Tác giả: Mật Nhii
Bây giờ có không gian, tiếp theo cần phải đi thu thập vật tư nhưng lại không thể động tĩnh quá lớn được nếu không Nhược Vũ sẽ nghi ngờ mất. Haizz thật khổ a.
Đinh Hương thử thí nghiệm đưa vật trên bàn vào không gian, tâm niệm vừa động quả nhiên một cuốn sách đi vào.
Cộc cộc.
"Tiểu thư, người muốn dùng bữa chưa?"
Lúc này Đinh Hương mới giật mình nhận ra mình ở trong không gian cả một ngày thế nhưng bên ngoài chỉ trôi qua mấy tiếng đồng hồ chênh lênh thời gian thật nhiều, không nói thì thôi nói giờ cô mới cảm giác thật đói bụng.
"Gia gia, người mang lên phòng giúp con."
"Dạ, tiểu thư."
Cộc cộc. Bên ngoài truyền ra tiếng gõ cửa.
Đinh Hương đứng dậy mở cửa. Bạch quản gia thất thần, tiểu thư so với lúc sáng hình như đẹp hơn thì phải.
Đinh Hương tiếp nhận thức ăn, thấy Bạch quản gia vẫn đứng yên có phần nghi hoặc.
"Gia gia, người còn chuyện gì sao?"
Bạch quản gia giật nảy mình lắc đầu.
"Không có, tiểu thư người có chuyện gì thì gọi ta."
"Ân."
Cơm nước xong, Đinh Hương thay quần áo, bước ra khỏi phòng.
"Gia gia, con ra ngoài, có việc gì người gọi điện cho con."
"Dạ, tiểu thư."
Đinh Hương đi ra ngoài, bắt một chiếc taxi đến nhà sách lớn nhất H thị. Cô không chỉ mua sách dạy nấu ăn, trung y, thảo dược, máy móc thủ công, hướng dẫn làm nông,… ngay cả các thể loại tiểu thuyết cô cũng mua không ít.
Nhân viên bán hàng trợn to mắt, đây là người có tiền không có chỗ tiêu.
Đinh Hương mới mặc kệ ánh mắt người khác, cô mua xong quẹt thẻ đưa địa chỉ giao hàng tận nhà nhiều như vậy cô xách không được a.
Tuy xem không hiểu nhưng Đinh Hương muốn trồng trọt nhiều thứ trong không gian vẫn cần sách vở không thể trồng loạn. Còn trù nghệ nhất định phải học giỏi Đinh Hương kiếp trước đến này cũng chỉ biết nấu vài món đơn giản, mạt thế đến không ai đi nấu đồ ăn cho cô, nhất định phải học giỏi mới có thể tự nuôi sống được chính mình.
Các loại sách vở các mua nhiều cũng sẽ có chỗ dùng, dù sao mạt thế đến tiền là thứ không quan trọng nhất giờ cô nhiều nhất chính là tiền a không cần lo lắng vấn đề này.
Nên mua thêm ít thảo dược, mạt thế dược vật khan hiếm, một chút bệnh tật nhỏ cũng có thể trở thành tai nạn chết người, đồ trong bệnh viện dùng lâu cũng sẽ hết, vẫn là tự trồng trong tay mới tốt.
Còn cần mua đồ dùng nhà bếp, máy phát điện, đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, băng vệ sinh đến mạt thế cũng không ai sản xuất những vật này cần tích trữ nhiều mới được.
Theo tiểu thuyết Nhược Vũ chỉ thu thập vật tư trong khu vực quanh H thị, cô không thể cũng thu thập ở đây được rất dễ bị phát hiện.
Đinh Hương đi ra khỏi nhà sách, đi đến siêu thị gần đó. Trước tiên cô mua hạt giống các loại cây ăn hỏa, rau dưa, lúa,… sau đó lại mua thêm một số đồ dùng làm nông như cuốc, xẻng, phân bón,… cô đến một góc khuất rồi thu mọi thứ vào không gian.
Đinh Hương cảm thấy còn cần mua các loại máy móc máy. Cô bắt xe về nhà gọi Bạch quản gia.
"Bạch gia gia, ông giúp cháu chuẩn bị dụng cụ vật lí trị liệu, dụng cụ phòng thí nghiệm, mặt khác còn cần một ít dược vật đặc biệt như thuốc tiêu viêm, cảm mạo, cùng các loại thuốc trị thương càng nhiều càng tốt, ngày mai con muốn đi chơi giải sầu một chút gia gia đạt vé máy bay đến D thị giúp con, ông thuê một kho hàng để vào đó về con sẽ lấy."
Quản gia tuỳ còn nghi hoặc nhưng vẫn đáp ứng.
Bạch quản gia làm việc ở Đinh gia đã lâu nguyên chủ cũng coi ông như người thân nên cô vẫn rất tin tưởng.
"Tiểu thư còn gì phân phó?"
"Đúng rồi, gia gia người mua hai chiếc hummer mang đi cải tạo lại cho cháu, ngoài ra còn căn biệt thự ngoại thành H thị ông cũng xây tường cao lên bao quanh lưới điện, nâng cấp hệ thống an ninh ở đấy tích trữ lương thực dưới tầng hầm khi về cháu sẽ ở đấy gia gia người cũng qua đó để tiện quản lí tiến độ."
"Còn có lát sẽ có người giao hàng gia gia ông nhận luôn giúp con."
- -------
Nhược Vũ lúc này đã liên hệ với các siêu thị, sai người đi thu thập nhiều vật tư. Ả cũng không quên lên kế hoạch trả thù Nhược Khả.
Nhược Khả, cô cứ đấy dám cướp Lâm Hạo với tôi.
- --------
Đinh Hương trở về, tiến vào không gian lấy một ít hạt giống táo, nho, cà chua,... quy hoạch chỗ trồng rõ ràng, rồi bắt đầu xới đất, gieo hạt. Đinh Hương không nghĩ đến lại mệt như vậy. Còn phải gánh nước cô muốn xỉu đến nơi rồi.
Đột nhiên, Đinh Hương nhận ra không phải nữ chủ có thể dùng tinh thần lực ra lệnh sao? Đậu má, cô thế lại quên mất thật mệt chết cô rồi.
Đinh Hương động động ý niệm muốn tưới nước cho cây. Lập tức nước từ trong suối cứ như vậy tự động bay quá, nhìn thật mẹ nó ảo diệu.
Chỉ trong chốc lát cây đã bắt đầu lên mầm thành một cây non, xem ra thời gian sinh trưởng của thực vật trong không gian nhanh hơn ở bên ngoài. Vậy quá tốt rồi cô không cần đợi thời gian quá lâu để thu hoạch.
Một lúc sau, quản gia lên thông báo cho Đinh Hương biết sách cô đặt đã được cất trong kho cùng thời gian chuyến bay ngày mai của cô.
Đinh Hương xuống kho thu gom hết tất cả mọi thứ vào không gian, ăn tối, rồi đi ngủ chuẩn bị tốt để ngày mai bắt đầu đi thu gom vật tư.
..........
Chương sau nam chính xuất hiện nha mn.
Truyện chỉ đăng trên mê đọc truyện.