Ninh Vân Tấn thật sự nghĩ không hiểu suy nghĩ của nữ nhân, từ khi có nhi tử lại một dạng bộ dáng có con mọi sự đủ, đối với phụ thân cũng chỉ là làm ngoài mặt lấy lệ mà thôi, nhưng mà kiểu giống như trước dụng tâm lấy lòng lại không có!
Đó không phải ngu xuẩn là cái gì?!
Đầu năm nay cả đời nữ nhân chính là xoay quanh giúp chồng dạy con, bảo bối của ngươi chính là nhi tử của ngươi không có vấn đề, nhưng mà ngay cả trượng phu cũng không chuyên tâm lôi kéo đây không phải ngu xuẩn thì là cái gì? Đây lại là niên đại tiểu tam hợp pháp đó!
Bất quá hắn cũng khó làm cho nữ nhân này bận tâm, dứt khoát thẳng đến phòng Ninh lão thái thái.
Lão thái thái ngày hôm nay có chút mệt mỏi, còn nửa nghiêng ở trên kháng, nhìn thấy Ninh Vân Tấn đến thì gọi nha hoàn bên người giúp đỡ mình ngồi dậy.
“Đừng ngồi dậy, hôm nay lạnh lắm!” Ninh Vân Tấn bịch bịch chạy đến kháng, vội vàng dịch tốt chăn cho nàng, “Nãi nãi, tôn nhi chính là đến thăm ngài.”
Lão thái thái cầm lấy tay hắn lòng tràn đầy vui mừng, cười đến cực kỳ hiền lành, “Hảo hảo hảo, từ sau khi nha đầu Xảo Hân xuất giá, cũng chỉ có ngươi hài tử tri kỷ này sẽ đến bồi lão bà tử ta!”
Ninh Vân Tấn trong lòng cười trộm, lão thái thái trong ngày thường rất trang nghiêm, Ninh Vân Đình thấy nàng đã khẩn trương, không thích hướng bên này qua, hai đứa khác mới hơn một tuổi, cũng không phải cũng chỉ có mình một người đến xum xoe!
Hắn vây quanh kháng vừa bóp vai cho lão thái thái, nén nhỏ âm thanh hỏi, “Nãi nãi, tôn nhi lần trước đưa đến nước hoa dưỡng da dùng thế nào?”
Lão thái thái nén lòng không được sờ sờ mặt mình càng ngày càng bóng loáng, vừa lòng đến thẳng thắn gật đầu, “Dùng đặc biệt tốt, tuy rằng hương vị lạ một chút, nhưng so với loại nước hoa hồng kia hiệu quả rõ ràng hơn!”
Ninh Vân Tấn lần này cho bà chính là từ ba loại tinh dầu Đàn hương, hoa hồng và hoa chanh điều ra phối phương xa xỉ, có thể làm dịu da, mềm hóa làn da, hơn nữa đối với da biến chất rất có cải thiện tốt. Hắn cố ý tâng bốc mặt lão thái thái, làm bộ cẩn thận đánh giá, “Khó trách nãi nãi gần đây giống như trẻ lên vài tuổi!”
“Không lớn không nhỏ!” Lão thái thái vui vẻ đem móng vuốt hắn hất ra, nói tiếp, “Bất quá dầu ngâm mình, mát xa có thể đổi lại hay không, mỗi làn làm xong cảm thấy một làn mùi cà rốt! Nên là mùi hoa hồng trước đây.”
Ninh Vân Tấn làm khó nói, “Nhưng loại này tôn nhi đặc biệt vì ngài điều chế ra, có thể bỏ đồi mồi phòng nếp nhăn, mỗi tuần mát xa hai lần làn da rất trơn lại có co dãn!”
“Vậy thì thôi, cũng là ngươi hài tử này một mảnh hiếu tâm thôi!” Lão thái thái vừa nghe vội vàng sửa miệng, mùi khó ngửi một chút có thể chịu được, nhưng mà một tháng với hiệu quả giảm bớt nếp nhăn lại là rất rõ ràng. Nàng vỗ vỗ mu bàn tay của Ninh Vân Tấn nói, “Thứ ngươi cho nãi nãi cần phải tốn không ít bạc đi!”
“Coi ngài nói kìa, thứ này chính là hiếu kính của tôn nhi, còn có thể cùng ngài nói bạc có thể sao.” Ninh Vân Tấn cười hì hì nói, “Người trong nhà đều có thể cung cấp miễn phí đó!”
Hắn đang nói mặt thay đổi, giả bộ bộ dáng buồn rầu, “Bất quá nãi nãi, thái thái nói với tôn nhi không cần lãng phí sản phẩm này cho di nương, nhưng mà tôn nhi nghĩ muốn nha, đều là người hầu hạ phụ thân, nhan sắc của các nàng tốt, phụ thân nhìn mới thoải mái chứ! Nói không chừng còn có thể ra thêm vài đệ đệ muội muội, khiến trong phủ náo nhiệt náo nhiệt.”
“Việc này quan tâm là đúng!”
Lão thái thái lại không hồ đồ, hài tử ranh này nói là miễn phí cung cấp cho người trong nhà, trong nữ quyến lại cũng chỉ có cho mình và Xảo Hân chính là loại tốt nhất, đều là đặc biệt chọn điều chế cho da mình, cho Bội Hoa với mấy người di nương kia đều là hàng bán đại trà trong cửa hàng.
Người này a, chỉ sợ hàng so với hàng, vừa thấy bên mình hiệu quả rõ ràng cũng không có nhiều thấu tình đạt lý, còn muốn tiểu tôn tử chặt đứt cung ứng của mấy di nương, việc này trong lòng làm tính toán gì, sợ người khác không biết ư!
Bà vuốt ve bàn tay nhỏ mềm mại nhẵn nhụi của tôn nhi, vẻ mặt hiền hòa nói, “Việc này ngươi làm tốt, nàng nếu bới móc lý sự, ngươi hãy nói là ta cho phép!”
“Vẫn là nãi nãi quan tâm phụ thân!” Ninh Vân Tấn ôm tay lão thái thái làm nũng, vểnh miệng lên nói, “Gần đây tôn nhi thấy phụ thân thần sắc không tốt, lại đã lâu không xem bình an mạch, tôn nhi nói với thái thái một câu, nhưng nàng cứ nói phụ thân chỉ là mệt nhọc!” Hắn oán trách nói, “Phụ thân lúc trước lại bị thương quá nặng, mùa đông gian nan nhất.”
“Ngươi nhìn rõ rồi chứ, Hiền nhi thật là sắc mặt không tốt?” Lão thái thái vừa nghe khẩn trương, nàng thế nhưng chỉ có duy nhất một đứa con!
Ninh Vân Tấn dùng sức gật đầu, đáng thương nói, “Nãi nãi, tôn nhi lo lắng cho phụ thân!”
“Hảo hài tử! Cũng là ngươi hiếu thuận nhất đó!” Lão thái thái cảm động đến tâm đều mềm nhũn, nàng ôm cổ Ninh Vân Tấn vuốt ve một hồi.
Ninh Vân Tấn lại bồi nàng một hồi, thì cáo lui! Chờ hắn vừa đi, ánh mắt lão thái thái biến lạnh xuống, sắc nghiêm túc vô cùng, trực tiếp gọi nha hoàn đi hỏi thăm.
Đợi cho a hoàn kia trở về mới đem chuyện vừa rồi trong phòng Bội Hoa nói một lần, lão thái thái hừ lạnh một tiếng, “Trong mắt chỉ có béo nhi tử kia, thật sự là không có nhãn giới!”
Nhãn dược này của Ninh Vân Tân qua một ngày một đêm mới xong, ngày hôm đầu sớm mai ngay tại trong phòng lão thái thái nhìn thấy Trần thái y đã từng xem bình an mạch cho người trong nhà, vì thế hắn cứ nghiêm chỉnh ở một bên chờ đợi.
Về phụng dưỡng cái nhiệm vụ thăm hỏi cố định này, trong Ninh phủ độ hoàn thành cao nhất chỉ có một mình Ninh Vân Tấn, ai cũng không thể so với hắn dậy sớm hơn.
Ninh Kính Hiền cùng Bội Hoa là nhóm thứ hai đến thỉnh an, vừa thấy trận này trái lại là sửng sốt. Lão thái thái chỉ vào ghế để Ninh Kính Hiền ngồi xuống, khép hờ mắt, mặt không chút thay đổi nói, “Hiền nhi, nghe nói ngươi rất lâu không xem bình an mạch! Ngươi ngồi xuống, để Trần thái y bắt mạch xong rồi lại đi.”
Ninh Kính Hiền cười khổ nói, “Nương, nha môn ta còn bận rộn mà!”
Lão thái thái bất vi sở động, “Bắt mạch không hao phí của ngươi bao nhiêu thời gian.” Ninh Kính Hiền thấy lão thái thái quyết tâm, đành phải ngồi xuống, bất quá trước khi ngồi xuống hắn không hảo khí trừng mắt liếc nhi tử bên cạnh, vừa thấy chính là tiểu tử thúi này xúi giục!
Bội Hoa ôm nhi tử ở phía sau thỉnh an xong, thấy lão thái thái ngay cả con mắt cũng không cho mình, sắc mặt không khỏi có chút cứng ngắc, chỉ có thể thành thành thật thật mà đem hài tử đưa cho bà vú, quy củ đứng ngay cạnh lão thái thái.
Trần thái y bắt mạch tốc độ quả thật rất nhanh, ngón tay hắn vừa rời khỏi mạch đập Ninh Kính Hiền, đã may mắn nói, “May mắn, may mắn, lần này hoàn hảo phát hiện sớm, nếu không thân thể Ninh đại nhân sắp phải suy yếu!” Tiếp đó hắn nói một trận thuật ngữ y học, đại ý không gì ngoài tinh mệt, khí trệ máu ứ, làm lụng vất vả quá độ dẫn đến thân thể suy yếu, kéo dài nữa thì phải mệt nhọc lâu ngày tật.
Lão thái thái bị dọa đến không nhẹ, xụ mặt đối diện Ninh Kính Hiền khiển trách, “Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi phải nhớ rõ đúng giờ uống thuốc.”
Ninh Kính Hiền bất đắc dĩ mà đáp ứng, cuối cùng nhận được giải thoát, ước chừng đến nha môn.
Đợi khi Ninh Vân Đình đến, thì chỉ nhìn thấy lão thái thái nói chuyện giống như kẹp tay đang chỉ trích Bội Hoa. Hắn chỉ hận mình tới không phải lú, thỉnh an xong cũng không biết nên lui, hay là nên nghe tiếp.
Nghe lão thái thái nói gần nói xa, chỉ trong là nói Bội Hoa thân là đương gia thái thái lại ngay cả thân thể lão gia cũng không chú ý, thân là người bên gối thậm chí so với nhi tử cũng không bằng.
Ninh Vân Đình nghe xong nửa nguồn ngọn lão thái thái để hắn rời đi, đợi cho ra sân, hắn không nhịn được cũng thấy nổi lên hổ thẹn, mình căn bản không có chú ý qua thân thể của phụ thân, chỉ sợ lại là tiểu đệ phát hiện.
Hiện giờ hắn đã tròn mười lăm tuổi, bình thường đến tuổi này con cháu trong Kỳ thì sẽ không đi thư viện đọc sách nữa, mà là lựa chọn bổ khuyết cho trong nhà hoặc là tiếp tục đọc sách thi cử.
Ninh Vân Đình thật sự không phải tài nguyên đọc sách, tú tài của hắn là trong nhà đưa cho, năm nay tuy rằng tham qua khoa cửa bất quá là thi rớt không hề ngoài ý muốn, cố tình lại không biết Ninh Kính Hiền là bận rộn hay là xuất phát từ nguyên nhân gì, vẫn chưa an bài tiền đồ cho hắn, kết quả từ tháng tám đến hiện tại vẫn rảnh rỗi ở nhà.
Trong lòng hắn vẫn là có chút nghẹn khuất, đệ đệ hiện giờ có tước vị, cũng có sự nghiệp của mình, đối với người nhà cũng đầy đủ quan tâm, tự thân mình làm ca ca hiện giờ thì vẫn còn là kẻ vô tích sự. Bất quá việc này hắn cấp bách cũng vô dụng, đành phải trở về phòng than thở.
Ngày không có mục tiêu đặc biệt gian nan, rồi lại trôi qua nhanh! Thời gian nháy mắt đã đến gần trưa, Ninh Vân Đình để người đánh xe, chậm chậm mà hướng Nghênh Tân lâu chạy đến.
Khi hắn đến Nghênh Tân lâu, người khác còn chưa tới, hôm nay Ninh Vân Bằng một thân mới toanh mời khách, tinh thần cực tốt đang ở cạnh cửa đón khách.
Ninh Vân Bằng vừa thấy hắn đã nhiệt tình nghênh đớn, đưa hắn mời đến vị trí thượng khách, “Vân Đình ngươi cư nhiên đến đầu tiên, tình này ca ca ta tiếp nhận. Ngươi cũng biết tình huống nhà ta, không có biện pháp mời các ngươi lên lầu hai, ngươi cũng đừng ghét bỏ.”
“Coi ngươi nói kìa, hôm nay chính là ngày tốt của ngươi!” Ninh Vân Đình vội vàng nói. Kỳ thật nhiệt tình của Ninh Vân Bằng khiến hắn có chút xấu hổ, vị đường huynh đệ này chính là dựa vào học vấn chân thật đậu Tiến sĩ, trước đó không lâu lại xác định bổ thượng làm huyện lệnh Trường Sa, mình cùng hắn so sánh thật sự là cực kỳ tầm thường, cũng chỉ là đầu thai mệnh tốt!
Ninh Vân Bằng tự nhiên nhìn thấu không được tự nhiên của hắn, thở dài nói, “Vân Đình, ngươi có hay không là tâm lý còn đang oán ta? Khi đó ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện.”
Ninh Vân Đình từ ba năm trước đây sau lần yến sinh nhật đó cùng hắn nổi lên hiềm khích, quả thật có một thời gian ngắn không cùng Ninh Vân Bằng cùng chơi với nhau. Nhưng mà không ngăn nổi Ninh Vân Bằng luôn nhiệt tình tiếp cận, thường xuyên qua lại, hai người lại chơi với nhau.
Bất quá kể từ khi biết đệ đệ là tế thiên giả, sau đó thái độ làm người lại có trí tuệ, có chút chuyện không hiểu hắn sẽ hỏi Ninh Vân Tấn, chỉ có một chút chuyện không tiện mở miệng mới có thể tìm Ninh Vân Bằng thương thảo, rốt cuộc không bằng thân mật như lúc trước!
Hắn do dự một chút, đem hiểu biết buổi sáng hôm nay nói với Ninh Vân Bằng. “Vân Tấn ưu tú như vậy, ta hiện tại càng ngày càng cảm thấy áp lực lớn!”
Ninh Vân Bằng híp mắt lại, tiến đến bên tai Ninh Vân Đình nói, “Nói thật, ngươi thật sự không lo lắng sao? Tuy rằng các ngươi là huynh đệ đồng mẫu, nhưng Vân Tấn hiện tại chẳng những có tước vị cao như thế, còn lại tự mình làm sản nghiệm kiếm tiền như vậy, ngươi sẽ không sợ gia gia cùng phụ thân của ngươi ngày sau đem Ninh gia giao cho hắn!”
“Sẽ không! Gia gia cùng phụ thân đã sớm nói với ta, tiền đồ của đệ đệ không ở Ninh gia, đem Ninh gia giao cho hắn ngược lại là trói buộc tiền đồ củ hắn.” Lời nói này của Ninh Vân Đình vô cùng khẳng định, hắn biết tước vị của Ninh Vân Tấn là vì thân phận tế thiên giả, bất quá đây là bí mật không thể nói.
Hắn ngừng một chút nói, “Nói nữa Vân Tấn cũng không keo kiệt, bạc năm đầu kiếm đều cho tỷ tỷ làm đồ cưới, năm thứ hai thì bắt đầu phân cho ta hai phần lãi.”
“Hai phần!” Ninh Vân Bằng cả kinh nói, “Vậy được không ít bạc rồi!”
Ninh Vân Đình than thở gật đầu, “Ừm. Ta cái gì cũng không làm qua, lại lấy không bạc của đệ đệ, thật sự xấu hổ!”
“Ngươi có một đệ đệ tốt, thì đừng nghĩ những phiền não trước kia nữa! Cha ngươi coi trọng ngươi như thế, cuối cùng sẽ không vẫn như cũ mặc kệ ngươi.” Ninh Vân Bằng ánh mắt phức tạp mà vỗ vỗ vai hắn, tiếp liền lấy cớ đón khách nhân tạm thời rời khỏi.