là thi khoa cử của thời cổ đại, cảm giác cùng một năm thi đậu. Lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười, ánh mắt dừng lại trên người người đàn ông trung niên đang ngồi bên cạnh Phương Cố Sơn, ước chừng bốn mươi tuổi. Dáng người của Trương Tử Ngưu không phải quá là cao lớn, cũng chỉ khoảng 1m73, mày đậm, khiến cho người ta có một loại cảm giác không giận mà tự có uy vậy.
Nhiếp Chấn Bang cũng lập tức ngồi xuống bên cạnh chỗ của Trương Tử Ngưu, đồng thời cười nói:
- Bí thư Trương, đã sớm ngưỡng mộ anh lâu rồi. Lần trước khi hai hội nghị Hội đồng nhân dân thành phố cùng với hội nghị Hiệp thương chính trị được mời họp, tôi đã muốn kết giao với Bí thư Trương một chút, nhưng vẫn không có thời gian. Lần này, chúng ta coi như là quen biết được rồi.
Trương Tử Ngưu cũng cười vươn tay ra bắt tay Nhiếp Chấn Bang một chút, lập tức nói:
- Bí thư Nhiếp, thật sự là khách sáo quá rồi. Sự phát triển của thành phố Tân lê chính là rõ như ban ngày. Tôi vẫn muốn tới thành phố Tân Lê để tham quan cùng với học tập một chút kinh nghiệm, nhưng không may là vẫn chưa có cơ hội. Lần này, nhân cơ hội này, tôi cũng phải nói trước với bí thư Nhiếp chuẩn bị sẵn. Tôi đã chuẩn bị tổ chức một đoàn cán bộ học tập tới thăm quan thực địa thành phố Tân Lê, rồi học hỏi một phen.
Ở trước mặt Nhiếp Chấn Bang, Trương Tử Ngưu cũng không dám bày ra cái gì mà tư cách lão thành. Bản thân Trương Tử Ngưu cũng nhìn rất rõ ràng. Lần này, mình có thể được đề thăng lên làm ủy viên thường vụ Thành ủy, một mặt là do, mình là Bí thư thành ủy trong chính quyền sở tại của thành phố Khố. Ấn theo thông lệ trong bộ máy, Bí thư thành ủy của thành thị cấp tỉnh hoặc là thủ phủ sẽ được treo lên cái chức danh ủy viên thường vụ.
Nhưng, Trương Tử Ngưu hiểu rõ, lúc này đây, mình có thể đảm nhiệm được Ủy viên thường vụ thành ủy, vẫn là nhờ dính hơi của Nhiếp Chấn Bang. Thành phố Tân Lê được nâng cấp lên thành phố cấp địa khu, vẫn là cao hơn nửa cấp so với thành phố Khố. Nhiếp Chấn Bang vào Thường ủy thành phố là điều hiển nhiên. Nhưng, danh ngạch ủy viên thường vụ, chỉ có thể là số lẻ. Hiện tại, trong ban thường vụ thành ủy, thiếu bớt ai cũng không thích hợp, lúc này mới đem mình tới nhét vào thêm.
Cho nên, lời nói này của Trương Tử Ngưu, nhưng thật ra là không có chút thành phần muốn khoe mẽ nào cả, hoàn toàn là suy nghĩ chân thật. Một mặt khác, theo sự phát triển của thành phố Tân lê, Thành ủy cùng Đảng ủy thành phố Bá Châu cũng muốn thực hiện di dời, tới sát với thành phố Tân Lê. Cơ quan Thành ủy và Đảng ủy Thành phố Khố cũng di dời tới bên thành phố Tân Lê này, nhân cơ hội rút ngắn khoảng cách giữ thành phố Khố và thành phố Tân Lê.
Dựa theo sự suy tính của Thành ủy và Đảng ủy thành phố Bá Châu, nếu như các ban ngành, cơ quan trực thuộc thành phố Bá Châu dời tới một hướng, cơ quan Thành ủy và Đảng ủy thành phố Khố dời tới một hướng, ba thành thị sẽ tạo thành một hình tam giác, từ đó, kéo theo một khu vực rộng lớn nằm giữa hai thành phố đi lên theo. Nếu như thật sự là làm được tốt rồi, thì nó đối với thành phố Bá Châu mà nói, chắc chắn là sẽ nổi danh trên cả nước. Mà cái thành tích này, cũng đủ giúp cho các cán bộ của thành phố Bá Châu dùng cả một đời.
Ngay thời điểm Nhiếp chấn Bang định nói chuyện, Đinh Ái Quốc bước từng bước từ ngoài cửa vào. Ngay sau đó, Bí thư thành ủy Lưu văn Thanh cũng bưng cốc nước của chính mình đi từ bên ngoài vào.
Lưu Văn Thanh ngồi vào vị trí chính giữa. Là Bí thư thành ủy của thành phố Bá Châu, Lưu Văn Thanh có vẻ có chút cao hứng, thành tích của thành phố Tân Lê, cũng có một phần của Lưu Văn Thanh. Căn cứ theo một vài tin tức mà mình có được, lần này bản thân cũng có khả năng được thăng lên. Nhìn mọi người một vòng, ngón tay Lưu Văn Thanh gõ gõ ở trên bàn, rất có tiết tấu.
Một động tác này, khiến cho tất cả các ủy viên thường vụ thành ủy đều trở nên nghiêm tức, ngồi nghiêm chỉnh lại, bởi vì, đây là dấu hiệu báo trước rằng Lưu Văn Thanh muốn mở miệng nói chuyện. Quả nhiên, Lưu Văn Thanh liền chậm rãi nói:
- Đầu tiên, chức mừng Ban thường vụ Thành ủy đã tăng thêm hai vị đồng chí mới, Bí thư thành ủy thành phố Tân Lê, đồng chí Nhiếp Chấn Bang, và Bí thư thành ủy thành phố Khố, đồng chí Trương Tử Ngưu. Tình huống của hai đồng chí này, tôi nghĩ, tất cả mọi người đều đã rất quen thuộc rồi, tôi sẽ không giới thiệu thêm nhiều nữa.
Dừng một chút, Lưu Văn Thanh liền đi thẳng vào chủ đề, ông nói:
- Hội nghị Thường vụ lần này, chủ yếu thảo luận hai vấn đề chính đều là về nhân sự, và đều có liên quan tới thành phố Tân Lê. Một, là ứng cử viên cho chức vụ Phó Bí thư thành ủy, quyền Chủ tịch thành phố Tân Lê. Một khác là, ứng cử viên Ủy viên thường vụ thành ủy, Bí thư chính ủy thành phố Tân Lê. Trưởng ban Phương, anh là quản lý công tác tổ chức nhân sự, phụ trách vấn đề điều hành cán bộ nhân sự của toàn thành phố. Phương diện này, ban Tổ chức có ý kiến gì không?
Lúc này Phương Cố Sơn cũng gật đầu nói:
- Bí thư Lưu, Chủ tịch Đinh, các vị lãnh đạo, các đồng chí, trong vấn đề nhân sự của thành phố Tân Lê, đối với Ban tổ chức Thành ủy mà nói, cũng là một lần khảo nghiệm, và cũng là một đề bài hoàn toàn mới mẻ. Thành phố Tân Lê là thành phố cấp địa khu, tài chính thuộc dạng do khu tự trị đưa ra kế hoạch theo từng hạng mục. Hành chính nhân sự do chính quyền thành phố quản lý. Trong việc bổ nhiệm cán bộ cấp Phó giám đốc sở, đối với bộ phận tổ chức chúng tôi mà nói, cũng là lần đầu tiên. Suy nghĩ chỉnh thể, chúng tôi cũng rất thận trọng, cũng là đã trải qua sự suy tính chu đáo.
Lời nói của Phương Cố Sơn, có vẻ rất cẩn thận. Bổ nhiệm một cán bộ cấp Phó Giám đốc Sở cho một thành phố cấp địa khu, hơn nữa, bản thân Phương Cố Sơn, cũng chỉ mới là cấp Phó Giám đốc Sở, nhưng lại phải tham dự cũng như đưa ra quyết định bổ nhiệm một chức vụ cấp Phó Giám đốc Sở khác, mức khó khăn này, không thể nói là không lớn được. Đây là một loại khiêu chiến.
- Ừm, các vị lãnh đạo, đầu tiên, ở trong vấn đề nhân sự Bí thư chính ủy thành phố Tân Lê, Ban tổ chức Thành ủy, sau khi đã trải qua sự suy xét một cách cẩn thận, khảo sát thận trọng cũng như quyết định, có hai người thích hợp để lựa chọn. Một, là Phó cục trưởng cục Công an thành phố đương nhiệm đồng chí Bành Kiến Huy. Đồng chí Bành Kiến Huy chuyên trách công tác chính trị ở trong cục Công an thành phố Bá Châu, chủ yếu quản lý nhân sự, tuyên truyền giáo dục cùng với công tác huấn luyện cảnh sát. Có thể nói, tận chức tận trách. Là một đồng chí rất có năng lực công tác. Một người tuyển chọn khác, Cục trưởng cục Công an thành phố Tân Lê, đồng chí Trần Nhạc. Từ khi đảm nhiệm chức vụ này, đồng chí Trần Nhạc đã đề cao mức độ trị an, tổ chức lực lượng dân phòng cũng như nội dung công việc của nó, giúp cho an ninh của huyện Lê nhảy bật lên vị trí thứ nhất của toàn thành phố, nhiều lần đạt được sự đánh giá cao của Sở Công an. Đồng chí này tốt nghiệp hệ thống chính quy, là cao tài sinh tốt nghiệp từ trường sĩ quan, có năng lực, chính trị vững vàng, dám đối đầu trực diện. Nếu như để cho đồng chí Trần Nhạc đảm nhiệm chức vụ Bí thư chính ủy Ban ủy viên thường vụ thành phố Tân Lê, vậy thì tôi tin rằng, công tác chính trị của thành phố Tân Lê, sẽ bước sang một giai đoạn hoàn toàn mới.
Lời nói của Phương Cố Sơn, thoạt nhìn có vẻ sóng yên biển lặng, tựa hồ xử lý mọi chuyện đều công bằng nhau. Nhưng, tất cả đang ngồi đây, đều là kẻ lõi đời, chim sẻ già đời, làm sao mà không hiểu được ý tứ của Phương Cố Sơn. Đối với đoạn giới thiệu Bành Kiến Huy, cũng chỉ là sơ lược, đây là một người tận chức tận trách, một đồng chí có năng lực công tác rất mạnh. Đối với Trần Nhạc, nhưng lại là giới thiệu một đoạn rất dài, còn nói cái gì mà, nếu để cho Trần Nhạc đảm nhiệm Bí thư chính ủy, công tác chính trị của thành phố Tân Lê sẽ bước lên một cấp bậc mới, vân vân. Đây chính là sự khác biệt.
Trong quan trường, lời nói của lãnh đạo đều sẽ có sự khác biệt nhau. Cũng giống như một tờ giấy phê chuẩn tài chính vậy, rõ ràng lãnh đạo đã ký tên, nhưng, chính là không nhận được tiền. Loại tình huống này, kỳ thực là do lãnh đạo không muốn cho. Trong phương diện này, nhưng là có nội hàm, có nghệ thuật của nó đấy.
Tiếng nói mới vừa dừng lại xong, bên cạnh, Triệu Vệ Hồng liền chậm rãi nói:
- Ừm, Bí thư Lưu, Chủ tịch Đinh, hãy để cho tôi nói vài lời đi. Trong vấn đề ứng cử viên cho vị trí Bí thư chính ủy, cá nhân tôi có khuynh hướng ủng hộ đồng chí Trần Nhạc.
Lời mới vừa ra khỏi miệng, trong phòng họp liền biến thành một mảnh yên lặng, Lưu Văn Thanh cũng có chút ngạc nhiên nhìn Triệu Vệ Hồng. Đây là tình huống gì vậy? Mặt trời mọc từ hướng Tây sao? Triệu Vệ Hồng và Nhiếp Chấn Bang, đây chính là đối thủ một mất một còn với nhau, mà Trần Nhạc là ai, điều này rất là rõ ràng. Chẳng lẽ là, Triệu Vệ Hồng và Nhiếp Chấn Bang đã bí mật có hiệp nghị gì rồi sao?
Sắc mặt của Nhiếp Chấn Bang nhưng là trầm hẳn xuống, Triệu Vệ Hồng đây là có ý gì, cố ý gây ra biểu hiện giả dối cho người khác về một sự liên hợp sao? Sau đó, để cho Lưu Văn Thanh và Đinh Ái Quốc đều nghi ngờ chính mình? Thủ đoạn này, cũng quá là ngây thơ quá đi. Lưu Văn Thanh và Đinh Ái Quốc nếu như dễ dàng đã bị lừa bịp như vậy thì bọn họ cũng không xứng mà ngồi được đến cái vị trí hiện tại rồi.
Giờ phút này, sắc mặt của Triệu Vệ Hồng cũng không có chút thay đổi nào, ông ta tiếp tục nói:
- Đồng chí Trần Nhạc, tôi rất là hiểu biết, trẻ trung khỏe mạnh, năng lực làm việc lại càng không thể chê. Thành phố Tân Lê mà có đồng chí Trần Nhạc nắm giữ, tôi rất yên tâm. Tôi đồng ý để cho đồng chí Trần Nhạc đảm nhiệm chức vụ Bí thư Chính ủy thành phố Tân Lê.
Bên cạnh, vào lúc này, Trình Tân Hoa cũng chậm rãi nói:
- Lời nói của Phó Bí thư Triệu rất là hay. Thái độ chí công vô tư, vứt bỏ ân oán cá nhân này của Phó Bí thư Triệu, mới đúng là tố chất mà một đảng viên chân chính nên có. Tôi cũng đồng ý nên để cho đồng chí Trần Nhạc đảm nhiệm Bí thư chính ủy thành phố Tân Lê.
]