Tác giả: Mật Nhii
Đinh Hương quan sát thấy phía sau Nhược Vũ còn có Nhược Khả, Lâm Hạo và một vài người khác lạ mắt cô chưa thấy bao giờ cách hẳn gặp nhau trên đường, lại nhìn thấy hai người kia có vẻ mập mờ xem ra chiều hướng truyện đã thay đổi.
Đinh Hương nghĩ vậy vô cùng đúng, sau bữa tiệc sinh nhật đó dù Nhược Vũ có quấy rối thế nào thì Lâm Hạo cũng chưa từng nghi ngờ Nhược Khả không chỉ vậy còn khiến hai người càng thêm hiểu và yêu đối phương hơn, khiến Nhược Vũ ghen ghét nghiến răng ken két, còn chưa nghĩ ra cách đối phó thì tận thế đến ả không còn cách nào khác đành tạm gác lại dù sao mạng vẫn quan trọng hơn không phải sao.
Không bao lâu sau Lâm Hạo cùng Nhược Khả đều thức tỉnh dị năng chuyện không khác gì kiếp trước làm Nhược Vũ hoảng sợ không nhẹ chẳng lẽ ả lại bị tang thi cắn xé đến chết sao? Không! Nghĩ đến không gian đầy ấp vật tư ả cảm thấy an tâm hơn nhiều.
Khi gặp một tiểu đội có ý định rời khỏi H thị nhóm Lâm Hạo cũng gia nhập, ban đầu địa vị của ả ở đây thấp vô cùng đám nam nhân nhìn ả đều bằng ánh mắt dâm tà chỉ sợ nếu không có Lâm Hạo cùng Nhược Khả lấy thân phân dị năng giả đứng che cho ả, ả đã sớm bị đám nam nhân khốn khiếp này đè xuống, không những thế chúng nhìn Nhược Khả đều thưởng thức, tán thưởng có thêm làm ả tức muốn điên. Về sau ả bộc lộ mình có dị năng không gian hiếm có địa vị được nâng cao không ít, mọi người đều cố gắng bảo vệ sự an toàn cho ả, như vậy mới đúng tất cả mọi thứ ả muốn đều phải là của ả, ả mới là tốt nhất mọi người đều phải vây quanh ả.
- --------------
Không đợi Nhược Vũ chạy tới lôi kéo Đinh Hương, Hàn Tử Thiên đột nhiên đứng dậy kéo Đinh Hương ra phía sau mình lạnh lùng nói: “Phiền cô cách ra một chút.”, tiếp đó quay đầu ra lệnh: “Việt Bân, mau bảo mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đối, có thứ gì đó đang tiến lại đây.”
Việt Bân lĩnh lệnh nhanh chóng quay đầu đi dặn dò.
Nhược Vũ đầu tiên nghe thấy hắn nói vậy liền xanh mắt ý hắn là gì, hắn dám đuổi ả, mới nhìn thấy Hàn Tử Thiên ả đã có chút động tâm không nhẹ nam nhân này không chỉ anh tuấn, khí thế cường đại của anh cũng không thể che lấp được, nam nhân như vậy phải là của ả mới đúng. Khi nghe anh nói có nguy hiểm ả liền nghĩ anh bảo ả cách xa chắc chắn do quan tâm ả sợ ả bị thương trong lòng không khỏi ngọt ngào, mặt thẹn thùng hơi đỏ nghe lời cách xa Hàn Tử Thiên một chút thi thoảng còn len lén nhìn anh.
Hàn Tử Thiên lúc này mới mặc kệ ả đàn bà điên này nghĩ gì một bên bảo vệ Đinh Hương, một bên chỉ huy mọi người.
Hàn Tử Thiên vừa dứt lời không bao lâu cách bọn họ không xa đã có động tĩnh.
“Tốc tốc… tốc… Chi chi…”
“Rống.”
“Không ổn rồi, mọi người cẩn thận.” Hàn Tử Thiên biến sắc la lên, chỉ thấy nơi phát ra âm thanh trào ra một đợt sóng rậm rạp chuột biến dị, da lông xám, ánh mắt đỏ rực, răng nanh nhọn dính đầy máu thịt, còn có móng vuốt đen, đuôi to dài, chỉ trong chớp mắt đã chạy đến hơn trăm mét.
Hàn Tử Thiên không nghĩ đến chọc phải chuột biến dị, phải biết rằng chuột sống theo bầy đàm số lượng không nhỏ, nhìn bày chuột này tổi thiểu cũng lên đến ba trăm con, phát hiện chúng đã vào phạm vi tầm bắn, Hàn Tử Thiên không chút do dự hạ lệnh: “Dốc toàn lực bắn cho tôi, cố gắng không được để chúng tiến lại gần.”
Mệnh lệnh vừa ban ra, không khí tràn ngập khẩn trương liền đan xen thêm tiếng súng bắn phá không ngừng, “Phanh phanh--”, tiếng mìn nổ “Oành oành…” đinh tai nhức óc, theo đó là tiếng chuột biến dị bén nhọn chi chi, từng đợt chuột biến dị ngã xuống đợt sau vẫn hung hãn tiến lên, thịt nát tứ tung…
Số lượng chuột biến dị quá nhiều không đến ba mươi phút chúng ta tiếp cận ở cự li gần.
“Hệ thổ, băng nhanh chóng phòng ngự, dị năng giả dùng dị năng tấn công, còn lại lùi về phía sau tiếp tục bắn cho tôi.”
Dị năng giả thổ nhanh chóng dựng tường đất xung quanh mọi người, hệ băng lập tức đóng thành tầng băng dày trên tường đất. Mắt thấy chuột biến biến dị tiếp cận mọi người lại bắt đầu vòng tấn công mới. “Tường đất”, “Đóng băng”, “Lôi điện”, “Phong nhẫn”,…
Đinh Hương nhìn số lượng chuột biến dị không hề giảm xuống da đầu tê dại cắn răng tiếp tục tấn công, cô xa xa nghe được tiếng chuột biến dị thét vô cùng chói tai, do được không gian cải tạo mắt cô có thể nhìn xa hơn người thường theo tiếng thét Đinh Hương phát hiện phía cách bọn họ không xa có một con chuột biến dị có kích thước khác hẳn đám chuột trước mắt to hơn gấp ba lần, xem ra nó chính là thủ lĩnh đám chuột này không sai. “Tử Thiên, anh nhìn kìa, kia chắc hẳn là thủ lĩnh của đám chuột này, bắt giặc phải bắt vua trước.”
Hàn Tử Thiên theo hướng chỉ của Đinh Hương cũng nhìn thấy con chuột biến dị kia, quả nhiên không bình thường.
………………
Truyện chỉ đăng trên mê đọc truyện.