Dịch giả: greenlife5898
Nô lệ có rất nhiều loại, có được trí tuệ cấp thấp hoặc cấp trung, còn có phần nào năng lực và thiên phú, có thể hoàn thành nhiệm vụ mà chủ nhân giao cho. Khu vực hoạt động của nghề nghiệp sản xuất được giới hạn trong các thành phố lớn, còn nô lệ có nghề nghiệp chiến đấu có thể giúp đỡ người chơi chiến đấu.
Nhiếp Ngôn không cần nô lệ có khả năng chiến đấu, vì nô lệ khác với sinh vật triệu hoán, chỉ cần chết thì không cách nào sống lại, giống như người hầu, cũng không thể sống lại.
Hắn muốn thuê ba nô lệ, hỗ trợ việc quản lý các cửa hàng, giúp hắn xử lý công việc.
Khu vực giao dịch nô lệ cực kỳ dơ bẩn. Khắp nơi là các lều vải, hai bên của đường chính có một số lồng giam. Những chiếc lồng gỗ to lớn giam giữ những nô lệ vẻ mặt tiều tụy. Trong số đó có già có trẻ, ánh mắt chết lặng, còn những nô lệ vóc dáng khỏe mạnh thì đều bị dây thừng trói chặt.
Những chủ nô thân thể cường tráng vung roi da, chỉ cần có chút không hài lòng thì sẽ vung roi lên đánh. Tiếng mắng chửi, tiếng kêu khóc vang lên lần lượt vang lên.
Nhiếp Ngôn có chút không thoải mái với trường hợp như thế, nhưng chỉ cần nghĩ qua, thế giới ma pháp đúng là tàn khốc như thế. Tín ngưỡng phơi bày sự thật r trước mắt người chơi, trước tình cảnh đó, họ còn có nghĩ rằng những gì họ từng tuân theo là đúng đắn? Đây là thế giới mà Tín Ngưỡng tạo ra, ai cũng phải tuân theo quy tắc của nó!
Nhiếp Ngôn kiểm tra tư liệu của một số nô lệ, đa số nô lệ đều không có được thiên phú và năng lực tốt, chỉ có thể đảm nhiệm những công việc bình thường như quản gia. Một ít nô lệ có dáng người cường tráng cơ thể mãnh mẽ có thiên phú chiến đấu tốt, có thể giúp chủ nhân chiến đấu.
Nhiếp Ngôn không cần nô lệ biết chiến đấu, hắn đi trên đường, nhìn những chiếc lồng giam ở hai bên, muốn lực chọn nô lệ. Hắn cần những nô lệ có thiên phú tốt, tốt nhất là nô lệ có năng lực đặc thù. Những nô lệ có năng lực bình thường, hắn thà không cần.
"Tiên sinh tôn kính, ngài cần nô lệ không? Ở chỗ ta có những nô lệ tốt nhất của cả khu giao dịch này." Một tên chủ nô mập mạp đến gần nhanh chóng nói, ánh mắt của hắn bị thịt mỡ trên mặt ép lại thành một đường nhỏ. Khi hắn ta nói chuyện, đôi má méo mó, khiến người khác chán ghét.
Nhiếp Ngôn nhíu mày, chuẩn bị từ chối thì hắn đột nhiên thấy được một dáng người quen thuộc đang đứng trong lồng giam, đó là Tạp Luân Tư.
Tạp Luân Tư còn đứng chung với hai người bạn khác, trong đó có một cô nhóc thấp bé, dáng vẻ thanh tú, trông có vẻ bằng tuổi Tạp Luân Tư. Đứa còn lại lớn tuổi hơn Tạp Luân Tư một chút, khoảng 15, 16 tuổi; dáng người cường tráng, cả người đều là cơ bắp, có vẻ là thuộc nghề nghiệp chiến đấu. Tạp Luân Tư nhìn thấy Nhiếp Ngôn, ánh mắt sáng lên, nhanh chóng đi tới bên lồng gần hắn hơn.
"Tiên sinh tôn kính, chào ngài." Tạp Luân Tư tôn kính nói.
"Sao ngươi lại ở đây?" Nhiếp Ngôn nghi ngờ hỏi, hắn vừa rồi đã cho Tạp Luân Tư 1000 kim tệ, theo lý mà nói, cậu nhóc không thể tệ tới mức này.
"Tên Bối Lý Khắc hèn hạ, hắn đã lấy tiền của ta, còn nhốt ta lại." Tạp Luân Tư căm hận nhìn tên chủ nô Bối Lý Khắc mập mạp đứng cạnh Nhiếp Ngôn.
"Tiên sinh, ngài không nên tin lời của tên nô lệ này, hắn là kẻ lừa gạt trộm cắp." Trong mắt chủ nô Bối Lý Khắc hiện lên vẻ tàn bạo, chỉ cần Nhiếp Ngôn rời đi, Tạp Luân Tư chắc chắn tiêu đời.
Nhiếp Ngôn đại khái đã hiểu được mọi chuyện, tên chủ nô này ít nhất cũng là tinh anh cấp 80, hắn không rảnh để lo những chuyện này.
"Tiên sinh đáng kính, nếu ngài đồng ý mang chúng ta đi khỏi nơi đây, chúng ta nguyện làm đầy tớ cho ngài, nguyện vì ngài làm bất cứ chuyện gì." Tạp Luân Tư khẩn cầu, Nhiếp Ngôn là cây cỏ cứu mạng cuối cùng của hắn.
Nhiếp Ngôn nhớ rõ, nếu mua một nô lệ trong tình huống này độ trung thành thường rất cao, có thể đạt tới 90. Trong tình huống bình thường, mua một nô lệ, độ trung thành chỉ có 70. Nếu chủ nhân không đối xử tốt, còn có thể xuất hiện tình huống làm phản. Xác suất làm phản của nô lệ tương đối thấp, nhưng vẫn có. Nhiếp Ngôn nhìn thiên phú của Tạp Luân Tư.
Tránh né: Tạp Luân Tư có đươc khả năng tránh né cực cao, có thể tránh được tổn thương do quái vật gây ra.
Chạy nhanh: Tạp Luân Tư am hiểu chạy nhanh, có tốc độ chạy trốn khác thường.
Tìm kiếm: Tạp Luân Tư dễ dàng tìm được những vật phẩm bị mất và mạch khoáng.
Nhiếp Ngôn suy tư, ba thiên phú này của Tạp Luân Tư có chút không giống với thiên phú của những NPC bình thường khác, rất hiếm thấy. Tạp Luân Tư không phải loại NPC luôn phải ở trong thành thị, hắn có khả năng di chuyển ở dã ngoại, thậm chí là ở các bản đồ cao cấp, nhưng hắn không có năng lực chiến đấu, cũng không am hiểu.
Nhiếp Ngôn lại nhìn thiên phú hai người bạn của Tạp Luân Tư. Cô bé gầy yếu kia tên là Đại Nhĩ Phỉ Ni Á, thiên phú là tránh né, hội họa và thân thiện. Thân thiện là khả năng làm tốt quan hệ với NPC, hội họa bao gồm việc vẽ lại hoặc sao chép các bản vẽ,...
Thấy được thiên phú hội họa, Nhiếp Ngôn bỗng nghĩ tới, cô bé này có thể phục chế các loại bản vẻ, bản vẽ bình thường thì cần vài tiếng, bản vẽ cao cấp cần 1, 2 ngày. Những bản vẽ như của Băng sương máy ném đá nếu có thể phục chế, có ý nghĩa rất quan trọng đối với ngưu nhân bộ lạc.
Thiên phú của Đại Nhĩ Phỉ Ni Á khiến Nhiếp Ngôn quyết tâm phải mua được ba đứa trẻ này.
Hắn nhìn thiên phú của đứa còn lại, cậu nhóc cường tráng là Bá Nạp Địch Ân. Tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng lại có cơ bắp, làn da ngâm đen, màu như than cốc.
Nhiếp Ngôn tưởng rằng Bá Nạp Địch Ân là nô lệ có nghề nghiệp chiến đấu nhưng nhìn qua hắn mới phát hiện, thì ra là nghề nghiệp sản xuất. Thiên phú theo thứ tự là tránh né, chạy nhanh và khai thác. Bá Nạp Địch Ân am hiểu việc khai thác, nếu như có được xẻng đào thích hợp, hắn có thể khai thác khoáng thạch.
"Bối Lý Khắc tiên sinh, xin hỏi ba đứa trẻ này bao nhiêu tiền?" Nhiếp Ngôn hỏi tên bụng phệ Bối Lý Khắc.
Bối Lý Khắc đảo mắt, hắn đang chuẩn bị nói chuyện thì Nhiếp Ngôn cắt ngang:" Bối Lý Khắc tiên sinh, hy vọng ngài có thể đưa ra một cái giá phù hợp, ta nghĩ Chấp Chính Quan đại nhân sẽ không để một Ác Ma Liệp Sát Giả, Đại Học giả bị lừa gạt trong cứ điểm Hi Nhĩ Đốn."
Bối Lý Khắc xấu hổ cười:" Ác Ma Liệp Sát Giả, Đại Học giả tiên sinh tôn kính, nô lệ ở đây đều có giá cả phù hợp. Ba nô lệ, tổng cộng là 120 kim tệ."
"Bối Lý Khắc, đồ hèn hạ, vừa rồi có người hỏi mua, ngươi nói chỉ cần 60 kim tệ." Tạp Luân Tư chỉ tay vào Bối Lý Khắc, giận đến đỏ mặt.
Nhiếp Ngôn không muốn dây dưa với Bối Lý Khắc, tên này thật khiến người khác chán ghét. Nhiếp Ngôn cho hắn 120 kim tệ rồi nói:"Đây là 120 kim tệ, chúng thuộc về ta."
Nhìn thấy Nhiếp Ngôn thoải mái trả tiền, Bối Lý Khắc có chút tiếc nuối đã không ra giá cao hơn, nhưng giao dịch đã hoàn thành rồi. Hắn nhận lấy kim tệ, đi tới cạnh lồng giam, nhìn lướt qua ba người Tạp Luân Tư, nói:"Các ngươi có chủ nhân mới rồi, cút đi."
Ba người Tạp Luân Tư giận dữ nhìn Bối Lý Khắc, hận không thể tiến lên đánh hắn nhưng chúng biết mình không phải đối thủ của Bối Lý Khắc. Nhiếp Ngôn nói với nhóm Tạp Luân Tư:" Chúng ta đi thôi."
Nhiếp Ngôn đi ra khỏi khu giao dịch nô lệ. Hắn mua ba nô lệ là đã đủ rồi. Hắn phát hiện độ trung thành của ba nô lệ này đều hơn 95 điểm. Độ trung thành của Tạp Luân Tư cao nhất, tới 99 điểm, của Đại Nhĩ Phỉ Ni Á là 96 điểm, còn của Bá Nạp Địch Ân là 95 điểm. Độ trung thành cao như vậy thường thì sẽ không xuất hiện tình huống làm phản.
Ba nô lệ này phải dùng cho tốt. Cô bé Đại Nhĩ Phỉ Ni Á này chỉ cần chịu trách nhiệm sao chép bản vẽ là được, Tạp Luân Tư và Bá Nạp Địch Ân chỉ cần ở bên ngoài tìm khoáng thạch, thỉnh thoảng giúp hắn làm việc vặt là được. Ngưu Nhân Bộ Lạc lại có thêm 3 nghề nghiệp sản xuất.
Sau khi đi khỏi khu giao dịch nô lệ, Nhiếp Ngôn luôn chìm vào suy nghĩ, số lượng người chơi sản xuất của Ngưu Nhân Bộ Lạc ngày càng nhiều, Tinh Không Dược Điếm phát triển không tệ, có rất nhiều Dược Tề sư cao cấp. Những nghề nghiệp sản xuất khác của Ngưu Nhân Bộ Lạc đều đang phát triển rất nhanh chóng. Mỗi ngày đều đang làm những nhiệm vụ khác nhau, bận rộn hoàn thành công việc của mình. Trên thực tế thì tất cả các tất cả các nghề nghiệp sản xuất đều có liên quan chặt chẽ với nhau. Đến giai đoạn sau của trò chơi, để tạo ra một vật phẩm không phải chỉ cần 1 Dược Tề sư, 1 Luyện Kim sư hay 1 Cơ Giới sư là được, mà cần tới mấy chục người chơi, thuộc về nhiều ngành nghề khác nhau để tạo ra. Chẳng hạn như Địa Tinh Ma Đạo Pháo, Băng Sương Thiết Giáp Máy Ném Đá,..
Một ý nghĩ dần hình thành trong đầu Nhiếp Ngôn, tại sao không dứt khoát gom tất cả những nghề nghiệp này lại với nhau, thành lập một tổ chức giống như công hội của các người chơi sản xuất. Dược Tề sư, Luyện Kim sư, Cơ Giới sư, Thợ rèn, Thợ may, Thợ mỏ,.. để tất cả họ cùng làm việc với nhau. Tốt nhất là xây dựng một tòa nhà, bên trong là các khu vực khác nhau, để các nhóm nghề nghiệp như Dược Tề sư, Luyện Kim sư làm việc chung, vừa phân công vừa hợp tác, chẳng nhẽ không phải tiện hơn nhiều sao?
Nhiếp Ngôn quyết định xây một tòa nhà như vậy gần Tinh Không Dược Điếm, dù sao vẫn còn có 2, 3 khối đất trống chưa cho thuê. Người chơi bình thường không thuê nổi mảnh đất lớn như vậy. Nhiếp Ngôn lúc trước tạm thời chưa nghĩ tới nên dùng chúng vào việc gì nên chỉ tùy tiện xây vài cửa hàng cấp 1 lên để hệ thống không thu hồi. Bây giờ hắn đã có ý tưởng, chuyện này trở về liền có thể thực hiện.
Nhiếp Ngôn đang cố gắng hoàn thiện ý tưởng về công hội của người chơi sản xuất sắp ra đời này.
Một kế hoạch to lớn đang dần được hình thành trong tâm trí của Nhiếp Ngôn.