Trùng Sinh: Rồng Ở Đô Thị

Chương 39: Sao anh không nghe điều kiện của tôi trước đã?




"Được! Dù sao cũng đã rơi vào tay anh!" Vào lúc giao tranh trong nháy mắt đó, Tay Trái đã biết mình không phải đối thủ của người này, cho dù dùng tay phải cũng không phải đối thủ của hắn. Bây giờ, tính mạng của mình đang nằm trong tay người khác, uống một ly có gì mà không được? Trước khi chết có thể có người mời mình một ly rượu ngon chưa chắc đã là chuyện không vuil Anh ta không muốn chết, nhưng không có nghĩa là anh ta sợ chết, nếu sợ chết thì anh ta sẽ không làm công việc này!

Trở lại nhà họ Từ, tiếng động vừa rồi đã kinh động đến đám vệ sĩ, xem ra bọn họ khá cảnh giác.

"Cậu Từ, chúng tôi... Mấy vệ sĩ xấu hổ cúi đầu, có người dám vào nhà họ Từ, bọn họ lại không hề phát hiện ra, làm vệ sĩ như vậy thật sự khiến người ta phải xấu hổ.

Bây giờ bọn họ rất muốn đánh người đàn ông tóc vàng mắt xanh này, nhưng họ biết mình không phải đối thủ của người này, ngay cả hành. tung của người này, họ cũng không phát hiện được, còn có tư cách gì để giao thủ với người ta.

'Từ Thiên Phong xua tay, cười nói: "Anh ta là cao thủ, không trách được các anh!"

Bọn hẳn mới luy: p theo phương pháp. của mình được một tháng, tuy có tiến bộ rất nhiều nhưng kém xa so với những cao thủ như Tay Trái. Nếu Tay Trái sử dụng chiêu sát thủ, Lý Bảo Sơn cũng bị đánh bại trong vòng mười chiêu.

'Từ Thiên Phong và Tay Trái ngồi trong phòng. hẳn, hẳn cầm tới hai ly rượu, rót rượu đỏ trong bộ sưu tập của mình rồi nói: “Nhân lúc còn chưa uống say, anh có thể nhìn kỹ mặt tôi để xem tôi có phải là Từ Thiên Phong không!”

“Phải!” Anh ta không cần nhìn nữa, trước khi bước vào cửa anh ta đã xác nhận Từ Thiên Phong trông giống hệt như trong tin tức, nhìn hai lần thì khuôn mặt đó cũng không thay đổi.

Từ Thiên Phong cầm ly rượu lên, làm động tác mời anh ta, nói: “Nếu anh đã xác nhận tôi là Từ Thiên Phong, vậy chúng ta nói chuyện khác: thì thế nào?”

“Anh đã biết rõ về tôi như vậy có lẽ cũng biết tôi sẽ không bán đứng thông tin của chủ nhân!” Tay Trái thản nhiên nói, mỗi nghề nghiệp đều có quy tắc riêng, mà quy tắc của nghề sát thủ là không được phép tiết lộ thông tin của chủ nhân cho người khác.

Từ Thiên Phong nhìn anh ta giống như đang nhìn một kẻ ngốc, cười nói: “Không phải tôi đã sớm đoán được là nhà họ Lý rồi sao? Có cần anh nói cho tôi biết đâu.”

Chủ nhân là ai thì đã quá rõ ràng, hắn đã đắc tội với nhà họ Lý và nhà họ Tống một thời gian dài như vậy, với thân phận của người nhà họ Tống, đương nhiên không thể thuê sát thủ để đối phó hắn, vậy thì chỉ còn lại nhà họ Lý! Tuy nhiên người nhà họ Lý gia cũng rất thận trọng, vậy mà không phái đàn em của mình đến, lại để Tay Trái tới đây ném đá dò đường!

"Vậy anh muốn nói gì với tôi?" Tay Trái nghi hoặc hỏi, anh ta là một sát thủ, có thể có chuyện gì để nói với một cậu ấm ăn chơi chứ? Nói về cuộc đời sao hay là lý tưởng? Hay là hắn muốn thu phục mình?

Anh ta là ai chứ? Sát thủ xếp thứ chín trong danh sách sát thủ, mặc dù không phải là sát thủ hàng đầu nhưng ít nhất anh ta cũng xem như là tiếng tăm lừng lẫy, sao có thể bị người khác thu phục được?

'Từ Thiên Phong liếc nhìn anh ta, cười nói: "Anh làm cho tôi rất thất vọng. Tôi vốn tưởng. rằng thực lực của anh đã tiến bộ, không ngờ mấy năm trôi qua, vẫn giậm chân tại chỗ!"

Mấy năm trước lúc hắn nhìn thấy Tay Trái, năng lực của Tay Trái cũng như bây giờ, không ngờ mấy năm nay anh ta vẫn y nguyên không tiến bộ chút nào, trong nghề sát thủ nếu không tiến bộ, cũng chính là đang thụt lùi.

"Anh thật sự là Từ Thiên Phong sao?" Lúc này Tay Trái cười khổ không ngừng, người đàn ông này thật sự là biết về mình quá rõ, nhưng mình lại không biết gì về hắn.

"Không thể giả được!" Từ Thiên Phong khẽ nhấp một ngụm rượu trong ly, nói: "Nhà họ Từ chúng tôi là người làm ăn, hay là chúng ta bàn chuyện làm ăn thế nào?"

"Làm ăn? Làm ăn cái gì?" Tay Trái hơi tò mò.

'Từ Thiên Phong đứng dậy, cầm ly rượu đỏ đi tới bên cửa sổ, nhìn màn đêm mê hoặc, dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên bệ cửa sổ, nói: "Làm trợ thủ cho tôi!"

"Cái rằm, chẳng phải anh muốn tôi thần phục anh sao?" Tay Trái lập tức nhảy dựng lên, tức giận nói: "Anh muốn giết tôi thì cứ giết đi, muốn tôi đi theo anh sao? Không có cửa đâu!"

Với bản lĩnh của anh ta, nếu muốn thần phục người khác, chắc chắn cuộc sống của anh ta sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều! Nhưng anh ta trời sinh đã là người không muốn bị người khác kiềm chế, sở dĩ lựa chọn trở thành sát thủ là vì anh ta thích sự tự do này! Nói dễ nghe một chút gọi là trợ thủ, nói khó nghe thì chính là chó săn! Nếu thần phục người khác, làm sao còn có chút tự do nào chứ?

Chẳng phải có người từng nói: Mạng sống quý giá, tình yêu còn quý giá hơn, nếu vì tự do có thể vứt bỏ cả hai!

Từ Thiên Phong quay người lại nói: “Sao anh không nghe điều kiện của tôi trước đã?”

"Cho dù điều kiện là gì, tôi đều..." Tay Trái đang chuẩn bị bày ra dáng vẻ không biết sợ từ chối lời đề nghị của Từ Thiên Phong, nhưng ánh mắt anh ta lại nhìn chăm chăm vào tay Từ Thiên Phong, những lời phía sau không nói nên lời.

Dưới ánh đèn lờ mờ, một ly rượu trong suốt lặng lẽ lơ lửng trong tay Từ Thiên Phong! Đúng vậy, không có bất cứ cái gì trói buộc, cứ lơ lửng như vậy, anh ta có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải là ma thuật!

Thượng đế ở trên, phương Đông huyền diệu! Mấy năm trước anh ta đã từng may măn gặp. được một cao thủ phương Đông, người kia chỉ tuỳ tiện ra tay đã có thể đánh bại chiêu thức sát thủ ở tay phải của anh ta, lúc đó anh ta rất muốn bái người đàn ông phương Đông đó làm thầy, nhưng người đó lại cảm thấy anh ta chướng mắt!

Đã nhiều năm như vậy, thực lực của anh ta vẫn không tiến bộ, mỗi khi nghĩ tới sức mạnh của người đàn ông phương đông kia, anh ta luôn cảm thấy thổn thức không thôi, nếu như năm đó có thể học được một chiêu nửa thức từ ông ấy, có lẽ bây giờ anh ta đã trở thành một trong ba sát thủ hàng đầu rồi!

“Tay Trái, anh quá kiêu ngạo!" Từ Thiên Phong tập trung năng lượng trong tay, tay hắn không chạm vào cái ly, nhưng cái ly đã bị hắn bóp nát!

Những mảnh thủy tinh vỡ rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng, âm thanh này cũng đánh bại lớp phòng ngự cuối cùng trong lòng Tay Trái!

"Nếu như anh có thể dạy tôi bản lĩnh này, từ nay trở đi, cái mạng này của tôi sẽ là của anh!" Giữa sức mạnh và tự do, cuối cùng Tay Trái đã chọn sức mạnh! Anh ta quá khát vọng đột phá ràng buộc để đạt được sức mạnh to lớn hơn!

"Chúc mừng anh, anh đã đưa ra lựa chọn chính xác!" Từ Thiên Phong khẽ mỉm cười: "Anh sẽ không hối hận vì sự lựa chọn ngày hôm nay!"

Sau khi nghe Từ Thiên Phong nói như vậy, Tai Trái biết người đàn ông nhỏ hơn mình mấy tuổi này đã đồng ý với mình!

"Tôi nên xưng hô với anh thế nào đây?"

"Anh có thể gọi là cậu Từ giống như những người khác!"