Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 109: Chưong 73.1: Đi nghỉ hè sơn trang




Sơn trang nghỉ hè của Hoàng gia không cần các nàng phải mang theo nhiều nha hoàn, để vào được sơn trang cần qua hai lớp của có lính canh gác, dưới mã xa tại cánh cửa thứ hai cần phải đi bộ vào, mặc dù Ngâm Hoan các nàng không phải là gia quyến của tướng sĩ đang chiến đấu với Bắc đồ gì, nhưng Cố lão quốc công cùng Cố quốc công đều chết trên xa trường, nên cũng được xem là thân quyến của liệt sĩ.

Lúc này lại không có người đi cùng với Ngâm Hoan, nàng ngoan ngoãn đi theo Mộc thị, đại tẩu thân thể nặng nề không thể đi cùng, Mộc thị để cho bọn Thanh Nha đi cùng với nàng.

Nói là nghỉ hè sơn trang chứ sáng sớm sau khi đến thì nhóm người Ngâm Hoan ngồi nghỉ chân tại đình lầu, ngườ nào nói chuyện phiếm thì nói chuyện phiếm, nhóm nào đùa giỡn thì đùa giỡn, cũng không có nhiều quy củ trói buộc, càng không hề muốn một đám người theo Hoàng hậu nghe nói chuyện xem hí kịch như trong cung, chờ ăn cơm trưa xong mọi người lại đi chỗ khách thăm thú.

Ngâm Hoan đi theo sau lưng Mộc thị, nghe nàng cùng các phu nhân khác chào hỏi, lúc cần thiết thì bày ra nụ cười công nghiệp, đây là lần đầu tiên nàng ra ngoài sau khi được ban hôn, tự nhiên có thật nhiều phu nhân muốn xem mặt người mà Phó đô thống sáng giá nhất của Đại Huy muốn cầu hôn, cô gái này đến tột cùng là đẹp cỡ nào, dù sao Tô gia cũng là người trong hoàng tộc.

"Cố phu nhân, ta có thể dẫn Ngâm Hoan đến lầu các chỗ kia chơi không." Trình Bích Nhi này xuất hiện thật đúng lúc, lôi kéo Ngâm Hoan đi chơi, Ngâm Hoan liếc nhanh Mộc thị, Mộc thị gật gật đầu, "Mang Thanh Nha đi cùng con nữa."

Đi một nửa đường Trình Bích Nhi mới đắc ý nói ra, "Tưởng tỷ tỷ đã sớm thấy được vẻ mặt nhàm chán của muội, để cho ta xuống đón muội đó."

"Vậy muội chỉ có thể cám ơn tỷ." Ngâm Hoan thấy nàng không thể chờ đợi được, vị này đến đây giống như hổ được thả về rừng, ở nhà đến hư người rồi.

"Tưởng trắc phi." Ngâm Hoan hành lễ trước Tưởng Như Nhân, sau lưng Trình Bích Nhi đẩy nàng một cái, "Làm gì có nhiều lễ như vậy, mau ngồi đi."

"Tưởng tỷ tỷ, tỷ xem người này càng ngày càng không có quy củ." Ngâm Hoan bị nàng ấn ngồi xuống, Tưởng Như Nhân tựa hồ sắc mặt không tốt lắm, khi nhìn Trình Bích Nhi đáy mắt thoáng hiện tia sủng ái, "Nàng a, cũng tiêu dao không được bao lâu nữa đâu."

"Chẳng lẽ sắp đính hôn rồi sao?" Ngâm Hoan tò mò hỏi, mặt Trình Bích Nhi liền đỏ một chút, nàng nặng nề ho khan một tiếng, "Tất nhiên, ngay cả muội cũng đã đều đính hôn, nếu ta chậm hơn nữa thì thành gái lỡ thì mất sao."

"Do muội không biết xấu hổ như vậy nên Trình lão phu nhân mới chịu gả muội cho Nhị ca ta." Tưởng Như Nhân bị nàng bộ dáng này của nàng chọc cười, trên mặt rốt cục cũng có một tia huyết sắc.

Ngâm Hoan chưa bao giờ thấy Tưởng Như Nhân như vậy, ân cần nói, "Tưởng tỷ tỷ, tỷ bị bệnh hả?"

Tưởng Như Nhân ánh mắt hơi chậm lại, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, khóe miệng giương cao xẹt một nụ cười bất đắc dĩ "Ngâm Hoan, muội có còn nhớ đáp ứng ta 1 cái hồi báo không."

Ngâm Hoan gật gật đầu, Tưởng Như Nhân dứt lời đột nhiên cười khổ một cái, quay đầu lại nhìn các nàng, "Cũng là do ta nghĩ nhiều rồi."

"Nếu không phải do muội rủ tỷ ra ngoài rồi, tỷ còn nghĩ quẩn hơn nữa ấy. Nếu muội không đến phủ Thái tử thăm tỷ, có phải tỷ dự định vĩnh viễn không cho muội biết phải không?" Trình Bích Nhi ngồi xuống bên người nàng, ngẩng đầu nhìn Ngâm Hoan, "Chuyện này muội cũng nên biết, để có phương pháp đối phó”.

Trình Bích Nhi chuyện có người giật dây Thất công chúa sai người đến cửa hàng của Ngâm Hoan phá rối như thế nào, đến chuyện Tưởng Như Nhân trả giá đắt như thế nào đầu đuôi đều không dấu diếm. Ngâm Hoan sau khi nghe thật lâu mà chưa thể bình tĩnh, nàng thấy đôi môi của Tưởng Như Nhân hơi tái nhợt, ấp úng mở miệng, "Tưởng tỷ tỷ, nói như vậy tỷ lúc này là..." Nàng nhìn về phía bụng bằng phẳng của Tưởng Như Nhân, "Tưởng tỷ tỷ, làm sao tỷ ngốc như vậy."

"Ngâm Hoan, có thời điểm ta không thể làm gì khác hơn nữa bởi vì ta là một phần của Tưởng gia, nếu chuyện này ta không ra mặt thì Đại ca nhất định sẽ bị phá huỷ." Tưởng Như Nhân làm sao cam lòng cho được, ước hẹn ba năm còn chưa tới mà quỳ thuỷ của nàng lại chậm hai ngày làm nàng phải cảnh giác, "Là ta cùng hắn không có duyên phận mẹ con kiếp này”.

"Tưởng tỷ tỷ, tỷ có nghĩ tới hay không, tỷ trả giá như vậy, sau này Tưởng Đại thiếu gia có chắc chắn không tái phạm hay không, từ xưa nam tử si tình thường không vượt qua ải mỹ nhân đâu." Tỷ như cái người Lục Trùng Nham kia, Ngâm Hoan hừ lạnh một tiếng, "Tỷ đã vào phủ Thái tử, nếu không sinh kịp hài tử thì tương lai cái tỷ mất còn nhiều hơn đó."

"Đại ca hắn hôm nay cũng đã đính hôn, nếu như lần sau còn như vậy, như vậy gia chủ Tưởng gia cũng liền không tới phiên hắn đảm nhận, ta há có thể nhìn Tưởng gia bị Kỳ gia khống chế." Trên mặt Tưởng Như Nhân thoáng hiện tia lệ khí, Ngâm Hoan đột nhiên hiểu nàng vừa rồi muốn nói hồi báo là cái gì, "Tưởng tỷ tỷ, ta đáp ứng tỷ, nếu là tương lai có cơ hội, lần hồi báo này, ta nhất định khiến tỷ hài lòng."

Khó trách Kỳ tiểu thư dùng ánh mắt kỳ lạ như vậy để nhìn mình, thì ra là việc này nàng ta cũng có một chân trong đó. Đúng là không thể ngờ được chuyện này liên quan thật lớn, cuối cùng còn phải để cho hoàng hậu nương nương đè xuống, xem ra đứng càng cao, chuyện nàng sẽ gặp càng nhiều.

"Muội cũng không cần vội vã đáp ứng ta, không phải là ba năm, chuyện hôm nay hơn phân nửa Tưởng Như Nhân ta không thể nhịn được rồi." Tưởng Như Nhân khẽ cười nhẹ, "Ngược lại muội đó, A Bích nói không sai, lần tứ hôn này của muội có thể ghen chết nhiều người đó, Kỳ gia vốn đã có tâm gả con gái vào vương phủ đột nhiên lại nhảy ra Cố Thất tiểu thư muội a. Bọn họ a, tính toán cũng thật tốt, hy vọng Kỳ gia toàn bộ bám vào cái rễ cây Hoàng gia này ư."

Ngâm Hoan đột nhiên cảm giác được có chút đau đầu, chuyện này liên quan thật lớn mà toàn bộ lại có dính dấp với nàng a, lão Thiên đúng là không có ý định cho nàng sống yên ổn sao, muốn nàng sống sót mà đạp từng bụi gai đi tới, khắc cốt ghi tâm ư.

"Biểu tỷ, muội tìm được tỷ rồi ~" âm thanh thanh thúy vang lên, một bóng dáng màu vàng nhạt cực nhanh xuất hiện ở cửa kia, nha hoàn giữ cửa cũng không kịp ngăn lại, Mộc Y Lâm liền chạy trốn vào, bất quá phía sau nàng bị Hứa U Tình ngăn cản.