Thương Lam dốc sức đè xuống run sợ trong mắt, cô nghĩ mình gả cho Triển Mộ rồi ầm ĩ đòi ly hôn với người kia một chút, lần đó cô biết Triển Mộ mang Thương Hồng trở về biệt thự trên núi Liêu Minh, nếu như là cô gái khác khác còn chưa tính, hết lần này tới lần khác lại là Thương Hồng!
Trong cơn tức giận, cô lấy ra đơn ly hôn.
Thực ra thật sự trong lòng cô không có ý định cùng Triển Mộ ly hôn, chẳng qua là muốn lấy danh nghĩa ly hôn để làm cho hắn bớt phóng túng lại, dù sao lúc cha qua đời cũng đã giấy trắng mực đen ký xong hợp đồng với hắn, nếu như bọn họ ly hôn, một phân tiền hắn cũng không mang đi được.
Đề nghị của cô, thực sự đã làm “Hù dọa” được Triển Mộ, lần đó hắn công khai đem cô giam lỏng, mặc dù là giam lỏng nhưng ở trong khoảng thời gian đó hắn đối với cô là chăm sóc thật chu đáo, trước giờ chưa từng có được, cô bị yêu làm cho mờ đầu óc, hoàn toàn đắm chìm trong ôn nhu của hắn.
Đến lúc cô tỉnh táo lại, phát hiện sai thời điểm, trên tay cô có cổ phần của công ty, tất cả đều biến thành một đống giấy vụn.
Từ đó Thương thị đổi chủ.
Cô bắt đầu tỉnh lại, trong này có rất nhiều truyện là cô tự làm tự chịu, có thể thấy được cô cũng không đủ tư cách đấu cùng Triển Mộ, thậm chí cô còn không biết từ khi nào hắn vạch ra kế hoạch bắt đầu hành động.
Thương Lam kìm nén rùng mình một cái, từ chối áo khoác của Lam Trí đưa tới, cô đẩy cửa xuống xe.
Lần này coi như là liều mạng hết tất cả, cô cũng sẽ không lại quay về lối cũ.
Nếu muốn nói đến Lam gia so với Thương gia khác nhau một trời một vực, đó là quý tộc thượng lưu chân chính, con cái của Lam gia đều ngậm thìa vàng vững chắc để sinh ra, nhận đủ loại giáo dục tốt đẹp, huyết thống thuần khiết, cùng Thương Trung Tín loại nhà giàu mới nổi khác biệt, Lam gia ở thành phố B lịch sử lâu đời, gốc rễ quấn lại rất sâu, nhỏ đến khu vực đường phố thành thị, lớn đến cơ quan chính phủ, Hắc-Bạch lưỡng đạo không người nào dám không để cho Lam gia mặt mũi.
Cũng không biết có phải hay không là hưng thịnh tất suy, từ lâu đại công tử Lam gia đã bị xe đụng chết, hiện tại còn lại đứa con trai Lam Trí, anh ta chính là dựa vào trong nhà có tiền, không học vấn không nghề nghiệp, một tiểu bá vương không chuyện ác nào không làm.
Con lớn ưu tú nhất chết, người đầu bạc tiễn người đầu xanh, bệnh tim của Lam phụ tái phát tại chỗ, hộ tống vào trong phòng bệnh, mà lúc này Thương Trung Tín là đệ đệ nhà giàu mới nổi, lại có thể có ý nghĩ viển vông hi vọng dùng tiền tới bãi binh...
Lần này thù hận giữa Lam gia cùng Thương gia xem như là kết thúc, còn từng bước mở rộng xu thế làm ăn sâu rộng.