Nhiếp Ngôn từ từ tiềm hành tới gần, cực kỳ cẩn thận. Chắc chắn Thị Huyết Cuồng Đao không ngờ được Nhiếp Ngôn sẽ ra tay với hắn. Bình thường mục tiêu đánh lén của Đạo tặc là nghề nghiệp áo vải, làm gì có Đạo tặc nào tiềm hành vào trận doanh đối phương giết Chiến sĩ chứ! Chỉ có hai trường hợp, hoặc là gã Đạo tặc này khủng tới mức có thể dẫm đạp tất cả, hoặc là thằng này khùng tới mức thích lao đầu vào chỗ chết.
Nhiếp Ngôn chat riêng với Aun: “Báo cáo vị trí của ngươi đi.”
“Tọa độ 395, 676, 865.” Aun nhìn tọa độ trên bản đồ nhỏ, nói.
Nhiếp Ngôn nhìn tọa độ của mình, nhìn sang bên trái, Aun cách hắn khoảng 5, 6m, cực gần, nhưng vì Aun đang tiềm hành nên hắn không nhìn thấy.
Thị Huyết Cuồng Đao cách bọn hắn khoảng 10m, cũng gần trong gang tấc rồi.
Xung quanh thỉnh thoảng lại có người chơi Chiến Đao Thị Huyết đi lại, bọn hắn không thể không tránh né cẩn thận.
“Lão đại, quân của Già Lam Thần Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc khoảng 10 phút nữa sẽ tới.” Một người chơi Chiến Đao Thị Huyết nói với Thị Huyết Cuồng Đao.
“Đám bỏ đi đó tới bao nhiêu cũng thế, trước tiên cứ dọn sạch đám Ngưu Nhân Bộ Lạc đã, để ở đây chướng mắt.” Thị Huyết Cuồng Đao nói khinh miệt.
Lời nói của Thị Huyết Cuồng Đao làm Nhiếp Ngôn cảm thấy ngứa tai, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu!
Như bản thân Nhiếp Ngôn, mặc dù là hội trưởng của Ngưu Nhân Bộ Lạc, thỉnh thoảng hắn cũng ra một số mệnh lệnh cho người chơi trên chiến trường, nhưng cũng không phải chỉ huy chân chính, bởi vì nghề nghiệp Đạo tặc không thích hợp để làm chỉ huy, thông thường đều do Chiến sĩ hoặc Mục sư đảm nhiệm. Trận chiến này, vẫn là Đái Đầu Đại Ca Thất Tử chỉ huy, Nhiếp Ngôn chỉ có một số đề nghị căn cứ phán đoán của mình. Chính vì thế, Nhiếp Ngôn mới không kiêng dè gì, chơi thế nào thì chơi.
Nếu có thể giết chết Thị Huyết Cuồng Đao, vậy thì lời to. Còn nếu không thành công thì hắn cũng đủ tự tin mình sẽ chạy thoát.
Thị Huyết Cuồng Đao vẫn ngây thơ không biết Nhiếp Ngôn và Aun đang đến bên cạnh, chỉ cách hắn hơn 10m. Hắn còn đang chỉ huy tất cả người chơi Chiến Đao Thị Huyết gần đó, bọn họ vừa phái 1000 tinh anh tới đây, thực lực lại mạnh hơn, bắt đầu áp chế toàn diện Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Thị Huyết Cuồng Đao quét mắt nhìn chiến trường, không phát hiện Nhiếp Ngôn. Hắn nhìn ra xa, Hoàng Kim Địa Long của Nhiếp Ngôn cách đó khoảng 500m, vậy thì Nhiếp Ngôn nhất định sẽ ở quanh đó. Thị Huyết Cuồng Đao tiến lên trước một đoạn, gào lên trong kênh công hội: “Đánh mạnh lên cho ông! Một đội Đạo tặc tiến lên, dọn dẹp Mục sư!”
Sau khi hắn nói xong, hai tên Đại Đạo tặc dẫn theo hơn 30 gã Đạo tặc trên level 50 nhưng chưa chuyển chức thi nhau tiến vào trạng thái tiềm hành, chạy lên tiền tuyến.
Thị Huyết Cuồng Đao không hay biết mà cứ thế nhích tới gần Nhiếp Ngôn và Aun. Hai người đứng ngay phía trước Thị Huyết Cuồng Đao, lặng lẽ chờ thời cơ.
Lúc Đạo tặc di chuyển, hiệu quả che giấu của tiềm hành giảm mạnh, còn khi đứng im bất động, hiệu quả sẽ phát huy tối đa.
Với hiệu quả ẩn nấp của Nhiếp Ngôn và Aun, nếu họ đứng yên tại chỗ, ít nhất người chơi khác phải tiến vào trong bán kính 1, 2m mới có thể cảm giác được sự tồn tại của bọn họ.
Người chơi của Chiến Đao Thị Huyết tiến dần lên phía trước, nhân số bọn họ phải gấp đôi Ngưu Nhân Bộ Lạc, chẳng mấy chốc lại chiếm ưu thế. Thị Huyết Cuồng Đao là chỉ huy nên hắn cũng phải tiến lên phía trước một chút.
Nhiếp Ngôn nhìn Thị Huyết Cuồng Đao đang từ từ đưa đầu vào chỗ chết, chủy thủ trong tay không khác gì rắn độc rình mồi, có thể công kích bất cứ lúc nào.
Nhiếp Ngôn vẫn khá tỉnh táo, dù sao cũng trải qua nhiều trận chiến rồi.
Aun lại hơi kích động, đây là lần đầu tiên hắn làm chuyện liều mạng như kiểu lẻn vào giữa quân địch, siết cổ địch thủ, chỉ nghĩ thôi hắn đã thấy kích thích. Hắn cố gắng dằn tâm trạng nôn nóng lại. Hắn theo đuôi Nhiếp Ngôn tới đây, bị Nhiếp Ngôn ảnh hưởng, trong lòng cũng có một khí thế điên cuồng.
Aun chợt nhớ một vài cảnh tượng trước kia, chiến tích Nhiếp Ngôn chém giết Hắc Trác, Tội Vực Hạp Cốc và Mộ Sắc Sâm Lâm tại Dong Hỏa Sâm Lâm vẫn là mục tiêu để hắn phấn đấu. Chính Nhiếp Ngôn tạo nên khí thế của Ngưu Nhân Bộ Lạc, hắn cũng khát vọng sẽ có chiến tích huy hoàng như vậy.
Hai người ẩn núp như báo săn, sẵn sàng cắn chết con mồi bất cứ lúc nào.
“Ngươi có thể chịu được công kích ma pháp trong bao lâu?” Nhiếp Ngôn truyền âm cho Aun.
Aun tính toán, nói: “Khoảng 6s, nếu thêm cả Tật Phong Bộ nữa thì 9s.”
Nhiếp Ngôn tính toán qua, 6s là đủ rồi.
“5s đầu để chuẩn bị, tích lũy 2 đến 3 điểm liên kích, sau đó nghe ta chỉ huy, ta đếm 1, 2, 3, đồng thời sử dụng kỹ năng chung kết, miểu sát Thị Huyết Cuồng Đao! Nhất định đòn cuối cùng phải đồng thời. Công kích trước đó có thể bỏ qua vì Thị Huyết Cuồng Đao có Mục sư buff riêng, phản ứng của Đại Mục sư thường khoảng 2s. Nếu công kích của chúng ta không đồng thời, có một ma pháp trị liệu xen vào thì còn lâu mới giết được Thị Huyết Cuồng Đao.” Giết Thị Huyết Cuồng Đao là chuyện quá khó khăn, việc này đúng là khiêu chiến cực hạn của cả Nhiếp Ngôn và Aun, cần phải có hai gã Đạo tặc có ý thức chiến đấu cực cao mới có thể làm được, cả quá trình cũng không cho phép sai lầm.
Aun hơi bất ngờ, nói: “Công kích của chúng ta có mạnh đến mấy, có dùng kỹ năng chung kết, sử dụng điểm liên kích thì chỉ sợ cũng không miểu sát được Thị Huyết Cuồng Đao. Phòng ngự của hắn cao bỏ mịa, hơn nữa còn mặc giáp như vậy, HP lại trâu chó, lên tới 4200, chúng ta miểu sát được sao?”
“Đến lúc đó nghe lệnh của ta là được rồi.” Nhiếp Ngôn nói, chỉ cần Aun phối hợp công kích với hắn, miểu sát thằng HP 4200 cũng chẳng có vấn đề gì, thế nhưng cần Nhiếp Ngôn phải cố gắng thật nhiều. Hắn cần phải cho Thị Huyết Cuồng Đao ăn Tai Họa Ngập Đầu, để giảm tối đa phòng ngự của thằng này, cũng phải đảm bảo công kích trước khi Mục sư kịp loại bỏ nguyền rủa. Ngoài ra hắn còn phải đồng thời công kích trúng mục tiêu cùng với Aun thì mới phát huy được hiệu quả, nếu không, kế hoạch cũng chỉ là kế hoạch.
Nhiếp Ngôn không giải thích nhiều.
“Rõ, hiểu rồi.” Mặc dù Aun không giải thích được nhưng bởi vì tín nhiệm nên hắn vẫn sẽ làm theo sự căn dặn của Nhiếp Ngôn, hơn nữa còn làm cẩn thận.
“Nếu một kích không thành, lập tức sử dụng Tùy Cơ Truyền Tống Quyển Trục chạy đi.” Nhiếp Ngôn nói, mục tiêu khó đối phó như vậy, không thành công cũng quá bình thường. Thất bại rồi cũng không cần phải bỏ xác ở lại.
Thị Huyết Cuồng Đao từ từ tiến vào phạm vi công kích của bọn họ. 2m, khoảng cách gần như vậy chính là lĩnh vực của Đạo tặc.
Mấy Pháp sư lướt qua sát người Nhiếp Ngôn và Aun, một gã còn chạm vào góc áo của Nhiếp Ngôn, trong lòng hắn lập tức cảm thấy nguy hiểm, là Đạo tặc!
Hắn há to miệng định hô, không đợi hắn kịp gào lên, Nhiếp Ngôn và Aun bất ngờ vùng lên mạnh mẽ, nhào tới Thị Huyết Cuồng Đao. Cho dù tốc độ của Thị Huyết Cuồng Đao có nhanh thế méo nào thì cũng không thể phản ứng kịp trong thời gian ngắn như vậy, đặc biệt đối thủ lại là hai gã Đạo tặc đỉnh cấp.
Phải nói tốc độ của Nhiếp Ngôn và Aun nhanh hơn cả chớp.
Chấn Nhiếp!
Không đợi Thị Huyết Cuồng Đao có thời gian phản ứng, Nhiếp Ngôn sử dụng chiêu Chấn Nhiếp vô cùng kịp thời, làm Thị Huyết Cuồng Đao đứng hình ngay tại chỗ.
Thị Huyết Cuồng Đao thấy Nhiếp Ngôn nhào về phía trước, định vung đại kiếm trong tay, đỡ công kích của Nhiếp Ngôn. Nào ngờ, có một thanh chủy thủ xuất hiện sau gáy hắn, Muộn Kích!
Chủy thủ của Aun đã cắm trúng gáy hắn.
Chủy thủ của Nhiếp Ngôn cũng theo sát đó, thi triển Kích Vựng, đâm thẳng vào trán Thị Huyết Cuồng Đao.
Hai người phối hợp ăn ý như phim chưởng Hồng Công.
Muộn Kích của Aun còn chưa thăng cấp, sau khi công kích lập tức mất hiệu lực, nhưng Kích Vựng của Nhiếp Ngôn có tới 2s choáng váng.
Ngay sau đó, Nhiếp Ngôn khẽ đảo, vòng sang bên cạnh Thị Huyết Cuồng Đao, tung chiêu Phản Thủ Bối Thứ, đâm vào sau lưng Thị Huyết Cuồng Đao. Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Phản Thủ Bối Thứ, nhưng do lúc trước đã ngộ được một ít nên thi triển vô cùng thuận lợi, độ hoàn thành lên tới 63%, đạt được 2 điểm liên kích.
Aun cũng sử dụng vài kỹ năng tích lũy điểm liên kích.
Trên đầu Thị Huyết Cuồng Đao nhảy lên cả đám giá trị thương tổn.
-588, -532, -519…
Mới 2s, Nhiếp Ngôn và Aun đã xơi tái gần 60% HP của Thị Huyết Cuồng Đao.
Lúc này, Thị Huyết Cuồng Đao được Mục sư tiếp máu, khôi phục trạng thái sung mãn.
Theo sau đó là một loạt ma pháp bắn nhanh tới.
Nhiếp Ngôn sử dụng Thần Tứ Chúc Phúc, Aun cũng sử dụng Huy Hoàng Chúc Phúc, từng đạo ma pháp nổ tung trên người bọn họ, lửa bắn tung tóe. Hai thằng kệ cmn, tiếp tục thông Thị Huyết Cuồng Đao không ngừng nghỉ.
Lúc Thị Huyết Cuồng Đao sắp tỉnh lại, Aun lại xài Kích Vựng, thằng này lại ngất.
Bình thường, bất kể Nhiếp Ngôn hay Aun, ai cũng có thể làm người khác ngất từ 6, 7s trở lê, huống hồ 2 người chơi some.
Nếu xung quanh không có bảo kê, Chiến sĩ có phòng ngự trâu chó thế nào cũng sẽ bị Nhiếp Ngôn và Aun cho ngất đến chết.
“Mấy điểm liên kích rồi?”
“”Ba.”
Nhiếp Ngôn nhìn điểm liên kích của mình, cũng ba rồi, lập tức truyền âm cho Aun, nói: “Nghe ta đếm, 1, 2, 3!”
Ngay trước lúc Nhiếp Ngôn hô chữ “ba”, hắn cho Thị Huyết Cuồng Đao dính Tai Họa Ngập Đầu.
Lập tức, phòng ngự của Thị Huyết Cuồng Đao tụt nhanh hơn tụt váy, rơi vào trạng thái suy yếu, không thể nghi ngờ, đây là lúc hắn yếu nhất.
Hơn mười Mục sư phía sau tiếp máu cho Thị Huyết Cuồng Đao không ngừng, giữ HP của hắn luôn max. Bọn họ cứ nghĩ chỉ cần như thế là Thị Huyết Cuồng Đao an toàn.
Không nghĩ tới, Nhiếp Ngôn còn chưa hô từ “ba” xong thì hắn đã tung Ảnh Huyễn Ám Sát, nhằm thẳng cổ họng Thị Huyết Cuồng Đao.
Cùng lúc kiếm Trạch Ân Nạp Đức cắt đứt cổ họng Thị Huyết Cuồng Đao, Aun cũng sử dụng Trí Mệnh Bạo Phá, chọc vào mông, à nhầm, vào lưng thằng này.
Tiếng phập trầm thấp vang lên, dường như cùng một tích tắc, công kích của cả hai người đều trúng Thị Huyết Cuồng Đao.
-2602, -1651!
Trên thực tế, sát thương lúc Nhiếp Ngôn và Aun đồng thời đánh trúng mục tiêu ít nhất phải lên tới 5800. Thị Huyết Cuồng Đao chỉ có 4200 HP thì chống thế méo nào được, lập tức bị miểu sát!