Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 132: Khinh Người Quá Đáng




Động tác của Nhiếp Ngôn không thể nhanh hơn, từ lúc bắt đầu tung ra Thiểm Quang trần, bám theo Dạ Ảnh, sau đó xuất chiêu công kích, một loạt động tác tuần tự mạch lạc, kín như áo trời.

Lợi thế mười năm kinh nghiệm, Nhiếp Ngôn hiểu rõ, một Đạo Tặc, thủ đoạn công kích nào mới là trí mạng nhất. Trước là khống chế, đem đối thủ đánh cho choáng voáng hôn mê, sau đó là tốc độ, phải nhanh, nhanh đến nỗi đối thủ không thể tránh né.

Nhiếp Ngôn một cái Kích Vựng đánh trúng Dạ Ảnh, khiến Dạ Ảnh lâm vào trạng thái choáng voáng (zap: xỉn rượu ^^).

Lúc này hắn mới biết người này kêu Dạ Ảnh, người Khải Hoàn công hội, hừm! lại là người Khải Hoàn! Người này thân vận hắc giáp, từ hình thức trang bị có thể thấy được, đây là một bộ Chiến Đấu Tặc bản tốt nhất săn từ phụ bản: Hắc Dực, người này tại Khải Hoàn ít nhất phải xếp vào hàng ngũ Tinh Anh.

Bất quá, mặc kệ người tới là nhân vật cỡ nào, bất luận là kỹ xảo hay kinh nghiệm chiến đấu đều không thể so với Nhiếp Ngôn.

Đối với kẻ đánh lén, Nhiếp Ngôn tuyệt không lưu thủ, đang chuẩn bị đem Dạ Ảnh xử lý thì một hắc sắc hỏa cầu phá không bay đến, mục tiêu là Nhiếp Ngôn.

Là Áo Thuật Viêm Bạo!

Người này còn có đồng bọn, Nhiếp Ngôn trong lòng cả kinh, nếu hắn kiên trì xử lý Dạ Ảnh thì sẽ hưởng hết cái Áo Thuật Viêm Bạo a. Đối phương có người giúp đỡ, hắn muốn trong thời gian ngắn xử lý Dạ Ảnh, quả là không tưởng. Một cái xoay người né khỏi Áo Thuật Viêm Bạo, hắn phát hiện ở xa xa, trên một tảng đá lớn, một nữ Áo Pháp chính là người vừa phát ra hỏa cầu, và khi hắn vừa xoay người ả ta đã kịp cấp cho hắn một cái Tang chí.

Nhiếp Ngôn nhìn lại mình, trong trạng thái bị dính Tang Chí, công kích giảm 30%, duy trì liên tục 20 giây. Một cái Tang Chí, thủ đoạn Nhiếp Ngôn dùng đối phó Dạ Ảnh hoàn toàn sụp đổ.

Hảo thủ đoạn!

Tang Chí duy trì hiệu quả liên tục 20 giây, lúc này công kích Nhiếp ngôn suy yếu, phía sau thì Thực Thi Quỷ Vương áp tới, phía khác còn có một Chiến Sĩ, toàn thân một bộ phòng ngự sáo trang Kiên Thạch, cũng hướng Nhiếp Ngôn mà tới.

Thực Thi Quỷ Vương gào thét, huyết trảo mang theo hỏa độc đánh tới Nhiếp Ngôn.

- Xem ngươi chạy đâu?

Tàng Đao xuất hiện ngay sau lưng Nhiếp Ngôn, phong kín đường lui của hắn.

Vừa mới giao thủ, Nhiếp Ngôn liền biết những người này không phải dạng dễ đối phó. Hơn nữa cừu hận của Thực Thi Quỷ Vương vẫn còn tập trung trên người Nhiếp Ngôn, chỉ cần bọn Tàn Đao không công kích Thực Thi Qủy vương, thì cừu hận của nó sẽ không rời khỏi Nhiếp Ngôn.

Có thể nói Nhiếp Ngôn hai mặt thọ địch.

Lúc này Dạ Ảnh cũng đã tỉnh lại.

- Không được để hắn thoát, hắn chính là người hội trưởng hạ lệnh truy sát!

Dạ Ảnh vẫn còn kinh tâm, nếu Tàng Đao cùng Quất Tử không đến kịp thời, hắn đã mất mạng.

Lần trước Nhiếp Ngôn giết chết Tử Hỏa, ở Khải Hoàn, địa vị người này chính là thành viên Tinh Anh đoàn, bị một người chơi bình vô danh giết chết khiến cho tiến trình hạ phụ bản bị đình trệ một ngày, không khác gì họ bị ăn một cái tát vào mặt, khiến cho hội trưởng Phá Thiên thập phần căm tức, trong công hội liền hạ lệnh truy sát. Đây chính là bản chất Phá Thiên, hoành hành vô kỵ, trong mắt hắn, người chơi bình thường không khác gì hạt cát.

- Hiểu, yên tâm đi, hắn mọc cánh cũng không thoát!

Tàng Đao sử dụng Trùng Phong, đại kiếm hướng Nhiếp Ngôn chém tới.

Hai mặt thọ địch, mặc dù không cam lòng để bọn họ đoạt Thực Thi Quỷ Vương, trước mắt, Nhiếp Ngôn chỉ có thể tạm thời tránh mũi nhọn để giữ mạng. Sử dụng Âm Ảnh vũ bộ, tốc độ Nhiếp Ngôn đột tăng, thân ảnh lóe lên liền biến mất trong tầm nhìn bọn ba người Tàng Đao.

Nhiếp Ngôn đột nhiên biến mất, đại kiếm Tàng Đao chém vào khoảng không.

- Chú ý, hắn Tiềm Hành!

- Nhanh thật!

Dạ Ảnh căng thẳng, qua chiêu với một cao thủ như Nhiếp Ngôn dù nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn phi thường kích thích!

Nhiếp Ngôn Tiềm Hành thoát ly tầm nhìn của Thực Thi Quỷ Vương, cừu hận của nó liền chuyển hướng đến người có phòng ngự yếu nhất, lập tức Dạ Ảnh rơi vào công kích của Thực Thi Quỷ Vương.

Trào Phúng!

Tàng Đao một cái Trào Phúng liền hấp dẫn cừu hận Thực Thi Quỷ Vương, sử dụng Sinh Mệnh kích thích, giá trị HP +300, phòng ngự +36, kháng độc tăng 13, trong nháy mắt hắn trở nên cường hãn, tự tin gánh Thực Thi Quỷ Vương.

- Chú ý cẩn thận, coi chừng hắn đánh lén.

Dạ Ảnh nhắc nhở.

-Yên tâm, người này chạy trốn rất nhanh, bắt hắn chúng ta không có biện pháp, bất quá, Thực Thi Quỷ Vương là của chúng ta.

Tàng Đao tràn đầy tự tin nói, hắn nghĩ, với một thân trạng thái cường hãn bây giờ, Nhiếp Ngôn mà dây dưa, khác gì tìm chết.

Bình thường tại dã ngoại, Đạo Tặc gặp phải Chiến Sĩ chỉ có cách kiếm đường vòng mà đi, Chiến Sĩ phòng cao huyết hậu, công kích của Đạo Tặc đối với Chiến Sĩ sát thương hữu hạn,trong khi Chiến Sĩ lại dễ dàng phá vỡ phòng ngự yếu ớt của Đạo Tặc, đó là sự khác nhau cơ bản của chức nghiệp thiết giáp với chức nghiệp bì giáp.

Đây là nguyên nhân mà Đạo Tặc thường chọn Pháp Sư áo vải để xuống tay.

Sử dụng Sinh Mệnh kích thích, trạng thái bản thân Tàng Đao tăng cao biến thái, dưới tình huống này, Đạo Tặc đi đánh lén hắn chỉ có nước chết, hắn trong lòng tự thấy cao cao tại thượng, tự lòng khinh bỉ Đạo Tặc! Cho dù đứng cho ngươi đánh, ngươi nội 15 giây uống hết máu ta sao!?!

Trong chiến đấu, trong 15 giây phát sinh biết bao tình huống, hắn một cái Đoạn Cân đủ đem Nhiếp Ngôn làm cho tàn phế.

Tàng Đao kịp thời hấp dẫn cừu hận Thực Thi Quỷ Vương, Dạ Ảnh thoát khốn liền lập tức phối hợp giáp công, nhưng hắn không dám như Tàng Đao, hành động không kiêng kỵ, bởi vì sao lưng còn có Nhiếp Ngôn, ẩn ẩn hiện hiện như có như không.

Phía sau, Quất Tử liên tục phát hỏa cầu tấn công Thực Thi Quỷ Vương, huyết lượng Quỷ Vương liên tục giảm, từng cái từng cái -100 bay lên.

Nhiếp Ngôn nhíu mày, nữ Áo Pháp này công kích thật khủng bố!

- Mau uống giải độc dược tề!

- Mau ra sức, nó sắp sải lai rồi.

Tàng Đao hưng phấn nói, hôm nay thật may mắn, không tốn bao nhiêu mồ hôi, liền đánh rớt một Tinh Anh 10 cấp.

Cả bọn liền không khách khí, trực tiếp xuống tay đoạt Thực Thi Quỷ Vương.

Mắt nhìn Thực Thi Quỷ mình cực khổ công kích sắp đến tay lại bị người khác đoạt mất. Nhiếp Ngôn trong lòng bạo hỏa, hắn vốn muốn lưu một ít kỹ năng để làm nhiệm vụ, ai ngờ gặp phải chuyện như thế này, làm người, dù giỏi nhịn cũng không phải không có giới hạn!

Nhìn lướt qua bảng kỹ năng, Nhiếp Ngôn liền hướng nữ Áo Pháp Tiềm Hành bước qua. Trước nên đem Áo Pháp này giải quyết, ả ta công kích rất khủng bố, nếu Áo Pháp treo, hai người còn lại không có trợ giúp, Nhiếp Ngôn hẳn dễ dàng đối phó.

- Quất Tử cẩn thận nha.

Dạ Ảnh nhắc nhở, Nhiếp Ngôn thủy chung vẫn ám ảnh hắn, người này quả thực lợi hại, thậm chí mạnh hơn bất kỳ Đạo Tặc nào trong công hội của họ.

- Một tên Đạo Tặc mà thôi, lão nương xử lý Đạo Tặc không mấy chục thì cũng mấy trăm.

Quất Tử khinh thường nói.

Dạ Ảnh nghĩ lại, tại nghiệp đoàn, Quất Tử bài danh đệ tam, hiện tại một thân trang bị Áo Pháp tốt nhất, lại có nhiều kỹ năng, người chơi có thể đánh chết nàng đúng là không nhiều lắm, xem ra không có gì phải lo lắng.

- Hắn có mấy cái kỹ năng rất cổ quái. Ngươi chú ý, kẻo lật thuyền trong mương.

- Yên tâm!

Mẫn Duệ Cảm Tri!

Quất Tử thi triển cái kỹ năng, hướng phia Nhiếp Ngôn tiềm hành mà tra.

Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn tung ra một cái Chu Võng thuật, một lưới nhện chợt chụp xuống, đem Quất Tử trói lại. Nhiếp Ngôn không dùng Biến Dương quyển trục, do người chơi pháp hệ đối với pháp thuật biến hình có kháng tính nhất định, chắc ăn, hắn chọn Chu Võng thuật.

Nhất cử thành công, Nhiếp Ngôn liền vung chủy thủ, hướng Quất Tử nhào tới.

Chu Võng thuật có thể bắt trói người chơi, nhưng lại không thể ngăn người chơi thi triển pháp thuật.

Nhiếp Ngôn hướng tới Quất Tử, chuẩn bị một cái Muộn Kích về phía Quất Tử đang bị trói buộc, chỉ cần Muộn Kích thành công, nàng hẳn phải ô hô hai tay.

Lúc này, Quất Tử cung tay lên, Khu Trục!

Một cổ cường lực xuất hiên, đem Nhiếp Ngôn cách ly ra xa, giữa nàng và Nhiếp Ngôn liền xuất hiện một khoảng không gian không thể vượt qua. Pháp trượng huy động, ma pháp nguyên tố nhảy múa, lá Áo Thuật Viêm Bạo!

Một hắc sắc hỏa cầu hướng Nhiếp Ngôn đánh tới.

Nữ nhân này có Khu Trục, đây là kỹ năng mà Đạo Tặc đau đầu nhất, nó có thể đem đối thủ cách ly ngoài 27m, duy trì liên tục 5 giây.

Không thể tiếp cận, đồng nghĩa với việc Đạo Tặc không thể tấn công, với khoảng cách như vậy, lại trở thành mục tiêu công kích của chức nghiệp Pháp Sư.

Nhiếp Ngôn một cái xoay người, lại tránh khỏi Áo Thuật Viêm Bạo.

- Quất Tử, tập trung đối phó Thực Thi Quỷ Vương trước!

Tàng Đao trong kênh tổ đội khẩn trương nói, vì Thực Thi Quỷ máu còn rất ít, sẽ nhanh chết. Thực Thi Quỷ công kích quá mãnh liệt, chỉ cần mau chóng xử lý nó, liền chỉ còn mỗi mình Nhiếp Ngôn, lúc này Nhiếp ngôn dù có bao nhiêu thủ đoạn, ba người cũng dễ dàng đùa chết.

Quất Tử khinh miệt nhìn Nhiếp Ngôn còn bất lực loay hoay ngoài 27m, một đạo Áo Thuật ma pháp rời tay, oành một tiếng, chính xác trên người Thực Thi Quỷ. Không thèm đẻ ý sự tồn tại của Nhiếp Ngôn, với Nhiếp Ngôn chính là trắng trợn khinh thường.

Nhiếp Ngôn muốn tiếp cận Quất Tử, ít nhất phải sau 5 giây, trong thời gian này nàng đã có thể xử ra nhiều thủ đoạn.

Cứ tưởng có thể đem Áo Pháp xử lý, sau đó đến bọn Tàng Đao hai người, hiện tại xem ra không kịp.

Quất Tử, Dạ Ảnh cùng Tàng Đao đều từ Khải Hoàn Tinh Anh đoàn đi ra, Khải Hoàn công hội toàn bộ tài nguyên đều tập trung trên người bọn họ, trang bị, kỹ năng, họ đều được hậu thuẫn mạnh mẽ.

Tuy rằng trang bị trên người Nhiếp Ngôn hiện tại cũng không tồi, với 2 trương Trật Tự chương, cấp bậc càng cao, năng lực càng hiển hiện. Tác Ca Đặc âm ảnh cũng là hảo trang bị, nhưng dù sao cũng chỉ là tàn phiến, cho nên với trang bị trên người Nhiếp Ngôn hiện tại, công bằng mà so sánh, xem ra kém ba người kia một ít.

Hơn nữa ba đánh một, trong đó một Áo Pháp kỹ thuật cao siêu, thành thục viễn trình công kích, Nhiếp Ngôn muốn đồng thời đối phó Tàng đao cùng Dạ Ảnh, cực khó đắc thủ.

Thật ra, Nhiếp Ngôn không sợ Quất Tử, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đem nàng xử lý, đúng là không dễ dàng, mà lúc này, huyết lượng Thực Thi Quỷ còn lại rất ít.

Nếu Thực Thi Quỷ Vương bị người ta đoạt, một chút điểm kinh nghiệm lẫn trang bị trị giá không bao nhiêu, nhưng với Nhiếp Ngôn mà nói, chính là đánh vào mặt hắn, bảo hắn từ nay làm sao làm người!?!

Nhiếp Ngôn dùng một cái gia tốc quyển trục, hướng Tàng Đao đánh tới, chủy thủ trong tay hàn quang thoáng hiện, mẹ nó, liều mạng, Cuồng Kiếm Sĩ trâu bò lắm hả?