Nhiếp Ngôn đang đi về phía phòng ngủ thì bên ngoài bên truyền đến tiếng xe ô tô. Xem ra cha hắn đã trở về, hắn cũng không dám càn rỡ nữa, đành thả Tạ Dao ra để cô về phòng mặc quần áo đàng hoàng.
Bên ngoài còn vang lên tiếng gì đó, hình như là tiếng vận chuyển đồ vật lớn, chắc là mấy món thiết bị điện tử gia đình…
“Bác trai về rồi, để em ra gặp bác đã nhé?” Tạ Dao hơi bối rối, cô nghĩ đến cảnh sắp gặp cha của Nhiếp Ngôn, trong lòng hơi sợ.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, nói: “Không cần, bây giờ còn chưa phải lúc, chuyện em bây giờ ở nhà anh cần phải giữ bí mật, quá nhiều người biết cũng không tốt. Chúng ta cũng không có biện pháp kể lại ngọn nguồn sự việc cho cha biết.”
Tạ Dao gật đầu, cô cũng không muốn cha Nhiếp Ngôn cảm thấy mình quá dễ dãi, chưa được ông đồng ý đã vào ở trong nhà.
Nhiếp Ngôn cũng hiểu giờ không phải lúc ăn Tạ Dao.
“Anh đi gặp cha đã, em trước hết cứ ở lại đây đi.” Nhiếp Ngôn nói xong liền an bài chỗ ở cho Tạ Dao, sau đó đi về phía phòng khách.
Trong phòng khách đang có một lượng lớn nhân viên đang bận rộn sắp đặt vào dụng cụ gì đó.
“Những thứ này để làm gì thế cha?” Nhiếp Ngôn nhìn sang cha hỏi, những thứ này hơi kỳ quái.
Nhiếp phụ híp mắt lại đánh giá con mình một lượt, sau đó cười nói: “Là một vài dụng cụ bảo vệ, tăng tính an toàn cho biệt thự.”
“A.” Nhiếp Ngôn gật đầu, hắn cảm thấy nụ cười của cha hắn chứa đựng ý vị gì đó rất đặc biệt.
Cha hắn cười dài, nói: “Gần đây công ty mới ký vài hợp đồng riêng với tập đoàn Long Dược cùng tập đoàn Quang Vinh, chính thức triển khai hợp tác. Mà tập đoàn Quang Vinh quyết định tiến quân vào Tín Ngưỡng, bọn họ muốn hợp tác với chúng ta, phụ trợ cho Chiến Thần Bộ Lậc, bọn họ rất xem trọng tương lai phát triển của công hội.”
Nhiếp Ngôn vừa nghe cha hắn nói xong liền nghĩ ngay tới Tạ Quân, xem ra đây chính là thủ bút của Tạ Quân. Tập đoàn Thiên Hạ mới vừa quật khởi, thực lực tài chính không cùng cấp bậc với hai tập đoàn Quang Vinh và Long Dược, hai tập đoàn này quyết định trợ giúp cho Chiến Thần Bộ Lạc quả thực là khiến tập đoàn Thiên Hạ nở mặt.
Cha hắn hào sảng cười một hơi, nói: “Đương nhiên chúng ta cũng không thể đánh mất sĩ khí của mình, con là con trai ta, bất kể thế nào thì cha của con cũng là hậu thuẫn cho con, con cứ yên tâm liều đi, dù trời có sập xuống thì cũng có lão già như ta đỡ lấy rồi. Chuyện lúc con ở đại tửu điếm Ma La Chi Hà với người của Tạ gia ta cũng nghe nói qua, con nói rất hay, chúng ta không thể để cho người khác coi thường mình được.”
Nhiếp Ngôn nghe thế liền hiểu ý của cha hắn, xem ra cha hắn đã nghe được tin từ Tạ Quân về Tạ Dao, những lời này khiến hắn rất cảm động.
Nhiếp Ngôn liền nói: “Để con gọi cô ấy đến gặp cha nhé!”
“Không cần, bây giờ còn chưa phải lúc gặp Tạ Dao. Ta đã phái người điều tra, khuê nữ nhà Tạ gia cũng không tệ, ta rất hài lòng, thằng nhóc nhà ngươi làm rất khá nha.” Cha Nhiếp Ngôn cười ha ha, vỗ vỗ vai Nhiếp Ngôn.
Hợp tác với tập đoàn Quang Vinh, có thể nói Nhiếp gia đã được cấp cho một cơ hội phát triển rất tốt.
Bất quá nghe giọng nói của cha, xem ra Nhiếp gia cũng không bởi vì tình hình tài chính mạnh mẽ của tập đoàn Quang Vinh mà thỏa hiệp. Mặt mũi không phải thứ đợi người khác cho mà là mình phải tự kiếm, tập đoàn Thiên Hạ không thể dựa vào thứ người khác bố thí, phải tự thân mạnh mẽ lên mới được!
Nhiếp Ngôn muốn khiến Nhiếp gia chân chính biến thành một tập đoàn tài chính lớn, ít nhất cũng không kém hơn hai tập đoàn Quang Vinh và Long Dược. Về phần tập đoàn Thế Kỷ thì hắn càng phải tự đi đối mặt, bất kể dùng phương pháp gì cũng được, chỉ cần đánh sập tập đoàn tài chính Thế Kỷ là được rồi.
Nhiếp phụ cho người bố trí biện pháp bảo vệ an toàn cho biệt thự xong xuôi hết rồi mới rời đi, công ty còn rất nhiều thứ phải lo, khuya hôm nay hắn không thể về nhà được.
Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao đã ăn cơm tối xong, hai người lại đăng nhập vào game tiếp.
Nhiếp Ngôn hiện đang ở thành Tạp La Nhĩ, hắn đã có dự định về hoạt động tiếp theo rồi. Hắn muốn đem đám người Địch Hạo, Lý Duệ cùng Lưu Thần Húc giao cho nhóm Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu. Bình thường lúc rãnh rỗi bọn họ sẽ kéo người đi phó bản, một phó bản với bọn họ tốn tầm một hai giờ là đủ xong vài lần.
Tạ Dao trở về thành bổ sung vật phẩm tiêu hao sau đó chuẩn bị đi thành nguyên tố Tạp Ốc Địch Ân tìm kiếm nhiệm vụ sáo trang Truyền kỳ.
Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao gặp nhau trước cửa Tinh Không dược điếm, lúc này Tạ Dao mặc một bộ pháp bào màu xanh nhạt của Thánh ngôn pháp sư, tay cầm pháp trượng khảm đầy ngọc bích, phát ra ánh sáng màu xanh nhạt chiếu sáng khuôn mặt cô khiến cô càng thêm xinh đẹp hơn nữa.
Tạ Dao nói: “Nhiếp Ngôn, ta chuẩn bị đi sang thành nguyên tố Tạp Ốc Địch Ân làm nhiệm vụ chắc khoảng hai ba ngày mới về được.”
“Thành nguyên tố Tạp Ốc Địch Ân?” Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, cái thành bên đó hình như có mấy người vừa phát triển một công hội nhỏ, vẫn chưa có ai hay công hội mạnh mẽ nào thống nhất được thành phố, khá hỗn loạn.
“Đúng vậy, có gì cần chú ý sao?” Tạ Dao liền hỏi, đi sang những thành thị khác phải tránh xa một số kẻ địch, tránh tạo thành phiền toái cho công hội.
“Thế thì không có, ngươi cứ cầm theo mấy quyển trục này, thời điểm mấu chốt sẽ cần đến. À chỗ ta còn mấy viên bảo thạch tăng sát thương của pháp thuật Thánh ngôn, cầm đi khảm vào trang bị đi.” Nhiếp Ngôn nói xong liền giao dịch vật phẩm cho Tạ Dao.
“Dạ.” Tạ Dao gật đầu, xác nhận giao dịch.
Cô nhìn qua đống quyển trục mà Nhiếp Ngôn cho mình, có khoảng hai mươi mấy quyển nhưng đều là đồ tốt.
Tạ Dao nhìn Nhiếp Ngôn, nói: “Ta đi đây.”
“Thuận buồm xuôi gió nhé!” Nhiếp Ngôn hôn lên trán Tạ Dao một cái.
Nhiếp Ngôn nhìn Tạ Dao rời đi, suy nghĩ một chút. Công việc của hắn cũng đang rất lu bu, hắn muốn nhân lúc đám người phía sau còn cách biệt nhiều, đột phá lên Ảnh vũ, trở thành tồn tại mà bọn họ không thể so sánh.
Nhiếp Ngôn chợt nghĩ đến một vật phẩm, đó là Tiêu Thương Xạ Khí, là vật phẩm mà Thánh đường Đốc quân Khảo Tư Đặc phụ trách bán. Kiếp trước Thánh đường Đốc quân Khảo Tư Đặc là NPC rất quen thuộc đối với người chơi. Người chơi khi lên đến cấp bậc nhất định có thể mua vài trang bị ở NPC này, ở đó có bán đủ loại vũ khí, trang bị tự chế. Ví dụ như thăng lên thành Bách phu trưởng có thể mua vài trang bị, giá tiền khá tiện nghi nhưng còn tốt hơn đồ Hoàng kim, một món chỉ tốn mười mấy kim tệ, bất quá những thứ này sau khi mua đều tự khóa lại, không thể giao dịch với người khác, nếu không mặc nữa thì chỉ có thể bán lại cho NPC, dĩ nhiên chỉ nhận lại được một ít kim tệ mà thôi.
Nếu thăng đến Đốc quân hay Cao cấp đốc quân thì thậm chí có thể mua được cả trang bị Á truyền kỳ và Truyền kỳ.
Kiếp trước cấp bậc của hắn từng vượt qua Vạn phu trưởng, bất quá làm cách nào cũng không tăng lên Đốc quân được, quá khó khăn, căn bản không phải dành cho người bình thường tranh đoạt. Cấp bậc Vạn phu trưởng xem như tương đối khá rồi, bình thường thì vinh dự nhận được khá chậm, nhưng tích lũy dần dần cũng được, chỉ cần kiên trì và thêm một chút thực lực, cộng may mắn thì có thể thăng lên được Vạn phu trưởng.. Khoảng cách từ Vạn phu trưởng lên Đốc quân lại khác biệt hoàn toàn, bắt buộc phải cách mỗi bao nhiêu ngày giết chết một số lượng người chơi ở phe địch nhất định, nếu không điểm vinh dự sẽ giảm dần. Đôi khi nhìn thì thấy khoảng cách thăng cấp bậc không còn xa nhưng giết vài ngày không đủ người, cột vinh dự lại rớt xuống một khoảng. Kiếp trước số người rơi từ Đốc quân xuống lại Vạn phu trưởng cũng không ít.
Sau khi đạt đến Vạn phu trưởng thì có thể đến Thánh đường Đốc quân Khảo Tư Đặc để mua vài trang bị không tệ, loại nào cũng có, gồm đủ các mốc level. Trang bị tốt nhất có thể mua được là Ám kim, mà Tiêu Thương Phát Xạ là một trong số đó.
Tiêu Thương Phát Xạ là vũ khí công kích tầm xa sát thương khá cao, bình thường nếu xét trên chiến trường thì khoảng cách xa nhất có thể tấn công là 200 mét, Chiến sĩ, Đạo tặc Vạn phu trưởng có thể dùng để đối phó với Pháp sư, xem như là một món trang bị không tệ, so với trang bị tên nỏ thông thường thì lợi hại hơn rất nhiều, nhưng có điều lại chỉ giới hạn cho Vạn phu trưởng sử dụng. Tiêu Thương Phát Xạ có điểm yếu duy nhất chính là tỉ lệ chính xác thấp, bất quá đôi khi dùng đánh quái cũng không tệ lắm.
Nhiếp Ngôn nghĩ thế liền đi về phía Thánh đường, một lát sau hắn đã thấy Thánh đường Đốc quân Khảo Tư Đặc. Khảo Tư Đặc là một Thánh kỵ sĩ vóc dáng cao to, trẻ tuổi, so với hình tượng kiếp trước hắn từng thấy thì giống nhau như đúc.
Thánh đường Đốc quân Khảo Tư Đặc thấy Nhiếp Ngôn đến liền chào hỏi: “Niết Viêm tiên sinh tôn kính, xin hỏi ngài cần gì?”
Nhiếp Ngôn nói: “Ta muốn mua một vài trang bị.”
Trước mắt hắn chợt xuất hiện một vài kệ vật phẩm, trên đó bày biện đủ loại trang bị khiến người ta hoa cả mắt. Hắn chọn vào phần của Vạn phu trưởng, trên kệ liền xuất hiện một đống trang bị đủ loại như hộ thủ, hộ thối, bì giáp, vũ khí…
Nhiếp Ngôn chọn vào phần vũ khí tầm xa, sau đó tìm Tiêu Thương Phát Xạ.
Phía trên kệ Tiêu Thương Phát Xạ có bày ra mười mấy loại, từ cấp 10 đến cấp 200, cứ cách mỗi 10 cấp lại có một loại mới. Nhiếp Ngôn quan sát một chút thì thấy thứ này cứ mỗi 50 cấp lại là một cấp bậc mới. Hắn xem cái cấp 100, trang bị Ám kim, công kích tầm xa 3200, thời gian giãn cách mỗi lần công kích là 5 giây, mà cái cấp 90 thì công kích chỉ có 1800, kém rất xa.
Mỗi cái có thể khảm 2 viên bảo thạch.
Nhiếp Ngôn nhìn giá tiền thì một cây chỉ có giá 210 kim tệ, giá tiền đó đối với một vũ khí tầm xa cấp 100 thì thật sự không đáng nhắc tới.
Nhiếp Ngôn không chút do dự mua một cây sau đó nhìn cây vũ khí trên tay mình một chút. Đây là một vật hình ống tròn, thiết trí cơ quan lò xo rất phức tạp, xem ra là do Cơ giới sư chế tác. Thứ đồ chơi nho nhỏ này có thể bắn xa hơn 200 mét!
Trừ Tiêu Thương Phát Xạ ra thì Nhiếp Ngôn còn xem thêm vài loại mũi tên bên dưới, thứ rẻ nhất là năm đến mười đồng tệ một ống, chẳng qua là loại bình thường, không phụ gia thêm công kích gì, đắt nhất là hai kim tệ một ống, tăng công kích 30%.
Nhiếp Ngôn không chút chớp mắt mua liền 150 tổ, tổng cộng là 3000 hộp, tiêu hết 6000 kim tệ, kế tiếp phải phát huy hết công đụng của đống đồ này mới được!