Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 252: Khai hoang




"Bắt đầu, các chiến sĩ đi dẫn quái, hấp dẫn cừu hận!" Nhiếp Ngôn hạ lệnh, các chiến sĩ hô lên một tiếng trầm thấp, vọt tới chỗ những con ma ngẫu năng lượng.

Bành, bành, bành! Mặt thuẫn va chạm với hộ giáp kim loại trên cơ thể của ma ngẫu năng lượng, phát ra những âm thanh nặng nề.

Thôi Xán Đao Quang và Dịch Diễn gần như hành động cùng một lúc, dẫn đi năm con ma ngẫu năng lượng, ba con còn lại cũng bị các thuẫn chiến sĩ khác chế trụ.

"Dẫn bọn chúng tách ra!" Nhiếp Ngôn khẩn trương chỉ đạo. Mặc dù có kinh nghiệm chơi du hí một quãng thời gian dài, nhưng đây là lần đầu tiên Nhiếp Ngôn chỉ huy một đoàn đội lớn như vậy. Kiếp trước, hắn chưa từng tham gia vào các hoạt động cỡ lớn thế này, chỉ nhìn qua các clip trên mạng mà thôi. Nhưng dù chưa ăn thịt heo cũng đã nhìn thấy heo chạy, nên không phát sinh một sai lầm lớn nào.

Tám con ma ngẫu năng lượng nhanh chóng bị tách ra ba nơi khác nhau, cứ ba bốn chiến sĩ vây công một con. Dưới sự yểm trợ của các chiến sĩ khác, Thôi Xán Đao Quang không ngừng tấn công một con trong đám đó, từ từ dắt nó tới khoảng đất trống bên cạnh.

Thuẫn Bài Mãnh Kích!

Mặt thuẫn trong tay Thôi Xán Đao Quang tung ra một đòn mạnh mẽ, đánh cho ma ngẫu năng lượng phải lùi về sau mấy bước, khiến nó nổi điên xông tới.

Thôi Xán Đao Quang vội chuyển về tư thế phòng ngự. Bình, bình, bình! Mặt thuẫn bị trúng đến mấy đòn nặng nề.

Ma ngẫu năng lượng tấn công Thôi Xán Đao Quang một cách hung mãnh. Đao Quang liền thi triển kỹ năng Tỏa Chí Nộ Hống, khiến thân hình của ma ngẫu năng lượng thoáng chốc đứng lại.

Các chiến sĩ lập tức xông tới, chế trụ nó.

Khi thấy Thôi Xán Đao Quang đã hấp dẫn được cừu hận của ma ngẫu năng lượng, Nhiếp Ngôn hạ lệnh: "Tất cả pháp sư, công kích!"

Từng luồng, từng luồng ma pháp bay xẹt qua không trung, bắn thẳng xuống rồi nổ tung trên cơ thể của ma ngẫu năng lượng, bùm bùm bùm, hàng loạt các giá trị thương tổn bay lên.

"Diều hâu. Chú ý cừu hận!" Khi thấy Đường Nghiêu bắn ra ma pháp không ngừng, Nhiếp Ngôn vội nhắc, bởi công kích của Đường Nghiêu vô cùng mạnh mẽ.

Bùm, bùm, bùm! Ba cái bạo kích liên tiếp -202, -229, -203.

Thương tổn thật kinh khủng!

Thương tổn do ma pháp của những ngoạn gia khác tạo ra cùng lắm chỉ có mấy chục, được tám, chín chục đã tốt lắm rồi, thi thoảng sẽ xuất hiện một hai cái bạo kích thì cũng chỉ khoảng 100 mà thôi.

Cừu hận của ma ngẫu năng lượng lập tức thay đổi khiến nó xông qua Thôi Xán Đao Quang định đánh tới đám pháp hệ đứng phía sau.

Các pháp sư trở nên rối loạn, nếu ma ngẫu năng lượng mà chuyển cừu hận sang đây rồi xông vào giữa bọn họ thì kết quả chắc chắn là một mình nó đồ sát hết tất cả!

Đường Nghiêu vội vã dừng tay, nếu mà hắn còn tấn công nữa sẽ thành đầu sỏ gây ra diệt đoàn mất.

Thôi Xán Đao Quang thấy tình hình không ổn liền thi triển kỹ năng Thuẫn Kích đánh vào người ma ngẫu năng lượng, rồi tiếp tục bồi thêm một đòn Trào Phúng.

Ma ngẫu năng lượng lại một lần nữa bị Thôi Xán Đao Quang hấp dẫn cừu hận. Thôi Xán Đao Quang liên tục đánh ra vài đòn, rốt cuộc cũng dẫn được ma ngẫu năng lượng trở về.

Đường Nghiêu vuốt mồ hôi lạnh, thật nguy hiểm quá, nếu như có vấn đề gì xảy ra không khéo hắn sẽ bị mọi người chửi chết thôi. Hắn cũng không dám tấn công bừa bãi như vậy nữa, lo cấn thận khống chế pháp thương.

Thấy Thôi Xán Đao Quang đã hấp dẫn được cừu hận trở lại, Nhiếp Ngôn quay sang nói với các pháp sư: "Tiếp tục tấn công."

Ma ngẫu năng lượng không phải là loại quái quá khó đối phó, chỉ vì đây là lần đầu tiên mọi người đối mặt với nó nên hành động còn chưa được thuần thục, may là ngộ tính của bọn họ đều khá cao nên cũng không phạm phải sai lầm to lớn nào.

Dưới sự tấn công mãnh liệt của các pháp sư, huyết lượng của ma ngẫu cơ giới dần dần giảm xuống. Một tiếng bùm vang lên, cả đống các phụ kiện rơi đầy trên đất.

"Có đồ gì tốt không?" Nhiếp Ngôn hỏi. Ma ngẫu năng lương cấp bốn mươi, hẳn sẽ phải ra vài thứ ngon lành.

"Có một cây pháp trượng hoàng kim, là Trạm Lam Chi Trượng cấp bốn mươi, và một hộ thối (bảo vệ chân) cấp hoàng kim của thuẫn giáp chiến sĩ thuộc bộ sáo trang Vĩnh Hằng." Thôi Xán Đao Quang nhặt hai món trang bị trên mặt đất lên nói.

Tỉ lệ mà ma ngẫu năng lượng cấp tinh anh ở trong này rơi ra sáo trang Vĩnh Hằng cấp hoàng kim cao đến 20%, lúc khai hoang thì lên tới những 50%, nếu không thì Nhiếp Ngôn cũng không chọn nơi đây để khai hoang.

Nhìn qua thuộc tính của sáo trang Vĩnh Hằng cấp hoàng kim, dù là phòng ngự hay là các thuộc tính khác đều cao hơn 10% so với sáo trang Vĩnh Hằng cấp bạch ngân, đặc biệt còn thêm vào hộ thuẫn sinh mệnh cấp 8 có thuộc tính mạnh đến mức khiến người ta phải thèm thuồng.

Nhiếp Ngôn nhìn qua thuộc tính của hai món trang bị rồi chia cho tất cả mọi người đây mỗi người 10 điểm cống hiến công hội.

Thôi Xán Đao Quang lai tiếp tục dẫn ra một con ma ngẫu năng lượng khác.

Lần này đã có kinh nghiệm của lần đầu nên mọi người giết ma ngẫu thuận lợi hơn nhiều, khống chế ma pháp bắn ra nhịp nhàng, mọi người phối hợp lẫn nhau, mục sư đằng sau cũng không ngừng trị liệu cho các chiến sĩ ở phía trước.

Huyết lượng của các chiến sĩ phập phù lên xuống, có mấy lần rơi vào tình trạng rất nguy hiểm. Nhưng may nhờ kỹ thuật của đám Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Thiên Đường Màu Đen khá cao nên mới kéo bọn họ ở bên bờ nguy hiểm trở lại được.

Khi huyết lượng của con ma ngẫu năng lượng mà Thôi Xán Đao Quang đang dẫn hạ xuống còn khoảng 30% thì đột nhiên con ma ngẫu cao lớn rít lên một tiếng, thi triển Chấn Kích khiến cho mọi người xung quanh đều lâm vào trạng thái choáng váng.

Cơ thể các Chiến sĩ xung quanh lập tức trở nên bất động.

Ma ngẫu năng lượng đánh ra một quyền, bức Thôi Xán Đao Quang phải lui về sau mấy bước, một luồng ánh sáng liền rơi xuống người Thôi Xán Đao Quang, huyết lượng hắn lập tức đầy lại.

Ma ngẫu năng lượng lại ra tiếp một quyền, đánh bay Cuồng kiếm sĩ ở bên cạnh, tên đó ngay lập tức ngã trên đất mất mạng, rồi sau đó con ma ngẫu di chuyển mục tiêu, liên tục giết chết ba Chiến sĩ.

"Giữ nguyên công kích ma pháp, không được hoảng loạn". Nhiếp Ngôn bình tĩnh chỉ huy các pháp sư.

Ma pháp vẫn được bắn ra liên tục.

Ma ngẫu năng lượng thoát khỏi vòng vây của các chiến sĩ, đang định xông qua chỗ bọn pháp sư thì Thôi Xán Đao Quang đã tỉnh lại, khóa chặt phương hướng tấn công của ma ngẫu năng lượng.

Trọng thuẫn va đập với cơ thể ma ngẫu, vang lên âm thanh trầm đục.

Ma pháp buông dày đặc trên người ma ngẫu năng lượng, cuối cùng nó cũng bị đánh bay ra ngoài, cạn máu ngã trên mặt đất.

Thôi Xán Đao Quang thở phào nhẹ nhõm, nhặt đồ trên đất lên, là một bì giáp cấp hoàng kim và phối phương luyện kim. Mặc dù bị chết ba chiến sĩ, những cả quá trình xem ra vẫn khá thuận lợi, suôn sẻ.

Nhiếp Ngôn phát cho 3 Chiến sĩ bị chết mỗi người 100 điểm cống hiến công hội, tất cả những người còn lại mỗi người 10 điểm.

Sau khi Thôi Xán Đao Quang khôi phục thì lại đi dẫn ma ngẫu năng lượng tiếp theo.

Đám ma ngẫu năng lượng ngã trên mặt đất. Cả thảy 8 con, cho ra được năm trang bị thuộc bộ sáo trang Vĩnh Hằng cấp hoàng kim.

Tám con ma ngẫu năng lượng này cho kinh nghiệm rất nhiều. Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua cột giá trị kinh nghiệm, tăng lên khoảng 17%, phỏng chừng những người khác cũng tầm tầm đó. Tốc độ thăng cấp như thế này không tính là nhanh những cũng không tệ.

Cả đoàn đội nghỉ ngơi tại chỗ một lúc. Thập Lý Họa Sa và Nguyệt Nhi thi triển kỹ năng Hồi Sinh đồng đội.

"Ta phát hiện ra đoàn đội chúng ta có rất nhiều mỹ nữ." Nhiếp Ngôn cười nói. Yểu Yểu, Vũ Lam, Thập Lý Họa Sa, Nguyệt Nhi, Nhất Chuy Đính Ước đều là tuyệt thế giai nhân. Các cô gái xinh xắn dễ thương cũng đến hai, ba chục, còn lại thì chỉ bình thường.

Trong 600 ngoạn gia mà có những bảy, tám chục người là nữ, tỉ lệ như vậy là rất cao.

Nhiếp Ngôn dẫn đội đi về phía trung tâm Vĩnh Hằng chi thành, sau khi vượt qua một cánh cửa sắt dày nặng, hình ảnh hiện ra trước mắt mọi người hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài. Toàn bộ khối kiến trúc bên trong Vĩnh Hằng chi thành đều do kim loại dựng nên, từng cây cột thép đều được bắt đầy ốc vít vô cùng kiên cố, khiến nó giống như một pháo đài bất khả xâm phạm.

Khắp nơi trên đường đều có ma ngẫu cơ giới hoạt động, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một hai ma ngẫu năng lượng cấp tinh anh.

Bên trong Vĩnh hằng chi thành có đến năm con BOSS cường đại cấp lĩnh chủ, nếu có thể giết sạch những lĩnh chủ này thì có thể lấy được năm mảnh vỡ của chìa khóa năng lượng, sau đó hợp thành một cái chìa khóa hoàn chỉnh thì bọn họ sẽ có cơ hội lấy được năng lượng hạch tâm của Vĩnh hằng chi thành. Mặt khác trên mạng còn có thông tin là vào thời điểm khai hoang thành Vĩnh Hằng, sẽ có thể có được những món đồ khiến người khác phải thèm thuồng. Ví dụ như Toái Liệt chi kiếm, vũ khí cấp ám kim, tổng cộng có ba thanh, nằm rải rác khắp nơi trong Vĩnh Hằng chi thành, ngoạn gia 30 cấp là có thể sử dụng nhưng công kích của kiếm gần như là vượt qua vũ khí 50 cấp hoàng kim bình thường. Hoặc như 2 thanh Thần Quyền, pháp trượng cấp bốn mươi là vũ khí cực phẩm dành cho mục sư hệ trị liệu, trị liệu cơ bản + 130.

Nếu tìm được Toái Liệt chi kiếm, chắc chắn sẽ cấp cho Chiến sĩ Hắc Bạch hoặc Vô Phong. Còn Thần Quyền pháp trượng dành cho mục sư, làm tăng năng lực trị liệu lên mức độ cao nhất sẽ có tác dụng rất lớn đối với đoàn đội.

Mọi thứ ở đây đều rất quen thuộc, Nhiếp Ngôn nhớ lại một cách cẩn thận các tình cảnh bên trong thành Vĩnh Hằng ở kiếp trước, hắn nhớ ở xung quanh lối vào có một hai cái rương, không biết chính xác chỗ nào.

"Các ngươi cứ tiếp tục tiến vào trong, Thất Tử, thay ta chỉ huy một lúc." Nhiếp Ngôn nói. Hắn không giao cho Đường Nghiêu bởi vì tính cách Đường Nghiêu không được thận trọng. Còn Thôi Xán Đao Quang phải đi dẫn quái, vốn không có thời gian chỉ huy.

Giao quyền chỉ huy lại cho Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, hắn muốn đi tìm mấy cái rương kia, chắc cũng chỉ mất hơn mười phút thôi, hẳn sẽ không có vấn đề gì.

"Được." Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử gật đầu nói, tiếp lấy quyền chỉ huy đội ngũ.

Cả đoàn tiếp tục đi tới, đánh giết các ma ngẫu cơ giới và ma ngẫu năng lượng trên đường, hành động từ tốn nhưng chắc chắn.

Nhiếp Ngôn tiến vào một tòa nhà có kiến trúc cổ xưa ở bên cạnh, hắn nhớ đại khái là ở chỗ này, liền bắt đầu tìm kiếm vị trí của cái rương. Nơi đây vẫn còn sót lại những vết tích sinh hoạt của loài sinh vật đã hơi có trí tuệ, nhưng bọn chúng đã biến mất hết rồi, chỉ để lại những cảnh tượng này mà thôi, trong phòng có nhiều chiếc bàn đã bị hỏng, thi thoảng thấy những tờ sách nằm rải rác trên mặt đất được viết bằng ngôn ngữ của loài địa tinh.

Địa tinh không phải là sinh vật thuộc về thiện lương thủ tự nên Nhiếp Ngôn vốn cũng không hiểu chữ viết của nó. Những tờ giấy này cũng không kích hoạt năng lượng của vật phẩm đặc thù, hắn đọc lại không hiểu, đành bỏ qua.

Trong phòng còn có một vài ma ngẫu cơ giới đang được chế tác dang dở đặt cạnh vách tường, Nhiếp Ngôn tìm tòi trong phòng một lúc rốt cuộc cũng phát hiện được một cái rương ám kim bị khóa, với đầy những ký hiệu tinh xảo, miệng rương tỏa ra một thứ ánh sáng ảm đạm kỳ lạ.

Nhiếp Ngôn nhớ ở kiếp trước thì nơi đây là một cái rương cấp bạch ngân, không ngờ bây giờ lại tìm được rương ám kim, nguyên nhân có thể là do khai hoang, điều này quả thật khiến hắn vô cùng hưng phấn.