Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 274: Long dược tập đoàn




Trên kênh công hội còn đang bàn tán vụ việc phát sinh hôm nay ở tội vực hạp cốc.

Tuy nói đám người Nhiếp Ngôn ỷ vào lợi thế địa hình mới có thể chặt đứt đội hình của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm. Nếu như không có nơi đặc thù như nhất tuyến hạp, căn bản không làm được. Nhưng chuyện này đối với sĩ khí Khải Hàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm là một đả kích trầm trọng.

Nhiếp Ngôn đợi cả đám tụ tập lại đầy đủ trong tổng bộ công hội để xử lý sự vụ.

“Tình trạng tổn thất của công hội như thế nào?” Nhiếp Ngôn hỏi Quách Hoài đang đứng bên cạnh.

“Thương vong có thể chấp nhận được. Hơn ba trăm huynh đệ trốn vào trong hắm ám huyệt động, sau đó cứng rắn án ngữ cửa động chống trả đều còn sống. Mặt khác hơn một trăm huynh đệ lọt lưới, trốn ở các nơi hẻo lánh cũng thoát một kiếp. Ngược lại thu hoạch được một đống trang bị rất lớn, nhất định có thể đền bù tổn thất. Tiếc nhất là đẳng cấp bị mất đi. Cũng may trang lịch sử bụi bặm đã mở ra, về sau đi luyện cấp cũng dễ hơn, không khó up như trước đây. Bọn hắn rất nhanh có thể train lại” Quách Hoài nói, Ngưu Nhân Bộ Lạc coi như có thể thừa nhận tổn thất dạng này. Dù sao giết nhiều đám Khải Hoàn Đế Quốc và Quanh Minh Thánh Diễm nhiều người như vậy, tuyệt đối đã lấy lại vốn.

“Còn Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam thần điện tổn thất thế nào?” Nhiếp Ngôn hỏi, hai công hội này là minh hữu, tổn thất chắc cũng không nhỏ đi.

“Người của bọn hắn sống sót cũng không nhiều, bất quá công hội chiến, chết một ít đối với bọn hắn mà nói, không có ảnh hưởng lớn, không đến mức động chạm nội tình” Chuyện thắng bại của các công hội thật ra rất bình thường. Các đại công hội tài lực hùng hậu, do đám ngoạn gia cường thịnh hợp lại, coi như có chết một ít thì đã có làm sao?

“Đền bù tổn thất thật lớn cho các huynh đệ bị chết, tuyệt không được bạc đãi bọn hắn” Nhiếp Ngôn nói. Hắn luôn nghĩ, việc biện pháp giải quyết hậu quả nhất định phải làm cho tốt, hơn nữa phải làm một cách công bình liêm chính, không thể để cho đám đội viên có nửa câu oán hận. Về phần tất cả đội viên còn lại, sẽ thưởng điểm cống hiến. Nhiếp Ngôn sẽ để Quách Hoài phân xuống.

“Việc này cứ để ta, ngươi cứ thoải mái đê” Hiện tại Ngưu Nhân Bộ Lạc không hề thiếu hụt nhân tài trong phương diện quản lý. Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể thuận lời vận hành là nhờ có cống hiến chặt chẽ không rời của bọn họ. Lúc phân điểm cống hiến xuống, đám đầu não của công hội cung cấp số liệu tham khảo chính xác, lại có người đặc biệt quản lý vấn đề này. Dưới tình huống bình thường sẽ không sảy ra sai sót trong việc phân phối.

“Mặt khác, trang bị thưởng do ta hứa hẹn, đều phát xuống đi”

“Đúng rồi, còn một việc nữa muốn báo cho ngươi. Lúc ở tội vực hạp cốc, Chiến Đao Thị Huyết, Liên Minh Pháp Sư và Thần Thánh Thủ hộ đã phát sinh một chút xung đột đối với người của ta.

“Kết quả thế nào”

“Chúng ta chết hơn 200 mạng”

Trong lòng Nhiếp Ngôn trầm xuống, suy nghĩ một chút rồi nói:”Nếu biết chính xác tọa độ của bọn hắn, lập tức báo cáo cho ta. Nếu như không thì quên đi, bọn hắn tạm thời còn chưa up hiếp được chúng ta.

“Ta biết rồi, bất quá ngươi cũng phải chú ý hơn. Chúng ta trước giờ chỉ chuyên tâm đối phó Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, hao tổn rất lớn. Nếu như vẫn tiếp tục dây dưa, bị bọn Khải Hoàn Đế Quốc cùng Quang Minh Thánh Diễm liên lụy, như vậy chênh lệch giữa chúng ta với Chiến Đao Thị Huyết, Liên Minh Pháp Sư và Thần Thánh Thủ hộ sẽ càng ngày càng lớn. Bọn hắn đã có cứ điểm rồi, đã thế còn vừa up lên công hội cấp sáu. Nếu chúng ta không mạnh mẽ bứt phá, đến lúc bọn hắn đánh tới, người thua thiệt nhất định sẽ là chúng ta”

Nhiếp Ngôn ngưng trọng gật đầu. Hắn hiểu được tình thế trước mắt khá nghiêm trọng. Lời Quách Hoài nói cũng không phải quá đề cao.

“Ta còn nghe phong phanh một việc nữa, tập đoàn Thế Kỷ liên kết với Tạp long Cơ Kim thua mua cổ phần của Thiên Sứ Phách Nghiệp. Tuy rằng không có cách nào chỉ huy Thiên Sứ Phách Nghiệp, nhưng là một đại cổ đông, tập đoàn Thế Kỷ sẽ có ảnh hưởng nhất định đến quyết sách của Thiên Sứ Phách Nghiệp” Quách Hoài nói, hắn mơ hồ biết, Nhiếp Ngôn và tập đoàn Thế Kỷ rất bất thường, nên nhận được tin tức liền lập tức báo cho Nhiếp Ngôn.

Thiên Sứ Phách Nghiệp? Nhiếp Ngôn cả kinh, tập đoàn Thế Kỷ thu mua Quang Minh Thánh Diễm không được, vốn liếng đã rút hết khỏi Tạp La Nhĩ Thành, Nhiếp Ngôn tuy đã dự cảm tập đoàn Thế Kỷ sẽ đem tiền đến đầu tư ở địa phương khác, tìm công hội kha khá nào đó xuống tay. Không nghĩ tới bọn hắn lại đem mục tiêu chuyển đến Thiên Sứ Phách Nghiệp ở Tác Đặc Ân Đế Quốc.

Kiếp trước, Thiên Sứ Phách Nghiệp so với Khải Hoàng Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm còn mạnh hơn. Tại bảng xếp hạng thiện lương thủ tự đạt vị trí no.1. Được xưng là đệ nhất đại công hội. Kể cả Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm thời điểm huy hoàng nhất cũng không cách nào so sánh với Thiên Sứ Phách Nghiệp.

Thời điểm sự thống trị của Thiên Sứ Phách Nghiệp cường thịnh nhất, trên bảng xếp hạng ngoạn gia có hơn 30 chức nghiệp giả. Bên dưới còn có rất nhiều tinh anh. Chiếm tới năm thành trì, 126 cứ điểm. Có thể thấy được huy hoàng đến mức nào.

Tuy rằng Thiên Sứ Phách Nghiệp thống trị tận Tát Đặc Ân Đế quốc, nhưng vẫn làm cho Nhiếp Ngôn cảm thấy một tia nguy cơ. Đây chính là một quái vật khổng lồ a! Hơn nữa ngay bên cạnh còn có Chiến Đao Thị Huyết, Liên Minh Pháp Sư và Thần Thánh Thủ Hộ nhăm nhe. Con đường phải đi của Ngưu Nhân Bộ Lạc còn rất dài.

“Thiên Sứ Phách Nghiệp coi như có cường đại hơn nữa cũng không thể đến đây ngay” Quách Hoài chứng kiến biểu lộ ngưng trọng của Nhiếp Ngôn khuyên bảo nói. Ít nhất cũng phải đợi đến lúc tọa kỵ trở nên phổ biến, người của Thiên Sứ Phách Nghiệp mới có thể tới đây.

Chức nhiệp bên Thú nhân đế quốc và Cách Lâm Lan đế quốc và bất đồng, kỹ năng cũng không cùng một kiểu. Đến lúc đó choảng nhau, không biết tình huống sẽ như thế nào?

“Tiếp tục chú ý tập đoàn Thế Kỷ, có bất cứ dị động gì lập tức báo cho ta” Nhiếp Ngôn nói. Sự cảnh giác với tập đoàn Thế Kỷ là vô cùng cần thiết, tuyệt đối không thể buông lỏng. Cũng may bọn hắn đem tài lực vốn liếng chuyển đến Tát Đặc Ân đế quốc, Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng có thể thở ra một hơi. Dù sao khoảng cách giữa song phương là rất lớn, phải qua một khoảng thời gian nữa mới có thể đụng độ.

Vừa xử lý thỏa đáng chuyện tình công hội. Nhiếp Ngôn liền nhận được pm của Hồ Ly Bán Tỉnh.

“Cứ điểm chiến bị hoãn lại ba ngày” Tuy rằng Thần Thánh La Ma Đế Quốc vừa tổn thất thảm trọng, nhưng đối với cứ điểm chiến nhất định phải có. Không nghĩ tới bỗng dưng lại bị hoãn.

“Sao lại thế” Nhiếp Ngôn sửng sốt hỏi.

“Hình như là Quang Minh Thánh Diễm có một thánh kỵ sĩ đã lấy được chức vị hồng y giáo sĩ trong thánh đường. Hắn đã hướng quan chấp chính xin trì hoãn cứ điểm chiến. Quan chấp chính đồng ý thỉnh cầu của hắn” Hồ Ly Bán Tỉnh nói, không biết hồng y giáo sĩ rốt cuộc là danh hiệu gì?

“Vậy không có biện pháp, đợi ba ngày nữa vậy” Hồng y giáo sĩ là danh hiệu của thánh đường. Mặc dù so với danh hiệu Thợ Săn Ác Ma của hắn kém hơn chút ít, so với danh hiệu đại học giả lại càng kém hơn rất nhiều. Nhưng vì là nhân viên của thánh đường, tại Tạp La Nhĩ Thành vẫn đạt được khá nhiều ưu đãi. Không nghĩ tới tên kia lại nghĩ ra chủ ý xin hoãn việc cứ điểm chiến.

“Nghe nói Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đã không giám tìm chúng ta gây phiền toái nữa, rốt cuộc cũng biết sợ là gì rồi” Hồ Ly Bán Tỉnh phởn phơ nói, cứ điểm chiến bị trì hoãn còn không ảnh hưởng nổi đến tâm tình hắn. Đợi vài ngày cũng chả sao.

Mới trải qua vài cuộc chiến lớn như vậy. Nhiếp Ngôn suy tính, hẳn là nên để Ngưu Nhân Bộ Lạc nghỉ ngơi lấy lại sức một thời gian. Dù sao địch nhân của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng không chỉ có Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.

Không thể đem quá nhiều tinh lực đặt ở Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm được. Tăng cường thực lực bản thân mới là điểm mấu chốt.

Nhiếp Ngôn hàn huyên với Hồ Ly Bán Tỉnh về tương lai, phương hướng phát triển công hội. Sau đó tắt pm.

Xem qua sự phát triển của Tinh Không dược điếm và Thích Khách Liên Minh vẫn khá ổn. Nhiếp Ngôn yên lòng. Hắn vẫn còn có một khối tài sản hư nghĩa khác là trung tâm bán đấu giá phía bắc Tạp la Nhĩ Thành. Bốn trung tâm bán đấu giá thì có ba cái đã lọt vào túi Nhiếp Ngôn. Cái còn lại thuộc sở hữu của ai còn chưa rõ.

Rất nhanh đổi điểm tín dụng sẽ được mở ra. Chắc chắn sẽ tạo thành trùng kích nhất định với trò chơi. Nhiếp Ngôn đã chuẩn bị kỹ. Vốn liếng các đại tập toàn đổ vào, sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định với thế cục tương lai của Tạp La Nhĩ thành. Những công hội được đầu tư bơm tiền sẽ bước sang một giai đoạn hoàn toàn mới.

“Nhiếp Ngôn, nói cho ngươi biết một chuyện” Quách Hoài ở đâu vội vã chạy tới nói.

“Chuyện gì ta?” Không biết là cái sự tình gì mà có thể khiến Quách Hoài khẩn trương như vậy. “Ngươi còn nhớ rõ chuyện tập đoàn Long Dược ta đã kể với ngươi không?”

“Nhớ chứ, có chuyện gì vậy?” tập đoàn Long Dược chẳng phải là công ty của ông ngoại Tạ Dao sao? (trước thì bảo của mẹ TD, giờ lại ông ngoại =.=”, chắc tác giả nhầm lẫn hay sao ấy)

“Tập đoàn Long Dược muốn đầu tư vào công hội của chúng ta. Họ vừa phái người liên lạc, ta còn chưa biết trả lời thế nào. Ngươi xem chuyện này xử lý sao đây?” Quách Hoài hỏi. Long Dược tập đoàn bên kia ra giá phi thường cao. Nếu như nắm được Long Dược tập đoàn đầu tư, có tiền bơm vào. Tương lai Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể phát triển mạnh mẽ. Đây là một cơ hội. Có lực lượng tài chính cường đại ủng hộ. Đã tới lúc Ngưu Nhân Bộ Lạc vươn cánh bay cao.

Tập đoàn Long Dược có thể so sánh với tập đoàn Thế Kỷ. Ban đầu, lúc Nhiếp Ngôn cự tuyệt tập đoàn Thế Kỷ. Quách Hoài cảm thấy rất tiếc. Không nghĩ tới chỉ vài ngày, lại có tập đoàn Long Dược tới đầu tư. Quả là hàng ngon thì không bao giờ sợ ế.

“Điều kiện của họ như thế nào?”

“Họ yêu cầu 20% (??) cổ phần của chúng ta. Nếu như ký hợp đồng, thời gian hợp tác có thể lên tới 10 năm. Trong khoảng thời gian này sẽ liên tục đầu tư về tài chính cho Ngưu Nhân Bộ Lạc, giúp chúng ta leo lên top bảng xếp hạng công hội! Mặt khác, họ đã phái một người phụ trách tới đây để giám sát chỉ đạo sự vụ hợp tác với Ngưu Nhân Bộ Lạc. “Quách Hoài nói. Điều kiện của tập đoàn Long Dược có thể nói đã cực kỳ hậu đãi. Làm cho hắn hưng phấn không thôi. Nếu như ký được hợp đồng. Vậy thời kỳ của Ngưu Nhân Bộ Lạc sắp tới rồi.

“Để ta nghĩ một chút” Ngưu Nhân Bộ Lạc là một tay hắn sáng lập, có được phần lớn cổ phần. Giờ để cho mỗi người xuất ra một ít, tiếp nhận đầu tư của tập đoàn Long Dược không phải chuyện không thể. Dù gì bọn hắn cũng nắm phần lớn cổ phần, không lo lắng chuyện hư danh. Hơn nữa có tập đoàn long Dược ủng hộ, phát triển của Ngưu Nhân Bộ Lạc trước mắt chắc chắn sẽ rất huy hoàng.

Hơn nữa Nhiếp Ngôn còn có một lý do nữa. Đó là nếu được tập đoàn Long Dược đầu tư, hắn và Tạ Dao chắc chắn sẽ được giao tiếp nhiều hơn, lại có thêm một phần ràng buộc.

“Ngươi tiếp tục cùng họ đàm phán. Nói điều kiện là bên này chúng ta có thể nhả ra nhiều nhất 15% cổ phần công ty, không thể nhiều hơn. Về phần bên kia đầu tư bao nhiêu, cố ghắng tận lực tranh thủ. Ngươi soạn một bản hợp đồng dự thảo rồi gửi qua cho ta” Nhiếp Ngôn đối với việc buôn bán mặc cả, hắn cũng chẳng lành nghề. Để cho Quách Hoài làm là được rồi. Dù sao cuối cùng, hợp đồng cũng là do hắn ký cơ mà.

Quách Hoài được sự đồng ý của Nhiếp Ngôn, lập tức đi đàm phám với tập đoàn Long Dược.

Có tập đoàn tìm đến tận cửa, Nhiếp Ngôn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Chiến tích của Nhân Bộ Lạc đã vẻ vang lắm rồi. Coi như tập đoàn Long Dược không đến, chắc chắn cũng có người khác đến. Chỉ là không biết lần này Long Dược phái ai tới đàm phán đây, hy vọng không phải thể loại khó tiếp xúc.