Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
“ Chuyện này…”
Lục Tùng có chút khó khăn, tuy rằng hắn và anh Lưu cùng đi nơi này, thế nhưng mao liệu Đường Linh đều đã mua đến tay, lúc này nhường lại cho người ta, sợ là không thích hợp, dù sao đổ thạch kiêng kỵ nhất chính là cản người “Phát tài”, hắn tới đây chẳng qua là muốn lôi Đường Linh về, mà Phùng Thiến Nguyệt lại muốn cướp mao liệu từ trong tay Đường Linh, việc này hắn cũng không thể nhúng tay!
Phùng Thiến Nguyệt bĩu môi, khinh miệt liếc nhìn Lục Tùng, “Yên tâm, tiền mao liệu như thường trả lại cho chú!”
Phùng Thiến Nguyệt hoàn toàn không để mắt đến Đường Linh, ở trong mắt cô, Đường Linh phải nghe Lục Tùng!
“ Cái này tôi không làm chủ được!”. Lục Tùng nhìn về phía Đường Linh, “Tiểu Đường à, cháu…”
Đôi lông mày Đường Linh nhíu lại, khóe môi hơi giương lên, lần đầu tiên nhìn thẳng vào Phùng Thiến Nguyệt, trong giọng nói mang theo vẻ cám dỗ, “Muốn?”
Phùng Thiến Nguyệt cau mày, khinh miệt nhìn Đường Linh, “ Nói đi, bao nhiêu cô mới bằng lòng buông tay!”
Ở trong mắt cô, Đường Linh cũng chỉ là muốn chiếm tiện nghi, muốn ăn thêm nhiều chút thôi! Đây đều là món tiền nhỏ, vì khiến anh Nguyên thích, đương nhiên sẽ không để tâm chút tiền này! Coi như cho kẻ ăn mày đi!
“Không nhiều, năm tỷ!”
Giống như năm trăm triệu kia chỉ là con số vậy, tùy ý phun ra!
“Năm… Năm tỷ?”
Lục Tùng nhìn Đường Linh như nhìn thấy ma, con bé này cũng quá dám nói! Năm tỷ! Cô biết năm tỷ là bao nhiêu tiền không!
Điên rồi! Quả thực là điên rồi!
Chủ quầy như bị trật khớp cằm vậy, vẫn không khép lại, tình huống này là kiểu gì vậy trời?
Ngay cả thiếu niên trầm ổn kia, cũng vì lời Đường Linh nói mà bộc lộ cảm xúc! Ánh mắt nhìn Đường Linh nhiều hơn một tia tìm tòi nghiên cứu!
Sắc mặt Phùng Thiến Nguyệt hết sức khó coi, năm tỷ? Cô ta còn thật dám mở miệng!
“Cô muốn tiền muốn điên rồi sao! Năm tỷ? Tiền chôn theo người chết cô muốn không!”. Phùng Thiến Nguyệt có chút nói không biết lựa lời, tất cả đều là bị Đường Linh chọc tức!
Đường Linh nhìn Phùng Thiến Nguyệt một cái, lành lạnh mở miệng nói!
“Chính cô muốn giữ lại dùng sao!”
Phốc!
Hai người công nhân viên phụ trách khuôn hàng, nhịn không được cười lên! Cô bé này miệng thật độc! Một khối nguyên liệu thô bán người ta năm trăm triệu! Vừa nghe đã biết cô bé đó không muốn nhường lại, cố ý thét giá kinh người! Cô gái kia bị người ta trêu đùa rồi!
“Mày!” Phùng Thiến Nguyệt âm ngoan trừng mắt với Đường Linh, dám đùa giỡn cô! Không biết trời cao đất rộng!
“Các người!”. Phùng Thiến Nguyệt chỉ vào vài tên đi theo sau lưng, “Món hàng kia bản tiểu thư hôm nay nhất định phải muốn, mấy người các ngươi khiêng trở về cho tôi!”
Vài tên đi theo không nhúc nhích, đưa mắt hỏi ý kiến thiếu niên, thiếu niên kia không ra lệnh, bọn họ vẫn đứng yên không nhúc nhích!
“Không mau chuyển hàng đi, bị người đoạt mất phải bồi thường năm tỷ đó!” Đường Linh khoanh tay trước ngực, hảo tâm nhắc nhở hai người công nhân bốc vác!
Công nhân bốc vác sững sờ, liếc nhau một cái, sau đó tay chân lanh lẹ khiêng hàng mang đi!
“Không được!”
Phùng Thiến Nguyệt thấy người đi theo không nghe cô……, không suy nghĩ, vội vã chạy lên, hai tay giữ chặt khối mao liệu, hai người công nhân bốc vác tức khắc luống cuống tay chân, chỉ sợ làm rớt hàng xuống đất, có chút không biết làm sao nhìn Đường Linh!
Chính bọn họ còn chưa từng gặp tình huống đương trường cướp đoạt trắng trợn thế này bao giờ!
Đường Linh nhìn thiếu niên kia với ánh mắt thâm ý, thiếu niên kia không chút biến sắc, không đứng ra ra ngăn cản, dường như tất cả không có quan hệ gì với hắn! bên môi Đường Linh gợi lên một vệt ý cười, ánh mắt nheo lại, thú vị!
“Buổi đấu giá có quy củ riêng, các anh cứ làm theo quy củ, tự nhiên không cần lo lắng cái khác!”. Trong toàn quá trình Đường Linh đều ôm tâm thái xem náo nhiệt, náo nhiệt xem xong rồi, đương nhiên phải thu dọn!
Hai công nhân bốc vác nhìn đối phương, một người trong đó có mang theo máy bộ đàm, liền gọi nhân viên an ninh tới!
Nhân viên an ninh thật không phải người bình thường, vài đường cơ bản đã tóm lấy Phùng Thiến Nguyệt, hai người khống chế được Phùng Thiến Nguyệt xong, khi Phùng Thiến Nguyệt lớn tiếng la lên, trực tiếp ném cô ta ra khỏi hội trường! Không hề có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc!
Người chứng kiến một màn này, đều lần lượt lắc đầu, lại một kẻ đến gây chuyện!
Quy củ buổi đấu giá – – nếu có người ác ý quấy rối, nhất loạt ném ra bên ngoài, bất luận thân phận!
Thiếu nữ có tướng mạo ngọt ngào kia, cứ như vậy bị mấy bảo an to lớn thô lỗ – – ném ra ngoài!
Người quấy rối không còn, công nhân bốc vác liền vội vàng đem hàng đi giao, chỉ lo lại xuất hiện điều gì ngoài ý muốn!
Hài kịch xem xong rồi, đã không cần phải lưu lại, Đường Linh xoay người liền muốn đi.
“Như thế nào? Ném người của tôi, cứ đi như thế?”. Thiếu niên nhìn Đường Linh, mặt không biến sắc, ý tứ không rõ!
Lục Tùng thấy trong lòng căng thẳng, hắn biết rõ nội tình của tiểu thiếu gia này, toàn bộ thuốc lá của tỉnh Vân đều nắm giữ ở trong tay anh ta, giống như nắm chặt toàn bộ mạch máu kinh tế của tỉnh Vân! Ngay cả chính phủ bản địa đều phải sợ hắn ba phần!
Trước mắt Đường Linh đắc tội tiểu thiếu gia này rồi, sự việc thật có chút khó giải quyết!
“Nguyên thiếu, con bé này còn nhỏ tuổi, ngài đừng chấp nhặt với nó!”. Lục Tùng cười theo, trong giọng nói mang theo chút ý tứ lấy lòng.
Đường Linh liếc mắt nhìn thiếu niên, không nghĩ tới thiếu niên này khiến Lục Tùng kính sợ như vậy, dĩ nhiên dùng tới chữ “Ngài”!
Thiếu niên không nhìn Lục Tùng, chỉ nhìn chằm chằm Đường Linh với hứng thú dạt dào, ngược lại hắnmuốn nhìn một chút cô bé này đến cùng sẽ giải quyết như thế nào!
Hắn tự nhận mình đã gặp qua không ít sinh vật nữ tính, lại không thấy hứng thú với bất kì người nào! Trái lại cô nhóc này rất thú vị!
“Nói xin lỗi thì không cần, bất quá, một câu cám ơn tôi vẫn nhận nổi!”
Không quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vẻ mặt Đường Linh như không chuyện gì, thản nhiên nhìn hắn!
Mọi người nhìn Đường Linh như nhìn kẻ ngu ngốc, chủ quầy cứ lắc đầu, đứa nhỏ này đầu óc chỉ sợ là không dùng được!
Thiếu niên nghe thấy vậy đôi mày kiếm xếch lên, khóe môi hơi giương lên, cứ như vậy đối mắt với Đường Linh, hồi lâu mới nhếch môi lên một nụ cười tà khí, con ngươi nheo lại, “Tên cô là gì?”
Đường Linh khoanh hai tay, trong mắt mang theo ý tứ cười nhạo, “Ngại phụ nữ phiền phức, vẫn là bớt trêu chọc thì hơn!”
Lục Tùng xưng hô anh ta là “Triệu tổng”, lai gọi hắn “Nguyên thiếu”, Đường Linh đã đoán ra được thân phận người thiếu niên này – – chủ nhân tương lai của thuốc lá Hoa Đà, Triệu Nguyên! Cũng là cháu trai của Triệu Chấn Đông Triệu lão!
Tỉnh Vân là trọng địa thuốc lá, địa vị Triệu Nguyên ở chỗ này tuyệt không thấp hơn với địa vị của một tỉnh trưởng, dậm chân một cái, tỉnh Vân đều phải chấn động ba phần, bằng năng lực của hắn, chẳng lẽ sẽ không gánh nổi một Phùng Thiến Nguyệt!
Trong lòng Đường Linh bật cười một tiếng, hắn cũng thật giảo hoạt, mượn tay cô đuổi Phùng Thiến Nguyệt đi rồi, vừa nãy mượn tay bảo an, đuổi một cô gái ra khỏi khu nghỉ ngơi của hắn! Nếu không phải Đường Linh đi qua chỗ phòng của hắn, nhìn thấy trên cửa viết hai chữ “Triệu Nguyên”, cô còn không phát hiện ra Triệu Nguyên sẽ giảo hoạt như vậy!
Người xấu đều để cho người khác làm, hắn lại đóng vai quân tử khiêm tốn! Cái này thật không giống lòng dạ của một người 20 mấy tuổi có thể có! Khó trách hắn còn nhỏ tuổi đã có thể tiếp quản nổi thuốc lá Hoa Đà!
“Phụ nữ?”
Triệu Nguyên cười nhạo một tiếng, đôi mắt phượng thật đẹp hài hước nhìn chằm chằm lên bộ ngực hơi gồ lên của Đường Linh, “’ Lông ‘ cũng chưa mọc đủ, vẫn dám tự xưng là phụ nữ!”
Không đợi đến sự tức giận cùng e thẹn trong tưởng tượng, Đường Linh chỉ nhíu nhíu mày, hai tay ôm ngực, tương tự hài hước nhìn chằm chằm hạ thân Triệu Nguyên, đôi môi đỏ mọng hơi vểnh lên, “’ Lông ‘ của anh, cũng chưa chắc có đủ bao nhiêu à!”
Nụ cười bên môi Triệu Nguyên cứng đờ, sắc mặt cổ quái nhìn chằm chằm Đường Linh, hồi lâu bên môi gợi lên một vệt ý cười nghiền ngẫm, đôi phượng nhãn nhìn chằm chằm Đường Linh kia hiện ra thần thái khác thường!
Tốt lắm!
Không nghĩ tới hắn đường đường là tổng giám đốc của thuốc lá Hoa Đà, lại bị một thiếu nữ vị thành niên đùa giỡn!
Trong hai ngày Đường Linh mua không dưới trăm khối nguyên liệu thô, Lục Tùng là đã dùng hết phương pháp xử lý ngăn Đường Linh lại, tiếc rằng Lưu Triển Bằng một chút động tĩnh cũng không có, ngược lại còn đi theo Đường Linh, Đường Linh xem trọng khối kia, ông còn tự tay lựa ra!
Lục Tùng ở một bên giương mắt nhìn rối rắm muốn chết, không nghĩ tới anh Lưu cũng đi theo Đường Linh làm loạn!
Nếu nói Đường Linh, Lục Tùng thực sự khó có thể lý giải được, đứa nhỏ này bình thường nhìn đáng tin thế mà, sao toàn làm chuyện hồ đồ!
Mua bậy bạ mao liệu không nói, còn dám đắc tội với tiểu thiếu gia Triệu gia rồi, hắn có còn nhớ rõ dáng vẻ của tiểu thiếu gia Triệu gia ngày hôm trước, hắn có việc làm ăn lui tới với Triệu Nguyên, tự nhiên biết rõ tính cách Triệu Nguyên! Triệu Nguyên nhất định sẽ nhớ kỹ Đường Linh!
“Chú Lưu, chú nói là mỗi lần buổi đấu giá kết thúc, còn có thể trực tiếp giải thạch tại hiện trường bán đấu giá phỉ thúy?”
Nếu là như vậy, muốn gây tiếng vang cho thương hiệu Trân Bảo Trai ở trong giới ngọc thạch, không cần phải lo nữa rồi! Phải biết Trân Bảo Trai chỉ đang thịnh hành ở tỉnh Thanh, lần này đúng lúc là một cơ hội để gia tăng danh tiếng trong giới bảo thạch!
“Uhm, không chỉ như vậy, trong lúc đang tách đá còn có thể đặt cược tư đổ ( đặt cược riêng), đổ ai giải ra ngọc thạch có giá trị cao nhất!”
Lưu Triển Bằng cũng không phải là mù quáng nghe theo chỉ thị của Đường Linh, Đường Linh mua về mao liệu, hắn có nhìn kỹ, có một số mao liệu quả thực là loại tốt!
Còn có thể tư đổ? Tâm tư Đường Linh xoay chuyển một cái, trong mắt xẹt qua một tia giảo hoạt, xem ra lần này tiêu tốn số tiền vào mua mao liệu, có chỗ hốt lại rồi!
Lưu Triển Bằng nhìn thần sắc Đường Linh, thì biết rõ cô chủ nhỏ của ông dường như lại có ý đồ gì đó! Trong lòng có chút hưng phấn!
“Chúng ta cũng tham gia lần giải thạch này!”
Hai ngày nay Đường Linh đã nhìn hết một lượt mao liệu nơi đây, khối có lớp sương mù nồng nặc nhất sớm đã bị cô lựa chọn mất rồi, nếu kế tiếp trên hội đấu giá gặp phải hàng tốt, lại tranh thủ một chút là ok!
Buổi đấu giá đặt tại trong đại sảnh ở căn cứ ngọc thạch, phòng khách rất lớn, có sức chứa hơn trăm người, là phòng bán đấu giá ngọc thạch lớn nhất quốc nội, vì lần này đại hội chỉ diễn ra trong ba ngày, cho nên người tới đây nhiều vô cùng, chỗ ngồi trong đại sảnh gần như kín chỗ, mấy người Đường Linh ngồi tại vị trí giữa, cách bàn đấu giá vẫn tính tương đối gần!
Chủ trì buổi đấu giá thật biết điều tiết bầu không khí, đưa lên khối mao liệu đầu tiên đã dẫn tới náo nhiệt không nhỏ, cuối cùng được bán ra với mức giá 30 vạn, coi như là một sự mở hàng may mắn!
Mao liệu được đưa lên đài không thiếu hàng tốt, nhưng vẫn chưa lọt vào mắt Đường Linh, như loại hàng này mao liệu Đường Linh đã mua trong đó cũng có, giá cả còn thấp hơn bao nhiêu lần so với giá bán đấu giá!
Bán đấu giá tiến hành dưới bầu không khí hừng hực, khả năng do nguyên nhân lần này thời gian tốc chức ngắn, mao liệu đem lên sàn đấu giá đều bị người ta mua hết, có thể nói là tỷ lệ thành giao dẫn đầu từ trước tới nay!
”Sau đây là khối mao liệu hố mới Miến Điện, sinh ra từ Mục Loạn Can, ngọc này không có da, nước tốt đáy tốt, nặng chừng 70 kg, giá khởi điểm 30 vạn, mỗi lần ra giá không ít hơn 1 vạn, hiện tại bắt đầu ra giá!”
Trong lúc nhất thời cả hội trường vô cùng yên tĩnh, không ai ra giá, ai cũng đang tự định giá trị của ngọc thạch này, người chủ trì có chút gấp, vật này nếu có thể thuận lợi bán ra, hắn sẽ có tiền huê hồng! Đều trách người chủ bán món hàng này, thấy phòng đấu giá hôm nay giá thị trường tốt bèn muốn nâng giá!
Tuy rằng ngọc thạch này không có da, phỉ thúy liệu, trọng lượng ròng 70 kg, nước tốt, đáy cũng tốt, nhưng biểu bì vết rạn nứt nhiều, loại này chế thành vòng ngọc hao hụt rất lớn, bởi vì vết rạn nứt nhiều, lúc đánh bóng rất dễ dàng vỡ nát, cho nên một tảng lớn ngọc thạch cũng không nhất định biết đánh ra được một đôi vòng ngọc, hơn nữa cho dù đánh ra được vòng ngọc, vết rạn nứt quá nhiều cũng bán không được giá tốt! Chủ yếu nhất là, giá khởi điểm khối mao liệu này rất cao, căn bản không đáng số tiền kia!
Cân nhắc xuất phát từ các mặt, không người nào nguyện ý ra giá mua một khối ngọc thạch không đáng đầu tư kia, hội trường hoàn toàn yên tĩnh!
“30 vạn!”
Người chủ trì vốn tưởng rằng khối ngọc thạch Mục Loạn Can này sẽ rớt sàn, không nghĩ tới vậy mà có người kêu giá, mặc dù là giá quy định, dù sao cũng tốt hơn ngừng đấu giá!
Đang lúc mọi người vẫn không tìm được nơi phát ra âm thanh, người chủ trì bận rộn lo lắng gõ chùy thành giao! Chỉ lo người mua hối hận, đương nhiên kêu giá là không thể hối hận!
“Được! Khối ngọc thạch Mục Loạn Can này do số 128 đấu giá thành công mua được, dưới đây chúng ta tiến hành bán đấu giá khối mao liệu tiếp theo!”
Dùng 30 vạn giá cao để mua khối ngọc thạch Mục Loạn Can kia, không ít người đều cảm thấy đầu óc người đó bị chập mạch! Mỗi lần buổi đấu giá đều sẽ có mấy kẻ không hiểu biết như vậy, trong nhà có vài đồng tiền, đến đây cố làm ra vẻ ta đây!
Mọi người thầm mắng trong lòng tên số 128 ngớ ngẩn, tức khắc quay về tập trung lực chú ý đến vật đấu giá tiếp theo!
Da đầu Lưu Triển Bằng cũng hơi tê tê, ông căn bản không xem trọng khối ngọc thạch Mục Loạn Can kia, sao Đường Linh lại ra hiệu kêu ông đấu giá, cho dù ông không tình nguyện cũng phải giơ bảng!
Lục Tùng đối với chuyện Đường Linh làm xằng làm bậy, Lưu Triển Bằng mù quáng làm theo, hoàn toàn không ôm ấp hi vọng gì nữa rồi, xem ra vấn đề của hắn không trông cậy nổi anh Lưu được nữa!
Một cuộc bán đấu giá kéo dài từ sáng sớm đến chiều, không có một món hàng rớt sàn, tất cả mọi người đều hoan hỉ!
Kế tiếp chính là đổ thạch, hoạt động này không phải người nào cũng có thể tham gia, là dựa theo sức mua trong thời gian diễn ra buổi đấu giá ngọc thạch để quyết định, tuy rằng Đường Linh chỉ bỏ ra 30 vạn, nhưng mấy ngày nay lại mua không ít mao liệu, cũng coi như miễn cưỡng được tham gia đổ thạch!
Đổ thạch phân làm 3 khối mao liệu, cuối cùng tính tổng giá trị ba khối mao liệu, giá trị cao nhất sẽ thắng, mà người thắng trận cuối cùng, có thể trở thành thành viên của “Tổng hội ngọc thạch quốc gia”!
Phải biết có thể đi vào “Tổng hội ngọc thạch quốc gia” đó là chuyện có cầu cũng không cầu được! Cho dù đạt thứ hàng thứ nhất, cũng không nhất định được “Tổng hội ngọc thạch quốc gia” nhìn trúng! Từ trước tới nay, người dựa vào đổ thạch đạt giải nhất để tiến vào “Tổng hội ngọc thạch quốc gia” cũng chỉ có hai người mà thôi!
Bởi vì tham gia phải đem thẻ bài đi báo danh, ba người Đường Linh đi báo danh, nhưng đụng phải chút phiền phức!
“Ồ! Đây không phải ông chủ Lục sao! Tới đây báo danh đổ thạch sao?”
Một tên với bộ dáng có chút thô bỉ quan sát Đường Linh cùng Lưu Triển Bằng, Đường Linh hắn tự nhiên là không để vào mắt, nhìn thấy Lưu Triển Bằng sắc mặt ngược lại có chút thay đổi, nhưng rất nhanh trưng ra vẻ tươi cười, “Ta nói ông chủ Lục thế nào tới nơi này, thì ra là có ông chủ Lưu làm chỗ dựa a!”
Sắc mặt Lục Tùng cũng không tốt, “Ăn cơm nghề này đương nhiên phải tới đây thôi, xem ra ông chủ Đặng là người mới đối với chuyện này vẫn không hiểu rõ lắm!”
Sắc mặt ông chủ Đặng nhất thời khó coi, “Lão luyện thì lại làm sao, còn không phải cũng bị người mới chúng ta đè xuống! Ông chủ Lục đã lớn tuổi rồi, như loại công việc cần sức lực này, sợ là không thích hợp nữa!”
“Tôi thấy ông chủ Đặng trước tiên đứng cho vững trước đã rồi mới nói lời đao to búa lớn!”. Lục Tùng hừ lạnh một tiếng.
Ông chủ Đặng nghe xong cười kiêu ngạo, “Điểm ấy không làm phiền ông chủ Lục lo lắng! Vị Vương tổng bên cạnh ta đây, có thể nói là người dẫn đầu của nghề nghiệp ngọc thạch nơi kinh thành, lần này đổ thạch nhất định là quán quân! Nếu như bị tôi giành được công việc vận chuyển ngọc thạch của quán quân đổ thạch, chắc hẳn sau này ngành nghề vận chuyển ngọc thạch tại tỉnh Vân, sẽ không còn chuyện một nhà các người độc quyền nữa rồi!”
Sau khi nghe xong, vị Vương tổng kia vung tay nhìn vẻ rất đạo đức giả, ngoài miệng chỉ tự nhận vận khí mình tốt chút, nhưng thần sắc lại ra vẻ tự đắc!
Nhìn thấy vị Vương tổng bên cạnh ông chủ Đặng, thần sắc Lục Tùng cứng đờ, vừa nãy có mấy khối mao liệu có lớp biểu bì tốt đều bị vị Vương tổng này đấu giá được, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người giành chiến thắng rất có thể là hắn!
Ông chủ Đặng khinh miệt nhìn Đường Linh và Lưu Triển Bằng bằng nửa con mắt, bật cười ra tiếng, “Hẳn là ông chủ Lục sa sút quá rồi mới đi nhờ một đứa nhãi ranh còn chưa dứt sữa, cùng ông chủ nho nhỏ của Trân Bảo Trai? Ha ha, xem dạng này ông chủ Lục thực sự sa vào bước đường cùng rồi!”
Trân Bảo Trai tại phương bắc tuy rằng phát triển không tệ, nhưng không có tiến vào thị trường phương nam, dưới ngành nghề quốc nội ngọc thạch mà nói, chỉ có thể tính là trung đẳng!
Thấy Lục Tùng hơi trầm xuống mặt, ông chủ Đặng lại bật cười ha ha, Vương tổng bên cạnh cũng đầy mặt khinh thường, những mao liệu hắn giành về trong tay, đều bỏ ra số tiền rất lớn để mua lại, ai còn có thể so với hắn! Hắn là muốn thừa dịp cơ hội lần này, tiến vào “Tổng hội ngọc thạch quốc gia”!
Cười nhạo Lục Tùng một trận xong, ông chủ Đặng cảm thấy sảng khoái cả người, cùng Vương tổng vừa đi vừa cười khoái trá! Để lại vẻ mặt nén giận của Lục Tùng!
Suốt đường đi sắc mặt Lục Tùng khó coi đi theo hai người Đường Linh đăng ký đổ thạch, Đường Linh cầm thẻ bài, nhờ Lưu Triển Bằng quay về phòng nghỉ lấy hai khối mao liệu cô đã làm kí hiệu sẵn đến đây, Lục Tùng đi đến khu giải thạch chờ trước, còn cô thì đi qua bên tư đổ!
Bởi vì đổ thạch chẳng phải ai cũng có thể tham gia, cho nên đại hội còn chuẩn bị tư đổ, chính là đổ xem cuối cùng ai sẽ giành được chức quán quân!
Đường Linh nắm được quy tắc tư đổ rồi, nhìn tình huống đặt cược một chút, cầm thẻ bài đặt cược, sau đó ở dưới mắt mọi người, đường hoàng đi ra ngoài!
“Bé gái kia đặt cược đổ ai thắng?”. Tính nhiều chuyện không chỉ giới hạn ở đàn bà con gái, có lúc tính nhiều chuyện của đàn ông con trai còn mạnh hơn họ!
“Tôi nhìn thấy, là số 128!”. Người có thể ra vào nơi này đều có thẻ bài, mà trên thẻ bài chính là dãy số trong buổi đấu giá!
“Số 128? Sao có chút quen tai?”
“Hình như là có chút quen tai! Quản nó làm chi! Nhanh đi đặt cược, tôi nhìn thấy số 36 không tệ, không thiếu mao liệu tốt đều bị ông ta đấu giá mua về!”
“ Uhm, đi thôi, đặt cược đi!”
Khi Đường Linh tìm gặp được Lưu Triển Bằng bọn họ, hai người họ đã an vị ngồi chờ ở khu tách đá, người không đông như trong buổi đấu giá lức nãy, nhưng cũng không chiếm thiểu số!
Ông chủ Đặng kia và Vương tổng liền ngồi ở chỗ bên cạnh Lục Tùng, lời nói vẫn mang theo vẻ mỉa mai, sắc mặt Lục Tùng vẫn không tốt lắm!
Lúc Đường Linh trở lại chỗ ngồi, giải thạch cũng vừa lúc bắt đầu, Đường Linh phái Lưu Triển Bằng đi giải thạch, bản thân cô lại thảnh thơi ngồi quan sát, người giải thạch cũng không có nhiều, đại khái khoảng mười mấy người, phần lớn người lưu lại, đều muốn xem náo nhiệt, nếu có phỉ thúy thượng hạng xuất hiện, vậy cần phải nhìn một lần cho thỏa mong!
Rất không khéo là, máy giải thạch của Lưu Triển Bằng và Vương tổng ở liền chỗ nhau, thời điểm giải thạch bầu không khí có chút căng thẳng!
Lục Tùng và ông chủ Đặng trừng mắt lẫn nhau, Vương tổng dứt khoát không để Lưu Triển Bằng vào mắt, ông chủ Đặng cũng chỉ đang lo sợ không đâu mà thôi, lần này người đoạt quán quân nhất định là chính hắn!
Giờ phút này Lưu Triển Bằng giải thạch là một khối mao liệu mà Đường Linh cho rằng coi như không tệ, khối mao liệu nhỏ, chỉ bằng hai nắm đấm bàn tay cộng lại lớp sương mù không tệ, chắc hẳn sẽ là loại phỉ thúy không đến nỗi!
“Theo tôi thấy, ông chủ Lục vẫn đừng nên lãng phí thời gian ở chỗ này! Vương tổng đã đáp ứng đem công việc vận chuyển ngọc thạch của ông ấy cho tôi làm, phân ngạch lớn nhất của ngành vận chuyển ngọc thạch năm nay, ông chủ Lục sợ là vô duyên rồi!”
Ngành vận chuyển ngọc thạch của tỉnh Vân vẫn do Lục Tùng nắm giữ, bây giờ Đặng Vũ hắn nhúng tay vào ngành nghề vận chuyển ngọc thạch, mặc kệ lúc trước lão đại của tỉnh Vân là ai, hiện tại cũng nên do hắn định đoạt rồi!
“Bây giờ thắng bại chưa phân, ông chủ Đặng nói trước vẫn còn quá sớm!”. Lục Tùng hừ lạnh một tiếng, nhưng sức lực trong lòng không đủ!
Khối mao liệu này của Lưu Triển Bằng chỉ chốc lát sau liền được giải ra, ông dựa theo Đường Linh nói, từ một đầu bổ xuống một nhát dao, lục quang xanh biếc ào ào tuôn ra, Lưu Triển Bằng tăng nhanh tốc độ tay, dùng máy đánh bóng mài bỏ đi lớp vỏ ngoài, rất nhanh khối phỉ thúy có kích cỡ chừng một quả đấm bày ra ở trước mắt mọi người!
Trong lục sắc nhàn nhạt bay lơ thơ vài đóa hoa nhỏ, tại trên nền khối băng phỉ thúy như phiêu đãng màu banh biếc nhàn nhạt, êm dịu nhẵn nhụi, thông thấu vô khuyết, thanh tân thoát tục! Dưới ánh đèn, bông hoa phiêu lãng trên nền lam lục sắc như đón gió tung bay, tràn đầy sắc màu êm dịu!
“Xuất! Bên kia xuất lục rồi!”. Nghe thấy có người hô lên xuất lục, Lưu Triển Bằng bên này lập tức kinh động đến sự chú ý của mọi người!
Khi bọn họ nhìn thấy khối phỉ thúy Lưu Triển Bằng đang bưng trong tay, dần dần đều vây lại chung quanh.
“ Là loại phỉ thúy băng chủng phiêu hoa lan! Là Lam lục hoa!”. Một người kêu ra tiếng!
“Thế nước phỉ thúy này phần đáy tốt, phiêu hoa thoắt ẩn thoắt hiện, thật sự là hiếm có a!”
“Phiêu hoa phỉ thúy mặc dù có tạp chất, nhưng băng chủng phiêu hoa lan này lại là thượng phẩm khó có được! Có giá trị không nhỏ!”. Một ông lão bình luận đúng trọng tâm, thoáng gật đầu, vuốt chòm râu.
“Quả thật không tệ, nhưng đáng tiếc hơi nhỏ chút, khối phỉ thúy này giá thị trường gần như trên dưới năm trăm vạn!”. Một vị khác gọi nhân viên tới, báo lên giá trị phỉ thúy!
“Hai vị lớn tuổi kia là ai?”. Một người mới tò mò hỏi người bên cạnh.
“Không phải chứ! Chơi ngọc thạch vậy mà không biết đến Dương lão và Bạch lão của “Tổng hội ngọc thạch quốc gia”! Tôi thấy anh vẫn nên về nhà chơi gạch đi!”. Người đứng bên cạnh phi thường khinh thường đối với người cất lời hỏi kia!
“Nói với anh ta nhiều như vậy làm gì! Chính sự quan trọng hơn!”
Sắc mặt của người hỏi cứng đờ một lúc, đảo con ngươi, hướng về phía Lưu Triển Bằng mở miệng nói, “Ông chủ, băng chủng phiêu hoa lan bán không? Vừa nãy Bạch lão nói băng chủng phiêu hoa lan này giá thị trường năm trăm vạn, tôi liền ra 500 vạn! Ông chủ Lưu anh thấy thế nào?”
Lưu Triển Bằng vừa thấy người nói chuyện, ngẩn người, nhìn kỹ một chút, sau đó đứng dậy sải bước đi qua, trực tiếp ôm lấy người vừa nói chuyện!
“ A Quảng! Sao chú lại ở đây!”. Lưu Triển Bằng khó nén vẻ kích động, người đàn ông bị Lưu Triển Bằng gọi là A Quảng cũng thoải mái ôm lấy Lưu Triển Bằng!
“Anh Triển! Không nghĩ tới còn có thể gặp được anh! Bao nhiêu năm rồi! Em còn tưởng đời này liền trôi qua như vậy!”. Trong mắt A Quảng chứa lệ, vậy mà lại chảy nước mắt xúc động ở trước mặt mọi người!
Mọi người nhìn nhau, tình huống thế nào? Tiết mục nhận người thân?
Đường Linh cũng có chút ngoài ý muốn, người này lại khiến Lưu Triển Bằng kích động như thế, không buồn để tâm, thả xuống khối phỉ thúy đang cầm trong tay, vội vọt tới! Đứng dậy, Đường Linh cũng đi qua!
“Anh Triển, bây giờ em cũng vậy đang làm mua bán ngọc thạch, đến nơi này muốn thử vận may, không nghĩ tới gặp được anh!”
“Chú cũng làm ngọc thạch?”. Lưu Triển Bằng hiển nhiên hơi kinh ngạc, nhưng cũng vui mừng thay cho A Quảng, A Quảng có thể theo ngành ngọc thạch, chứng minh cuộc sống bây giờ của cậu ta phải rất khá!
“Đúng vậy anh Triển! Em gia nhập ngành này mới có mấy năm, nghe nói tỉnh Vân có buổi đấu giá ngọc thạch, liền đến đây xem náo nhiệt, nếu gặp phải phỉ thúy tốt, tranh thủ mua về cửa tiệm!”
A Quảng tươi cười, nhìn khối băng chủng phiêu hoa lan phỉ thúy của Lưu Triển Bằng, trong mắt phát sáng, “ Anh Triển, anh xem phỉ thúy băng chủng phiêu hoa lan này của anh, có thể bán cho em hay không?”
Lưu Triển Bằng suy nghĩ, đưa mắt nhìn về phía Đường Linh, trước khi giải thạch Đường Linh đã nói qua, khối thứ nhất cắt ra phỉ thúy có thể bán đấu giá, cho nên phỉ thúy này bán cho A Quảng cũng được, nhưng phương diện giá tiền…
Phỉ thúy này giá thị trường 500 vạn không sai, nhưng nếu tiến hành bán đấu giá sẽ được giá cao hơn nhiều! Phỉ thúy này dù sao cũng là của Đường Linh, Lưu Triển Bằng không thể tự quyết!
“Tôi nói ông chủ Lưu, phỉ thúy này đương nhiên phải đưa ra đấu giá, người trả giá cao giành được, sao có thể chen ngang!”
Người bên cạnh có lời oán hận, kẻ chen ngang này chẳng phải người mới khi nãy, hỏi hắn thân phận Dương lão và Bạch đó thôi! Người mới này cũng thật không hiểu quy củ!
“Chuyện này…”
Sắc mặt Lưu Triển Bằng khó xử, A Quảng làm thế quả thực không hợp quy củ, nhưng cậu ta dù sao cũng là ân nhân của ông thời thơ ấu, đây nên làm thế nào cho phải!
“Anh Triển, em thật sự cần phỉ thúy này, anh xem có thể giúp một chút người em này hay không?”. A Quảng mặt buồn rười rượi, lôi kéo Lưu Triển Bằng, trong mắt tràn đầy sự khẩn cầu!
Lưu Triển Bằng vẫn chú ý đến Đường Linh, Đường Linh nhìn A Quảng, giấu dưới mí mắt, hối lâu, gật đầu về phía Lưu Triển Bằng!
Lưu Triển Bằng tức khắc cười tươi như hoa, ngay lập tức quyết định bán cho A Quảng băng khối băng chủng phiêu hoa lan bằng nắm đấm tay kia, Lưu Triển Bằng làm việc cũng coi như khéo đưa đẩy, chỉ bằng mấy câu nói đã trấn an được vài người muốn ra giá!
“Xuất lục rồi! Lại xuất nữa!”
“Mau nhìn, nơi Vương tổng bên cạnh cũng xuất lục rồi!”
Không tới một khắc, khối mao liệu của Vương tổng cũng được giải ra, đừng thấy nó nặng đến mấy chục kg, phỉ thúy bên trong cũng không lớn!
Một khối phỉ thúy chừng bằng trái banh bóng rổ, trong suốt như nước, lại cùng một chủng loại với ngọc thạch Lưu Triển Bằng giải ra! Phiêu hoa lan băng chủng phỉ thúy! Chỉ có điều lớn hơn rất nhiều so với khối Lưu Triển Bằng đã cắt ra!
“Vậy mà cũng xuất ra được khối băng chủng phiêu hoa lan! Hai khối liên tục!”
“Còn tưởng rằng có kinh hỉ chứ! Mất nửa ngày lại ra khối cùng chủng loại! Phiêu hoa cũng không đẹp mắt bằng khối thứ nhất! Nhưng kích cỡ lại gấp mấy lần khối kia!”
Cuối cùng Bạch lão cho người thống kê báo giá lên 2000 vạn, bởi vì trước đó khối băng chủng phiêu hoa lan của Lưu Triển Bằng đã bán ra với giá 500 vạn, dẫn đến phỉ thúy của Vương tổng cũng không bán được giá tiền cao, chỉ bán được 2200 vạn, sắc mặt Vương tổng hơi khó coi! Phải biết khối mao liệu này hắn đã ném ra 1800 vạn!
Nếu hắn biết khối mao liệu đó của Đường Linh chỉ tốn 200 đồng, phỏng chừng lúc này chắc chắn sẽ thổ huyết!
Khối mao liệu thứ nhất mười mấy người đều giải xong, đa số đều cắt ra phỉ thúy, có mấy cái không xuất lục, tự động bỏ quyền, trận đấu quy định, ba khối mao liệu nhất định phải đều phải ra phỉ thúy, sau đó tính tổng giá trị ba khối phỉ thúy.
Trong mấy người này, phỉ thúy của Vương tổng có giá trị cao nhất, 2200 vạn, còn có một người cắt ra băng chủng vô sắc phỉ thúy, tuy rằng chỉ vẻn vẹn một khối nhỏ, nhưng giá trị 1900 vạn, tạm dẫn vị trí thứ hai, cái khác phần lớn chỉ trị giá vài trăm vạn, khối băng chủng phiêu hoa lan của Đường Linh vẫn không có chỗ xếp hạng.
Ông chủ Đặng lòng vui rạo rực, nhìn Lục Tùng với vẻ mặt đắc ý, lần tranh tài này Vương tổng thắng chắc! Chuyện làm ăn vận chuyển ngọc thạch Lục Tùng đừng hòng độc quyền!
Vòng thứ hai giải thạch bắt đầu, hai người Lưu Triển Bằng và Lục Tùng cùng nhau chuyển ra khối mao liệu nặng mấy chục cân, khối mao liệu này chính là khối mao liệu mà mấy ngày trước Phùng Thiến Nguyệt muốn cướp của Đường Linh, Lục Tùng liếc mắt một cái liền nhận ra!
Khối mao liệu khá lớn, giải ra nó khá là phí thời gian, Đường Linh đứng bên cạnh Lưu Triển Bằng, chỉ đạo Lưu Triển Bằng ra tay từ nơi nào, Lưu Triển Bằng chặn ngang một dao chém xuống, một mảng trắng xóa không có bất kỳ lục sắc, người đứng một bên quan sát đều mở to hai mắt nhìn, chỉ lo bị bỏ lỡ, phải biết như kiểu cách làm một dao chặn ngang này, là cách làm rất tay ngang, rất nhiều phỉ thúy đều được thai nghén tại chỗ trung tâm của mao liệu, loại chặn ngang một dao này, nếu có phỉ thúy, đó chính là phá hủy phỉ thúy một cách trực tiếp nhất!
Lưu Triển Bằng xuống một dao vẫn chưa thấy lục, người xem náo nhiệt có chút thất vọng, xem ra khối mao liệu này đổ khỏa rồi, mọi người dồn dập dồn lực chú ý đến trên người Vương tổng bên cạnh, rất nhiều người tư đổ đặt cược, đặt cược chính là số 36 Vương tổng!
Không để ý tới người khác, tại một đầu khác khối mao liệu, Đường Linh để Lưu Triển Bằng lại cắt một dao, tuy rằng trong lòng Lưu Triển Bằng do dự, nhưng trên tay vẫn dựa theo chỉ thị của Đường Linh để làm, nhiều năm như vậy đi theo bên cạnh cô chủ nhỏ, cô chủ nhỏ chưa có một lần sai lầm! Ông tự nhiên tin cô!
Lưu Triển Bằng tin Đường Linh, nhưng Lục Tùng bên cạnh lại không tin, tuy rằng hắn chưa giải thạch bao giờ, nhưng cũng biết chặn ngang một đao chính là kiêng kỵ!
“Anh Lưu! Con bé chỉ là một đứa trẻ nào biết cái gì, lại cắt tiếp một dao nữa, dù mao liệu có tốt đến mấy cũng bị phá huỷ mất!”
Lưu Triển Bằng nghe xong, dao chuẩn bị hạ xuống dừng một chút, sau đó lại giơ tay chém xuống, nhanh chóng bổ xuống một dao, trắng xóa một mảng y chang vừa nãy không có nửa điểm lục sắc.
Nét mặt Lục Tùng khi đó biến sắc! Tiêu đời! Khỏa rồi!
Đường Linh mặt không biến sắc, “Chú Lưu, đổi tay đánh bóng đi, từ chỗ sát cạnh nhất bắt đầu, nhớ kỹ phải chậm!”
Lưu Triển Bằng gật đầu, đổi tay dùng máy đánh bóng, dựa theo lời giải thích của Đường Linh, từ từ đánh bóng, mỗi lần đánh bóng một lần đều dùng khăn lau ẩm lau qua một lượt, vừa lúc đánh bóng lần thứ hai, một tia lục sắc ào ào tràn ra ngoài!
“Xuất!”. Lưu Triển Bằng có chút kích động thốt ra tiếng, khiến cho mọi người bên cạnh vây xem!
“Mau nhìn đi! Thật sự xuất lục!”
“Chút xíu lúc đó vẫn không nhìn ra cái gì, Ông chủ Lưu nhanh mở ra!”
Lưu Triển Bằng tiếp tục di chuyển máy đánh bóng, mài rớt vòng ngoài của thạch liệu xuống, đánh bóng từng chút từng chút một, càng mài trong lòng càng kinh hãi! Cứ như thế mài tiếp, thể tích phỉ thúy này không nhỏ a! Tối thiểu có 10 kg!
Mài ra một khoảng lớn, dùng khăn ướt lau qua một lần, lục sắc trong suốt sáng óng ánh như pha lê, không một chút tạp chất, màu sắc thuần khiết, xanh biếc ướt át, linh khí bức người!
Tay Lưu Triển Bằng cầm mao liệu có chút run, thực ra là… Thực ra là…
“Đế Vương Lục!”
Không biết trong đám người ai kêu ra một câu, tức khắc người trong đại sảnh như bùng nổ, tất cả người đang giải thạch đều dừng lại công việc trong tay, Dương lão và Bạch lão nghe thấy có người gọi Đế Vương Lục, không chú ý tới tuổi tác, đứng lên nhanh chân chạy vội tới, chỉ lo bỏ lỡ!
Hai ông lão đẩy đám người ra, đi tới chỗ Lưu Triển Bằng, nhìn vào chỗ phỉ thúy trong khoảng được mài ra, dĩ nhiên ngồi xổm người xuống, quan sát cẩn thận, bộ dáng vừa kỳ vọng vừa thận trọng kia, thực có chút buồn cười!
“ Mau! Mau!” Bạch lão kích động mở miệng, “Mau giải hết ra!”
Lưu Triển Bằng ổn định lại hai tay phát run kia, dưới ánh mắt trông đợi của mọi người, càng cẩn thận thực hiện thao tác đánh bóng, qua hồi lâu, lâu đến nỗi khối mao liệu thứ hai của những người khác đều giải ra hết rồi, Lưu Triển Bằng nơi này vẫn còn sót lại một phần nhỏ chưa mài xong.
Có “Đế Vương Lục” của Lưu Triển Bằng, đám đông sao còn tâm trạng xem cái khác chứ!
Đế Vương Lục a! Cực phẩm trong phỉ thúy đó! Phải biết hiện nay trên thế giới Đế Vương Lục đều ít đến mức đáng thương, đó là cực phẩm được trưng bày đặt ở phòng triển lãm!
Trán Lưu Triển Bằng đã vã đầy mồ hôi, giải thạch cũng là một chuyện vô cùng tiêu hao thể lực, một giọt mồ hôi từ trên trán nhỏ xuống, Lưu Triển Bằng hoàn thành một lần cuối cùng đánh bóng, phỉ thúy cuối cùng cũng được thấy ánh mặt trời!
“Thủy Tinh chủng Đế Vương Lục! Trời ạ! Tôi sắp chết rồi!”
“Là Thủy Tinh chủng hố cũ! Tôi có phải đang nằm mơ hay không? Một khối lớn như vậy! Trọng lượng phải nặng 10 kg! Phát! Phát thật rồi!”
“Mẹ! Mày kích động cấu véo ông mày cái gì hả!”
“Con bà nó! Là ai giẫm chân ông đây hả!”
Hiện trường có chút hỗn loạn, một đám người bởi vì Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục hố cũ mà điên cuồng!
Dương lão dè dặt vuốt lên khối “Đế Vương Lục” này, khuôn mặt si mê, ông sinh thời dĩ nhiên có thể nhìn thấy toàn bộ quá trình giải thạch “Đế Vương Lục”! Quả thực không uổng đời này!
“Vị ông chủ này, Đế Vương Lục của anh có đấu giá không? Tổng hội ngọc thạch chúng tôi đồng ý trả giá cao thu mua!”
Bạch lão vội vàng hỏi, người có địa vị như hai ông, sao nhớ được nhân vật nhỏ như Lưu Triển Bằng vậy, suy nghĩ hồi lâu, cũng không biết được Lưu Triển Bằng là ai!
“Đúng đúng! Tổng hội ngọc thạch chúng tôi rất muốn mua lại! Anh cứ ra giá đi!” Phản ứng lại Dương lão vội vàng phụ họa nói.
Nếu như có thể mang về Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục hố cũ, địa vị của bọn họ lập tức khác liền!
“Khối Đế Vương Lục này, nhóm tổng hội ngọc thạch chúng tôi đồng ý ra 2 tỷ!”. Bạch lão trực tiếp báo ra giá cả!
“2… tỷ?”
Mọi người lại nhốn nha nhốn nháo! Có một ít người trái tim không chịu nổi đã xụi lơ ở ngồi xuống đất!
Vừa mới dựa vào quan hệ mua được của Lưu Triển Bằng khối phỉ thúy thứ nhất là A Quảng, ngây ngốc nhìn Lưu Triển Bằng, sắc mặt quái lạ!
2 tỷ!
Sắc mặt biến hóa liên tục, không biết đang suy nghĩ gì!
“3 tỷ!”
Giọng nói mang theo chút biếng nhác từ trong đám người truyền đến, giọng nói thản nhiên không mang theo vẻ kích động kia, có vẻ đặc biệt gây chú ý!
Đám đông tự giác nhường ra một con đường, một thanh niên trẻ tuổi cùng đi theo anh ta có vài tùy tùng bỗng nhiên xuất hiện giữa đám người, chậm rãi đi về phía Đường Linh!
“Là Nguyên thiếu gia! Thực là đi đâu cũng dẫn theo một đám bảo tiêu, như kiểu ai cũng muốn hại hắn vậy!”
“Xuỵt! Nhỏ giọng một chút! Người nào không biết tính cách Nguyên thiếu gia không tốt, cần thận đừng đụng vào chỗ chết!”
“Lại nói, tại sao Nguyên thiếu gia mỗi lần đều dẫn theo nhiều người như vậy?”
“Còn có thể vì sao sao! Giá trị bản thân người ta đó, đương nhiên phải tìm thêm vài người bảo vệ! Nhưng nghe nói anh ta đã từng bị bắt cóc, có thể có bóng ma ám ảnh!” Ánh mắt như nhìn kẻ ngu ngốc nhìn người vừa hỏi.
Nhĩ lực Đường Linh rất tốt, tự nhiên nghe được toàn bộ đám đông thảo luận, ánh mắt nhìn Triệu Nguyên mang theo một tia hứng thú, bắt cóc? Cô cũng không nhớ rõ chuyện Triệu Nguyên từng bị người ta bắt cóc, quả nhiên tin tức không thể tin a!
Dương lão cùng Bạch lão thấy người tới, không hề tức giận ngược lại cười híp mắt nói, “Thì ra là cháu trai của lão Triệu đến đây! Ha ha! Tôi đang nghĩ ai mà ra tay hào phóng như vậy chứ! Thì ra là cháu!”
Triệu Nguyên không nhanh không chậm đã đi tới, dừng lại cước bộ, cũng không nhanh không chậm mở miệng nói, “Ông nội Dương, ông nội Bạch!”
Hai ông lão nghe thấy, cười như nở hoa, Đường Linh thấy có chút kỳ quái, Triệu Nguyên lại có khả năng này, gần như không hề nói gì, có thể dỗ hai ông lão này cười tươi như hoa!
Ngay sau đó Bạch lão lại sừng sộ lên, giả bộ có chút giận dữ ý nói, “Thằng nhóc này chạy tới đây làm gì! Cực phẩm Đế Vương Lục này cháu cũng muốn dính vào làm gì hả!”
Dương lão nghe thấy cũng vội vàng thu lai khuôn mặt cười, che ở trước mặt phỉ thúy, rất sợ Triệu Nguyên đoạt đi!
Triệu Nguyên tươi cười, đôi mắt phượng xinh đẹp chớp một cái, để tầm mắt đến trên người Đường Linh, mang theo một tia ý tứ không rõ! Đường Linh giương mắt, chỉ nhàn nhạt đón lấy ánh mắt của Triệu Nguyên.
Hai người cứ như thế nhìn nhau, lâu đến nỗi mọi người vừa định thuận theo tầm mắt Triệu Nguyên nhìn qua, Triệu Nguyên mới miễn cưỡng mở miệng nói, “Khối phỉ thúy này có duyên với cháu, hiếm gặp phải loại phỉ thúy ‘ hữu duyên ‘như thế, đương nhiên phải thu về môn hạ!”
Đường Linh nghe thấy chỉ nhẹ nhàng nhếch miệng, thu về môn hạ? Cũng tốt, vừa nãy có tổng hội ngọc thạch ra giá cao thu mua, hiện tại lại có thêm ông chủ nhỏ của thuốc lá Hoa Đà, cũng muốn đem phỉ thúy thu về môn hạ, có lẽ khối Đế Vương Lục này sẽ còn gây ra một phen sóng gió!
Nghiêng đầu đến bên tai Lưu Triển Bằng phân phó vài câu, Lưu Triển Bằng càng nghe tròng mắt càng sáng! Quả nhiên vẫn là hắn cô chủ nhỏ của ông khôn khéo!
Hắng giọng một cái, Lưu Triển Bằng lớn tiếng nói, “Các vị! Khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục hố cũ này hiện tại không bán! Trân Bảo Trai chúng tôi sẽ đem Đế Vương Lục này làm triển lãm ngọc thạch, đến lúc đó sẽ tiến hành bán đấu giá! Nếu có hứng thú, đến lúc đó hoan nghênh các vị tới!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều thất thần, khuôn mặt Dương lão và Bạch lão đau khổ, Đế Vương Lục a! Trơ mắt để nó bị đưa đi! Đau a! Thịt đau!
Nhưng cũng còn may, nếu sau này có triển lãm ra, vậy liền còn có cơ hội, trở lại còn có thể xin chỉ thị bên trên, đến lúc đó sẽ chuẩn bị đầy đủ lại tranh cướp về khối Đế Vương Lục này!
“Trân Bảo Trai? Sao chưa từng nghe tới! Ở nơi nào?”
“Tôi biết!Trân Bảo Trai kia ở phương bắc khá nổi tiếng, thành lập mấy năm trước, đi theo phương hướng cao cấp xa hoa!”
“Chà chà! Ghê gớm thật! Lần này Trân Bảo Trai kia có thể sẽ nổi danh đấy!”
“Có Đế Vương Lục này tọa trấn, tên tuổi Trân Bảo Trai lại thêm vang dội!”
Nghe mọi người lên tiếng bàn luận, trong lòng Lưu Triển Bằng vui mừng không thôi! Vốn thời gian sáng lập Trân Bảo Trai khá ngắn, chỉ đặt chi nhánh ở khu vực phương bắc, căn bản chen không lên vị trí cửa hàng nổi danh! Cô chủ nhỏ của ông làm thành như vậy, Trân Bảo Trai chắc sẽ nổi danh thôi!
Đối mặt với vài tỷ, mắt không nháy tim không đập mạnh, còn có thể nghĩ ra phương thức tuyên truyền bực này, quả nhiên vẫn là cô chủ nhỏ khôn khéo!
“Được được! Triển lãm ngọc thạch của Trân Bảo Trai, phải phát thiệp mời cho tổng hội ngọc thạch chúng tôi đó! Đến lúc đó chúng tôi khẳng định sẽ tới!”. Bạch lão hiện tại đã bắt đầu mong đợi!
“Hai vị xin yên tâm, đến lúc đó Trân Bảo Trai chúng tôi nhất định sẽ phát thiệp mời rộng rãi, mời chư vị tới tham gia triển lãm!”. Lưu Triển Bằng có nhiều năm kinh nghiệm, tự nhiên biết lúc này nên nói cái gì!
“Đến lúc đó cũng đừng quên bổn thiếu gia! Tân gia của bổn thiếu gia còn thiếu một vật trang trí!”. Triệu Nguyên lười biếng nói, nhìn ra được anh ta đối với Đế Vương Lục cũng không có hứng thú, nhưng chẳng biết vì sao nhất định phải giành lấy Đế Vương Lục này!
“Nhất định nhất định, nào dám quên Nguyên thiếu! Đến lúc đó mong rằng Nguyên thiếu có thể nể mặt đến tham gia!”. Lưu Triển Bằng cười theo, đương gia tương lai của thuốc lá Hoa Đà, không phải ai cũng mời nổi!
Cánh môi mỏng đỏ tươi của Triệu Nguyên gợi lên một đường cong, không lên tiếng, một đôi con người xẹt qua tinh quang, như chú báo đang tập trung săn con mồi nhìn Đường Linh!
Cảm giác trên người bị ánh mắt kia đánh giá sâu kín, Đường Linh nhấc con mắt nhíu mày nghênh kích! Tức khắc hai luồng ánh mắt vô hình lóe sáng nhiều vô kể tia lửa gặp gỡ trên không trung! Dường như muốn đọ sức, không ai nhường ai!
Lục Tùng ở một bên đã sớm ngổn ngang! Chuyện này quả thật là nghịch chuyển lớn a! Bây giờ hắn vẫn rơi vào trong sương mù!
Đây là tình huống thế nào?
Vừa nãy hắn cho rằng khối mao liệu sẽ khỏa, dĩ nhiên giải ra hố cũ Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục! Mà khối mao liệu này chính là món hàng ngày đó Đường Linh cùng Phùng Thiến Nguyệt tranh đoạt với nhau! Lúc đó hắn còn muốn ngăn cản Đường Linh mua nó!
Ngẫm lại liền một thân mồ hôi lạnh, may lúc đó không ngăn cản, đây chính là chuyện làm ăn mấy trăm triệu đó!
Xuất ra được Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục hố cũ, còn là một khối lớn như vậy, quán quân không cần nói cũng biết! Mao liệu của Vương tổng tuy rằng cũng cắt ra phỉ thúy, còn là một Cao Băng chủng Mãn Lục phỉ thúy, nhưng gặp phải Thủy Tinh chủng Đế Vương Lục, quả thực không đáng chú ý!
Tuy rằng Đế Vương Lục đã định vị trí thứ nhất, quy trình vẫn phải thực hiện nốt, dưới tình huống mọi người đang lúc hưng phấn dị thường, bắt đầu công việc giải thạch khối mao liệu thứ ba!
Lúc này tất cả ánh mắt của mọi người đều dừng ở chỗ Lưu Triển Bằng, trong bụng hưng phấn, đều đang mong đợi còn có thể cắt ra loại phỉ thúy thượng hạng nào nữa!
Lúc Lưu Triển Bằng chuyển ra một khối mao liệu cuối cùng, mọi người có loại cảm giác mở rộng tầm mắt!