Xa xa truyền đến một vài động tĩnh khiến Nhiếp Ngôn và Tạ Dao vội vàng mặc đồ vào, thì ra là một con Liệt Diễm Cự Nhân đang đi về phía này.
Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua Tạ Dao, lúc này nàng mị nhãn như tơ, vô cùng kiều mỵ.
Nghĩ đến hình ảnh ỷ ôi động lòng người ban nãy, trái tim trong lồng ngực của Nhiếp Ngôn lại nhảy lên. Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, quan hệ của hai người như gần gũi thêm một chút, cảm giác rất khác trước đây.
Một lát sau, Nhiếp Ngôn tiếp tục đi dẫn Liệt Diễm Cự Nhân về, hai người lại bắt đầu quá trình luyện cấp.
Thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút.
Trong lúc hai người đang săn Liệt Diễm Cự Nhân thì cách đó khoảng 20 phút đi đường, một đội ngũ khoảng 300 người đang ở trong chỗ sâu nhất của Lôi Tác hạp cốc, chuẩn bị đánh vào hang ổ của Lĩnh chủ cấp 90, Lôi thú!
Đội hình hơn 300 người này chính là bọn người Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu đang chỉ huy một đám thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Cả Lôi Tác hạp cốc gần như chỉ có một mình đoàn đội bọn họ, bởi vì hiện tại chỉ có bọn họ mới có thể săn Lôi thú.
Trong hạp cốc có một vùng bình nguyên rộng rãi bằng phẳng, ở đó có một con Lôi thú hình thể khổng lồ đang đứng. Con Lôi thú là một con tinh tinh khổng lồ, cả người màu nâu đồng, bộ lông trên người không ngừng lóe ra điện quang, xem ra đúng là một sinh vật mạnh mẽ, có thể tùy ý thao túng lôi điện.
Lôi thú phát hiện ra đám người Đao Quang xâm phạm lãnh địa của mình liền rống lên giận dữ khiến cả sơn cốc bị chấn động.
Thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc nghiêm chỉnh tản ra như đã được huấn luyện trước, Đao Quang giơ tấm đại thuẫn cấp 100 đã được khảm đá giảm yêu cầu cấp bậc bước ra, xông đến chỗ Lôi thú.
Thuẫn Kích!
Đao Quang Sáng Chói quét một cái Thuẫn Kích đập lên người Lôi thú, cả hang động vang lên một tiếng nổ ầm.
Lôi thú đau đớn rống lên, giơ cánh tay tráng kiện đập xuống đầu Đao Quang Sáng Chói, trong đòn công kích còn mang theo điện quang gây tê liệt.
Đao Quang Sáng Chói giơ đãi thuẫn lên, dùng một cái Đón Đỡ chặn đòn tấn công lại, nhưng ngoài mặt tấm thuẫn vẫn truyền đến lực lượng khổng lồ khiến hắn phải lui lại. Nhưng sau đó, hắn lại hét lên một tiếng dữ dội, xông tới lần thứ hai.
Trang bị trên người Đao Quang Sáng Chói đều được Nhiếp Ngôn tận lực chọn đồ ngon ra sau đó khảm bảo thạch giảm yêu cầu đẳng cấp vào. Trang bị Ám kim level 100 trở lên nên phòng ngự vô cùng kinh người, công kích của Lôi thú vậy mà chỉ khiến hắn mất hơn 1000 HP. Trong khi đó, thanh HP của hắn tận hơn 6000, va chạm với Lôi thú một thời gian cũng không sao. Nếu là Thuẫn chiến sĩ bình thường thì dù cho có hơn 6000 HP cũng sợ không chịu nổi một chiêu của Lôi thú.
Mục sư phía sau liền buff một cái Trị Liệu Thuật, kéo thanh HP của Đao Quang Sáng Chói đầy lại, do lượng damage hắn nhận vào thấp nên Mục sư đằng sau cũng không gặp nhiều áp lực.
Đao Quang Sáng Chói lao vào Lôi thú, những Thuẫn chiến sĩ khác cũng lập tức xông lên theo, kẹp Lôi thú vào giữa, không để nó dễ dàng cử động.
Thánh kỵ sĩ, Cuồng kiếm sĩ đều đã vào vị trí, đám pháp hệ vừa thấy Đao Quang Sáng Chói thu hút cừu hận của Lôi thú xong liền bắt đầu ra tay. Gần 170 pháp hệ như 170 khẩu đại bác đồng thời nhả đạn, vô số ma pháp bay qua bầu trời theo những đường vòng cung rơi xuống người Lôi thú, ầm ầm nổ tung.
Điện quang, băng, lửa,… văng tứ tán.
Trong tất cả pháp hệ, bắt mắt nhất đương nhiên là Đường Nghiêu. Hắn mặc một bộ pháp bào màu đỏ, dù là một cái Áo Thuật Hỏa Cầu tiện tay vứt ra cũng có thể tạo ra pháp thương mạnh nhất. Do damage của hắn quá cao nên cứ bắn một cái hắn phải dừng một hồi lâu, vì tránh Lôi thú tập trung cừu hận lên người mình.
Lôi thú tức giận điên cuồng hét lên, không ngừng tấn công Đao Quang Sáng Chói, nhưng bất kể nó công kích ra sao thì thương tổn gây ra cũng chỉ có hạn, lúc nào thanh HP của Đao Quang Sáng Chói cũng duy trì hơn phân nửa.
“Phòng ngự của Đao Quang lão đại thật mạnh.” Một Mục sư đứng sau cảm khái nói. Phòng ngự của Đao Quang Sáng Chói quá biến thái, chỉ cần hai người Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử cùng Thập Lý Họa Sa thay nhau trị liệu là được, còn bọn họ ngoài buff vài trạng thái cho đội viên thì chả có việc gì làm.
“Nguyên set trang bị của Đao Quang lão đại đều do Niết Viêm lão đại cho, nghe nói phòng ngự của Đao Quang lão đại đã hơn 8000 rồi.”
“Hơn 8000…”
Con số này làm ai nấy đều phải hít hà, nghe nói tanker chủ lực của Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ cũng chỉ có hơn 5000 phòng thủ thôi, căn bản là không cùng một tầng lớp.
Trong lúc đám người Đao Quang Sáng Chói đang chuyên tâm đối phó với Lôi thú thì có một đám Đạo tặc khoảng hơn 30 người thuộc Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ đang lần theo sau bọn họ, đi vào Lôi Tác hạp cốc.
Những Đạo tặc này đều là cao thủ của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, bọn họ đại diện cho dàn cao thủ Đạo tặc của hai pcông hội.
Bọn họ mai phục ở các nơi, đưa mắt dòm chừng người của Ngưu Nhân Bộ Lạc đang ra sức công kích Lôi thú.
Đầu lĩnh của đám Đạo tặc này là một người gọi là Toái Cốt Chi Đao, chính là đệ nhất đạo tặc của Pháp Sư Liên Minh. Kỹ thuật của hắn tuyệt đối là cao thủ đứng đầu, chỉ kém hơn bọn Aun và Vương Giả Thiên Hạ một chút mà thôi.
Cả đám đang núp ở một chỗ cách đám Đao Quang chừng vài trăm mét, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của bọn họ.
“Mẹ nó, thằng Thuẫn chiến sĩ kia phòng ngự cao kinh, ôm con Lĩnh chủ cấp 90 mà trông có vẻ nhẹ nhàng như đánh quái thường.” Một tên Đạo tặc đứng kế Toái Cốt Chi Đao nhẹ giọng than thở.
“Thật ra đáng sợ nhất không phải là lũ người này mà là Cuồng tặc Niết Viêm. Ta vẫn đang không biết bằng cách nào mà Cuồng tặc Niết Viêm có thể gọp cả đám này lại một chỗ.” Toái Cốt Chi Đao cảm thán nói, những người như Đao Quang Sáng Chói, Thủy Sắc Yên Đầu, Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử… ai nấy thiên phú đều kinh người, trong vài chục vạn người chưa chắc tìm được một, nhưng cả đám người như vậy lại bị Cuồng tặc Niết Viêm gom lại một công hội, đủ nói lên ánh mắt của hắn độc đáo bao nhiêu!
Đạo tặc kia nghe Toái Cốt Chi Đao nói cũng không khỏi im lặng.
Trong Lôi Tác hạp cốc vẫn hết sức bình tĩnh, sương mù tràn ngập khắp nơi, trong khu rừng xa xa thỉnh thoảng vang lên những tiếng chim hót khiến lòng người cũng an tĩnh theo. Trừ tràng chiến đấu nơi này ra thì những chỗ còn lại vẫn khá yên lặng.
Đao Quang Sáng Chói còn đang ôm chặt lấy Lôi thú, hiện tại Lôi thú chỉ còn khoảng 20% HP, tần ba bốn phút nữa nó chắc chắn phải chết.
Đúng lúc Đao Quang Sáng Chói chuẩn bị cho dàn pháp hệ sau lưng gia tăng tốc độ tấn công thì có người pm sang.
Đao Quang Sáng Chói nhíu màu, sao lúc này còn có người pm? Hắn mở khung chat ra, người có thể gọi cho hắn vào lúc này chỉ có vài người Niết Viêm và Quách Hoài mà thôi.
Đao Quang Sáng Chói nhìn qua thì thấy là Quách Hoài gọi tới.
Trước khi bọn họ lập đoàn đội đi săn Lôi thú cũng đã báo với Quách Hoài rồi, lúc này Quách Hoài còn pm qua thì nhất định là có chuyện quan trọng, nên hắn lập tức nghe máy.
Quách Hoài khẩn trương hét lên: “Đao Quang, nhanh chóng kéo mọi người lui về!”
“Nhưng Lôi thú chỉ còn khoảng 20% HP! Ba bốn phút nữa là xong rồi!” Nghe Quách Hoài nói, Đao Quang cũng lập tức ý thức được nguy hiểm, nhưng nếu bắt hắn buông bỏ con Lôi thú chỉ còn 20% HP như này thì hắn quá không cam lòng.
Quách Hoài lại hét lên: “Lập tức rút lui! Đừng động đến Lôi thú, nếu không thì không kịp nữa!”
Nghe thế, Đao Quang chợt rùng mình, hắn hét lên trên kênh đoàn đội: “Tất cả thành viên nghe lệnh, toàn bộ rút lui!”
“Sao vậy Đao Quang lão đại?”
“Đúng vậy, Lôi thú chỉ còn 20% thôi, ba bốn phút là xong rồi!”
“Chẳng lẽ Pháp Sư Liên Minh có hành động gì? Lúc trước khi chúng ta đi không phải đã xác định đám bọn nó đang săn Lĩnh chủ cấp 80 sao? Cho dù bọn họ tới chúng ta cũng không cần sợ như vậy!”
“Đừng nói nhảm, lập tức dừng công kích, rút lui!” Đao Quang cũng không hiểu tình hình, nhưng hắn xác định nhất định Quách Hoài đã lần được tin tức gì đó.
Thủy Sắc Yên Đầu cũng quát lên: “Nghe theo Đao Quang, toàn bộ rút lui!”
Hai đầu sỏ đã lên tiếng, toàn bộ thành viên cũng không dám chậm trễ, ai nấy đều ngừng công kích, bắt đầu tự rút lui. Đao Quang Sáng Chói chạy ngược về một phía, kéo Lôi thú về chỗ khác, tạo điều kiện cho mọi người rút lui.
Đám người Toái Cốt Chi Đao đang ngó chừng Ngưu Nhân Bộ Lạc đột nhiên phát hiện hành động của đám này đang vô cùng cổ quái.
“Toái Cốt lão đại, bọn chúng muốn rút lui!”
Toái Cốt Chi Đao vội vàng gọi cho Cuồng Pháp đang tập trung người chơi ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Ánh mắt Cuồng Pháp chợt trở nên lạnh lùng, Ngưu Nhân Bộ Lạc đột nhiên rút lui nhất định là bên bọn họ có người tiết lộ tin tức, nếu còn đợi nữa thì người của Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ chạy hết!
Cuồng Pháp ra lệnh trên kênh công hội, toàn thể xuất động, bắt đầu công kích!
Thành viên Pháp Sư Liên Minh nghe lệnh liền bắt đầu hành động. Trừ người của Pháp Sư Liên Minh ra thì một lượng lớn thành viên của Thần Thánh Thủ Hộ cũng giúp một tay. Một đống người chơi thuộc hai công hội này đột nhiên biến mất, thì ra bọn họ bị Áo thuật pháp sư dùng ma pháp truyền tống kéo đi.
Đao Quang Sáng Chói nhìn thoáng qua kênh công hội liền biến sắc. Bọn họ có hơn 3000 người đến đây, chia làm mấy đội nhỏ chia ra săn ma vật. Gần như tất cả đều bị Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ và Huyết Sát đánh lén, chết hơn 800 người. Những người chơi này dù sao cũng là tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc a! Dù là ai đi nữa, nếu bị giết chết rớt một cấp đều là tổn thất to lớn.
Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ bày ra kế này, Quách Hoài chiếm được tin tình báo cũng chậm một bước. Bọn họ vô cùng tàn nhẫn, cho một đám Đạo tặc dùng các loại quyển trục Đằng Mạn Triền Nhiễu, Nê Chiểu Thuật… khiến người của Ngưu Nhân Bộ Lạc không kịp chuẩn bị, thua thiệt rất nhiều.
“Từng nhóm mau dùng Hồi thành quyển trục!” Đao Quang Sáng Chói ý thức được chuyện không đơn giản, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ khẳng định đã theo dõi bọn họ rất lâu. Dù sao đám người bọn họ mới là tinh anh chân chính của Ngưu Nhân Bộ Lạc, nếu không vội vàng rút lui thì nhất định sẽ gặp phiền thoái lớn.
“Là Đạo tặc của Pháp Sư Liên Minh!” Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử trầm giọng hô, hắn quăng ra một cái Quang Chiếu Thuật khiến ba Đạo tặc núp gần đó bị hiện hình.
Tới thật là nhanh! Trong lòng Đao Quang Sáng Chói chợt trầm xuống.