Trùng Sinh Nữ Phụ Được Chuyển Kiếp

Chương 102: Đôi cánh nguyên thuỷ




Lăng hộ vệ từ trên cao nhìn xuống cô gái của chủ nhân đang run rẩy tỏ vẻ mạnh mẽ ngồi dưới đất, ôm lấy thi thể Diệp Chính mà nhìn hắn.

Nhưng lạ là, ánh mắt kia không hề có oán hận, chỉ có bi thương và khổ sở bất lực nhiễm đầy trong con ngươi màu bạc tương tự hắn. Im lặng một lúc, hắn nói "Ta không hiểu ngươi có gì tốt đẹp mà Hi tiểu thư phải ra tay đến mức này. Nhưng đến bây giờ, mọi chuyện đã không thể vãn hồi.

Thế giới này sẽ chết"

Diệp An cười khẩy một cái, cô cúi gằm mặt, nhẹ nhàng nhìn gương mặt ông nội, sau đó khí lạnh từ hai bàn tay bắt đầu chạy dọc khắp thi thể Diệp Chính. Đóng băng lại từng tế bào.

Crawk... crawk....!!

"Ông nội... cảm ơn người" Cô thầm thì..

CROANG!!!!

...

...

Những mảnh băng nhuộm màu máu cứ thế vỡ vụn nằm trong lòng Diệp An, làn gió lạnh quét qua thổi bay những mảnh băng li ti lên không trung. Biến mất.

Lăng hộ vệ nhìn diễn biến trước mắt, mày nhíu lại. Hắn bỗng cảm ứng thấy năng lượng tế bào trong cơ thể "em gái" hắn đang không ngừng bành trướng, bạo động. Tốc độ chuyển hoá này vô cùng nhanh, khiến hắn có ảo giác cái cơ thể bé nhỏ kia sẽ không chịu được mà nổ tung.

Cái lớp da trắng ngần kia tự dưng xuất hiện vô số các vết nứt khô cằn, mái tóc đen nhánh bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được biến hoá từ chân xuống ngọn thành màu bạc xoã tung trước gió. Có tiếng gầm gừ nghẹn trong cổ họng phát ra, răng nang nghiến vào nhau vang lên ken két.

Khi hắn còn đang nghi hoặc chuyện đang phát sinh thì bỗng nhiên sau lưng cô ta nổi cộm lên cái gì đó, càng lúc càng lớn và có ý định sẽ xé rách lớp vải mà chui ra ngoài.

Roạt!!!...

PHỐC!!

Một luồng khí mạnh mẽ lấy Diệp An làm trung tâm lập tức đẩy lùi tất cả mọi vật xung quanh ra cực xa...

Những con quái vật đang đập phá biệt thự cổ Lam Dực dường như cảm nhận được khí tức cường đại nào đó khiến chúng phải rống lên e sợ.

Cái khí tức cổ xưa này còn mạnh hơn cả con người đã dẫn chúng đến đây.

Khói bụi tản đi một chút, Lăng hộ vệ mới có thể nheo nheo mắt nhìn về phía vừa xảy ra biến hoá lạ. Khi đã nhìn được  mờ mờ, hắn ngạc nhiên.

Lốc xoáy bao quanh thân thể cô gái kia không ngừng nghỉ, như bị cái gì đó ám vào mà màu gió đã phảng phất khói đen.

Đó là một đôi cánh rồng đen kịt mọc lên từ phía tấm lưng mảnh mai, toả hắc khí. Ánh mắt màu vàng kim dã thú rực rỡ nổi bật trên nền tóc bạc, nhìn xoáy sâu vào hắn như thể chỉ cần có vậy đã đủ để giết chết hắn rồi.

Lớp vảy như vảy rắn bao đuôi mắt chạy qua thái dương, lan xuống cổ, hai bàn tay móng vuốt sắc bén cắm xuống đất, đã cào rách cả tà váy tự lúc nào. Chợt cả thân thể kia lao vụt lên  xuyên qua hắn chỉ dư lại tàn ảnh phảng phất màu điện tím, xé nát con Bằng Điểu rồi vỗ cánh bay vụt đến biệt thự cổ, nơi bọn quái vật đang e ngại trước khí tức cổ xưa vừa xuất hiện.

Lăng hộ vệ quay ngoắt lại định đuổi theo thì phát hiện ổ bụng hắn đã bị thủng một vết lớn, nội tạng nát bấy bay ra phía xa xa. Hắn híp mắt nguy hiểm vận dòng khí từ đan điền đã từng nuốt của Hắc Hải Long chạy dọc cơ thể, lập tức vết thương được chữa trị và dần dần kết lại, lấp lỗ hổng dày đặc như mạng nhện.

Trong lúc đó, Diệp An như một sát thần hét lên những tiếng dài vỗ cánh rồng lao vào đàn quái vật đang gặm nhấm dị năng giả. Cô bao Lôi hệ quanh cơ thể cứ thế xuyên thẳng qua cơ thể chúng, rồi vận Băng Hoá thành những mũi tên cứng rắn bắn ra bốn hướng làm lũ quái vật trúng phải nằm xuống như rạ. Vảy rồng tiếp tục lan rộng lên hai bàn tay, khiến tất cả những dị năng Diệp An phóng ra đều ám theo đó làn khói đen hắc ám, đại diện cho nguồn gốc của cô.

Người con gái của Long Tộc.

Những con quái lúc trước đã tàn sát sạch sẽ quân đội cản đường vô cùng dũng mãnh, giờ chỉ có thể hoang mang chống cự lại sinh vật rõ ràng vô cùng nhỏ bé kia mà sức mạnh và khí tức chúng đều theo không kịp.

Giao Long đứng ở phía xa quan sát thấy tình thế không ổn, thủ hạ ngã xuống càng lúc càng nhiều khiến nó vô cùng giận giữ. Cặp sừng dài uốn lượn phát ra ánh sáng chói mắt sau đó nó nhấc thân thể to lớn của mình bay vụt đến chỗ sinh vật nhỏ bé đang tác quái kia.

Diệp An lúc này đã hoàn toàn mất đi ý thức, thấy quái vật cấp SS tấn công cũng không hề e ngại mà sẵn sàng lao đến nghênh chiến. Lớp vảy rồng phảng phất màu xanh đen trên lớp da của cô càng lúc càng đậm, đôi con ngươi vàng kim dựng đứng nhiễm đầy sát khí cứ thế tập trung vào con mồi duy nhất mà đánh. Chợt cô vỗ cánh lao lên trên rất cao rồi sau đó lượn vài vòng và rơi thẳng xuống, kèm theo tia điện tím bao cơ thể xẹt xẹt liên hồi y hệt một quả cầu điện mang lực phá khủng khiếp.

"THIÊN - PHẠT"

Âm vực mạnh mẽ trộn lẫn uy nghi, cứ thế vô số tia sét từ bầu trời giáng thẳng xuống khu biệt thự cổ với đường kính 30km, khiến tất cả những con quái dính phải đều bị đốt cháy và nặng nhất là thành một cục than đen xì không rõ hình dạng.

Trời sinh Lôi hệ là khắc tinh của mọi sinh vật hắc ám, bất kỳ loài nào cũng dễ dàng bị năng lượng tự nhiên của trời này chế trụ và phá huỷ do thương tổn Lôi hệ mang lại đặc biệt lớn và cực khó chữa lành đối với chúng.

Riêng Giao Long hứng trọn cả cơ thể và dị năng nhân loại bé nhỏ kia rơi xuống, đã khiến đầu nó hoàn toàn bể nát, cặp sừng phát sáng đại biểu sức mạnh của nó đang hưng thịnh cũng dần ảm đạm rồi tắt hẳn.

Diệp An lao lên từ huyết nhục của con Giao Long, trong tay nắm khối dị đan màu trắng tinh khiết hơn cả tinh hạch tang thi, trực tiếp lấy móng vuốt cắt thành 5 mảnh rồi ngửa đầu ném vào miệng nhai rau ráu. Phong thái đứng đó bễ nghễ của sinh vật cao quý nhất mà tất cả những loài khác không thể so bì.

Đối kháng lại Long Tộc, chỉ có đường chết.

Xung quanh là những con quái vật phơi thây cháy đen không còn nhúc nhích nằm rải rác khắp vùng đất của biệt thự.

Khi cô chưa kịp vỗ cánh bay lên thì bỗng nhiên từ bụng truyền đến cảm giác vô cùng đau đớn, có một cánh tay nhiễm đầy máu tươi của cô xuyên qua ổ bụng cầm một viên ngọc trắng tinh - đan điền của Hắc Hải Long và đan điền của cô đã nhập làm một, cứ thế lộ ra ngoài giữ nguyên ở đó như thể muốn cô nhìn thấy mình đã mất nó như thế nào.

Đôi mắt vàng kim dần rút đi quay trở lại màu bạc ban đầu, mái tóc biến lại như cũ, lớp vảy rắn ẩn đi trả lại màu da trắng ngần nay vì mất máu mà hơi trắng bệch yếu ớt.

Cơ thể của Lăng hộ vệ áp sát phía sau cô, gương mặt của hắn cũng hằn lên vảy rồng màu đen cực chắc chắn, đôi mắt màu bạc dã thú hơi nhiễm ánh vàng kim, hờ hững nhìn xuống viên ngọc.

"Đừng tưởng chỉ mình cô mới sở hữu huyết Long Tộc. Đừng quên. Tôi đã cắn nuốt người anh còn chưa được sinh ra của cô.

Thật tự mãn"

-----------