Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 520: Giết chóc




Lúc Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử dùng Quang Chiếu Thuật soi được đám Đạo tặc đang trốn thì mấy người Đường Nghiêu cũng giơ pháp trượng lên, trong nháy mắt khống chế ba tên Đạo tặc này. Dù đám Đạo tặc này cũng là cao thủ nhưng gặp Đường Nghiêu, Hạ Trùng Băng Ngữ, Bại Hoại Giết Hoài Không Chết thay nhau khống chế thì cũng chịu thua. Chỉ thấy từng ma pháp thay nhau bay đến tiễn ba tên này về thành dưỡng sức.

Quá trình này chỉ diễn ra trong nháy mắt khiến đám Toái Chốt Chi Đao vẫn còn nấp trong bóng tối kinh hãi, đám Ngưu Nhân Bộ Lạc đúng là sát thần, vừa ra tay là chết người.

Trong lúc một phần thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc chuẩn bị sử dụng Hồi thành quyển trục thì từng gợn sóng ma pháp xô tới lan vào người bọn họ, khiến mỗi người bị dính vài sát thương nhỏ nhưng cũng đủ để cắt đứt quá trình sử dụng Hồi thành quyển trục.

“Ở đó có Đạo tặc!” Một thành viên chỉ tay về phía khu rừng rậm xa xa, hét lên, ở đó có một bóng hình Đạo tặc hiện lên.

Đạo tặc đó chính là Toái Cốt Chi Đao, hắn vừa dùng một tờ Khí lưu trùng kích quyển trục để cắt đứt quá trình sử dụng Hồi thành quyển trục của người Ngưu Nhân Bộ Lạc nên mất trạng thái tiềm hành.

“Giết nó, đừng để nó thoát!”

Đám Đường Nghiêu, Hạ Trùng Băng Ngữ giơ pháp trượng, bắn một đám ma pháp về phía Toái Cốt Chi Đao.

Dĩ nhiên, Toái Cốt Chi Đao cũng đã có chuẩn bị trước, lúc đám Đường Nghiêu vừa vung pháp trượng lên thì hắn đã bật Tật Phong Bộ, thoắt một cái biến mất khỏi tầm mất bọn họ.

Trong chốc lát, trong rừng rậm xa xa liền xuất hiện một đám người của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, số lượng hơn ngàn người. Bọn người này đều được Áo thuật pháp sư truyền tống tới, từ bốn phương tám hướng bao vây Ngưu Nhân Bộ Lạc lại, hơn nữa số lượng còn đang không ngừng tăng lên.

“Chúng ta bị bao vây rồi!” Thủy Sắc Yên Đầu trầm giọng nói. Xem ra Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ đã có sự chuẩn bị trước.

“Chỉ bằng đám phế vật này cũng muốn bao vây chúng ta? Anh em, giết ra ngoài!” Đường Nghiêu hét lên sau đó múa pháp trượng, từng ma pháp bắn thẳng ra ngoài.

Đúng lúc này, đám Đạo tặc của Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ liền rối rít quăng ra một đống quyển trục. Bên phía Ngưu Nhân Bộ Lạc đương nhiên biết việc Pháp Sư Liên Minh chính là nổi danh nhờ quyển trục. Bọn họ dốc hết sức nuôi dưỡng một đám Pháp sư chuyên chế tạo ma pháp quyển trục cao cấp, đám người này chỉ cần rãnh liền đi chế tạo quyển trục, cho nên số lượng quyển trục tích lũy so với những công hội khác phải gọi là khổng lồ. Ngoại trừ tự chế ra, bọn họ còn đi gom hết quyển trục ở các cửa hàng về, vì đối phó với Ngưu Nhân Bộ Lạc mà bọn họ có thể noi là tận hết sức lực.

Vì hành động lần này, Cuồng Pháp đã bỏ ra hơn 30 vạn kim tệ cho thu mua quyển trục.

“Các anh em, Ngưu Nhân Bộ Lạc không chịu nổi bao lâu nữa đâu, giết chúng!” Cuồng Pháp hét lớn, hắn mặc một thân pháp bào màu đỏ, đứng trên sườn núi cao cao chỉ huy thành viên bên dưới.

Hơn một trăm hai mươi tên Đạo tặc đồng thời ném ra từng cái Cao cấp Chu võng thuật quyển trục, trên trời rơi xuống một đống lưới nhện như thiên la địa võng.

Đám Đường Nghiêu vội vàng dùng ma pháp hỏa hệ thiêu rụi hầu hết, nhưng Chu võng thuật quá nhiều, vẫn có một số cái chụp xuống đầu thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc làm bọn họ đứng im tại chỗ.

Bốn phía đều là người của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc căn bản là không có chỗ trốn.

Hai bên bắt đầu dùng ma pháp tấn công nhau, thỉnh thoảng lại có người nằm xuống.

Đám Đường Nghiêu, Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Bản Chất Ác Ma không ngừng múa pháp trượng, từng ma pháp lần lượt bay ra tiễn người bên Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ lên bảng đếm số, nhưng số lượng bên đối phương vẫn rất nhiều, lượng người phía sau xông đến vẫn không ngớt.

Cuồng Pháp đứng trên sườn núi cười lớn: “Cuồng tặc Niết Viêm đâu rồi, có ngon đến đây! Ta không tin ngươi có thể nghịch thiên!”

Về phần tổn thất, do người của Ngưu Nhân Bộ Lạc bị lượng lớn Chu võng thuật trói chân nên tổn thất rất lớn, bị ma pháp dày đặc giết hơn 30 người.

Bất quá sĩ khí của họ vẫn rất khủng khiếp, cho dù bị lâm vào tình thế xấu nhưng vẫn hung mãnh vô cùng, giết ít nhất hơn 70 kẻ thù. Bất quá tính tổn thất thì bên Ngưu Nhân bộ Lạc vẫn lớn hơn một chút, dù sao bọn họ cũng đều là cao thủ tinh anh đứng đầu, tùy tiện chọn ra một người cũng đều có thể lọt vào top 100 của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, có nhiều người còn đủ sức chen lên top 5, top 10.

Thấy từng người Ngưu NhânBộ Lạc nằm xuống, Cuồng Pháp nắm chặt tay, bằng vào chiến tích hôm nay, hắn có thể đòi tập đoàn Thế Kỷ đầu tư nhiều hơn, kiếm được một số khá lớn. So với biển kim tệ được rót vào thì 30 vạn kim tệ bỏ ra cũng chỉ là hạt cát mà thôi. Trừ phần thưởng kim tệ từ tập đoàn Thế Kỷ, Ngưu Nhân Bộ Lạc bị tổn thất thảm trọng cũng không dám điên cuồng farm điểm cống hiến như trước nữa, bọn họ có thể thuận lợi dành lấy đất đai ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn.

Hỗn chiến vẫn tiếp tục, bên phía Pháp Sư Liên Minh lần này quyết tâm lưu đám Đao Quang Sáng Chói lại, cho nên không ngừng tay quăng ra một đống quyển trục, gần như là đang đốt tiền đổi mạng.

Tinh Thần Trùng Kích quyển trục, Đằng Mạng Triền Nhiễu quyển trục, Quần công ma pháp quyển trục… nói chung cái gì xài được họ đều quăng ra hết.

Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử lo lắng nói: “Đao Quang, chúng ta không trụ nổi nữa, tổn thất quá lớn.”

Thấy anh em phía dưới không ngừng bỏ mạng, Đao Quang Sáng Chói cũng rất đau lòng, dù sao đây đều là trụ cột của Ngưu Nhân Bộ Lạc!

Đao Quang chợt hét lên: “Anh em theo ta giết đi ra ngoài!”

Sau đó, hắn liền buff cho mình một cái Man Ngưu Lực Lượng, uống thêm một lọ Cao cấp Ma kháng tăng phúc, như một đầu tàu gương mẫu xông ra ngoài.

Đao Quang Sáng Chói dùng một cái Trùng Chàng đụng bay ba tên Pháp Sư Liên Minh ra ngoài.

Hắn xông lên trước đương nhiên khiến người chơi Pháp Sư Liên Minh chú ý, nhất thời năm sáu chục tên Pháp sư phe địch liền hướng hỏa lực về phía hắn. Nhưng bọn chúng nhanh chóng buồn bực phát hiện ra mình chỉ gây được vài chục sát thương mà thôi, chí mạng cùng lắm là hơn 100.

Nhưng bên phe Pháp Sư Liên Minh quá nhiều người, hỏa lực dày đặc nên chỉ phút chốc thanh HP của Đao Quang Sáng Chói cũng gần cạn.

Đám Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa đằng sau liền buff một đống Trị Liệt Thuật cho Đao Quang Sáng Chói, kéo thanh HP hắn đầy trở lại. Thanh HP của hắn không ngừng lên xuống, may là được mấy người bọn họ thay nhau buff, xem như hữu kinh vô hiểm.

Dưới Thánh Quang Chi Trì, Đao Quang Sáng Chói lao về phía đám Pháp sư của Pháp Sư Liên Minh, một kiếm lấy một mạng, gọn gàng linh hoạt. Đám này đều là bọn áo vải yếu ớt, làm gì chống nổi Đao Quang Sáng Chói cả người trang bị cực phẩm!

Đám Thủy Sắc Yên Đầu, Hắc Bạch, Vô Phong cũng theo sát phía sau Đao Quang Sáng Chói, liều chết đánh về phía bắc, bỏ lại sau lưng một đống thi thể của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ!

Đám Chiến sĩ của Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ rối rít bật Trùng Phong lao lên cắt ngang đội hình Ngưu Nhân Bộ Lạc, mở ra từng trận chiến nhỏ lẻ khiến chiến trường càng thêm hỗn loạn. Do người hai bên hỗn chiến nên không bên nào dám sử đụng ma pháp quần công, sợ ngộ thương người phe mình.

Xét theo hao tổn của hai bên, người của Ngưu Nhân Bộ Lạc thường có thể một đánh ba vô cùng thoải mái, còn cao thủ hơn có thể một đánh năm cũng bình thường. Như đám Đao Quang Sáng Chói, Thủy Sắc Yên Đầu cơ hồ là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, dù sao trang bị và kỹ thuật của họ cũng mạnh hơn người chơi bình thường rất nhiều.

Thật ra so về số lượng giết chóc thì đáng sợ nhất cũng không phải bọn họ mà chính là Đường Nghiêu. Lúc này, Đường Nghiêu giống như một cái tháp ma pháp vậy, trên căn bản dù là Mục sư hay Chiến sĩ mà gặp hắn cũng chịu không nổi một đòn. Áo thuật tinh linh của hắn đã tăng lên cấp 4, đến tận sau này, lúc đa số người chơi đã vượt mốc level 100 thì Áo thuật tinh linh vẫn là bảo vật vô giá, với tần số phóng ma pháp đó, Đường Nghiêu căn bản chính là thần. Có mấy Chiến sĩ từng muốn xông lên chém chết hắn nhưng đều qua không nổi một đòn của hắn.

Cuồng Pháp đứng trên sườn núi quan sát thế trận, đối với tình hình cuộc chiến vẫn khá hài lòng. Ngưu Nhân Bộ Lạc được xưng vô địch, hơn nữa sau trận chiến ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư lúc trước, hắn luôn sợ hãi lực chiến đấu của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Tuy trong nháy mắt đã giết hơn 100 người của Ngưu Nhân Bộ Lạc nhưng bọn họ cũng nằm xuống hơn 500 người, có điều chiến quả như thế đã xem như vô cùng huy hoàng.

Hắn nhìn lại, thấy đám người Đao Quang Sáng Chói, Đường Nghiêu đang một mạch tàn sát liền nhíu mày lại. Mấy tên này mạnh mẽ quá mức, chỉ vài người đã giết hơn 60 người của bọn họ, chiếm hơn 10% tổn thất.

Cuồng Pháp vội vàng hô lên trên kênh đoàn đội: “Mẹ nó, Phí Thủy mau đi ngăn tụi nó lại, đừng cho bọn chúng chạy, chỉ cần một trang bị của bọn chúng rơi ra chúng ta bán cũng lời tiền vốn lần này!”

“Biết rồi, lão đại, mà tên Đường Nghiêu kia có phi hành thú cưỡi, chúng ta có nên tập trung giết hắn trước không?”

Phi hành thú cưỡi quá lợi hại, vạn nhất Đường Nghiêu tìm được thời gian rãnh triệu hồi ra thì bọn họ phiền toái rồi.

“Không, cứ để hắn triệu hồi ra đi, dù hắn không có thời gian cũng phải tạo cơ hội cho hắn!” Cuồng Pháp âm hiểm cười, nếu có thể giết chết phi hành thú cưỡi của Đường Nghiêu thì xem như lần này lời lớn.

Mặc dù không hiểu sao Cuồng Pháp lại ra lệnh như vây nhưng đám bọn họ cũng chỉ biết nghe theo kế hoạch mà thôi.

Trong lúc Cuồng Pháp đang đắc ý nhất thì đột nhiên thấy lạnh sống lưng. Cuồng Pháp giật mình, có Đạo tặc! Hắn chỉ mới thất thần trong chốc lát mà đã không kịp phản ứng nữa. Là một Pháp sư, hắn cũng không có nhiều thủ đoạn để tránh né công kích của Đạo tặc, lại không có thời gian thi triển ma pháp nên đành bỏ qua hình tượng, chật vật lăn sang một bên.

Chỉ nghe một tiếng “đinh” của hai thanh chủy thủ va vào nhau.

Cuồng Pháp ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một thân ảnh yểu điệu xuất hiện trong tầm mắt. Nhất Chùy Định Tình! Mỹ nữ vạn người mê, gợi cảm kích tình này giống như một bông hoa hồng có gai, ngập tràn tính nguy hiểm. Còn người vừa rồi kịp thời cứu hắn chính là người vừa rồi mới chạy thoát, Toái Cốt Chi Đao. Chính người này đã kịp thời xuất hiện, cứu Cuồng Pháp một mạng.

Toái Cốt Chi Đao vất vả lắm mới thay Cuồng Pháp ngăn chặn một chiêu, giúp hắn trốn thoát nhưng không nghĩ tới Nhất Chùy Định Tình nhanh chóng biến chiêu, thuận tay đâm chủy thủ vào trán làm Toái Cốt Chi Đao lâm vào trạng thái choáng váng.