*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương Sam suy nghĩ trong chốc lát, mới nói:
“Là vì Bạch Kỳ sao? Tôi nhớ thời gian trước anh ta có liên lạc với người nhà họ Sở, còn có Lưu Thiên Trạch, cũng có liên quan đến ông ta.”
Cô để Liễu Mi ở bên cạnh Lưu Thiên Trạch không phải chỉ sử dụng mỹ nhân kế để ly gián hai người Lưu Thiên Trạch và Khương Mật không, Liễu Mi là một cô gái vô cùng thông minh, lại thêm có thù oán cũ với Lưu Thiên Trạch, vào lúc tính kế đối phó với Lưu Thiên Trạch đều không chừng thủ đoạn nào, huống hồ ở kiếp trước tuy không có trực tiếp tham dự, nhưng dù sao cũng trải qua một đoạn thời gian ngắn, Khương Sam suy nghĩ một lúc cũng nghĩ được bảy tám phần.
Về sau Bạch Kỳ nhanh chóng nổi lên không đơn giản chỉ có một mình anh ta, người nhà họ Bạch đều không thích nhúng tay vào thương nghiệp, tự nhiên anh ta sẽ không để lộ thủ đoạn của bản thân ra ngoài.
Vẻ mặt Tần Diệc Hạo bắt đầu trở nên có chút khó coi:
“Em không có gì để hỏi nữa sao?”
Khương Sam nhìn anh, ánh mắt có chút nghi hoặc, trấn an nói:
“Tôi tin anh, Tần Diệc Hạo.”
Mặt Tần Diệc Hạo tối sầm, ánh mắt nguy hiểm:
“Cuối cùng là em tin tưởng tôi, hay là vì có thể đối phó được với người nhà họ Bạch, em sẽ không chừa bất cứ thủ đoạn nào?”
Bàn tay Khương Sam ở trong chăn nắm chặt, không thể phủ nhận, Tần Diệc Hạo nói trúng một phần tâm tư của cô, lòng của cô đã sớm trở nên lạnh lẽo tăm tối, so với tình cảm nam nữ, đương nhiên làm cách nào có thể đánh bại những kẻ đã hại cô trước đây một cách nhanh nhất quan trọng hơn rồi.
Huống chi ở kiếp trước Bạch Kỳ ở bên cô nhưng vẫn cưới Khương Vi, Khương Vi lên giường với Bạch Kỳ còn đặc biệt gửi video qua cho cô xem, đã từng trải qua những chuỵện như thế, Khương Sam cho rằng không còn có chuyện gì có thể khiến cô dao động được nữa.
Một cảm giác không thoải mái dâng lên trong lòng bị cô cố gắng kìm nén xuống, thậm chí Khương Sam nhìn Tần Diệc Hạo cười yếu ớt:
“Trước đó tôi đã nói, tôi tin anh, cho dù là nguyên nhân gì, tôi biết anh sẽ có những suy tính của riêng mình.”
Không khí ấm áp ái muội ban đầu trong phòng dần dần trở nên căng thẳng.
Mặt Tần Diệc Hạo đen như mực, đôi mắt nhìn Khương Sam dần trở nên lạnh lẽo.
Người phụ nữ này, thì ra không có trái tim đến thế, ban đầu Tần Diệc Hạo sợ bản thân mình sẽ khiến cô tức giận bi thương mà thấy buồn cười, nghĩ đến nếu cô không tin anh, anh phải nên làm gì để trấn an cô, anh lao tâm lao lực quấn cô ở nhà cả ngày, lại phải suy tính biện pháp giải quyết chuyện tình này trước khi cô phát hiện.
Cái gì mà tin anh, cái gì mà anh có suy tính riêng của mình!
Tần Diệc Hạo dù có ngốc cũng biết được, nếu thật sự để ý một người, phản ứng của đối phương tuyệt đối sẽ không bình tĩnh giống như Khương Sam bây giờ.
Anh còn nghĩ rằng cô đồng ý làm chuyện thân mật với anh là vì….
Thì ra vẫn chỉ vì lợi dụng như trước mà thôi!
Cô xem anh như một chiếc giày cũ, mặc kệ anh vì cô làm nhiều chuyện, đối tốt với cô, dù cố gắng thế nào cũng không làm ấm được lòng của cô.
“Biện pháp tốt nhất bây giờ để đả kích Bạch Kỳ là tổ chức lễ đính hôn với Sở Phàm, Khương Sam, tôi chỉ muốn hỏi em một câu.”
Tần Diệc Hạo nhàn nhạt hỏi:
“Nếu bởi vì nguyên nhân này, tôi đồng ý đính hôn với Sở Phàm, em nguyện ý không?”
Môi Khương Sam giật giật, lông mi run rẩy, sau một lúc lâu cũng không đáp lời.
Tần Diệc Hạo cười lạnh một tiếng, cũng không muốn nhìn Khương Sam thêm một lần nào nữa, sập cửa bỏ đi.
Chỉ chốc lát sau, bên dưới vang lên tiếng đóng cửa, cuối cùng trong phòng trở nên yên tĩnh.
Khương Sam thở dài, bỗng trong lòng không thể đè nén được sự khó chịu từ từ dâng lên, nhưng cuối cùng vì sao khó chịu, chính bản thân cô cũng không rõ.
bbs..cn LãngQuên- DienDanLeQuyDon bbs..cn
Ngày hôm sau, Sở Minh Quang đã trực tiếp tới tìm Khương Sam.
Khi nhìn thấy Khương Sam, Sở Minh Quang đánh giá cô từ đầu đến chân vài lần, thái độ kiêu ngạo nhưng vẫn rất có phong độ, vẻ mặt ôn hòa, nhưng trong ánh mắt không khó nhận ra sự chán ghét cô gái trẻ tuổi trước mặt, hoàn toàn không chung một tầng lớp với ông ta.
Sở Minh Quang là người sống ở vị trí cao đã lâu rất có khí thế, bị ông ta nhìn chằm chằm một lúc lâu sẽ không tự giác trong lòng sinh ra ý muốn thối lui, ông ta hỏi Khương Sam:
“Chuyện giữa Sở Phàm và Tần Diệc Hạo, chắc cô đã nghe qua?”
Khương Sam nhếch môi, đâu chỉ có mỗi nghe qua, hôm nay ở trong vũ đoàn cô không ngừng bị những ánh mắt đồng tình nhìn đến, lỗ tai nghe những lời an ủi đến nỗi chai luôn rồi.
Thậm chí ngay cả Mục Vân còn đặc biệt gặp cô một lần, nghiêm khắc cảnh cáo cô không được để những chuyện tình cảm ảnh hưởng đến vũ đạo của bản thân, tuy lời nói khó nghe, nhưng Khương Sam biết bà là người bên ngoài nói lời độc ác nhưng trong lòng mềm như đậu hũ, chỉ sợ cô khổ sở thôi.
Sở Minh Quang không nghĩ tới cô có thể còn cười được, ánh mắt có chút không vui:
“Cô là đứa trẻ ngoan, không cần phải làm những chuyện không biết tự trọng này, nhớ kỹ, cô gái à, người thứ ba vĩnh viễn không có kết quả tốt đẹp, sẽ bị mọi người khinh thường, Diệc Hạo và Sở Phàm trong thời gian tới sẽ chính thức tuyên bố tin tức đính hôn, cô quấn lấy Diệc Hạo là chuyện không tốt, nghe lời tôi khuyên một câu, về sau cách xa cậu ta một chút.”
Khương Sam nhìn vẻ mặt Sở Minh Quang, một bộ dáng cao cao tại thượng, một bộ mặt kiêu căng ngạo mạn chuyên thuộc về tầng lớp của bọn ông, đều không thể giao lưu bình thường với người khác, đều muốn sử dụng khí thế của mình áp đảo người khác trước, nếu không sẽ không thấy rõ sự cao quý của bọn ông.
Nhưng Khương Sam sao có thể chịu đựng, cô vô chán ghét những người dùng khí thế áp đảo cô, vô cùng ghê tởm.
Huống chi trong lòng cô đang có một bụng khí khó chịu không có chỗ để xả.
Khương Sam cười tít mắt với Sở Minh Quang:
“Sở tiên sinh, hình như ông đã nhầm một chuyện rồi nhỉ?”
Hết Chương 82