Hoàng Kim Địa Long gầm lên một tiếng trầm thấp, phả ra từng luồng khí nóng rực, long tức của nó lập tức tàn sát đám ngoạn gia xung quanh, tất cả người chơi dù mạnh hay yếu đứng trước nó cũng đều là cặn bã.
Chỉ một hơi thở nóng bỏng của nó, cả đám đã bị diệt sạch.
Từng luồng ma pháp như pháo hoa ầm ầm rơi xuống người Hoàng Kim Địa Long, nổ liên tiếp, những tia lửa văng tung tóe khắp nơi.
Nhưng cũng chỉ tạo được vài điểm thương tổn mà thôi, nhiều thì 8, 9, ít chỉ có 2, 3 điểm. Mà lượng máu của Hoàng Kim Địa Long thì cao tới 50 vạn. Các người chơi muốn giết nó, cũng không phải là chuyện đơn giản.
Đã vậy, các ngoạn gia ở đây lại còn chia thành mấy phe, phe nào cũng đều đang chú ý tới nhất cử nhất động của phe kia.
Không chỉ có 4 công hội lớn là Khải Hoàn, Quang Minh, Già Lam và Thần Thánh La Mã, mà còn có rất nhiều công hội khác dưới sự hấp dẫn của Hoàng Kim Địa Long cũng dấn thân vào. Như Huy Hoàng Thánh Điện, Tung Hoành Thiên Hạ, Hắc Ám Du Hiệp, Đồ Đằng Tín Ngưỡng... v.v. Cũng phải tầm mười mấy công hội.
Cả mấy vạn người cùng tụ tập một chỗ, rất khó mà phân biệt được ai với ai.
Cảnh tượng hết sức hỗn loạn.
Bởi vì có thêm nhiều công hội cũng chen chân vào, nên 4 ông trùm Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Già Lam Thánh Điện, Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc đều hành động cẩn trọng hơn. Mặc dù những công hội kia đều là công hội ở tuyến hai nhưng không thể khinh thường được. Bọn họ không thể đắc tội với tất cả mọi người. Nên cả bốn vị đầu sỏ kia đều thu bớt mình lại, tránh việc gây thù chuốc oán với các công hội khác. Nếu như chỉ có 4 công hội này với nhau thôi chỉ e chiến sự đã loạn thành một nùi rồi.
Tất cả đám người ở đây đều muốn vật phẩm, trang bị rớt ra từ Hoàng Kim Địa Long.
Nhất là Hoàng Kim Địa Long chi giác. (Sừng)
Rất nhiều người trong đó biết rõ là không thể, nhưng vẫn muốn tới kiếm chút lợi lộc. Lỡ mà cướp được trang bị cực phẩm nào đó, vậy thì quá hời rồi.
Nhiếp Ngôn thi triển kỹ năng của Chức Ti Giả Chi Giới, nhảy lên một cây đại thụ, tìm một chỗ trên cao nhìn xuống. Rất nhanh, hắn đã tìm được vị trí của Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện, Hồ Li Bán Tỉnh đứng ở trước cùng một vài chiến sĩ, phía sau là nguyên cả một đám pháp sư, bọn họ đang phóng ra ma pháp không ngừng.
Còn Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm thì ở phía Tây Nam, ngăn ở giữa chính là một lượng lớn người chơi của các công hội khác, bọn họ có muốn đánh nhau cũng không đánh được.
Dưới sự công kích kinh khủng của đám pháp sư, lượng máu của Hoàng Kim Địa Long đã rớt xuống còn khoảng 60%.
- Có bao nhiêu huynh đệ đã chết bởi Hoàng Kim Địa Long rồi?
Hồ Li Bán Tỉnh quay sang hỏi Bất Tử Cuồng Chiến.
- Hơn 600 rồi.
Bất Tử Cuồng Chiến đáp.
Hồ Li Bán Tỉnh rùng mình, tổn thất quá kinh khủng.
Long tức của Hoàng Kim Địa Long rất mạnh mẽ, bọn họ đã tránh hấp dẫn cừu hận của nó hết mức rồi mà vẫn chết nhiều như vậy.
Các ngoạn gia của từng công hội nơi đây đều cố hết sức khống chế pháp thương, tránh cho cừu hận của Hoàng Kim Địa Long tập trung lên người bọn họ, mà vẫn không tránh được tổn thất. Nhưng nếu như không công kích thì lượng máu của Hoàng Kim Địa Long sẽ hồi phục trở lại nhanh chóng, cho nên bọn họ vẫn phải tấn công, bằng không, mọi cố gắng nãy giờ đều tan thành mây khói.
Những công hội này sao lại bị kéo vào như thế, ai cũng không giải thích rõ ràng được.
Hoàng Kim Địa Long chi giác quả thật có sức hấp dẫn rất lớn, người nào cũng muốn đoạt tới tay. Nguyên một đám chiến sĩ và đạo tặc đều ở phía trước, một khi Hoàng Kim Địa Long ngã xuống, sẽ lập tức động thủ.
Ngoài ra, bọn hắn còn âm thầm giao tranh vô số kể, bốn siêu cấp công hội thì chiến theo kiểu siêu công hội, các tiểu công hội cũng choảng theo cách tiểu công hội.
- Các ngươi đánh bao nhiêu lâu rồi?
Nhiếp Ngôn hỏi.
- Phát hiện ra Hoàng Kim Địa Long thì vào khoảng 2 tiếng trước, bọn ta đã giao thủ với Quang Minh Thánh Diễm, Khải Hoàn Đế Quốc 5 lần. Hai bên đều thương vong rất lớn, lúc này hơn mười công hội mới đàm phán hiệp nghị sẽ ngưng chiến trước khi giết được Hoàng Kim Địa Long, sau đó mỗi bên sẽ tự giải quyết ân oán cá nhân. Hợp tác được nửa tiếng rồi.
Hồ Li Bán Tỉnh nói, mục đích của hắn, chỉ là Hoàng Kim Địa Long chi giác.
Thứ này không biết đã khiến bao nhiêu người thèm nhỏ dãi.
Nhiếp Ngôn nhìn về phía Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, bên đó có vài bóng dáng quen thuộc như Sấu Cẩu, Quất Tử. Rất nhiều tinh anh của Khải Hoàn Đế Quốc đều đang bị nhốt trong nhà giam của Tạp La Nhĩ thành hết rồi. Còn sót lại ở đây không bao nhiêu. Phía Quang Minh Thánh Diễm, Nhiếp Ngôn cũng nhìn thấy một bóng người quen thuộc khác, Dạ Phá Thần Côn.
Tuy rằng Nhiếp Ngôn chưa từng chạm mặt Dạ Phá Thần Côn, nhưng Hồ Li Bán Tỉnh đã cho hắn xem các clip của người này, dù gì cũng coi như đã từng thấy, nên nhìn là có thể nhận ra.
Hắn mặc một bộ pháp bào màu xanh da trời, trên đó có đầy các ký hiệu kỳ lạ, khiến người ta cảm thấy quỷ dị.
Đó là Truy Tác Giả pháp bào, sáo trang tốt nhất trong vòng ba mươi cấp.
Nhiếp Ngôn ngồi xổm trên một nhánh cây, mỉm cười ý vị, nếu như Dạ Phá Thần Côn bị giết chết trước con mắt của bao nhiêu thành viên Quang Minh Thánh Diễm, không biết sẽ là một cú đả kích đến cỡ nào đối với bọn họ đây?
Không biết kỹ thuật của Dạ Phá Thần Côn thế nào, nhưng có một điều chắc chắn đó là người này tuyệt đối không hề đơn giản một chút nào.
Kiếp trước, Dạ Phá Thần Côn rất kín tiếng, trên bảng xếp hàng đẳng cấp chưa bao giờ thấy tên của gắn, thậm chí ngay cả trên bảng xếp hạng Ma đạo sư, cũng không thấy luôn. Chỉ biết, kiếp trước hắn là Ma đạo sư, còn là một Ma đạo sư rất mạnh. Chỉ là các người chơi cũng không chứng thực được, bởi Dạ Phá Thần Côn khi đi ra ngoài rất biết thu liễm, cũng chưa bao giờ xuất thủ.
Có nhiều người của Quang Minh Thánh Diễm như vậy ở bên cạnh hắn, Nhiếp Ngôn cũng không dám chắc chắn rằng có thể giết được Dạ Phá Thần Côn, điều này quả rất khó.
Thế nhưng chân tay của hắn lại rất ngứa ngáy, muốn thử một phen.
Tính cách của Nhiếp Ngôn vốn ưa phiêu lưu mạo hiểm, thích làm mấy chuyện kích thích như vậy.
Nhiếp Ngôn nhìn về phía Hoàng Kim Địa Long ở trung tâm, nó quả thật rất cường hãn, năng lực cận chiến mạnh, lại có thể phun ra long tức có thể công kích viễn trình.
Nhiếp Ngôn bỗng nhiên nảy sinh ra một ý nghĩ, có thể lợi dụng con Hoàng Kim Địa Long kia.
Các pháp sư công kích Hoàng Kim Địa Long chỉ có gây nên vài điểm, nếu như điểm thương tổn do Nhiếp Ngôn tạo ra lên tới hàng chục đơn vị thì giá trị cừu hận của Hoàng Kim Địa Long ngay lập tức sẽ chuyển dời qua người hắn rồi.
Khóe miệng của Nhiếp Ngôn hơi nhếch lên, hắn đã có một kế hoạch.
Trong lúc hắn quyết định, chuẩn bị thực hiện kế hoạch thì thấy mấy chục thân ảnh bên phía Quang Minh Thánh Diễm tiến vào trạng thái tiềm hành, di chuyển về phía Thần Thánh La Mã Đế Quốc.
Mục tiêu của đám đạo tặc này chính là Hồ Li Bán Tỉnh.
Quang Minh Thánh Diễm che chắn cho bọn đạo tặc này rất kỹ, thế nên Hồ Li Bán Tỉnh vốn không biết có rất nhiều đạo tặc đang di chuyển sang đây.
Nhiều đạo tặc như vậy, nếu như chỉ tập trung vào một mục tiêu duy nhất, người đó sẽ chết chắc.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ xem làm cách nào để giết Dạ Phá Thần Côn, đập tan sĩ khí của Quang Minh Thánh Diễm. Thì đương nhiên, mục tiêu của Dạ Phá Thần Côn chính là Hồ Li Bán Tỉnh.
Nếu như Hồ Li Bán Tỉnh chết, chẳng khác nào Thần Thánh La Mã Đế Quốc đã đánh mất một nửa sức mạnh.
- Hồ Ly, cẩn thận. Có rất nhiều đạo tặc của Quang Minh Thánh Diễm đang sang chỗ ngươi.
Nhiếp Ngôn pm cho Hồ Li Bán Tỉnh đồng thời thả người nhảy từ trên cây xuống, giống như một mũi tên phóng như bay về phía Hồ Li Bán Tỉnh.
Tốc độ nhanh như cắt. Phóng vút đi trên mặt đất gập ghềnh.
Hồ Li Bán Tỉnh đang chú tâm chỉ huy một đám các ngoạn gia ra vào một cách trật tự, các chiến sĩ cũng đang chuẩn bị tranh đoạt trang bị cùng người của các công hội khác. Đúng lúc này thì nhận được pm của Nhiếp Ngôn.
Hồ Li Bán Tỉnh cả kinh trong lòng, hô lớn:
- Mục sư, Chiếu sáng!
Lập tức, từng luồng sáng bay lên trên không, chiếu xuống xung quanh, soi rõ thấy mười mấy bóng người, gần như là đang ở ngay sau lưng của Hoàng Kim Địa Long phóng tới.
Bởi vì sự chú ý của Hoàng Kim Địa Long hoàn toàn tập trung vào đám pháp sư, nó đang phun ra long tức không ngừng, càn quét từng đám từng đám người chơi, không chú ý tới một đám đạo tặc đang xẹt qua bên người.
Đúng lúc đó thì cái đuôi khổng lồ của Hoàng Kim Địa Long đập xuống, nện trúng người một tên đạo tặc, trên đầu hắn bay lên -723 điểm thương tổn, lập tức ngã xuống mất mạng.
Trong số năm sáu chục người, cũng chỉ có một kẻ không may như vậy thôi.
Những người khác, xông qua Hoàng Kim Địa Long một cách an toàn, lao thẳng tới Hồ Li Bán Tỉnh.
Dạ Phá Thần Côn đã thay bọn họ chọn một lộ tuyến cực kỳ xảo quyệt. Cả đám đạo tặc đánh về phía Hồ Li Bán Tỉnh bằng một tốc độ nhanh nhất.
Giống như một thanh đao đâm tới, vô cùng bén nhọn.
Chờ tới lúc các mục sư Chiếu sáng được toàn bộ đạo tặc, bọn họ đã ở gần ngay trước mắt.
Hồ Li Bán Tỉnh hiểu được cái chết của hắn sẽ là sự đả kích thế nào đối với Thần Thánh La Mã Đế Quốc, nên cũng không dám hành động theo cảm tính mà nhanh chóng thối lui.
- Cuồng Chiến, Cuồng Đào. Yểm trợ ta!
Hồ Li Bán Tỉnh hô. Ngay lập tức, Bất Tử Cuồng Chiến và Cuồng Đào Mạn Quyển từ hai bên xông tới, cản đám đạo tặc lại.
Nhưng người ở bên cạnh Hồ Li Bán Tỉnh quá ít, sao có thể ngăn được công kích của cả mấy chục đạo tặc đây?
Hơn mười đạo tặc đánh về phía Bất Tử Cuồng Chiến và Cuồng Đào Mạn Quyển. Cùng một lúc đối mặt với nhiều đạo tặc như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể cản lại sđược phần nào.
Một bóng người lóe lên, xuất hiện trên đường Hồ Li Bán Tỉnh thối lui, chủy thủ trong tay hắn đâm tới trán của Hồ Li Bán Tỉnh.
Chủy thủ phá không đâm tới.
Động tác của người này quá nhanh. Hồ Li lập tức vung đại kiếm lên đón đỡ.
Đinh! Âm thanh chủy thủ và đại kiếm chạm vào nhau vang lên.
Hồ Li Bán Tỉnh dù sao cũng là nhân vật phong vân một cõi, tuy rằng thân là hội trưởng, công việc sự vụ bề bộn, nhưng kỹ thuật của hắn không hề giảm đi.
Lúc này, Hồ Li Bán Tỉnh mới nhìn rõ mặt của đối phương, hắn khoảng hơn 30 tuổi, trên mặt có một vết sẹo cắt ngang, râu ria xồm xoàm, trông khá lạnh lùng, gây một ấn tượng mạnh cho người khác.
Là đệ nhất đạo tặc của Quang Minh Thánh Diễm, Mạch Thứ!
Nghe nói, người này là lính đã xuất ngũ, cũng là một game thủ chuyên nghiệp. Sau khi hắn gia nhập Quang Minh Thánh Diễm, đã nhanh chóng trở thành đệ nhất đạo tặc của công hội này. Kỹ thuật của hắn, tuyệt đối thuộc vào hàng nhất đẳng.
Không ngờ, lại đụng phải hắn.
Mạch Thứ chế trụ Hồ Li Bán Tỉnh khiến cho Hồ Li Bán Tỉnh không có cách nào chạy được, đám đạo tặc phía sau thì đang lao lên. Cho dù phòng ngự của Hồ Li Bán Tỉnh có mạnh đến thế nào, cũng không thể chống lại cả vòng vây với nhiều đạo tặc như vậy.
"Bùm, bùm, bùm..." Các pháp sư của Thần Thánh La Mã Đế Quốc đang đứng ở phía sau liền phóng ra ma pháp, đánh bay vài tên đạo tặc.
Nhưng vẫn còn rất nhiều tên khác đang lao lên.
Chấn Kích!
Hồ Li Bán Tỉnh thi triển kỹ năng Chấn Kích, chấn bay hơn mười tên ra ngoài, đang chuẩn bị chạy thì một tia sáng lóe lên, một thanh chủy thủ đã đâm tới sau ót của Hồ Li Bán Tỉnh, máu tươi bắn ra tung tóe.