Nhiếp Ngôn lao nhanh về trước, tay trái bắn ra một tia tơ nhện dính lên cây cột rồi dùng sức kéo một cái, cả người bay ra ngoài, rơi xuống chỗ cách Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch 7, 8 mét. Nơi này hẹp hắn liền chui vào nơi đó, bởi vì trong chỗ hẹp, hắn vẫn có thể hoạt động thoải mái nhưng Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch thì không thể. Do cơ thể nó quá lớn, dù có thể chui vào cũng rất khó cử động.
Nhiếp Ngôn dùng một cái Cừu hận tiêu giải quyển trục, trước tiên cứ giải cừu hận trên người mình rồi tính sau.
Bình thường, mức cừu hận càng cao thì quái vật truy đuổi người chơi càng tàn nhẫn, còn cừu hận thấp thì lúc truy kích, quái vật hay chần chờ hoặc dừng lại một chút, dễ tránh né hơn.
Sau khi Nhiếp Ngôn dùng xong quyển trục, Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch hơi dừng lại một chút nhưng cừu hận của hắn đối với với Nhiếp Ngôn không phải dễ dàng xóa bỏ như vậy, Nhiếp Ngôn đã ăn cắp một thứ quá quan trọng với hắn!
Tà Ác Bảo Châu còn đang trong tay Nhiếp ngôn thì cừu hận vĩnh viễn không thể xóa bỏ!
Đúng lúc hắn vừa cử động được thì một cái lưới nhện từ trên trời rơi xuống, trói hắn cứng ngắc.
Trung cấp Chu vọng thuật quyển trục chỉ có thể vây khốn Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch 3s, hiệu quả cực ngắn. Hắn vội vàng mượn thời gian quý báu này chạy trốn.
Bóng dáng hắn vừa lóe lên đã biến mất tại chỗ, hắn bất chấp tất cả bật lên Âm Ảnh Vũ Bộ, trước tiên trốn thoát trước rồi tính. Bóng hình Nhiếp Ngôn nhanh chóng biến mất trong khe hẹp.
Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch vung kiếm cắt đứt lưới nhện trên người mình, tìm tòi xung quanh nhung chả thấy Nhiếp Ngôn đâu.
Hắn tức giận gầm lên một tiếng rồi đuổi theo phương hướng Nhiếp Ngôn vừa rời đi.
Rất nhanh, Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch đã gọi tới một nhóm Huyết Ảnh Chiến Sĩ. Cả đám chặn cửa, một giọt nước cũng khó lọt, còn có vài tên tiến vào trong tòa nhà mái tròn màu vàng tìm kiếm tung tích Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn phát hiện cửa ra vào bị chặn liền cười khổ, xem ra hắn cũng có lúc bị người ta đóng hũ bắt ba ba.
Không lẽ phải từ bỏ Tà Ác Bảo Châu sao?
Trong lòng Nhiếp Ngôn hơi mâu thuẫn, nếu hắn từ bỏ Tà Ác Bảo Châu thì tên Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch sẽ cầm về, lần sau có trời mới biết hắn giấu Tà Ác Bảo Châu ở đâu. Lúc đó xem như Nhiếp Ngôn hết cách đoạt lại, vĩnh viễn vô duyên với Thần Thánh Lễ Tán, cũng từ bỏ luôn danh hiệu Thánh ảnh vũ tặc.
Mỗi một đỉnh cấp nghề nghiệp đều có vài kỹ năng riêng biệt, tăng cường sức chiến đấu. Dĩ nhiên những kỹ năng đó cũng chỉ là ngoại trợ, nên đỉnh cấp nghề nghiệp phân ra rất nhiều danh hiệu, giống như kiếp trước trong dàn Ảnh vũ có vài người khá nổi tiếng: Thánh ảnh vũ tặc Tiếu Dung, Liệp ảnh vũ tặc Aun… Tất nhiên, người có những danh hiệu riêng như vậy là vô cùng hiếm, nó gần như tượng trưng cho cường giả vậy.
Cũng không phải đoạt được Tà Ác Bảo Châu là Nhiếp Ngôn có thể dễ dàng chuyển chức nhưng nó chính là điều kiện tất yếu để chuyển chức thành Thánh ảnh vũ tặc, không có Tà Ác Bảo Châu hả? Miễn bàn!
Vì Thánh ảnh vũ tặc, Nhiếp Ngôn tuyệt đối không thể từ bỏ Tà Ác Bảo Châu!
Rất nhiều đội ngũ Huyết Ảnh Chiến Sĩ đã tiến vào trong, bắt đầu tìm tung tích của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn trốn vào trong một mật thất nhỏ hẹp, hẻo lánh, tạm né mũi nhọn trước rồi tính tiếp.
Nhiếp Ngôn đoán, cái đám Huyết Ảnh Chiến Sĩ này ít nhất phải lục soát khoảng 1,2 tiếng mới thôi. Đợi bọn chúng đi rồi hắn sẽ tìm cơ hội bỏ trốn, đây chính là biện pháp duy nhất, chứ bây giờ đi ra ngoài chẳng khác nào tự sát.
Nhiếp Ngôn kiên nhẫn chờ đợi, bên ngoài kho đồ truyền đến tiếng bước chân, có vài tên Huyết Ảnh Chiến Sĩ tiến vào kho tìm kiếm. Nhiếp Ngôn dựa vào Biến Thân Chu Nho dùng một cái bàn cũ nát làm chỗ nấp, tránh đợt lục soát của mấy tên này.
Bọn chúng tìm một hồi không thấy gì liền xoay người rời đi.
Thời gian dần trôi qua, khoảng nửa tiếng sau, kỹ năng Biến Thân Chu Nho của Nhiếp Ngôn đã hết hiệu lực, bất quá số lượng Huyết Ảnh Chiến Sĩ lục soát xung quanh đã giảm đi rất nhiều, dù không còn Biến Thân Chu Nho cũng không nguy hiểm lắm.
Hắn kiên nhẫn đợi đủ 1 tiếng, sau đó mới lén lút ra khỏi kho đồ.
Nhiếp Ngôn mò tới cửa ra vào, ở đó vẫn có hơn 20 Huyết Ảnh Chiến Sĩ chặn cửa, về phần Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch thì không biết đi đâu rồi.
Cơ hội tốt!
Chỉ cần Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch không có ở đây thì hắn dư sức ứng phó với tụi này.
Nhiếp Ngôn nhích lại gần cửa, còn cách đám Huyết Ảnh Chiến Sĩ khoảng 20 mét. Hắn núp trong góc, lấy ra một cái Cao cấp Mạn đằng triền nhiễu quyển trục, bắt đầu niệm chú. Một trận ma pháp ba động kịch liệt kinh động vài tên Huyết Ảnh Chiến Sĩ, bọn chúng rốt cuộc cũng cảm thấy gì đó, dò xét một hồi thì phát hiện ra Nhiếp Ngôn, cả đám nhao nhao lao lên.
Lúc bọn chúng sắp đánh trúng Nhiếp Ngôn thì rốt cuộc hắn cũng niệm chú xong, chỉ thấy từng sợi dây leo khổng lồ chui lên khỏi mặt đất như từng con rắn quấn chặt bọn Huyết Ảnh Chiến Sĩ lại.
Đám Huyết Ảnh Chiến Sĩ không ngừng giãy dụa nhưng không cách nào thoát được.
Nhiếp Ngôn dùng xong Cao cấp Mạn đằng triền nhiễu quyển trục liền buff thêm một cái Tật Phong Bộ chạy như điên ra ngoài. Thân ảnh hắn len qua khe hở giữa cả đám Huyết Ảnh Chiến Sĩ.
Hắn muốn thừa dịp Mạn đằng triền nhiễu còn hiệu lực, nhanh chóng thoái khỏi đây.
Thời gian hiệu lực của cái quyển trục này khoảng 3, 4s, lúc này mới từ từ biến mất, đám Huyết Ảnh Chiến Sĩ cũng khôi phục cử động.
Bọn chúng vừa muốn chặn Nhiếp Ngôn lại thì phát hiện Nhiếp Ngôn đã sớm ra khỏi cửa.
Nhiếp Ngôn lại dùng thêm một cái Gia tốc quyển trục, co giò chạy trốn, đôi khi, chỉ một giây cũng có thể quyết định sống chết!
Ngoài quảng trường, một biển Huyết Ảnh Chiến Sĩ đứng lúc nhúc, khi thấy Nhiếp Ngôn liền bu lại như kiến.
Nhiếp Ngôn thi triển kỹ xảo Ảnh Chi Vũ Bộ, dùng tốc độ nhanh nhất tránh khỏi một đám Huyết Ảnh Chiến Sĩ. Nhưng vẫn có vài kiếm hắn né không kịp, HP giảm xuống một khoảng, hắn vội vàng dùng một bình Thuấn gian Hồi phục dược tề và một cái Băng vải.
Nhiếp Ngôn nhanh chóng chạy về phía vắng quái nhất, cố gắng lao ra khỏi vòng vậy của chúng.
Cùng lúc này, Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch như một con thú dữ đang nhanh chóng lao đến đây.
Thấy bóng dáng to lớn của Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch, Nhiếp Ngôn xém tè ra quần, lập tức thi triển kỹ năng Biến Hình Thuật, biến thành một con mèo rừng nhảy lên đỉnh lều, sau đó phóng qua từng đỉnh lều, kéo dài khoảng cách với Phỉ Nhĩ Bố Lạp Trạch ra.
Cùng lúc đó, 7 chiếc Băng sương Thiết giáp Đầu thạch ky cũng bắn về phía Nhiếp Ngôn. Từng quả cầu băng khổng lồ gào thét trút xuống như mưa.
Cái đống đá này kèm theo hiệu quả đóng băng, nếu đứng trong 20 mét phạm vi phát nổ cũng sẽ biến thành cột băng.
Nhiếp Ngôn vội vàng dùng kỹ năng Thần Tứ Chúc Phúc trên Huy Chương Thập Thánh Kỵ Sĩ. Dưới hiệu quả miễn dịch ma pháp, cả đống quả cầu băng rơi xung quanh Nhiếp Ngôn nhưng chẳng mang đến chút sát thương nào.
Nhiếp Ngôn mượn sự linh hoạt của mèo rừng né tránh khắp nơi, chỉ thấy mấy quả cầu băng rơi xuống đè sập cả đống gian lều.
Sau một lượt công kích của Đầu thạch ky, xung quanh đã biến thành một đống hỗn độn, Nhiếp Ngôn cũng nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của đám Huyết Ảnh Chiến Sĩ.
Nhiếp Ngôn chạy hơn 1000 mét mới dám quay đầu lại, lúc này đã không còn Huyết Ảnh Chiến Sĩ đuổi theo nữa. Sau khi thoát khỏi tầm bắn của Băng sương Thiết giáp Đầu thạch ky, hắn rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhiếp Ngôn tìm một chỗ an toàn, triệu hồi ra Phúc Nhĩ Khắc Nạp Chiến Mã, nhanh chóng xuyên qua một đống map 70 80, phi về phía Tạp La Nhĩ Thành.
Đúng lúc này, hắn bỗng nhận được tin tức từ hệ thống.
Hệ thống: người chơi Vương Giả Thiên Hạ nhận được Tín Nghĩa Chi Chương, tọa độ 293.285.958.
Thực lực đáy hòm của Nhiếp Ngôn ngoại trừ Ám Chi Lược Ảnh còn có bốn tiết chương Hòa Bình Chi Chương, Nhân Ái Chi Chương, Tri Thức Chi Chương, Khoan Dung Chi Chương. Hắn chỉ cần tìm thêm Trung Thành Chi Chương và Tín Nghĩa Chi Chương là có thể hợp thành Trật Tự Chi Chương quyển 5, đây chính là một vật phẩm khủng bố cùng cấp với Ám Chi Lược Ảnh!
Vừa có một người lấy được chương mở đầu của Trật Tự Chi Chương - Tín Nghĩa Chi Chương! Nhìn thấy tên Vương Giả Thiên Hạ, Nhiếp Ngôn hơi giật mình, không ngờ là hắn!
Theo tọa độ mà hệ thống thông báo, tên Vương Giả Thiên Hạ kia đang ở gần đây, khoảng cách chỉ hơn 3000 mét. Nhiếp Ngôn không dám chậm trễ, Vương Giả Thiên Hạ biết trên người mình có 4 tiết chương, khẳng định là đang chạy tới đây.
Kiếp trước, thực lực của Vương Giả Thiên Hạ không kém hơn Aun cùng Ảnh Sát chút nào, nếu không phải hắn đột nhiên biến mất thì ai là đệ nhất Đạo tặc của Tạp La Nhĩ Thành còn khó nói.
Cái tên Nhiếp Ngôn là một sự uy hiếp rất lớn, dù sao hắn cũng là hội trưởng của Bộ Lạc Công Hội, địa vị lớn nhất Tạp La Nhĩ Thành. Nhưng đối với những loại người như Nhiếp Ngôn và Vương Giả Thiên Hạ, mấy cái hư danh kia chẳng có tác dụng gì. Nếu Nhiếp Ngôn đặt mình vào trường hợp của Vương Giả Thiên Hạ, chỉ biết khi biết đối phương là hội trưởng của đệ nhất công hội cũng không do dự ra tay.
Làm một Đạo tặc đỉnh cấp, hắn coi rẻ nhất là những thứ hư danh như vậy.
Ở một nơi cách Nhiếp Ngôn khoảng 2000, 3000 mét về phía nam, Vương Giả Thiên Hạ nhìn thoáng qua thông báo hệ thống, cũng có chút giật mình. Hắn vừa đoạt được Tín Nghĩa Chi Chương liền thấy hệ thống thông báo tọa độ của Nhiếp Ngôn, không nghĩ tới 6 chương mở đầu thì hết 4 chương đã nằm trong tay Nhiếp Ngôn. Hắn cười một cách hứng thú, Cuồng Tặc Niết Viêm, có ý tứ! Hắn cũng muốn nhìn thấy người đang hô mưa gọi gió ở Tạp La Nhĩ Thành rốt cuộc mạnh đến mức nào, có phải hữu danh vô thực hay không.
Hắn không coi trọng hư danh, nhưng nếu gặp được cao thủ thì phải so chiêu một lần, đó chính là sở thích của hắn. Vì Trật Tự Chi Chương, sớm muộn hắn và Nhiếp Ngôn cũng phải phân thắng bại một lần.