Cửa vào cổ mộ gần trong gang tấc cũng xa tựa như chân trời.
Khô Lâu ở đây số lượng thật hãi hùng, một biển Khô Lâu mờ mịt trãi dài, liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối.
Nhiếp Ngôn sử dụng siêu cấp trinh sát vào một con Khô Lâu.
Khô Lâu Dũng Sĩ: cấp 13, HP 300/300.
Kiếp trước các người chơi sau khi tới được chỗ này, các đại công hội như công hội Khải Hoàn và Thiên Sử Phách Nghiệp đã vì tranh chấp địa bàn này mà nhiều lần huyết chiến. Khi đó Quang Minh Thánh Diễm cũng có xung đột với Thiên Sử Phách Nghiệp, nên đã thọc gậy sau lưng, hấp dẫn đại bộ phận chủ lực của Thiên Sử Phách Nghiệp, vì vậy Khải Hoàn mới có thể khống chế nơi này, bọn họ tốn 3 ngày để xử lý sạch sẽ biển Khô Lâu này, sau đó thâm nhập vào trong cổ mộ A Bá Lạp Hãn, còn chuyện xảy ra bên trong thì không ai biết được, cuối cùng người của Khải Hoàn cũng lấy được Tự Do chương.
Người có Tự Do chương ở kiếp trước tên là Nhân Sinh Đê Điều là một Đạo Tặc, cũng là thủ tịch Đạo Tặc của công hội Khải Hoàn, người duy nhất xứng với 2 chữ Ảnh Vũ, trong nhiều lần công hội đại chiến, hay là tranh đoạt chiến, hoặc là chiến tranh thành thị thì hắn luôn giết ít nhất là 100 người, đa số là Bố Y, trong đó đều có cấp bậc Ma Đạo Sư, Thần Mục…. Hơn nữa kỹ năng bảo mệnh của hắn cũng rất nhiều, vài lần lâm vào hiểm cảnh đều toàn thân trở ra hết.
Ảnh Vũ, đó là vinh quang cao nhất mà tất cả Đạo Tặc theo đuổi! Không phải là có cấp bậc cao thì nhất định đạt được danh hiệu Ảnh Vũ, muốn đạt được thì phải làm nhiệm vụ chuyển chức có yêu cầu rất cao, khiêu chiến cực hạn của Đạo Tặc, sau khi hoàn thành sẽ thưởng cho rất nhiều thuộc tính và kỹ năng.
Khi mà Đạo Tặc đạt được danh hiệu Ảnh Vũ thì thập phần đáng sợ, bọn họ xuất quỷ nhập thần, ẩn nấp trong bóng tối, xuất thủ là tất sát, tuy họ không làm gi được Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ cùng cấp nhưng Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ cũng không thể làm gì được Đạo Tặc.
Đối phó Đạo Tặc Ảnh Vũ tốt nhất là dùng Tiêu Kí của Mục Sư, Thần Chi Nhãn của Thánh Kỵ Sĩ, còn cảm giác cực nhạy của ma Đạo Sư khi PK với Đạo Tặc thì có thể miễn cưỡng nắm 5 phần thắng, nhóm Ma Đạo Sư sở dĩ có thể có 5 phần thắng là vì tốc độ luyện cấp của họ thật sự quá nhanh nên thường có thể bảo trì ưu thế cao cấp hơn so với Đạo Tặc.
Kiếp trước Nhân Sinh Đê Điều có thể tấn danh Ảnh Vũ, kỹ thuật của hắn thì không còn lời gì để bàn cải, mà Tự Do chương cũng góp phần rất lớn. Khải Hoàn, Nhiếp Ngôn hít sâu một hơi, hắn cùng Khải Hoàn có thù hận rất sâu, sau này lại về dưới trướng Tào Húc, trở thành 5 đại công hội thủ hạ của Tào Húc thì thù lại sâu hơn. Ngũ đại công hội mà Tào Húc nắm giữ là Khải Hoàn, Quang Minh Thánh Diễm, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ, Chiến Đao Thị Huyết, từng cái công hội đều rất là mạnh, liên kết lại có thể tung hoành thiên hạ, không có người nào có thể lay động vị trí bá chủ của Tào Húc, rất nhiều đại công hội bị Tào Húc chèn ép đều miễn cưỡng đủ sức tự bảo vệ mình.
Nghe nói hội trường Khải Hoàn cùng Tàu Húc là đối tác làm ăn trong hiện thực, cuối cùng quyết định liên kết, nếu có cơ hội làm suy yếu công hội Khải Hoàn thì Nhiếp Ngôn nhất định không bỏ qua, mặc kệ sau này Khải Hoàn có về dưới trướng Tàu Húc hay không thì Nhiếp Ngôn cũng phải đề phòng.
Nhìn biển Khô Lâu mờ mịt vô tận phái trước, trong lòng Nhiếp Ngôn dâng lên cỗ khí thế kiên quyết.
Ai cũng không thể ngăn đường tiến của ta!
Nhiếp Ngôn nhìn qua 3 con Khô Lâu Khoa Đa, hắn sỡ dĩ phải bắt 3 con là vì mục đích mở đường, đưa hắn tới cửa cổ mộ, vậy thì sứ mệnh của 3 con Khô Lâu Khoa Đa cũng hoàn thành.
Về phần bên trong cổ mộ thì sau khi Khải Hoàn công hội lấy đi Tự Do chương thì Nhiếp Ngôn đã từng vào bên trong train cấp qua, đối với tình huống bên trong vẫn còn chút ấn tượng, chỉ cần đi vào là có thể nhớ ra được.
Nhiếp Ngôn điều khiển 1 con Khô Lâu Khoa Đa đi trước mở đường, còn 2 con bên bảo vệ 2 bên, còn Khô Lâu Chiến Sĩ giữ phía sau, rồi mệnh lệnh tất cả tiến tới cổ mộ A Bá Lạp Hãn.
Ba con Khô Lâu Khoa Đa to lớn càn quét Khô Lâu Dũng Sĩ dạt ra 2 bên, vô số Khô Lâu Dũng Sĩ bị Khô Lâu Khoa Đa đánh bay đi.
Rất nhiều Khô Lâu Dũng Sĩ tràn tới công kích Khô Lâu Khoa Đa, một dãi -12 thương tổn bay trên đầu Khô Lâu Khoa Đa.
Nhiếp Ngôn bước vào khu nghĩa địa, một viên đá bỏ xuống nước, làm mặt hồ gợn sóng, chính là tình cảnh hiện tại của Nhiếp Ngôn, bọn Khô Lâu Dũng Sĩ ngửi được mùi của sinh vật sống thì điên cuồng lên, đổ về hướng Nhiếp Ngôn.
Khô Lâu Khoa Đa tiếp tục công tác xử lý, mở ra một con đường, mỗi khi tiến tới một khoảng thì lượng máu của Khô Lâu Khoa Đa cũng giảm một lượng lớn, nếu không phải máu nó hồi phục nhanh thì sớm đã không chống đỡ được.
Theo tốc độ như vậy thì còn chưa tới cửa một thì 3 con Khô Lâu Khoa Đa chắc chắn không xong.
Nhiếp Ngôn tính toán hơi bị nhầm, đẩy nhanh tốc độ mới được.
Nếu không chờ lúc 3 con Khô Lâu Khoa Đa chết đi thì hắn sẽ bị vây hãm giữa vô số Khô Lâu, khẳng định là bị phanh thây sẽ thịt.
Nhiếp Ngôn tăng tốc độ Khô Lâu Khoa Đa lên, một con Khô Lâu Dũng Sĩ lọt vào phòng tuyến ở giữa vào vung trường kiếm chém tới Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nghiêng người né tránh công kích của Khô Lâu Chiến Sĩ, một cái Yếu Hại công kích lên người Khô Lâu Khoa Đa, sau đó thì một cái Phản Thủ đánh vào lưng con Khô Lâu Dũng Sĩ.
Con Khô Lâu Dũng Sĩ một kích chết ngắt.
Ngày càng nhiều Khô Lâu Dũng Sĩ lọt vào trong, Nhiếp Ngôn không ngừng công kích, cũng hên ;à công kích của hắn rất cao nên xử lý Khô Lâu Dũng Sĩ rất nhanh.
Nhiếp Ngôn vừa tăng tốc độ của Khô Lâu Khoa Đa vừa ứng phó Khô Lâu Dũng Sĩ.
Khoảng cách với cửa mộ ngày càng gần, chỉ còn 20 thước thôi, tuy ở sau số lượng Khô Lâu Dũng Sĩ ít hơn nhưng Khô Lâu Chiến Sĩ không ngăn cản nổi nên 2 Khô Lâu Chiến Sĩ bọc hậu đã bị tứ phân ngũ liệt.
Biển Khô Lâu mờ mịt gợn sóng lại gơn tiếp một gợn nữa mãnh liệt đánh tới vô cùng vô tận. Nhiếp Ngôn cùng 3 con Khô Lâu Khoa Đa như đại chiến trong bãi đá ngầm bị sóng biển đạp vào từng đợt, tùy lúc có thể bị nuốt chửng, nhưng sau khi sóng biển rút đi thì Nhiếp Ngôn và 3 con Khô Lâu Khoa Đa vẫn vững như bàn thạch, lù lù vác lu chạy ý nhầm lù lù đứng ở giữa biển khô lâu.
Nhiếp Ngôn xem lại máu của 3 con Khô Lâu Khoa Đa, nhiều nhất chỉ còn hơn 800, còn ít nhất là 300.
Dưới mệnh lệnh của Nhiếp Ngôn, 3 con Khô Lâu Khoa Đa mãnh liệt càn tới phía trước, một đám Khô Lâu Dũng Sĩ bị đánh bay ra ngoài (tưởng tượng một đội tượng binh càn vào một đám phanlanx không dựng thương lên là biết, oh đã).
Rất nhiều Khô Lâu Dũng Sĩ ngã dưới chân Nhiếp Ngôn, nhưng mà chỉ được có vài món là có giá thì hắn mới nhặt lên, còn tiền rơi ra và vài đồ linh tinh thì hắn không để ý tới.
Dừng tại chỗ một lát, khoảng cách cùng với tử vong ngày càng gần hơn.
Lúc này đối kháng rất kịch liệt, Nhiếp Ngôn đã thấy cửa của cổ mộ A Bá Lạp Hãn, chỉ còn 8-9 thước thôi, tim tự giác đập mạnh hơn, nhanh hơn.
Một con Khô Lâu Khoa Đa đã cạn máu, chỉ thấy từng vết nứt trên người nó nhanh chóng lan rộng ra sau đó oành một tiếng, tất cả biến thành từng mảnh nhỏ, oanh từng mảnh của nó lại bị Khô Lâu Dũng Sĩ đạp lên.
Chết một con Khô Lâu Khoa Đa rồi.!
Nhiếp Ngôn cả kinh, chỉ còn 2 con Khô Lâu Khoa Đa, mà lượng máu cũng không còn bao nhiêu.
Nhiếp Ngôn dường như thấy được thần chết đang tới gần, nếu 2 con Khô Lâu Khoa Đa này chết luôn thì hắn sẽ mất tấm bình phong cuối cùng, sau đó sẽ bị vô tân Khô Lâu dằn xé, ngay cả xương cốt chắc cũng không còn.
Khô Lâu Khoa Đa tăng cường phòng ngự thì giống như là trứng chọi đá, Nhiếp Ngôn bận túi bụi đói phó với mấy con Khô Lâu Dũng Sĩ lọt vào.
Một cái Thứ Sát, hạ gục một con Khô Lâu Dũng Sĩ, bên cạnh còn 2 con Khô Lâu Dũng Sĩ vọt tới.
Nhiếp Ngôn bị một con Khô Lâu Dũng Sĩ công kích, một kiếm chém lên trên người hắn -520.
Lại có 5 con Khô Lâu Dũng Sĩ lọt vào.
Số lượng Khô Lâu Dũng Sĩ hơi nhiều, chừng 7 con, Nhiếp Ngôn có vẻ đối phó không nổi, HP dần dần đi xuống, 40, 37, 35, nhanh chóng uống một bình hồi máu cấp tốc, sau đó lại băng một cái băng vải.
20, 20, 20…..
Nhìn qua hướng cửa mộ, thì đó là một kiến trúc cao chừng 3 thước, bị bão cát ăn mòn, che kín mọi dấu vết, giống như là có thể sụp bất cứ lúc nào. Sâu bên trong cổ một thì âm u, có thể nhìn thấy một cái cầu thang thông xuống phía dưới, hắc ám giống như là một con dã thú đang há mồm chờ đợi con mồi.
Tận dụng 2 con Khô Lâu Khoa Đa còn một ít máu, Nhiếp Ngôn tiếp tục mệnh lệnh tiến tới, đột tiến 3-4 thước nữa, thì một con Khô Lâu Khoa Đa cạn máu, rống lên một tiếng, bị phân thành vô số mảnh nhỏ.
Trái tim Nhiếp Ngôn căng thẳng, nhìn lại con Khô Lâu Khoa Đa cuối cùng, HP nó giảm dần -12, -13, -15, một dãi thương tổn bay trên đầu nó, còn các Khô Lâu Dũng Sĩ cũng lần lượt đổ xuống, một đợt nữa xông lên, con Khô Lâu Khoa Đa cuối cùng cũng cạn máu, Nhiếp Ngôn mất đi tấm bình phong, ngay sau đó vô cùng vô tận Khô Lâu Dũng Sĩ tràn lên, quyết phải cắn nuốt hắn.
Không kịp rồi, Nhiếp Ngôn nhìn qua cửa mộ A Bá Lạp Hãn ở cách đó không xa, chẳng lẽ lại thất bại trong gang tấc ư?
Vô số Khô Lâu Dũng Sĩ như một con dã thú, đánh về phía Nhiếp Ngôn, 2 con Khô Lâu Dũng Sĩ chém trúng người Nhiếp Ngôn, kéo hết một mảng HP của Nhiếp Ngôn. -210.
Nhìn thấy xà ngang của cửa một, thì Nhiếp Ngôn lập tức thi triển kỹ năng của Chức Ti Giả giới chỉ, bắn ra một đạo tơ nhện, sưu một tiếng, bắn qua mặt của một đống Khô Lâu Dũng Sĩ, rồi dán trên mặt trên của cửa mộ A Bá Lạp Hãn. Dùng sức kéo một cái, Nhiếp Ngôn bay lên trên đầu của đám Khô Lâu Dũng Sĩ, bay về phía đỉnh cửa mộ.
Quay đầu nhìn lại, hắn lúc đầu đã nghĩ mình sẽ bị vô số Khô Lâu cắn xé, ai dè lại may mắn như vậy.
Nhiếp Ngôn bay trên đầu bọn Khô Lâu Dũng Sĩ, sắp sửa đụng đầu vào cửa mộ rồi, Nhiếp Ngôn đấm tay phải ra chống đở, bay lên trên xà ngang.
Khô Lâu Dũng Sĩ ở dưới không ngừng xao động. Nhưng chúng không thể tới được chỗ này, Nhiếp Ngôn thở hổn hển, rốt cuộc cũng an toàn, HP chỉ còn lại một ít, nhanh chống tìm một chỗ ngồi xuống ăn bánh bao hồi phục HP.