“Tử Yên, tất cả nguyên liệu đều ở đây, lão bản có việc, năm ngày nữa mới trở lại, trong năm ngày này cố gắng chế càng nhiều Lựu Đạn Ma Pháp càng tốt, mà tốt nhất nên chế trung cấp Lựu Đạn Ma Pháp ấy.” Điểu Bất Thặng Đản nói. Hắn sai cấp dưới đi thu thập tới mấy nghìn phần nguyên liệu. Giá tiền đắt đỏ của số nguyên liệu này khiến hắn sợ hết hồn. Giá một phần nguyên liệu chế tạo sơ cấp lựu đạn ma pháp khoảng 1 vàng, còn một phần để chế trung cấp lựu đạn ma pháp còn kinh khủng hơn, 15 vàng. Nói đơn giản, hắn mới chuẩn bị 30 phần đã tốn hết 1500 vàng. Thật sự quá lãng phí, nhất là với tình thế kinh tế khó khăn hiện tại. Nhưng Nhiếp Ngôn đã nói là cần thiết nên hắn vẫn phải cố gắng hết sức.
Cấp bậc người chơi càng ngày càng cao, số người dùng lựu đạn ma pháp càng ngày càng nhiều, đặc biệt người chơi đã biết rõ Tác Y tiểu trấn nên thỉnh thoảng vẫn có tình huống lựu đạn ma pháp bị cháy hàng.
Nếu bán đấu giá, một quả sơ cấp lựu đạn ma pháp có giá từ 5 vàng trở lên. Một ngày, một vị cao cấp luyện kim sư có thể chế được từ hai trăm quả sơ cấp lựu đạn trở lên. Trừ đi vốn thì có thể kiếm được 800 vàng.
Làm gì có gì kiếm tiền dễ hơn nữa! Tất nhiên Nhiếp Ngôn sẽ không keo kiệt bỏ vốn ra để kiếm tiền như thế. Bán đi một ít lựu đạn ma pháp, còn lại để mình dùng, vẫn có lãi.
Trong phòng thí nghiệm riêng của Tử Yên chất đầy tài liệu.
“Tử Yên, cố gắng lên, nếu làm tốt ta sẽ đề nghị lão bản tăng lương cho ngươi.” Điểu Bất Thặng Đản nói với Tử Yên.
“Được, ta sẽ cố gắng.” Tử Yên gật đầu. Nhiều nguyên liệu như thế này, chắc chắn mấy ngày tới nàng sẽ rất vất vả.
Nàng chăm chú chế luyện, ngón tay linh xảo như bay múa, lần lượt từng quả lựu đạn ma pháp được nàng chế tạo ra.
Thấy bộ dạng chăm chú của Tử Yên, Điểu Bất Thặng Đản hài lòng. Tử Yên rất có thiên phú luyện kim, chỉ cần nàng hoàn thành nhiệm vụ lão bản giao là hắn yên tâm rồi.
Chiến tranh giữa Ngưu Nhân Bộ Lạc và Chiến Đao Thị Huyết đã ảnh hưởng tới vô số người chơi khắp nơi. Càng ngày càng nhiều người chơi tham gia, mà chủ lực phần lớn là các cao thủ cường hãn. Người chơi bình thường đều biết thân biết phận, bọn họ mà lao vào thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc hay Chiến Đao Bộ Lạc, không chết đã phải thắp hương cảm ơn ông bà tổ tiên rồi.
Bình thường chiến trường đều là các map level 40 trở lên, người chơi bình thường muốn tham dự cũng rất khó.
Hãn hữu có người chơi có thể giết hơn trăm mạng, tất nhiên chỉ có hai, ba người làm được. Lập tức, các đại công hội thi nhau dùng nhiều tiền để dụ dỗ họ.
Xem chừng, trận loạn chiến này còn kéo dài rất lâu.
Khu tây Tạp La Nhĩ thành, trong một nhà dân nhỏ hẹp, bảy người chơi đang túm lại một chỗ, trang bị của bọn họ vô cùng thảm hại, chỉ có đầu lĩnh hơi tốt hơn một chút, cả người là trang bị bạch ngân.
“Lão Đại, ngươi có chắc là muốn đi Quang Huy chi thành không? Sao chúng ta không ở lại Tạp La Nhĩ thành, đối phó với Ngưu Nhân Bộ Lạc?” Mấy người chơi bên cạnh hỏi người mặc trang bị bạch ngân.
Người này khoảng hơn ba mươi tuổi, tóc ngắn, dáng cao, là một đạo tặc, mặc áo giáp màu xám trắng, hai tay cầm hai thanh chủy thủ ngắn không tốt lắm. Hắn tên là Vương Giả Thiên Hạ.
“Đúng vậy, muốn đi Quang Huy chi thành, ngươi còn cần giao 1 vàng phí truyền tống, quá tốn kém.”
“Chúng ta cũng không có nhiều tiền, trang bị trong kho hàng cũng bán hết rồi, cũng chỉ được 2 vàng, vừa đủ phí đi lại.” Một người chơi hai mươi tuổi, có chút ngây thơ nói.
“Phí đi lại đã là 2 vàng, lỡ chúng ta không thể giết chết một thành viên của Chiến Đao Thị Huyết thì chúng ta phá sản mất!”
“Đúng vậy, nếu ám sát thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc, chúng ta sẽ kiếm được 3 vàng, lại không phải mạo hiểm.” Tất cả người chơi khuyên Vương Giả Thiên Hạ bình tĩnh một chút.
Vương Giả Thiên Hạ nhìn mục sư bên cạnh, nói: “Lão Tam, ngươi có biết tại sao ta muốn giết đám Chiến Đao Thị Huyết không?”
“Tại sao?” Mục sư hỏi.
“Bởi vì Ngưu Nhân Bộ Lạc có Cuồng Tặc Niết Viêm, ta nghiên cứu video của Cuồng Tặc Niết Viêm ngày đêm mới lĩnh ngộ chút bí quyết, cho nên, có thể nói Cuồng Tặc Niết Viêm như một nửa sư phụ của ta. Ta sẽ không ra tay với Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nguyên nhân khác, thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc mạnh hơn Chiến Đao Thị Huyết nhiều, tính toán thiệt hơn kỹ càng, ta nghĩ đi Quang Huy chi thành giết thành viên Chiến Đao Thị Huyết càng an toàn. Cho dù mất 2 vàng cũng đáng!” Vương Giả Thiên Hạ nói, hắn có ý kiến riêng trong chuyện này.
Thấy Vương Giả Thiên Hạ nói thế, bọn họ cũng không nói gì nữa.
“Ngươi đã quyết định, chúng ta sẽ ủng hộ.”
“Các huynh đệ không thể đi cùng ngươi, ngươi phải cẩn thận một chút.”
Vương Giả Thiên Hạ cười tự tin: “Mặc dù không có thành tích gì nổi bật, nhưng giết chết mấy thằng oắt Chiến Đao Thị Huyết vẫn đơn giản. Chỉ cần giết hai đứa trở lên là chúng ta lời rồi, lần hành động này coi như thành công.”
Vương Giả Thiên Hạ nhìn huynh đệ xung quanh một chút, bọn họ đã bán tất cả trang bị đáng giá trên người mới góp được cho hắn một bộ trang bị không tệ. Coi như vì đám huynh đệ nghèo, hắn cũng phải xông pha. Hắn đã nhận nhiệm vụ của Thích Khách Liên Minh, mục tiêu là ám sát từ hai tên thành viên Chiến Đao Thị Huyết.
Cả đám đi tới truyền tống trận.
Sáu người đều hơn 20 cấp, chỉ có Vương Giả Thiên Hạ lên tới level 37. Nhìn trang bị cùng level cùi bắp của bọn họ, tất cả người qua đường đều lộ ra ánh mắt khinh bỉ.
Không ngờ có người không biết xấu hổ mặc trang bị rách nát như thế ra đường.
“Ta đi.” Vương Giả Thiên Hạ cười với mọi người, bước chân vào truyền tống trận.
“Hẹn gặp lại lão đại.”
“Lão đại cố lên.”
Bọn họ nói xong, thân hình Vương Giả Thiên Hạ cũng biến mất trong truyền tống trận, trong lòng bọn họ buồn bã. Tiền đồ xa vời, mịt mờ. Phía trước chỉ có một chút ánh sáng le lói. Nếu Vương Giả Thiên Hạ thất bại, có lẽ bọn họ sẽ trầm luân mãi mãi.
Sau khi vầng sáng tắt, Nhiếp Ngôn đã đi tới khu vực hoàn toàn mới.
Nơi này không có ánh nắng, chỉ có đêm đen. Nếu nhìn bốn phía thì sẽ thấy đây là một cánh đồng đá vụn bát ngát, chỉ có một ít thực vật thấp bé màu đen có thể sinh trưởng. Bao phủ tất cả là một màn đêm đen thui, không thấy bầu trời, chỉ có bóng tối. Đứng trong không gian này, ai cũng sẽ có cảm giác bị đè nén.
Nhiếp Ngôn có Phi Na Tư chi châu, tầm nhìn xa thêm 10km (Mán: lộn sang dự báo thời tiết) tầm nhìn trong đêm +12, hắn miễn cưỡng có thể nhìn thấy mọi thứ trong bán kính khoảng 10m, xa hơn thì chịu.
Nơi này bị bóng tối bao trùm vĩnh viễn, cho nên tỉ lệ rơi trang bị gia tăng tầm nhìn trong đêm của quái dưới lòng đất cực kỳ cao. Cũng tương tự như ở trên mặt đất, trang bị nào cũng gia tăng sức mạnh, nhanh nhẹn các kiểu, dưới này, căn bản trang bị nào cũng tăng tầm nhìn trong đêm thêm ít nhất 1, 2 điểm.
Dưới lòng đất, trang bị tăng tầm nhìn trong đêm nhiều như cát trong sa mạc, nhưng trên mặt đất lại cực kỳ khan hiếm.
Bình thường người chơi nhân loại đều sẽ mua một, hai món trang bị gia tăng tầm nhìn trong đêm, cất trong ba lô để chuẩn bị cho mọi tình huống, cái này là kiến thức thông thường. Nhưng loại trang bị này ở trên mặt đất cực kỳ khan hiếm. Có thể nói, có tiền chưa chắc đã mua được.
Vậy nên nếu mang trang bị gia tăng tầm nhìn trong đêm +7, +8 lên mặt đất, chắc chắn có thể bán được giá cực kỳ cao. Đây là món lợi kếch sù, lãi gấp trăm, gấp ngàn. Đồng thời còn có một số thuộc tính rất phổ biến trong lòng đất nhưng trên mặt đất lại rất quý giá, ví dụ như chuyên chú…
Không biết xung quanh đây có thành thị ngầm nào không?
Nhiếp Ngôn đi trong cánh đồng, một vài con nhím mình đầy gai nhọn hoạt động trên đồng, toàn thân màu xám bạc.
Nhiếp Ngôn nhìn một con trong đó, hắn núp sau tảng đá, sau đó tung một đòn trinh sát vào con nhím.
Thị Huyết Hào Trư, level 45, HP: 2000/2000
Đây là quái level 45. Hắc Ám Truyền Tống truyền ngẫu nhiên. Cũng may đây là khu vực quái level 45, chứ nếu truyền tống đến một vài khu vực quái siêu khủng thì hắn thảm rồi.
Phía trước, rất nhiều Thị Huyết Hào Trư còn kết thành đàn, bọn chúng lang thang khắp cánh đồng.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, ngâm xướng chú ngữ, triệu hồi Hoàng Kim Địa Long.
Thân hình đồ sộ của Hoàng Kim Địa Long hiện ra trước mắt Nhiếp Ngôn, nó giật mình, thở ra luồng khí nóng rực.
Nhiếp Ngôn nâng Vô Đầu Kỵ Sĩ Đa La chi Kỵ Xạ Nỏ, bắn một con nhím, cả đàn lập tức bị kinh động, kéo cả đàn lao về phía Nhiếp Ngôn.
Mặt đất cũng phải chấn động. Dù sao nhìn cả mấy chục con nhím đồng thời lao đến cũng có chút đáng sợ.
Hoàng Kim Địa Long phụt ra một luồng long tức, ầm ầm, long tức nóng rực nổ tung giữa đàn nhím. Lập tức trên đầu bọn chúng hiện lên cả đám giá trị thương tổn hơn bảy trăm.
Phạm vi công kích của Hoàng Kim Địa Long bao trùm toàn bộ mấy chục con nhím.
Nhiếp Ngôn vòng ra sau một con nhím, tung một chiêu Muộn Kích, bồi thêm một chiêu Thứ Sát rồi Thiết Cát, trên đầu con nhím liên tục hiện lên giá trị thương tổn.
Con nhím chỉ còn tàn máu, Nhiếp Ngôn lập tức bỏ qua, quay sang đánh một con khác.
Con nhím tỉnh lại, lao về phía Nhiếp Ngôn, nhưng nó mới chạy mấy bước thì trên đầu lại nhảy lên một đám độc tố thương tổn, lượng máu lập tức chạm đáy, nó ngã vật xuống đất.
Thân thể mấy trăm cân của Thị Huyết Hào Trư nặng nề đập xuống đất, một luồng ánh sáng trắng chiếu trên người nó, thân thể nó lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Nhiếp Ngôn có xác suất tinh lọc thân thể của sinh vật tà ác, Thị Huyết Hào Trư cũng tính là sinh vật tà ác.
Số lượng tinh lọc: 1.
Trong lúc Nhiếp Ngôn vừa giết một con Thị Huyết Hào Trư, Hoàng Kim Địa Long đã lại phun một luồng long tức, đánh cho cả đám quái tàn máu. Cả đám quái lao lên, va vào thân thể nó khiến nó khựng lại, lập tức nó vung vuốt, đánh chết một con Thị Huyết Hào Trư.