Tư Lăng kéo Tiểu Khôi cùng Trọng Thiên lại, đút chúng nó uống chút linh dịch, lại để cho Tiểu Yêu Liên dùng Mộc Linh khí trị liệu vết thương da thịt trên người chúng nó.
"Tiểu Bạch đâu?" Tư Lăng phát hiện còn thiếu một con yêu.
Tiểu Khôi "chiếp" một tiếng, Tiểu Yêu Liên phiên dịch thay: "Đi mai phục tên Yêu Tu làm bị thương bọn chủ nhân rồi."
Tư Lăng: =__=! Quả nhiên là đám không muốn chịu thiệt.
Trên người Trọng Thiên và Tiểu Khôi có thật nhiều vết thương thấy tận xương, cũng không biết có phải thế giới yêu thú thích so thịt với nhau hay không, nếu để lại càng nhiều vết thương trên người địch nhân thì càng có cảm giác thành tựu. Những vết thương này nhìn không giống như là lợi khí gây thương tích, mà ngược lại như là móng vuốt động vật. Lại kiểm tra mấy chỗ khác, phát hiện chỗ chứa yêu đan trên bụng Trọng Thiên có năm cái lỗ máu, rõ ràng cho thấy dấu tay muốn lấy yêu đan của nó, nhất thời vừa sợ vừa giận.
Tiếp đó, Tư Lăng bắt đầu tìm hiểu chúng nó bị ai gây thương tích.
Nói tới đây, không thể không nói một chút về Đại hội giao lưu Chư đảo. Mặc dù là đại sự của nhân tu, nhưng Ma tộc cùng Yêu tộc đều phái tu sĩ lại đây nhìn xem. Trong Yêu tộc đều là những Yêu Tu đã biến hóa đến dự, hơn nữa cũng là có thực lực nhất định. Nơi này có Yêu Tu, bọn Trọng Thiên tuy rằng đã giảm bớt lại, nhưng cùng là Yêu tộc thì dễ dàng bắt giữ được khí tức của chúng nó. Cho nên trong lúc chúng nó chơi đùa hết sức khoái trá thì lại không biết mình đã bị phát hiện, bị Yêu Tu theo dõi.
Yêu thú tấn cấp đến cấp 11 sẽ biến hóa, tương đương với nhân tu Hóa Thần kỳ, từ đó có thể hóa thành hình người. Đợi sau khi hóa thành hình người, tu vi đẳng cấp chúng nó liền có thể so với tu vi đẳng cấp của nhân tu. Nhưng mà Trọng Thiên, Tiểu Khôi, Bạch Hổ đều là loại hình tương đối lừa người, không chỉ chịu giới hạn trải nghiệm, còn muốn bị giới hạn với huyết mạch của bọn chúng. Huyết mạch chúng nó càng thêm cao quý, thì sẽ càng chịu hạn chế của huyết mạch, điều kiện thành hình người cũng càng hà khắc. Dù cho hiện tại chúng nó đều có tu vi trên Hóa Thần kỳ, nhưng vẫn duy trì bộ dáng của yêu thú.
Trước hết nói về Bạch Hổ, nó là hậu duệ của Thánh thú thời kỳ Thượng Cổ. Ở thời kỳ ấu sinh thì vẫn bị trấn áp dưới đáy biển của Ma tộc Hạ Giới, qua hàng tỉ năm tổn hao không ít nguyên thần của nó. Mà nó xuất thế thì lại bị Nguyệt Thiên Dạ cưỡng chế khế ước, vì phản kháng khế ước, nó lúc ấy thiếu chút nữa tự bạo nguyên thần. Tuy được Trọng Thiên liên hợp với Thanh Long cứu giúp, nhưng đã thương tổn cực lớn với nó, thân thể hết sức yếu ớt. Nó đi theo Tư Hàn mấy trăm năm tĩnh dưỡng, bây giờ nhìn vẫn là con thú con, biểu hiện cũng ngốc ngốc ngơ ngơ, khiến Tư Lăng cũng có chút hoài nghi có phải năm đó Nguyệt Thiên Dạ không cẩn thận đã đánh thương đến đầu óc nó hay không? Cũng bởi vì nó hiện tại cũng không đủ cường đại, Trọng Thiên dù muốn dưỡng đại bạch hổ lấy tinh huyết, ở thời điểm này cũng không dám lấy, sợ thương đến căn bản của nó.
Mà Trọng Thiên nha, nó có huyết thống Đại yêu thú viễn cổ, huyết mạch so với rất nhiều yêu thú cũng cao hơn quý. Chỉ tiếc tộc của nó rất lừa người, phương thức tu hành của chúng nó trừ ăn, chính là muốn hấp thu hồn lực. Sau này bộ tộc chúng nó bị diệt, cũng không biết Trọng Thiên là thế nào tránh được tiên nhân viễn cổ diệt sát, phong ấn nó tại cấm địa Tư gia. Cho nên điều kiện để Trọng Thiên biến hóa cũng càng hà khắc, Tư Lăng có đôi khi cũng cảm thấy, Trọng Thiên muốn hóa thành hình người, còn không biết năm nào tháng nào đâu.
Sau đó là Tiểu Khôi, trên người nó có được bốn loại huyết thống, tựa hồ bốn loại huyết thống đều làm người ta kinh diễm, bất đắc dĩ hiện tại chỉ kích phát được 2 loại huyết thống. Mà riêng hai loại này cũng đủ ngạo thị loài chim, chỉ tiếc huyết thống quá hỗn tạp, vì thế tu vi tấn cấp vô cùng thong thả. Con này muốn biến hóa thì cũng không biết là ngày tháng năm nào.
Cuối cùng là Tiểu Yêu Liên -- được rồi, lấy tốc độ tu hành ăn linh quả, trồng linh quả của nó, lại đợi mấy chục triệu năm nữa thì có lẽ mới có thể nhìn thấy nó biến hóa.
Vòng tới vòng lui, Tư Lăng nhất thời cảm thấy có chút nghẹn khuất. Người ta dưỡng yêu sủng mấy trăm năm, huyết thống tư chất đều kém hơn chúng nó, nhưng đều đã hóa thành hình người, có thể làm trâu làm ngựa vì chủ nhân. Cố tình bên người nàng lại theo chân một đám yêu thú tâm chí còn duy trì ở giai đoạn trẻ con, ngoại trừ có thể giúp nàng đánh nhau ra, cái khác chính là giúp nàng gây họa.
May mắn lúc này chúng nó biết Hằng Châu đảo không so được với chỗ khác, gần như cao thủ Nhân tu đều ở trong này, chúng nó cũng giảm bớt vài phần. Lại không ngờ chúng nó không đi gây rối, ngược lại tai họa từ trên trời giáng xuống.
Lúc chúng nó dạo chơi khắp Hằng Châu đảo thì Yêu Tu phát hiện sự tồn tại của chúng, liền lặng yên theo dõi chúng nó. Nguyên nhân là mơ ước yêu đan cùng tinh huyết của chúng. Tuy rằng mấy con yêu không có biến hóa, nhưng yêu thú lại có thể tinh tường cảm giác được sức mạnh cường đại bên trong huyết mạch chúng nó, vì thế vừa lúc có thể thừa dịp chúng nó còn nhỏ yếu mà tiên hạ thủ vi cường. Yêu Tu kia là kẻ giảo hoạt, đến cả Trọng Thiên cũng không nghĩ tới hắn sẽ tính kế chúng nó, kém chút nữa là trúng kế của Yêu Tu kia.
Tư Lăng sờ cằm, hỏi: "Bản thể của Yêu Tu đánh lén các ngươi sẽ không phải là hồ ly chứ?" Yêu thú đều thích thẳng thắn dứt khoát, có bao giờ lại xuất hiện một tên biết đùa giỡn thủ đoạn như thế? Cho nên không trách nàng nghĩ tới loài hồ ly bản tính giảo hoạt kia.
Trọng Thiên cùng Tiểu Khôi đồng thời ấn móng vuốt, tỏ vẻ nàng đã đoán đúng.
Bản thể Yêu Tu đánh lén chúng nó là con cửu vĩ hồ ly. Hồ ly bản tính giảo hoạt, chưa tu luyện thành hình người thì còn đỡ, thú tính vẫn thường chiếm một mặt tương đối nặng trong bản tính. Mà con cửu vĩ hồ ly kia trùng hợp đã tu luyện đến Hợp Thể kỳ, hắn gần đây đang tìm cơ hội giúp hắn tấn cấp Đại Thừa kỳ. Thật không nghĩ đi tới địa bàn Nhân tu một chuyến, lại phát hiện cái kinh hỉ như vậy. Yêu đan cùng tinh huyết của Trọng Thiên và Tiểu Bạch đối với yêu thú mà nói, đều có được lực hấp dẫn cực lớn.
Nhìn biểu cảm phẫn nộ trên cái mặt đầy lông kia, Tư Lăng mím môi cười trộm. Dĩ vãng đều là nó đi tính kế người khác, hiện tại ngược lại bị người bên ngoài tính kế, hơn nữa còn tính kế với yêu đan cùng tinh huyết của nó, có thể hiểu là nó tức giận cỡ nào.
"Tiểu Bạch đi mai phục con hồ ly kia? Có thể gặp chuyện không may không?" Tư Lăng lại lo lắng, phát hiện mình giống bà mẹ già thích bận tâm lo nghĩ, không khỏi có chút hắc tuyến. Nhưng trừ Trọng Thiên, Tiểu Khôi cùng Tiểu Bạch ở trong mắt nàng quả thật giống như đứa con nít thôi.
Tiểu Yêu Liên cũng lo lắng. Nó có một trái tim mềm mại của con gái, ngoại trừ gan nhỏ một chút, nhưng cực có cảm tình với mấy con yêu đã chung sống mấy trăm năm. Đặc biệt lúc trước khi Bạch Hổ được cứu thì là nó cẩn thận chiếu cố nó, mãi đến cho khi nó thanh tỉnh mới thôi. Ở trong lòng Tiểu Yêu Liên, Bạch Hổ cũng giống đứa nhỏ của nó vậy.
Trọng Thiên tỏ vẻ không cần lo lắng, bởi vì nó đã dạy Tiểu Bạch Hổ, "Lấy đạo của người trả lại cho người". Con hồ ly tinh kia dám đến đánh lén chúng nó, chúng nó cũng phải đánh lén ngược trở về. Tiểu Bạch Hổ là ngốc ngốc một chút, nhưng thắng ở chỗ nghe lời. Có Trọng Thiên đưa ra chủ ý thối, chỉ cần nó không quá sai sót thì có thể bình an trở về.
Tư Lăng trực tiếp gõ đầu Trọng Thiên, vờ cả giận nói: "Sao có thể để Tiểu Bạch tự mình đi, nếu trừ tên Yêu Tu kia, bên cạnh còn có người khác, nó trốn không thoát thì làm thế nào?"
Trọng Thiên có lẽ hiện tại mới nghĩ tới điều này, nhất thời phản bác không được, chỉ có thể ngoan ngoãn chịu cái gõ này, hầm hừ đừng xoay đầu đi.
Lúc này, Tiểu Yêu Liên trực tiếp nhìn hướng Tư Hàn, "Đại ca ~~ "
Có việc, tìm đại ca là chuẩn không sai! -- đây là tôn chỉ của Tiểu Yêu Liên.
Trong lòng nó, Tư Hàn tin cậy hơn bất kỳ người nào.
Tư Hàn ngưng ra một băng kính do dị băng tạo thành, ngón tay thon dài thanh tú phất qua phía trên, Băng Vụ lướt qua trên băng kính, chậm rãi bắt đầu xuất hiện bóng dáng của Bạch Hổ.
Lúc Tư Lăng nhìn thấy địa phương ẩn núp của Bạch Hổ thì, nhất thời = 口=. Chết tiệt, nơi đó là bể tắm hả? Bên cạnh có thực nhiều lỏa nữ đi tới đi lui nga. Hơn nữa những lỏa nữ kia rõ ràng không phải nữ tử nhân loại, hẳn là yêu thú biến ảo thành. Không phải trên đầu còn có hai lỗ tai lông nhung nhung, thì chính là trên mông có cái đuôi.
Thật là quá mê người, quá nóng bỏng! Tư Lăng cảm thấy có chút Hold không nổi, máu mũi muốn chảy.
Tư Hàn nhìn nàng một cái, hình ảnh rất nhanh liền chuyển dời, sau đó là đến trong bồn tắm hơi nước mờ mịt. Một nam tử vô cùng xinh đẹp ngồi ở trong bồn tắm kia, mấy nữ nhân tai thú đuôi mèo kia ngồi ở bên cạnh nhẹ nhàng giúp hắn thanh tẩy mái tóc trắng dài dính đầy máu.
Người nam nhân này hẳn chính là Yêu Tu mơ ước yêu đan cùng tinh huyết của bọn Trọng Thiên. Nhìn mái tóc dài màu trắng kia liền biết bản thể là một con cửu vĩ hồ ly màu trắng. Ánh mắt Tư Lăng lướt qua từng tấc một trên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp còn hơn nữ nhân của nam nhân kia, sau đó là lồng ngực bị bọt nước làm ướt, hai điểm thù du mê người...
Hình ảnh lại một lần nữa xẹt qua, Tư Hàn lại liếc mắt nhìn nàng. Tư Lăng đầy mặt mê mang nhìn hắn, vì quái gì ánh mắt đại ca lại bất thiện như vậy chứ? Giống như không phải nhằm vào nàng, mà là nhằm vào người trên băng kính kia -- sau đó Tiểu Lăng Tử tự cho là hiểu rõ, nhất định là Yêu Tu kia lúc trước muốn đả thương Tiểu Bạch Hổ, cho nên đại ca tức giận.
Tiểu Yêu Liên che mắt, thân thể vốn đỏ đỏ nay đã sắp tím bầm, kêu lên: "Phi lễ chớ nhìn! Cô nương tốt không thể nhìn..."
Nghe nói như thế, Tư Lăng đột nhiên cứng ngắc, vừa nhìn về phía Tư Hàn. Phát hiện ánh mắt huynh ấy bất thiện thì ra là nhằm vào tên hồ ly tinh được một đám lỏa nữ hầu hạ tắm rửa trên băng kính kia, không cho nàng nhìn thấy..
Trọng Thiên nhìn không được biểu cảm ngu xuẩn của người nào đó, trực tiếp nhảy lại đây, đứng trên vai Tư Lăng, vẫy đuôi một cái, trực tiếp che khuất mắt của nàng.
Tư Hàn tiếp tục mở lại hình ảnh. Băng kính giờ treo ở giữa không trung, quan sát xem Tiểu Bạch Hổ rốt cuộc muốn làm gì.
Tiểu Bạch Hổ không phụ chờ mong của bọn họ -- hoặc là nói không phụ sự chỉ bảo của tên âm hiểm giả dối Trọng Thiên, đem khí tức của mình che giấu đến gần như hư vô, an tĩnh mai phục ở đám cây cối bên cạnh bể tắm. Sau đó dưới sự che dấu của hoa cỏ, cẩn thận lẻn đến phía bên kia của bể tắm. Chỗ đó trồng một ít hoa súng, lá hóa súng to che khuất thân thể như mèo con của nó -- vì để đánh lén ngược, Tiểu Bạch Hổ thậm chí không tiếc đem mình biến ảo thành hình thể thú con.
"Rửa kỹ một chút, làm sạch hết vết máu, dùng bình Vạn Linh hương tinh túy vạn năm hôm kia mua ở thành Hằng Châu mà rửa!" Thanh âm nhu hòa mê hoặc phun ra với giọng điệu chán ghét.
Tiểu Khôi kêu chiếp một tiếng, cái mặt chim hung ác đầy vẻ khinh thường.
"Tiểu Khôi nói, máu trên người con hồ ly này chính là của bọn nó và chủ nhân!" Tiểu Yêu Liên lại phiên dịch.
Ngay khi mấy lỏa nữ kia cố gắng thanh tẩy vết máu trên tóc hồ ly nam thì Bạch Hổ đã lẻn đến trong nước, bắt đầu hành động. Nó lặng lẽ phun ra mấy luồng phong nhẫn (lưỡi đao gió), cuộn bọt nước đầy trời hóa thành sương mù, nhiễu loạn tầm mắt mọi người. Ngay lúc Yêu Tu kia bật đứng dậy tìm kiếm hung thủ thì nó từ trong nước nhảy ra, trùng hợp trực tiếp cào một móng vuốt vào chỗ hạ thể của tên Yêu Tu nọ.
"AAA --" thanh âm cực kỳ bi thảm vang lên.
Tư Lăng mở to hai mắt nhìn, nhất thời = 口=.
Tư Hàn: "..."
Trọng Thiên: "..."