"Đây sẽ là địa điểm học tập riêng cho các dị năng giả như em. Vì số lượng dị năng giả ở đại học T khá ít nên sẽ rất nhanh bằng một vài môn học chung em sẽ quen được hết các bạn thôi. Đừng lo lắng quá"
Cô lo lắng ở đâu chứ. Trợn trắng mắt nhìn vào phía sau lưng của ông thầy bụng phệ Diệp An thầm kêu ông này quả lắm lời, nãy giờ đi đường được 10 phút ông ta đã lải nhải được cả 10 phút luôn rồi.
Lần đầu đến đây thi Diệp An có chút lo lắng thật, nhưng đó là chuyện nửa năm trước. Vì Triệu Lâm khiêu khích cô nếu muốn hắn có thái độ hoà nhã với cô hơn thì cô thử thi đậu vào đại học T đi. Nếu trúng tuyển hắn sẽ lập tức tổ chức hôn lễ với cô.
Ai ngờ Diệp An lại tưởng thật ngày đêm vùi đầu vào học để hai kẻ kia thoải mái chim chuột hẹn hò nhau. Lúc cô thông báo mình đã đỗ thì hắn lại trở mặt nói cô nhờ vào Diệp Vĩnh Thành đút lót mới có cơ hội học ở đây. Hắn không tin là thật.
Diệp An mới giận giữ cãi nhau với Triệu Lâm một trận long trời lở đất ở trong sân biệt thự Quý gia vì hắn thất hứa.
Sau đó thì trời mưa.
Nhìn ký ức xảy ra hôm đó, Diệp An trầm mặc. Tại sao Diệp An kia lại khăng khăng một mực nhất kiến chung tình với Triệu Lâm mặc kệ hắn có vô tình với cô đến mức nào đi chăng nữa?? Ký ức đó quá mức mơ hồ cô không tài nào nhớ ra được.
Đi ngang qua dãy hành lang tầng 3 và bước đến một lớp học đề biển một chữ A bên cạnh cửa. Ông thầy bụng bia liền chỉ
"Đến rồi. Đây là lớp cao cấp nhất trong khu học này, sắp tới em sẽ học tập ở đây. Em vào đi"
Cô gật đầu lặng yên đi theo sau ông thầy vào lớp. Bầu không khí đang ồn ào nhất thời im ắng hẳn, tất cả đều đổ dồn con mắt quan sát người đang bước vào và cũng chẳng thèm nhìn họ, cô cứ nhàn nhạt nhìn một khoảng không vô định ngoài cửa sổ.
Diệp An đang thấy cực không thích lớp học này. Đúng hơn là chán ghét.
Gần phân nửa số sinh viên ở đây đều là các thiếu gia tiểu thư trong thủ đô có chút biết tiếng tăm của cô. Hình như đã có ai đó biết cô sẽ qua đây học nên đã nháo loạn châm biếm cô cùng đồng bạn trong lớp khiến cô đi từ xa lại đã nghe thấy rõ mồn một.
"Được rồi các em. Hôm nay lớp A chúng ta chào đón sinh viên mới. Trò Diệp An. Vừa mới thức tỉnh dị năng Thuỷ hệ cách đây 1 tháng vì vậy trò ấy mới chuyển từ khu nhà Xám sang khu nhà Đỏ chúng ta. Các em nhớ phải giúp đỡ bạn ấy do bỏ lỡ 3 tuần học tập vì xúc phát."
"Cô ta nổi tiếng ngu ngốc còn bị em gái mình đoạt mối hôn sự với Triệu gia. Có đồng học như vậy chúng em sợ kết quả học tập của lớp sẽ đi xuống không ít. Là tiểu thư dòng chính lại thua cả con gái của tiểu tam, thực mất mặt các tiểu thư thế gia quyền quý ở thủ đô mà"
"Đúng vậy a... nghe đâu cô ta rất hay đánh ghen làm vị hôn phu Triệu Lâm mất mặt rất nhiều lần"
"Không chỉ vậy đâu, cô ta vì để vào đây học ra oai với Triệu Lâm còn nháo đòi Diệp gia chạy cho cô ta trúng tuyển. Hừ. Kiến thức không có làm sao mà theo kịp tiến độ học của lớp cao cấp như chúng ta chứ"
"Diệp gia đó cũng quá nuông chiều kẻ không biết điều như cô ta rồi. Chẳng biết dạy dỗ kiểu gì"
Người nói là mấy kẻ có vẻ ngoài ăn chơi trác táng nổi tiếng thủ đô về mặt quậy phá và đàn đúm. Con gái qua tay bọn họ không ít và bọn chúng cũng cậy gia tộc giàu có bảo vệ nên càng lúc càng quá quắt không coi ai ra gì.
Những kẻ đó đầu sỏ châm biếm công khai cô khiến chẳng mấy chốc tất cả những kẻ khác cũng sôi nổi hùa theo đòi một kẻ kém cỏi như cô ra khỏi lớp.
Tốt lắm. Diệp An bà đây đang cần một chỗ để xả cơn tức trong mình do Minh Nhiễm gây ra.
Không nói lời nào, Diệp An lẳng lặng đi xuống phía dưới lớp, trước con mắt kinh ngạc của ông thầy bụng bia cô nhảy bật lên trên bàn bay về phía những kẻ đầu tiên châm biếm cô. Biến ra một cây roi nước mang theo hàn khí màu xanh lam xinh đẹp vụt về phía họ.
Tình huống xảy ra quá nhanh khiến những kẻ kia không phản ứng kịp, rất mau chóng trên người chúng đã rách vài đạo dài trên quần áo, gương mặt cũng bị roi nước quất trúng đỏ ửng.
Sau đó mới chật vật phóng ra dị năng công kích lại cô.
Những kẻ khác thì hét lên tản ra xung quanh tránh xa chỗ Diệp An đang nộ khí xung thiên. Hai tay cô vừa cầm hai roi nước vừa vụt bọn chúng vừa quát
"Này thì tưởng bà đây mới thức tỉnh dị năng yếu đuối dễ bắt nạt này"
Kèm theo đó là tiếng Vút... vút của roi nước và tiếng kêu đau của kẻ trúng đạn. Mộc hệ và Hoả hệ non nớt phóng ra cô cũng dễ dàng dùng dao nước cắt thành mảnh vụn và quả cầu nước cực lạnh dập tắt.
"Này thì chê bà đây ngu ngốc này. Con mẹ nó mấy thằng loè loẹt thiểu năng chết bằm vạn năm thối rữa. Bà đây thi vào bằng thực lực hay đút lót cũng không đến lượt cái mồm thối ruỗng các ngươi bàn tán"
Đánh cho 4 kẻ đó tả tơi bầm dập đến dị năng cũng không thi triển nổi nữa chỉ có thể ôm người rên rỉ. Diệp An liền biến ra hai cánh tay mỗi tay cầm 3 roi nước dài mảnh, chân đập mạnh lên bàn bật đến gần lũ đồng học còn lại đứng xem kịch vui tưởng không liên quan đến mình.