Một người dù thực lực có mạnh thế nào thì cũng không địch nổi một công hội, Phong Minh chính là ví dụ tốt nhất.
Ban đầu Nhiếp Ngôn chọn cách lập công hội chứ không chơi một mình cũng là vì thế.
Nhiếp Ngôn đã hy sinh rất nhiều mới có thể khiến Ngưu Nhân Bộ Lạc đi vào quỹ đạo, đây cũng chính là hậu thuẫn giúp hắn đối chọi lại với tập đoàn Thế Kỷ. Ít nhất hiện tại hắn không phải một mình chiến đấu nữa.
Người như Phong Minh dù không thể thu nạp cũng có thể lợi dụng để đối chọi với Thiên Sứ Phách Nghiệp. Đây chính là một thiên tài tuyệt tỉnh, là người khiến ai ai tham gia Tín Ngưỡng cũng phải nhìn lên, tuyệt đối có thể xếp trong top 5 toàn game.
Hiện tại bắt đầu thu thập tư liệu về Phong Minh là vừa, sau này khi tiếp xúc với hắn cũng có đủ thời gian chuẩn bị.
Nhiếp Ngôn trở lại thành Tạp La Nhĩ, vừa chỉ huy Ngưu Nhân Bộ Lạc vừa bổ sung vật phẩm tiêu hao sau đó tiếp tục đi luyện cấp, tùy ý xem trang nhiệm vụ của Thích Khách Liên Minh. Nhiệm vụ thu thập Ma Lực Thủy Tinh cùng Quang Mang Thủy Tinh mà hắn ban bố đã được hoàn thành hơn phân nửa, trước mắt đã có 16 quả Ma Lực Thủy Tinh cùng 20 quả Quang Mang Thủy Tinh.
Cần hơn 20 quả Ma Lực Thủy Tinh và 30 quả Quang Mang Thủy Tinh, 2 quả Sinh Mệnh Thủy Tinh cùng 1 quả Lực Lượng Thủy Tinh nữa là có thể ấp ra Ám Dực Long rồi.
Trước mắt vẫn không có biện pháp kiếm ra Sinh Mệnh Thủy Tinh, đợi thêm một thời gian ngắn nữa rồi tính vậy.
Thích Khách Liên Minh ngày càng phát triển, đã có hơn năm vạn người tham gia đủ mọi ngành nghề, mỗi ngày đều mang đến một lượng hiệu quả và lợi ích khổng lồ. Thu nhập của Nhiếp Ngôn ở Thích Khách Liên Minh một ngày vào khoảng 6 vạn kim tệ, mà bộ máy kiếm tiền này lại còn ngày càng phát triển hơn nữa.
Theo số lượng thành viên ngày càng tăng, nhóm hộ khách cũng theo đó tăng lên, bên trong xuất hiện một số nhân vật hơi có phân lượng. Khiến cho Nhiếp Ngôn giật mình đó là trong đám hộ khách có đến bảy Hầu tước, lượng tiền bỏ vào trong Thích Khách Liên Minh lên đến hơn 50 vạn kim tệ.
Rất nhiều người bỏ ra số tiền lớn như vậy chỉ để cho cao thủ kéo mình đi train hoặc đi phó bản, những người này ngoài đời sống tuyệt đối là một cự phú.
Nhiếp Ngôn chợt động lòng, hẳn là phải tìm thời gian họp mặt, tiếp xúc với họ nhiều một chút, điều này đối với tập đoàn Thiên Hạ có ý nghĩa rất to lớn.
Nhìn lại bảng top thành viên trong Thích Khách Liên Minh, số lượng cao thủ trên bảng có rất nhiều, một đống tên quen đập vào mắt hắn. Ít nhất có vài chục người đều là nhân vật nổi tiếng ở kiếp trước, bọn họ là người chơi chuyên nghiệp, không dính dáng tới chuyện tranh đấu giữa các bang hội, không thể chiêu dụ bọn họ được. Nhưng nếu có chuyện cần dùng đến bọn họ, phát vài cái nhiệm vụ, treo thưởng đủ hậu là bọn họ có thể góp sức làm việc cho Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Nhiếp Ngôn cầm lấy thêm một đống Tử Vong Văn Ba quyển trục và Tạc đạn nữa rồi chạy ra ngoài thành luyện cấp. Train ở bãi Thứ Tích tốn khoảng hơn 2000 cái, hắn rốt cuộc cũng lên đến cấp 80, sau khi quăng hết trang bị nhặt được vào trong kho hàng công hội, hắn và Đường Nghiêu lại lượn một vòng mở bảo rương, lần này thu nhập rõ ràng ít hơn trước nhiều lắm, có điều vẫn được kha khá.
Sau khi sắp xếp lại vật phẩm xong, Nhiếp Ngôn đem tất cả mũi tên đã được phụ ma cất vào hành trang, cầm Tiêu Thương Phát Xạ vào rồi chuẩn bị lên đường tiếp.
Nhiếp Ngôn đi về phía Truyền tống trận, chợt một bức tường màu đỏ bên cạnh khiến hắn chú ý. Hắn dừng bước, lục lại trí nhớ thì cái bức tường này lúc trước cũng có một chút lai lịch, trong lịch sử người ta gọi nó là Hồi âm tường. Bất cứ ai hướng về nó nói một câu thì nó sẽ vọng lại câu nói đó.
Đứng kế Hồi âm tường có một NPC gọi là Khắc Lai Mễ, là một trí giả, hắn sẽ gợi ý cho người chơi năm điển cố lịch sử, ai đoán trúng một cái có thể thu được một ít kinh nghiệm, ai đoán trúng ba cái bất kỳ có thể mở ra nhiệm vụ Khắc Lai Mễ, thu thập Ma pháp phù văn thạch.
Ma pháp phù văn thạch là một vật phẩm khá phổ biến, ở bản đồ lớn nào cũng có, có thể dùng để khảm lên vũ khí, giúp vũ khí gia tặng một ít thuộc tính phụ như bảo thạch vậy, bất quá nó chỉ có tác dụng với vũ khí mà thôi. Ma pháp phù văn thạch có bảy loại, chia làm lửa, băng, lôi, nước, đất, quang minh, hắc ám, giúp gia tăng thuộc tính công kích.
Thu thập một tổ đủ bảy loại có thể đến gặp Khắc Lai Mễ nhận phần thưởng exp, còn có thể nhận được một trang bị nữa. Phần thưởng exp này cũng kha khá, có thể giúp một người chơi cấp 80 tăng lên 1%.
Kiếp trước, nhiệm vụ này bị người chơi khác phát hiện ra, lúc ấy Ma pháp phù văn thạch rất rẻ, sau khi nhiệm vụ này truyền ra thì càng nhiều người thu thập ma pháp phù văn thạch khiến giá cả của nó tăng cao chóng mặt, bị người có tiền vơ vét không còn.
Khi đó Nhiếp Ngôn đánh rớt ra một viên cũng đem lên chợ bán, trên đó có rất nhiều người cũng săn mua, gộp đủ một tổ liền đi nộp kiếm exp, có điều muốn tăng cấp kiểu đó chỉ có nhà giàu mới chơi nổi, Nhiếp Ngôn không đủ tiền để tham dự. Bất quá kiếp trước Tín Ngưỡng mở ra nhiệm vụ thu thập Ma pháp phù văn thạch cũng một phần là để tạo thêm nguồn thu nhập cho những người chơi như Nhiếp Ngôn.
Nhiệm vụ này lúc đầu được công bố còn chưa có ai đoán được đáp án của năm câu đố cho nên còn chưa có ai thu mua Ma pháp phù văn thạch quy mô lớn.
Kiếp trước Nhiếp Ngôn không chen chân vào nổi nhưng kiếp này hắn sẽ không chịu nhường ai, cho dù đốt một đống tiền cũng phải ôm hết.
Nhiếp Ngôn đi tới tường đá, tìm được một NPC mặc pháp bào màu đỏ đang cúi đầu suy nghĩ gì đó, đây là một lão đầu thấp bé.
Nhiếp Ngôn đi tới kích hoạt nhiệm vụ, nhiệm vụ này chỉ có một cơ hội, nếu trả lời sai thì sẽ không thể kích hoạt được nữa.
“Hôi Ám Chế Tài, Huyết Tinh Kỵ Sĩ, Liệt Nhật Thẩm Phán, Vân Mệnh Dẫn Dắt, Vĩnh Hằng Pháp Tắc, người trẻ tuổi, ngươi biết mỗi người bọn họ đại biểu cho thứ gì không?” Khắc Lai Mễ nhướng cặp mắt hình tam giác lên, nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn, hỏi.
Đây là một câu đố rất nổi tiếng, phải hơn hai ba tuần mới có người đoán được vĩnh hằng pháp tắc chính là Trật Tự chương. Lại qua một thời gian ngắn lại thêm vài người đoán được mấy đáp án còn lại. Rất nhiều người sau khi đáp đúng cũng không truyền đáp án ra ngoài mà vội vàng thu mua Ma pháp phù văn thạch. Nhưng trên đời làm gì có bức tường nào chắn hết gió? Khoảng ba tháng sau, toàn bộ câu đố liền được giải hết, Ma pháp phù văn thạch bắt đầu được giành giật, trong đó hai thứ hiếm nhất là hệ lửa và quang minh thì đến cả hơn 1000 kim tệ một viên.
Hiện tại nếu thu mua Ma pháp phù văn thạch thì cũng chỉ năm sáu chục kim tệ một viên mà thôi.
“Khắc Lai Mễ tiên sinh tôn kính, hôi ám chế tài chính là Hỗn Loạn chương, huyết tinh kỵ sĩ là Mạc Địch Á Qua kiếm, liệt nhật thẩm phán là Ách Vi Khắc Hỏa Diễm trượng, vận mệnh khiên dẫn là Phan Đa Lạp ma hạp, vĩnh hằng pháp tắc là Trật Tự chương.” Nhiếp Ngôn nhẹ nhàng trả lời, những đáp án này hắn đã sớm biết. Trước đây, hắn cũng vì Phan Đa Lạp ma hạp và quyển đầu của Trật Tự chương lọt vào tay mà cảm thấy ngoài ý muốn, xem như hắn với nhiệm vụ này có một chút duyên phận vậy.
Khắc Lai Mễ nói: “Niết Viêm tiên sinh, ngươi là người đầu tiên có thể đoán đúng cả năm vật phẩm, chỗ ta cần một vài viên Ma pháp phù văn thạch, ngươi có thể tìm giúp ta được không?”
“Khắc Lai Mễ tiên sinh, ta nguyện ý ra sức vì ngài.” Nhiếp Ngôn gật đầu, rất nhanh hắn đã nhận được thông báo của hệ thống về nhiệm vụ.
Tiến độ nhiệm vụ: tìm kiếm Ma pháp phù văn thạch dùm Khắc Lai Mễ tiên sinh, cần bảy loại phù văn thạch khác nhau tạo thành một tổ mới có thể giao nộp, nhiệm vụ không có giới hạn.
Khắc Lai Mễ cười nói: “Cuộc hành trình của ngươi bắt đầu rồi, đi tìm ngôi sao số mệnh đi Niết Viêm tiên sinh, ngươi là một trí giả.”
Nhiếp Ngôn nhìn tiến độ nhiệm vụ một chút thì xác định đúng là nhiệm vụ này, giống y chang kiếp trước, nhưng phần thưởng đồng thời đoán trúng cả năm câu hỏi lại không có, vẻ bình thản của Khắc Lai Mễ khiến hắn vô cùng thất vọng. Bất quá nhận được nhiệm vụ này cũng xem như thành công, hắn liền pm cho Quách Hoài bảo dùng hết sức thu mua Ma pháp phù văn thạch.
Đối với việc đó, Nhiếp Ngôn cũng dùng một thủ đoạn nhỏ. Hiện nay Ma pháp phù văn thạch đang không đáng tiền, chỉ tầm năm sáu chục kim tệ thôi, cao lắm là trên 100 kim tệ, bất quá người sử dụng cũng không nhiều, bán cũng không có lời bằng bảo thạch nên trên chợ cũng tương đối nhiều. Nhiếp Ngôn bảo Quách Hoài cho người ra ngoài khu chợ rao thu mua 30 kim tệ một viên số lượng lớn, mua một lần hai mươi viên trở lên.
Người chơi bình thường sẽ không giữ số lượng lớn Ma pháp phù văn thạch làm gì, thấy nó rớt giá liền vô cùng kỳ quái, chẳng lẽ thứ này biến thành hàng phế phẩm? Nếu có người liên lạc bọn họ thu mua bọn họ liền bảo là đã bán hết.
Quách Hoài cho tên đàn em này ngày đầu rao 30 kim tệ, ngày thứ hai rao 25 kim tệ, ngày thứ ba rao 20 kim tệ khiến ai nấy đều tưởng thứ này sắp biến thành đồ đại trà, điên cuồng lôi trong kho ra bán tháo khiến Ngưu Nhân Bộ Lạc âm thầm thôn tính hết. Bọn họ dùng cách đó vừa tiết kiệm được tiền, vừa có thể thu mua được số lượng lớn hơn, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
“Cách này không tệ, mà không chỉ là Ma pháp phù văn thạch, những thứ khác chúng ta cũng có thể làm như thế, ví dụ như bảo thạch đó.”
Quách Hoài nói, trước đó giả vờ làm trò để cho đồ rớt giá sau đó âm thầm mua hết, đợi khi nhu cầu tăng cao lại thả ra bán lại, giá trị chênh lệch cũng đủ giàu.
“Cũng được, nhưng làm một hai lần thôi, làm nhiều không ai tin đâu.” Nhiếp Ngôn cười, người chơi họ cũng không ngu, chuyện giống nhau xuất hiện nhiều lần sẽ bị khám phá thôi.
Quách Hoài cũng cười: “Cho dù bị khám phá cũng chả sao, dù sao chúng ta kiếm được tiền là được.”
“Chuyện này ngươi tự quyết định đi.”
Quách Hoài bận rộn rời đi gom góp tài chính, sau đó an bài mọi việc, chuyện này phải giữ bí mật thật kỹ mới được.