*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hết.
Hết thật rồi.
Em đã chết. Giống hệt như ý nguyện ban đầu.
....
Nhưng tại sao thế giới không có em, ta lại cảm thấy trống vắng đến lạ kỳ.
Ta bỗng nhận ra mọi ganh ghét của bản thân, đã tan biến theo ngọn lửa hung tàn ta dành tặng để kết thúc mạng sống của em.
....
Em từng nói ta là người em yêu thương nhất. Ta cũng đã tin.
Cho đến khi Nam Cung Lãnh Dạ xuất hiện.
Ánh mắt của em vốn không thuộc về riêng ai nay chỉ nhìn hắn. Chỉ nhìn riêng mình hắn.
Trái tim của em vốn không hề đập mạnh vì ai. Nay chỉ lạc nhịp vì hắn.
Em có biết ta tức giận đến mức nào hay không?
Có bao giờ em chịu hiểu nếu em an an ổn ổn sống bên cạnh ta em sẽ mãi được an toàn?
Thà em cứ yên lặng để bản thân chìm trong sự đố kỵ đau đớn của ta, có lẽ em sẽ không bao giờ bị ta làm tổn thương cả.
.....
Chính vì tâm của em đã thuộc về kẻ khác, nên ta sẽ giết em.
......
Mạt thế đã đến được 3 năm. Ta đã quen với cuộc sống hoàn toàn cô độc.
Cho đến khi ta cảm nhận được khí tức của em xuất hiện.
Dù đã lang bạt đến nơi rất xa nhưng ta vẫn điên cuồng tìm kiếm, điên cuồng lần theo hơi thở của em.
Lúc tìm được, thì những điều ta nhìn thấy chỉ còn là ánh sáng màu xanh như hàng vạn con đom đóm hư thoát mang em đi.
Lại là hắn, lại là những kẻ từng mang em rời khỏi cuộc sống bên cạnh ta.
Những kẻ tự cho mình là nhất điều khiển quyền sinh tử của người khác.
Cái thế giới đã quá thối rữa này khiến cả thượng đế cũng phải chán ghét mà muốn thanh tẩy
.....
Bọn chúng đáng phải chết.
Lừa lọc.
Giối trá.
Tâm tư bẩn thỉu.
Giẫm đạp lên mạng sống người khác để sinh tồn.
.....
Vậy là ta đã học chú thuật.
Đi theo một lão nhân có linh lực mạnh mẽ ẩn thân tại thủ đô. Lão nói lão đã từng gặp em, em đã quay về thế giới này từ một khoảng không khác.
Và khi đó trái tim vỡ vụn của ta như có biến hoá khác.
....
Ta đã tạo ra 10 chiếc hộp gỗ, 10 chiếc hộp được tắm trong máu của Hắc Long- quái vương biển sâu tròn 1000 ngày để lưu giữ linh lực ấn chú cũng như vô hiệu hoá thời gian trên tinh hạch.
Để lấy được máu Hắc Hải Long, 1 chân của ta đã bị phế. Khuôn mặt bị biến dạng.
....
Ta muốn tạo dựng một thế giới khác, ở thế giới đó tất cả những kẻ này đều sẽ được sống lại cùng với hậu duệ của chúng.
Còn em.
Ta lại hoàn toàn không biết liệu em có đến được hay không khi mà ấn ký ta thi triển lên chúng lúc này đều đã có hiệu lực.
Chỉ riêng em đến thân xác cũng không còn ta biết thi triển kiểu gì đây.
....
Lúc này ta chưa đủ mạnh, vẫn còn quá yếu.
Vậy thì ở thời không kia, ta sẽ xây dựng đế chế cho riêng mình, mạnh mẽ đến mức Quái vật đại dương cũng phải phục tùng, tang thi cũng phải răm rắp nghe lệnh cho dù Tinh Thần hệ không hề thi hành.
Ta sẽ để tất cả phát triển.
Sẽ để tất cả bọn chúng sống lại.
Cho chúng cuộc sống phồn vinh sung sướng nhất, sau đó sẽ tự tay đưa tất cả chôn cùng em.
Thà thế giới này tràn ngập quái vật còn tốt hơn gấp ngàn lần để cho những kẻ vẻ ngoài tốt đẹp, bên trong mục ruỗng, ung dung tự tại phá hoại từng chút một sự sống đất mẹ.
....
Máu của ta đã chảy trên tấm bùa dành tặng riêng cho em. Nhưng lúc nào em sẽ đến, ta không biết, ta cũng không biết con gái ta có sử dụng nó hay không.
Thân thể đứa bé này, là ta tạo ra cho riêng em, nó không phải do ta sinh ra, mà là ta đã ấp ủ nó trong cơ thể của Hắc Hải Long 3 năm mà thành.
Sau này nếu em tình cờ đến thời không này trong một thân thể khác, ta sẽ cường ngạnh bức linh hồn của em quay về thân thể đứa trẻ này.
Để giam cầm linh hồn em vĩnh viễn.
Để em không còn cách nào bước ra khỏi ngục tù của ta nữa.
Lúc nào em sẽ đến?
....
Cảm xúc của ta dành cho em vừa đáng thương vừa đáng trách. Nếu em biết liệu em có còn tha thứ cho ta hay không?
.....
Chúng ta là chị em máu mủ duy nhất của nhau. Tại sao em lại nhẫn tâm với ta như vậy.
Cái thế giới ghê tởm này...
...thế giới không có em.
...Tất cả đều huỷ diệt hết đi.