Trùng Sinh Chi Thương Lam

Chương 7




Thương Lam vừa chạy, vừa ôm đầu cũng không nghĩ ra, tối hôm qua rõ ràng chính mình tận tâm tận lực " hầu hạ " nhị thiếu gia Lam Minh này rất tốt, tự hỏi mình có làm chuyện gì có lỗi với hắn? Cô liền không hiếu cuối cùng cô chọc hắn nơi nào.

Vốn là dựa vào thể lực tiểu trạch nữ tuyệt đối không thể nào thắng được Lam Minh, có thể thới gian tự mình đi học không đưa đón, trên đường phố nhiều người đi qua đi lại, Thương Lam dựa vào vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn thế nhưng cũng có thể đem Lam Minh bỏ xa một đoạn.

Đang lúc cô cảm thấy may mắn, nhanh tay lấy điện thoại gọi người tới cứu trợ, sau lưng truyền đến một tiếng quát giận rung trời:

" Đều tránh ra cho lão tử! "

Một rống này, hù dọa cô chút nữa té xỉu quăng điện thoại di động của mình.

Bản thân Lam Minh trong trường là ác bá chính gốc, hơn nữa mặt này nay lại rất hun tợn, một tiếng rống này, học sinh bên cạnh đều ngoan ngoãn rẽ tạt hướng, nhượng xuất hắn một đường lớn chạy tới.

Thương Lam thầm kêu một tiếng không xong, chạy trốn nhanh hơn,nhưng cô có mau đi chăng nữa cũng không thể hơn đại ca trường học này, chỉ thấy hắn một bước đã đuổi gần cô, cánh tay dài nhấc lên, níu lấy cổ áo cô kéo vào trong lòng mình.

" A!!!!! " Thương Lam thét một tiếng chói tai, điện thoại di động rớt xuống đất, pin rớt ra, tán đầy đất.

Ngươi đang làm gì, có chuyên gì chúng ta nói thật tốt " 

Thương Lam nắm lấy cánh tay hắn đang kiếm chế cô, gặp anh không có ý tứ muốn buông ra, ngược lại cánh tay càng thu chặt:

" Ngươi đừng như vậy, trước công chúng rất khó coi! "

" khó coi?  Ta một hồi để cho ngươi biết như thế nào mới là khó coi! " ánh mắt Lam Minh bốc hỏa chống lại cô.

Thương Lam không biết câu nào làm anh mất hứng, khiến cho Lam Minh  lực tay bắt lấy trở nên càng lớn, anh một đường sau cổ dắt lấy hướng trên xe đi, Thương Lam tránh thoát không ra chỉ có thể lảo đảo đi theo sau.

Dừng ở trước cửa trường học chính là 1 chiếc BMW màu đen, sau khi cửa xe mở ra, Thương Lam bị anh đẩy vào.

" Lái xe " Lam Minh thắt chặt dây an toàn, thuận tiện hung hăn liếc mắt cô một cái,

Xe chậm rãi chạy trên đường lớn, ước chừng qua mười lăm phút, bọn họ tới một gian khách sạn.

" Này.,….. »Thương Lam nhận ra đây là nhà nghỉ tối hôm qua cô đưa anh tới, bởi vì đèn đường nơi này mấy ngày trước bị hư, cho nên tối qua cô không thấy rõ tên nhà nghĩ liền lôi kéo Lam Minh vào.

Hôm nay đứng trước cửa nhà nghỉ, nhìn bảng tên lớn " Đồng chí tiểu quán "  bốn chữ… cô sợ…

Lam Minh nặng nề hừ một tiếng, nữa điểm thương hoa tiếc ngọc cũng không có, cứng rắn dắt cô vào bên trong.

Nhà nghỉ này ban ngày trống rỗng, ngay cả cái chiêu đãi người cũng không có làm cho Thương Lam có loại cảm giác đây không phải khách sạn mà là phòng quỷ a…

Lam Minh lôi kéo cô đi vào phòng an ninh, nhân viện bên trong  ngồi cùng chào hỏi một tiếng, trên màn hình xuất hiện bóng dáng cô.

Bọn họ nhìn qua camera tối ngày hôm qua.

" Kẽo kẹt kẽo kẹt… " Âm thanh từ Lam Minh trong tay truyền đến, Thương Lam cúi đầu xuống, lặng lẽ  xóa đi mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay, cô rất lo lắng cho mình cô có thể hay không trở về nguyên vẹn.

" Đầu cuối thấp làm gì, tiếp tục xem a, đặc sắc còn ở phía sau. " Lam Minh một tay nâng lên cầm của nàng.

Thương Lam đau nhếch miệng, thức thồi thu hồi lời thô tục truyền đến miệng,

11 giờ 45 phút, cô không có ở khách sạn quá lâu, có thể vừa để Lam Minh xuống liền rời đi.

Trên TV sau khi cô ly khai ngược lại có tốp 3 tốp 5 đồng chí cùng người yêu đi ngang qua, nhưng không có gì đặc biệt.

" Next qua nhanh! " Lam Minh đưa mặt lạnh  ra mệnh lệnh.

Lướt qua nhanh, sau đó dừng lại ở thời điểm 12 giờ 45 phút.

L úc này hành lang vốn không có người nào lại nhiều hơn một người đàn oogn trung niên, một bộ áo T-shirt quần áo,lén lén lút lút từ cửa sổ lầu hai bò đến.

Khách sạn phía sau một mảnh đều nhà dân, phòng cùng phòng trong lúc đó cách nhau cũng gần, nam trung niên này rõ ràng là từ phòng cách vách chui qua tiến tới.

Hắn giống như đã biết chuyện tầng lầu này trang bị camera, cho nên sớm đã đeo len mặt nạ xinh đẹp kì lạ, chế phẩm bình thương, tùy ý đi trên đường đều có thể nhìn thấy.

Rất hiển nhiên, đây là một kẻ hay tái phạm.