Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Lưu Học Dũng cùng ông chủ Vương tựa như có việc riêng, hai người lên lầu, đi đến thư phòng bàn bạc, mẹ của Lưu Hân muốn đích thân đi nhà bếp làm điểm tâm ngọt để tiếp đãi mọi người.
Đường Linh liếc mắt nhìn lầu hai, kéo Lưu Hân, nói là muốn đi tham quan phòng của cô bạn, Lưu Hân nhìn Vương Tử Thông vốn cũng không hài lòng, nghe thấy Đường Linh muốn tham quan phòng của cô, liền kéo Đường Linh lên lầu hai.
Thời điểm đi qua thư phòng, Đường Linh dừng lại cước bộ, nhìn thoáng qua cửa thư phòng với thâm ý khác, tiếp tục đi theo Lưu Hân về phòng của cô bạn.
Không nghĩ tới cha Vương Tử Thông lại là Vương Bình, kẻ đã gài bẫy Lưu Triển Bằng, trước đây từng làm hại Lưu Triển Bằng táng gia bại sản!
Trong lòng có chút muốn cười, hoặc là chỉ có Vương Bình loại người âm hiểm xảo trá này, mới có thể giáo dục ra kiểu con gái điêu ngoa tùy hứng khổng tước Vương Tử Thông mà thôi!
Tùy tiện tìm một lý do để Lưu Hân tạm dời đi, Đường Linh nhẹ nhàng đi tới cửa thư phòng, cũng còn may thời điểm này thành phố S chưa có camera theo dõi …… gì đó, nếu không Đường Linh cũng không dám đánh bạo nghe lén!
Sau khi có Tiểu Bạch, thể trạng Đường Linh vẫn đang thay đổi, ngũ quan hết sức nhạy bén, ngăn cách một cánh cửa, có thể nghe được rành mạch cuộc nói chuyện bên trong phòng!
“ Anh Hai, việc này anh có thể phải giúp đỡ tôi a!”
“Vương Bình, cậu coi tôi là gì hả! Cậu tưởng muốn làm cái gì thì làm cái đó sao?” Giọng nói âm trầm không giận mà tự uy nghiêm, so với lúc ở dưới lầu vừa nãy hoàn toàn khác nhau!
“Anh… anh Hai! Anh cũng biết, trước kia Lưu Triển Bằng đặt bẫy tôi, làm hại tôi mất toi 500 vạn, cửa hàng suýt chút nữa bị đóng cửa, bây giờ hắn lại liên hiệp với tiệm châu báu khác chèn ép tôi, tôi đây nào có thể chịu được nữa!”. Vương Bình luôn là kẻ hung tàn, chỉ đáng tiếc đứng trước mặt Lưu Học Dũng, nói chuyện đều phải thật cẩn thận, chỉ lo chọc phải Lưu Học Dũng!
“Hừ! Đừng tưởng rằng cậu làm những chuyện kia tôi không biết! Loại chuyện nhỏ này, còn không đáng được Thanh bang nhúng tay vào!”
“Anh Hai, tuy rằng tôi không phải người Thanh bang, nhưng nhiều năm như vậy cũng giúp Thanh bang làm không ít chuyện, không có công lao cũng cũng có khổ lao, ngài xem có thể xem nể mặt mũi xưa nay, giúp người anh em như tôi đây một lần?”
Lưu Học Dũng khoát tay áo một cái, “Không cần nói nữa, tôi khuyên cậu gần đây cũng nên yên tĩnh chút, thành phố Ninh hiện tại đã đủ loạn, anh họ cậu vì chuyện đồ cổ, bị ăn một trận thiệt thòi lớn cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt, còn chưa dám mở miệng kêu Thanh bang đứng ra giải quyết, vậy mà hôm nay cậu lại dám tìm tới cửa!” Giọng nói có chút âm lãnh, so với lời vừa nãy lại trầm thấp hơn một phần!
Vương Bình vừa nghe, tâm thần phát hoảng, hắn đã nghe ra ý cảnh cáo trong lời nói của Lưu Học Dũng, tuy rằng Vương Bình ở trong xã hội thích giở thủ đoạn, nhưng khi chân chính đối mặt với người trong hắc đạo, hắn lại sợ muốn chết, vốn định thừa dịp sinh nhật của con gái Lưu Học Dũng, hắn bày tỏ một chút tâm ý, nói không chừng Lưu Học Dũng nhất thời cao hứng liền thuận tay giúp hắn một lần, nào có biết lại gặp phải trắc trở!
Nhưng Vương Bình làm sao biết được, nếu không phải bởi vì hôm nay là sinh nhật Lưu Hân, Lưu Học Dũng đã sớm kêu người ném Vương Bình ra ngoài, đâu để hắn nói lời vô nghĩa như hiện tại!
Ngoài thư phòng Đường Linh nhếch miệng cười, xoay người rời khỏi cửa thư phòng, hành lang yên tĩnh như tờ, phảng phất như chưa có ai từng xuất hiện!
Vương Bình chán nản rời khỏi, Lưu Học Dũng còn ở trong thư phòng, gọi một cuộc điện thoại, sau khi cúp điện thoại, mới kéo cánh cửa phòng ra, nghiêng đầu phát hiện Đường Linh vừa vặn đi ra từ gian phòng của Lưu Hân!
Chẳng phải trùng hợp, là Đường Linh một mực chờ hắn!
Trông thấy Đường Linh, nét lạnh lẽo trên mặt Lưu Học Dũng đã giảm đi chút, hắn biết cô là bạn tốt của Hân Hân, mở miệng hỏi, “Sao không ở cùng với Hân Hân nhà chú?”
Đường Linh cười nói cô vừa mới đi WC, Lưu Hân xuống lầu trước, Lưu Học Dũng gật đầu, không nói gì, xoay người chuẩn bị xuống lầu, lại bị Đường Linh gọi lại.
“Chú Lưu, cháu có thể xin ngài giúp một chuyện được không?”. Giọng nói trong trẻo, khiến người ta nghe thực thoải mái.
Lưu Học Dũng xoay người, Đường Linh đã đi tới, đi cùng Lưu Học Dũng xuống lầu dưới.
“Chú Lưu, màu đen, màu trắng, màu xám, màu nào chú thích nhất?”
Lưu Học Dũng ngẩn ra, Đường Linh để hắn giúp cô chọn một màu sắc? Trắng đen xám, hắn thích cái nào đây?
Đường Linh tươi cười, giống như căn bản không hỏi Lưu Học Dũng gì hết, tự nhiên nói, “Cháu nghĩ rằng trắng đen đều không tốt, quá chói mắt, ngược lại màu xám thì tốt hơn rất nhiều, không nổi bật nhưng nhìn khá thoải mái! Chú Lưu ngài nói có đúng không?”
Chớp mắt mấy cái, nhìn Lưu Học Dũng tươi cười, thấy Lưu Học Dũng đứng tại chỗ không biết đang suy nghĩ gì, cô liền không quấy rầy hắn, yên lặng đi xuống lầu.
Có mấy lời không thể nói quá rõ, hi vọng sau khi Lưu Học Dũng nghe xong có thể có điều thông suốt, làm việc quá trắng hoặc quá đen, đều không phải chuyện tốt, phải biết cứng quá dễ gãy, làm người làm việc màu xám một chút, biết điều một chút, cũng không phải là chuyện xấu!
Từ khi Tiểu Bạch nhận chủ lần đó, dung lượng não bộ của cô cũng chợt tăng rất nhiều, chỉ cần là thứ cô đã tiếp xúc qua, bao gồm cả những sự việc chưa bao giờ cô để trong lòng, đều nhớ rõ ràng! Lưu Học Dũng trước kia cũng là bởi vì làm việc quá mức kiêu căng, trở thành người hy sinh cho chính phủ!
Đường Linh ở dưới lầu cùng nhau chơi đùa với bạn học, trong đầu lại cân nhắc chuyện Vương Bình mới nói với Lưu Học Dũng, tuy rằng cuối cùng Lưu Học Dũng không giúp hắn, nhưng Đường Linh cũng nhận ra Vương Bình chính là một kẻ không dễ dàng buông tha!
Xem ra còn phải thông báo cho Lưu Triển Bằng, đề phòng tên Vương Bình kia mới được!
Một bữa tiệc sinh nhật tổ chức rất ấm cúng vui vẻ, nhìn ra được vợ chồng Lưu Học Dũng vô cùng yêu chiều Lưu Hân, thời điểm tặng quà, xuất hiện một khúc dạo ngắn ngoài lề.
Vương Tử Thông đi cùng với cha cô là Vương Bình tới dự sinh nhật, cho nên lễ vật tự nhiên do Vương Bình đã chuẩn bị trước, là một đôi vòng ngọc, Đường Linh vô cùng hiểu rõ ngọc thạch, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn ra ngọc kia là phỉ thúy Phù Dung chủng, tuy rằng không tính là vật liệu tốt, nhưng tặng cho một thiếu nữ mười lăm tuổi, cũng coi như một món lễ lớn!
Phỉ thúy Phù Dung chủng rất được các cô gái yêu thích, màu hồng nhạt, rất có hơi thở thiếu nữ, cho nên khi Vương Bình đưa ra cặp vòng ngọc làm quà tặng, rất nhiều cô gái đều không ngừng hâm mộ! Lúc tên Tư Đồ Hạo kia nói giá trị đôi vòng tay này phải hơn mười ngàn đồng, lại gây lên một trận náo động lớn!
Vương Tử Thông thấy thế, dương dương đắc ý nhìn mọi người, vòng tay hơn vạn đồng kia chính là của cha cô tặng!
Vương Tử Thông nổi bật, tự nhiên không muốn buông tha cho Đường Linh!
Đánh giá Đường Linh một thân nghèo kiết xác, Vương Tử Thông khiêu khích hất cằm về phía Đường Linh.
“Đường Linh, cậu bình thường thân nhất với Lưu Hân, cậu tặng bạn ấy cái gì thế?”