Nhiếp Ngôn nhìn qua phần thưởng của Thập phu trưởng, phòng ngự +5%, HP +7%. Vậy là phòng ngự và HP đều nhiều hơn quân hàm Quân sĩ 2%, thuộc tính tăng không nhiều lắm, nhưng với bản thân Nhiếp Ngôn thì tăng 1% thôi cũng đã rất nhiều, vì phòng ngự và HP của hắn cũng cao hơn người khác khá nhiều.
Sau này hắn còn xuống đây rất nhiều, Nhiếp Ngôn bắt đầu mơ mộng tới việc có thể tăng quân hàm lên đến Đốc quân. Hắn tiếp tục tiến về phía trước, người chơi trận doanh Tà ác lập tức dạt sang một bên. Uy thế của Nhiếp Ngôn làm trái tim bọn họ băng giá. Dọc theo con đường này, có thể nói người chơi trận doanh Tà ác tử thương vô số.
Nhiếp Ngôn vừa giải quyết xong mấy gã Đạo tặc, đột nhiên có một đạo hàn quang ép thẳng đến sau gáy hắn.
Rốt cuộc cũng xuất hiện, Nhiếp Ngôn khẽ cười, hắn đợi thằng này lâu lắm rồi.
Liệt Tư vọt tới sau lưng Nhiếp Ngôn, thi triển Muộn Kích, chủy thủ vô cùng sắc bén.
Tật Phong Bộ!
Nhiếp Ngôn thi triển Tật Phong Bộ, chặn đứng công kích của Liệt Tư, chủy thủ trong tay phải đóng thẳng vào trán Liệt Tư.
Đúng lúc này, bất ngờ bước chân Liệt Tư biến ảo, thân thể xê dịch, hắn xoay tròn, tránh thoát công kích của Nhiếp Ngôn, tiến đến bên người Nhiếp Ngôn, chủy thủ xoay ngược về say, đâm thẳng vào lưng Nhiếp Ngôn.
Đây là kỹ năng của Đại Đạo tặc, phản thủ bối thứ!
Bất kể đế quốc Vong Linh, Cách Lâm Lan hay quốc gia khác, chỉ cần Đạo tặc chuyển chức thành công, đều gọi là Đại Đạo tặc, đồng thời kỹ xảo chiến đấu được truyền lại cũng tương tự nhau.
Nhiếp Ngôn nhìn rõ bộ dạng người này, đây là gã Vong linh Đạo tặc mà Thiên Sứ Trụy Lạc phái tới tiếp ứng mình. Cuồng Ngạo Chiến Thương từng nói, gã này đã bị đuổi khỏi công hội, để biểu đạt thành ý của Thiên Sứ Trụy Lạc với Nhiếp Ngôn.
Xem ra trong lòng người này không phục nên mới tới cắn trộm.
Nhiếp Ngôn cũng không ngần ngại giết hắn thêm lần nữa!
Trên lưỡi chủy thủ trong tay Liệt Tư lóe lên ánh sáng xanh biếc, kiểu này là bôi độc rồi!
Vẻ mặt Liệt Tư dữ tợn, hắn bôi độc rắn La Mạn trân quý trên lưỡi chủy thủ. Rắn La Mạn là loại rắn độc xếp thứ 36 trong tất cả loài rắn độc ở thế giới dưới lòng đất. Độc của nó có thể làm người trúng tê dại toàn thân, kéo dài 3s. Người chơi bị trúng độc có thể thi triển kỹ năng trạng thái, nhưng không thể thi triển được kỹ năng chủ động.
Chỉ cần bị dính chút xíu độc tố thì Nhiếp Ngôn chết chắc!
Không nghĩ tới gã này lại thi triển Phản Thủ Bối Thứ. Hắn chỉ làm một lần mà toàn bộ động tác liền mạch của hắn đã khắc sâu trong đầu Nhiếp Ngôn.
Kể từ khi lĩnh ngộ Ảnh Vũ kỹ xảo, ngộ tính của Nhiếp Ngôn tăng lớn. Kiếp trước hắn cũng nhìn người khác thi triển Phản Thủ Bối Thứ, thế nhưng ấn tượng đã mơ hồ. Hiện tại, hắn nhìn Liệt Tư thi triển, lập tức ký ức ùa về.
Phản Thủ Bối Thứ sắp đâm trúng Nhiếp Ngôn, hắn cũng không có động tác gì, đúng lúc này, một con cương thi đột nhiên nện thiết chùy xuống, đánh thẳng lên người Liệt Tư làm gã lảo đảo mấy bước.
Nhiếp Ngôn vung chủy thủ lên đỡ, chặn đứng công kích của Liệt Tư.
Liệt Tư bị thiết chùy đập trúng, trong lòng hoảng loạn. Chiến đấu kịch liệt như thế mà Nhiếp Ngôn còn có thể điều khiển cương thi. Cũng quá bá đạo đi!
Trên thực tế, kiếp trước, khi Tín Ngưỡng mở ra 10 năm, hầu như tất cả người chơi cao thủ đều biết kỹ xảo này, hơn nữa còn có thể sử dụng thuần thục.
Tín Ngưỡng có thể làm năng lực phản ứng, ý niệm, khả năng khống chế của người chơi tăng mạnh. Trước đây, chưa từng có một trò chơi giả thuyết nào có thể dùng dòng điện sinh vật để thay đổi thể chất con người, Tín Ngưỡng làm được, đây cũng là lý do tại sao Tín Ngưỡng lại được Liên Bang ủng hộ.
Tại thời điểm này, tất nhiên là kỹ xảo của Nhiếp Ngôn quá kinh khủng.
Nhiếp Ngôn nhìn Liệt Tư cứ như hắn không tồn tại, tiếp tục điều khiển Hoàng Kim Địa Long công kích người khác, còn để ba con cương thi hội đồng Liệt Tư.
Động tác của ba con cương thi rất chậm, khoảng cách giữa 2 lần vung thiết chùy của bọn nó mất tầm 2s. Theo lý thuyết thì 3 con cương thi không thể uy hiếp được 1 Đạo tặc nhanh nhẹn, Đạo tặc có thể dễ dàng trốn thoát công kích của bọn nó. Nhưng giờ thì khác.
Hình thể 3 con cương thi cao lớn, thiết chùy trong tay lại rất dài, cho nên phạm vi công kích rất lớn, phải đến 5, 6m.
Tiết tấu của bọn nó nhịp nhàng, chằng chịt, liên miên không dứt, tính ra thì cứ 0,7s công kích một lần.
Từng chùy từng chùy nện xuống!
Liệt Tư thi triển Tật Phong Bộ, tránh thoát công kích của 1 con, hắn đang muốn chạy trốn thì lại phát hiện có 1 con khác chặn đường, vội vàng quay người thì bốp, một chiếc thiết chùy nện xuống. Liệt Tư dính đòn, tiềm hành biến mất.
Trên đầu Liệt Tư hiện lên hơn 500 điểm thương tổn.
Hắn vội uống một lọ trung cấp thuấn gian hồi phục dược tề, còn chưa kịp chạy thì 1 chiếc thiết chùy khác lại nện xuống.
Bốp, Liệt Tư bị đánh bay ra ngoài.
Liệt Tư vừa rơi xuống đất, còn chưa kịp đứng vững thì lại bốp, hắn lại ăn một chùy, nằm bẹp dưới đất.
Cứ như vậy, một gã Đạo tặc đỉnh cấp bị 3 con cương thi thông chết!
Nhiếp Ngôn cười nhạt nhìn thi thể của Liệt Tư. Kỹ thuật của thằng này cũng rất giỏi, chỉ tiếc hắn gặp phải Nhiếp Ngôn. Chỉ cần biết cách thì 3 con cương thi có thể nghịch thiên!
Một gã Đạo tặc thu nguyên vẹn video Liệt Tư bị thông chết, sau đó đăng lên diễn đàn của đế quốc Vong Linh.
Liệt Tư khá thế mà còn bị 3 con cương thi đùa chết, người chơi khác nhìn cũng phải rùng mình. Cả quá trình, Liệt Tư không thể làm được gì, 3 con cương thi công kích liên tiếp, vô cùng nhịp nhàng, đều đặn làm người xem thấy rất đã mắt.
“Đệt, thằng cờ hó Niết Viêm này biến thái vãi!”
“Đạo tặc kia là ai?”
“Hình như là Liệt Tư của Thiên Sứ Trụy Lạc!”
“Ta nghe đồn là Liệt Tư mới rời khỏi Thiên Sứ Trụy Lạc.”
Nếu người khác bị 3 con cương thi đùa chết thì cũng chẳng có gì, chẳng qua Liệt Tư cũng là danh nhân ở đế quốc Vong Linh, trong bảng xếp hạng Đạo tặc cũng có số có má, là thần tượng của rất nhiều người chơi. Cho dù hắn đã rời khỏi Thiên Sứ Trụy Lạc, trang bị giảm mạnh nhưng vẫn không thể khinh thường. Vậy mà hắn bị 3 con cương thi đùa chết. Người ta không khỏi xuýt xoa vì khả năng khống chế nhiều quái của Nhiếp Ngôn, hơn nữa hắn còn có thể điều khiển đến từng kỹ xảo nhỏ nhất của từng con quái.
Sau lần này, không một người đế quốc Vong Linh nào dám tìm Nhiếp Ngôn. Một gã Đạo tặc có khả năng khống chế cường đại như thế, tất nhiên việc lĩnh ngộ kỹ xảo cũng hơn xa người bình thường. Ngay cả một số người chơi đỉnh cấp của đế quốc Vong Linh cũng bị thuyết phục.
Nhiếp Ngôn thẳng đường mà tiến, không ai dám ngăn trở, hắn đến bên ngoài một khu đông đúc, ở đó có từng căn lều vải trắng xóa, san sát, trùng điệp không dứt. Có rất nhiều người chơi tới lui liên tục, thỉnh thoảng có một vài con dơi lớn chở một, hai người chơi bay lên, bay về đảo nhỏ xa xôi.
Là trạm phi hành!
Trạm phi hành cũng giống dịch trạm, người chơi bỏ ra 1 khoản tiền, có thể cưỡi lên những sinh vật biết bay, bay đến trạm tiếp theo, tốn ít hơn so với truyền tống trận. Theo tiến trình kiếp trước thì sau khi Tín Ngưỡng Open Server 7 năm thì trạm phi hành mới trở nên thông dụng. Còn hiện tại, vẫn rất ít thấy.
Nếu một trạm phi hành đông đúc thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người chơi mở quầy, dựng lều bên cạnh, nhiều dần thì sẽ thành một khu vực buôn bán phồn hoa.
Dĩ nhiên, trạm phi hành này tụ tập rất nhiều NPC trận doanh tà ác. Nhiếp Ngôn suy nghĩ rồi thu hồi Hoàng Kim Địa Long, tiến vào trạng thái Tiềm Hành, vòng qua tầm mắt người chơi trận doanh tà ác, biến mất trong rừng rậm âm u.
Kỹ năng Khi Phiến còn đang cold-down, mặc dù Ngụy Trang Bảo Châu có thể làm Nhiếp Ngôn ngụy trang thành người chơi trận doanh tà ác nhưng không thể giao dịch cùng NPC, cũng không thể trao đổi với người chơi trận doanh tà ác, nói cái lộ ngay. Nhiếp Ngôn chỉ có thể đợi kỹ năng trên Khi Phiến Giả Hạng Liên hết thời gian cold-down.
Hắn dạo quanh mấy điểm train level, cứ thế hết 1 ngày.
Hôm sau online, hắn dùng kỹ năng Khi Phiến, biến thành người chơi trận doanh tà ác, hướng tới trạm phi hành.
Một đám người chơi đế quốc Vong Linh đi quanh lối vào, khu lều buôn bán vô cùng sầm uất, đường phố có đầy quầy hàng, bán ra đủ loại, đến cả con đường nhỏ giữa khu lều cũng mọc lên quầy hàng san sát.
Phần lớn người chơi tới lui đều khoảng level 40, bọn họ đều muốn tới quần đảo Viêm Chước.
Quần đảo Viêm Chước có 13 đảo, vị trí ở đâu thì chỉ có Tuần Thú Sư ở trạm phi hành mới biết.
Nhiếp Ngôn mặc áo choàng màu đen, che kín mặt, người chơi đế quốc Vong Linh cũng hay mặc áo choàng đen nên hắn cũng không gây chú ý.
Cửa vào khu lều có hai vệ binh Khô Lâu level 70 bảo vệ. Bọn chúng không phát hiện ra Nhiếp Ngôn giữa dòng người. Nhiếp Ngôn hòa vào dòng người, tiến tới trạm phi hành.
“Hôm qua chúng ta kiếm được hai viên bảo thạch, lời to, hôm nay chúng ta lại tới đấy, nghe nói quái nảy sinh ở đó thường xuyên rơi thứ tốt.”
“Ai biết, hôm qua may mắn thì sao.”
Nhiếp Ngôn có thể nghe được mấy người chơi xung quanh chém gió, trong lòng cảm thấy vô cùng thân thiết. Kiếp trước hắn cũng thường xuyên ở những chỗ như thế này đánh quái. Hồi đó, chỉ cần rơi ra bất cứ trang bị hay bảo thạch đều có thể làm hắn nhảy cẫng lên. Nào như kiếp này, một mình đánh boss tinh anh, một mình khai hoang!
Kiếp trước và kiếp này, cách biệt một trời một đất.
Trạm phi hành đã gần ngay trước mắt. Thỉnh thoảng lại có một con dơi khổng lồ xẹt qua bầu trời, đám dơi này dang rộng cánh thịt, sải cánh có thể dài tới 3m, trọng lượng lên tới mấy trăm cân, toàn thân phủ kín lông tơ tinh mịn. Lúc bọn chúng vỗ cánh, mặt đất như nổi lốc xoáy, tung bay pháp bào của người chơi, thỉnh thoảng lại có một vài nữ pháp sư thét lên chói tai.