Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 237: Ảo ảnh chân thật




Ngẫm lại, những người bị Ảnh Sát ám sát ở kiếp trước không có ai không phải là nhân vật phong hoa tuyệt đại. Không ngờ đến kiếp này, mục tiêu đầu tiên Ảnh Sát tiếp nhận lại có thể là mình. Chứng tỏ một điều rằng Nhiếp Ngôn và Ngưu Nhân Bộ Lạc đã xuất hiện trên vũ đài của Tín Ngưỡng, đã bộc lộ khả năng bị mọi người chú ý đến. Nhưng dẫu Ảnh Sát có đủ trình độ uy hiếp đến hắn đi nữa, thì cũng chỉ nhắm vào một mình hắn mà thôi. Thế nên cho dù hắn bị ám sát, Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn sẽ đứng sừng sững như cũ!

"Ngươi vẫn còn cười được hả!" Quách Hoài buồn bực nói.

"Ngươi nên thấy vui mới đúng, Khải Hoàn Đế Quốc hợp lực với Quang Minh Thánh Diễm thuê Ảnh Sát đến đối phó ta, chứng tỏ là lòng bọn chúng đang sợ hãi, bọn chúng sợ Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ làm thay đổi địa vị của bọn chúng, vậy chúng ta việc gì phải sốt ruột. Người nên sốt ruột là bọn chúng mới đúng." Nhiếp Ngôn nói. Là người đứng đầu một công hội, thì nhất định phải giữ được tinh thần không sợ hãi trước những hiểm nguy, biến động.

"Được rồi, công nhận ngươi nói cũng có lý." Quách Hoài bất đắc dĩ. Sao chuyện gì cũng bị Nhiếp Ngôn nói thành chuyện tốt hết vậy trời.

Nhiếp Ngôn nghe vậy chỉ cười cười.

Quách Hoài lại nói tiếp: "Chuyện xấu nói xong rồi, giờ ta sẽ cho ngươi biết vài tin tức tốt đây. Các người chơi trên mạng đã bình chọn lại bảng xếp hạng về chiến lực của các công hội rồi. Ngưu Nhân Bộ Lạc đã xếp trên cả Quang Minh Thánh Diễm, Khải Hoàn Đế Quốc lẫn Thần Thánh La Mã Đế Quốc. Bọn họ gọi Ngưu Nhân Bộ Lạc là thánh địa của cao thủ, rất nhiều ngoạn gia có thực lực cũng đã bắt đầu xin gia nhập vào công hội của chúng ta. Hai phân hội Pháp Sư Bộ Lạc và Chiến Sĩ Bộ Lạc cũng khuếch trương theo, nhân số cũng đã xấp xỉ hai vạn, cũng bởi vì điều kiện gia nhập phân hội tương đối thấp. Nên ta đã mở thêm ba phân hội nữa là Thánh Kỵ Sĩ Bộ Lạc, Đạo Tặc Bộ Lạc và Mục Sư Bộ Lạc. Ta định để một vài thành viên tinh anh kéo mấy phân hội này thăng lên thành công hội cấp hai luôn." Tốc độ phát triển của công hội nhanh ngoài dự tính của hắn, khiến người khác thấy cũng hết hồn.

"Phát triển tốt lắm, năm phân hội này thực lực cũng khá mạnh sẽ hỗ trợ rất nhiều cho Ngưu Nhân Bộ Lạc." Nhiếp Ngôn nói. Phát triển phân hội cũng là một xu thế tất yếu, những ngoạn gia có thực lực kém không thể gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc được nhưng cũng không thể để tài nguyên bị lãng phí.

"Còn có mấy công hội bắt đầu liên lạc, muốn sát nhập vào với chúng ta." Quách Hoài nói.

"Đối với mấy công hội này, chúng ta phải cẩn thận." Nhiếp Ngôn nhắc. Ai biết được mục đích của họ là gì.

"Chuyện này thì ta biết. Ta sẽ xét duyệt cẩn thận, tạm thời không cho bọn họ sát nhập." Quách Hoài gật đầu nói. Hắn luôn vô cùng cẩn thận khi xử lý những loại chuyện thế này.

Ngưu Nhân Bộ Lạc càng lúc càng trở nên phồn thịnh. Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc mặc dù cũng đang khuếch trương nhưng Ngưu Nhân Bộ Lạc không hề thua kém, tốc độ phát triển còn nhanh hơn bọn chúng nhiều. Trải qua vài trận đại chiến, thanh danh của Ngưu Nhân Bộ Lạc vô cùng hiển hách, khí thế thành viên thì như cầu vồng, đến cả Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng được lây một ít vinh quang. Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc thì do vừa mới thảm bại nên uy danh giảm xuống. So đi so lại Ngưu Nhân Bộ Lạc không hề ngán Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc một chút nào.

Tâm tình Nhiếp Ngôn bây giờ vô cùng thoải mái, giờ đây không ai có thể ngăn cản sự quật khởi của Ngưu Nhân Bộ được. Chỉ cần có thêm thời gian Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc thôi, sớm muộn gì cũng có ngày đè bẹp được hai đại công hội này.

Các thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc đã bắt đầu tận hưởng cảm giác vinh quang khi công hội quật khởi, sự vinh quang này sẽ làm các người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc thêm đồng lòng, mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực sẽ càng ngày càng vững mạnh, không gì phá hủy được!

"Còn chuyện gì nữa không?" Nhiếp Ngôn hỏi.

"Hết rồi." Quách Hoài đoán có lẽ Nhiếp Ngôn đang thực hiện một nhiệm vụ quan trọng, nên cũng không quấy rầy nữa.

Sau khi nói chuyện, Nhiếp Ngôn lại tiếp tục đi tìm Thiện Lương Chi Chương, hắn ở trong rừng kiếm suốt cả tiếng nhưng vẫn không phát hiện được bất cứ điều gì.

Hắn chỉ nghe phong thanh là Thiện Lương Chi Chương đã từng xuất hiện ở khu rừng Moonlight Sonia nhưng cũng không biết địa điểm chính xác, giờ chỉ có thể đi lung tung tìm đại.

Kiếp trước có vô số ngoạn gia tới đây muốn lấy Thiện Lương Chi Chương, nhưng đa số đều bị đập cho về thành, cuối cùng có một pháp sư tên gì thì Nhiếp Ngôn quên rồi, chỉ nhớ là năng lực cực mạnh, một mạch giết sạch hết quái vật trong rừng, lấy đi Thiện Lương Chi Chương. Nhưng sau đó thì cũng không giữ được bao lâu.

Nhiếp Ngôn né qua rất nhiều Nham Thạch Gấu Mặt Trăng, tiến vào một khoảnh rừng cây um tùm, những tán lá rậm rạp đã che mất ánh mặt trời chỉ còn lại từng tia sáng mỏng manh xuyên qua các kẽ lá rọi xuống đất, nom như là ánh trăng mờ ảo, sáng trong mà lạnh lẽo.

Ánh mắt của hắn vẫn chăm chăm nhìn về phía trước.

Ngay giữa rừng, trên bãi đất trống phía trước có một cột sáng, sừng sững trong đó là một trụ đá được điêu khắc vô cùng tinh xảo, khắp bề mặt khắc đủ các loại ký hiệu phù chú kỳ quái. Phía trên trụ đá lơ lửng một khối đá hình mặt trăng, toát ra ánh sáng màu trắng nhạt.

"Ngươi đã phát hiện được khối đá kì dị trong khu rừng Moonlight Sonia. Theo lời của vị ma pháp sư già ở một xóm nghèo của Tạp La Nhĩ thành thì đây chính là Nguyệt Quang Chi Thạch của tộc Bạch Tinh Linh. Có thể thay đổi nhật nguyệt tinh tú, đảo lộn ngày đêm. Nó có thể làm cho các Bạch Tinh Linh kéo dài sinh mệnh, còn có thể cho cung cấp ma lực vô cùng cô tận cho các ma pháp sư."

Nhiếp Ngôn khẽ động tâm nghe thấy hệ thống máy chủ thông báo như vậy, chẳng lẽ lại là một nhiệm vụ?

Là có liên quan đến Thiện Lương Chi Chương sao? Đã tìm kiếm ở đây lâu như vậy cũng không tìm được tung tích của Thiện Lương Chi Chương, nói không chừng mảnh Nguyệt Quang Chi Thạch này chính là điểm mấu chốt."

Hắn đi về phía Nguyệt Quang Chi Thạch, dường như có một lực lượng thần bí nào đó dẫn dắt, Nhiếp Ngôn chậm rãi vươn tay chạm vào Nguyệt Quang Chi Thạch liền cảm thấy có một loại năng lượng ấm áp ôn hòa tràn vào khắp người.

Ngay khoảnh khắc khi hắn chạm vào Nguyệt Quang Chi Thạch thì khung cảnh xung quanh biến đổi không ngừng, cây cối nhanh chóng héo rũ biến mất, trên bầu trời nhật nguyệt điên cuồng thay phiên, tốc độ càng lúc càng nhanh, quang cảnh thay đổi có cảm giác giống như đang đi du hành thời không.

Dường như mấy ngàn năm đã phảng phất trôi qua, trong thiên địa chỉ còn lại một cánh đồng bát ngát, bao la vô tận. Giữa màn đêm yên tĩnh, vầng nguyệt trên cao đang chiếu xuống từng ánh trăng lung linh trong trẻo.

Nhiếp Ngôn cúi đầu xem xét, không còn thấy bệ đá trước mặt đâu nữa. Giữa cánh đồng bao la, trong đêm tối tầm nhìn cũng bị hạn chế rất nhiều, chỉ thấy được một khối đá kỳ dị cao chót vót và vài ánh lửa bập bùng phía xa xa rọi đến.

Hệ thống: ngươi đã tiến nhập Nguyệt Quang Bí Cảnh.

Nguyệt Quang Bí Cảnh này không biết là chỗ nào, Nhiếp Ngôn đoán có thể đã vào một bản đồ nhiệm vụ nào đó. Nhìn lại thì thấy không có cách nào sử dụng được các loại truyền tống quyển trục ở trong này, tùy cơ truyền tống quyển trục cũng không nốt.

Đối với Nhiếp Ngôn mà nói, đường lui của hắn đã bị chặn mất rồi.

Ánh lửa phía xa đó có thể là một manh mối. Nhiếp Ngôn di chuyển giữa cánh đồng tối tăm mù mịt, mục tiêu là đi về phía ánh lửa đằng xa kia.

Chung quanh không một tiếng động, yên tĩnh đến đáng sợ.

Nhiếp Ngôn lo lắng, không biết xung quanh có gì nguy hiểm không. Hắn đi chậm lại, mỗi một bước đều vô cùng cẩn thận.

Đúng lúc này, trong lòng hắn đột nhiên có một cảm giác bất an, tựa như đang bị vật gì theo dõi, liền đảo mắt tìm kiếm.

Trong màn đêm tĩnh lặng, mức độ cảm giác được khuếch trương lên đến cực hạn, Nhiếp Ngôn nhanh chóng nhìn về bóng tối phía xa. Chân Thật Chi Nhãn! Tròng mắt Nhiếp Ngôn hiện đầy tơ máu, vành mắt nổi gân xanh, xuyên thấu cả đêm tối nhưng chỉ thấy được một bóng đen lóe qua.

Thấy Rõ!

Trong tích tắc khi bóng đen biến mất, Nhiếp Ngôn thi triển kỹ năng Thấy Rõ.

Nhưng bóng đen ấy đã mất hút trong bóng tối, không cách nào tìm được. Mặc dù Nhiếp Ngôn tiếp tục thi triển kỹ năng tìm kiếm, cũng không làm sao phát giác được sự tồn tại của nó.

Nhiếp Ngôn nhìn tư liệu thu hoạch được của kỹ năng Thấy Rõ.

Ảo ảnh chân thật (Niết Viêm), đẳng cấp: ba mươi lăm cấp. Huyết lượng: 963/963.

Lòng Nhiếp Ngôn run lên, người này là ai, là ảo ảnh của hắn?

Nhiếp Ngôn đã hơi hiểu ra ý tứ của máy chủ, đây là máy chủ đang dùng ảo ảnh của chính hắn để khảo nghiệm hắn! Thuộc tính của ảo ảnh cao hơn hắn một chút, do máy chủ khống chế, mục đích của Nhiếp Ngôn là phải chiến thắng nó!

"Chiến đấu với chính bản thân mình ư, được, đến đây đi!" Nhiếp Ngôn nắm chặt chủy thủ, tiến nhập trạng thái tiềm hành.

Hắn di chuyển chầm chậm, đôi mắt vẫn chăm chú trong bóng tối tìm kiếm bóng dáng của đối phương.

Đúng lúc này đột nhiên Nhiếp Ngôn thấy một cảm giác nguy hiểm từ phía sau lưng, trong lòng kinh hãi, tên này có thể nhìn thấu ẩn hình của hắn!

Thuộc tính của ảo ảnh cao hơn Nhiếp Ngôn thì đương nhiên cảm giác của nó cũng cao hơn, có thể truy ra vị trí của Nhiếp Ngôn, tập kích vô cùng hung mãnh.

Chủy thủ của ảo ảnh đâm vào sau gáy Nhiếp Ngôn, hàn khí bức người.

Nhiếp Ngôn sớm đã cảm thấy được nguy hiểm, đột nhiên xoay người né tránh đồng thời công kích vào trán của ảo ảnh, nhưng không dùng skill Chóng Mặt.

Ảo ảnh bỗng nhiên lui ra phía sau vài bước, lần nữa tiến nhập trạng thái tiềm hành, biến mất trong tầm mắt Nhiếp Ngôn.

Quả nhiên đúng như Nhiếp Ngôn dự đoán, lần này ảo ảnh chỉ thăm dò, tìm kiếm nhược điểm của hắn, mặt khác lừa hắn dùng đến các kỹ năng!

Máy chủ khống chế ảo ảnh nên chỉ số thông minh của nó không kém bất cứ người nào!

Nhiếp Ngôn sau khi né được đợt công kích, vừa mới chuẩn bị tiến vào trạng thái tiềm hành thì bij một thân ảnh từ một bên đột kích, chủy thủ đâm phía sau lưng Nhiếp Ngôn, nhanh đến cực độ.

Tốc độ này còn nhanh hơn Nhiếp Ngôn vài phần.

Đón Đỡ!

Lúc huyễn ảnh sắp công kích trúng, Nhiếp Ngôn xoay người, chủy thủ trong tay trái trở ngược, ngăn chặn đòn tấn công của huyễn ảnh. Đinh một tiếng, hai thanh chủy thủ chạm nhau, phát ra một âm thanh trong trẻo. Chủy thủ bên tay phải Nhiếp Ngôn bỗng như linh xà, đâm thẳng vào trán của ảo ảnh.

Nhưng ảo ảnh đột nhiên biến mất, tránh thoát được công kích của Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn công kích thất bại, trong lòng thoáng run sợ. Kỹ năng tránh né của ảo ảnh lúc nãy rõ ràng là Bóng Tối Vũ Bước!

Nhiếp Ngôn quay sang tìm kiếm tung tích của ảo ảnh nhưng đã mất dấu.

Kiếp trước Nhiếp Ngôn cũng có nghe nói thỉnh thoảng sẽ xuất hiện tình huống như vầy khi làm nhiệm vụ, có người còn lên diễn đàn kể lại nhưng lúc đó Nhiếp Ngôn không để ý cho lắm. Chỉ là có người đã thống kê lại thì khi gặp loại nhiệm vụ thế này, xác suất thành công không vượt quá 1%. Tuy nhiên nếu thành công thì sẽ nhận được ban thưởng nhiều đến kinh khủng. Có người được ban thưởng rất nhiều thuộc tính, có người lại nhận được kỹ năng cường đại, có người thậm chí còn nhận được cả vật phẩm á truyền kỳ.

Không biết lần này phần thưởng của hắn là gì ta? Ảo ảnh do máy chủ khống chế à, Nhiếp Ngôn mỉm cười đầy mưu mẹo.

Máy chủ dù sao cũng chỉ là đoạn mã lập trình, tuy nó có thể xử lý trôi chảy một lượng lớn dữ liệu và các phép tính vô cùng phức tạp nhưng trước sau vẫn không cách nào lý giải được sự gian trá của con người.