Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Quyển 2 - Chương 10: Gây phiền phức




Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Còn dư lại ba người, trừ Thích Khải Bình ra, còn có một người gọi là Lưu Đông, một người tên là Chu Hồng Vũ, bọn họ đều không có chỗ để đi!

Thích Khải Bình mở cửa hàng đồ cổ, vốn là do Lưu Triển Bằng dẫn hắn xuất đạo, lúc hạ quyết tâm đi theo Lưu Triển Bằng làm ăn, hắn biết Lưu Triển Bằng chuẩn bị đưa thêm ngành đồ cổ vào Trân Bảo Trai, thủ nghệ khác hắn không rành rẽ, không bằng vẫn làm tiếp nghề cũ!

Lưu Đông năm nay 28 tuổi, học chuyên ngành kế toán hồi đại học, luôn làm công việc kế toán, đầu năm nay sau khi cha hắn qua đời, hắn mới tiếp nhận cửa hàng này, cửa hàng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, hắn thực sự không am hiểu việc làm ăn, hiện tại kinh doanh không nổi nữa! Trong nhà chỉ còn lại một mình hắn, bây giờ thành phố Ninh không ở nổi nữa, hắn còn chưa nghĩ ra sau này phải làm sao!

Về phần Chu Hồng Vũ, tuổi gần bằng Lưu Triển Bằng, chính là một kẻ say mê đồ cổ, hiện tại cửa hàng không còn nữa, trong lòng luôn tiếc nhớ! Nghe thấy Thích Khải Bình nói muốn đi theo Lưu Triển Bằng làm ăn, hắn cũng lập tức tỏ ý muốn đi theo.

Nghe xong suy nghĩ của ba người họ, trong lòng Đường Linh cũng có tính toán, nhìn về phía Lưu Đông mở miệng nói, “Anh Lưu có hứng thú đến Trân Bảo Trai làm kế toán không?”

Lưu Đông sững sờ, nghi hoặc nhìn Đường Linh, sau đó nhìn về hướng Lưu Triển Bằng, trong mắt mang theo chút dò xét!

Đồng dạng sửng sốt còn có Chu Hồng Vũ, chỉ có Thích Khải Bình vẫn xem như bình thường nhất, hắn sớm đã nhìn ra, Lưu Triển Bằng nghe theo lời thiếu nữ này, chỉ là đến cùng thiếu nữ này có thân phận gì, hắn còn chưa rõ ràng lắm, nhưng nhất định là có một đại gia tộc đứng phía sau làm hậu thuẫn!

Lưu Đông thấy Lưu Triển Bằng không nói gì, bất giác lại nhìn về phía Đường Linh, trên mặt Đường Linh vẫn thản nhiên, như kiểu đang chờ hắn trả lời!

Lưu Đông cúi đầu suy tư một hồi, hiện tại thành phố Ninh hắn không thể lưu lại, hắn lại không có chỗ khác có thể đi, đến Trân Bảo Trai cũng không phải là không thể!

Ngẩng đầu lên, hắn mở miệng nói, “Được! Nếu như ông chủ Lưu không chê, Lưu Đông tôi sẽ đi Trân Bảo Trai làm việc!”

Bên môi Đường Linh nhoẻn ra ý cười, chuyện thứ hai của hôm nay cũng đã giải quyết!

Trân Bảo Trai muốn tiến quân đến ngành đồ cổ, chỉ dựa vào một mình Lưu Triển Bằng là không thể, cho nên suốt đêm qua cô để “Dạ Ưng” điều tra cấp bách tư liệu của những người này, hôm nay để bọn họ phối hợp với Lưu Triển Bằng gài bẫy Vương Chí Viễn, kỳ thực chính là vô hình trung đưa bọn họ kéo về phe cánh của mình, để cô sử dụng!

Ánh nắng mặt trời sau trưa có chút gay gắt, lúc Đường Linh đến Nhị Trung, đã là hai giờ hai mươi phút, khi đó sắc mặt âm trầm của khoa trưởng Mã cùng với vẻ mặt lo lắng của hiệu trưởng Lý, nhìn thấy Đường Linh kẻ tới trễ kia cuối cùng cũng đã xuất hiện, họ mới thở phào nhẹ nhõm!

Hai người bọn họ sợ ảnh hưởng đến tinh thần thi cử của Đường Linh, nên cố nén lửa giận trong lòng xuống, thúc giục Đường Linh tiến vào trường thi!

Cuộc thi vẫn là 60 phút, nhưng đề thi lại khó hơn lần trước gấp nhiều lần, rút kinh nghiệm lần trước, lần này Đường Linh không nộp bài thi sớm, dù sao hiệu trưởng cùng khoa trưởng đều ở bên ngoài trường thi! Kiểm tra xong đề thi mới được phát, thật quá vô vị, vì sáng sớm đã phải thức dậy, hai tay cô bày một tư thế thoải mái, gục xuống bàn bắt đầu ngủ!

Đường Linh nhớ tới 6 năm trước, tin tức cô đạt điểm tối đa truyền như điên ở trường, không biết là ai đã tiết lộ thông tin, nói Đường Linh chỉ dùng có hai mươi phút để giải đề toán liền rời khỏi trường thi!

Điều này không chỉ khiến cả lớp nổ như pháo, ngay cả ban giáo vụ của trường cũng đều điên cuồng! Không có việc gì cũng tìm cớ ghé qua lớp cô chơi, cái cớ rõ hay là giao lưu, trên thực tế đều chạy tới nhìn Đường Linh cho biết!

Còn có thầy cô giáo chạy tới lôi kéo, hỏi cô có muốn chuyển lớp hay không! Cô giáo Kim sau khi nhận được tin tức, còn gây với vị thầy giáo kia một trận to, cuối cùng vẫn do thầy hiệu trưởng đứng ra giải hòa!

Nhất thời tên tuổi Đường Linh vang danh khắp trường học!

Rốt cuộc đã đến lúc nộp bài thi, khi giáo viên đến thu bài làm ở bàn của cô, vị giáo viên đó kêu lên một tiếng sợ hãi, “Là em! Chính là em học sinh chỉ làm bài 20 phút mà giành được giải nhất với số điểm tuyệt đối!”

Đường Linh ngẩn người, nhìn về phía vị giáo viên đang kinh ngạc kia, khóe miệng giựt giựt, “Thật trùng hợp quá! Lại là thầy ạ!”. Thời gian đã qua 6 năm vẫn nhớ rõ cô!

Vị giáo viên thu bài thi kích động không thôi!

Vừa mới phát hiện có học sinh không giải bài thi, gục xuống bàn ngủ, không nghĩ tới lại là em học sinh nữ khi đó!

Dưới ánh mắt kích động của vị giáo viên đó, Đường Linh đi nhanh ra khỏi trường thi! Ra khỏi trường thi ngẩng đầu nhìn trời, thầm than một tiếng!

Giống như… không cẩn thận lại kiêu căng mất rồi!

Trên đường về khách sạn, Đường Linh bị trưởng khoa Mã và thầy hiệu trưởng Lý nghiêm túc phê bình một trận! Vừa mới bắt đầu Đường Linh còn ráng nở khuôn mặt tươi cười, sau đó thấy nét mặt thầy hiệu trưởng Lý quá hắc ám, Đường Linh dứt khoát ngồi trong xe, nhắp mắt lại thư giãn!

Con trai của trưởng khoa Mã, nhìn thấy Đường Linh bị hai người họ phê bình, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Đường Linh, trong lòng cảm thấy Đường Linh có chút đáng thương! Sau đó còn chủ động tới an ủi cô!

Điều này làm cho Đường Linh có chút dở khóc dở cười!

Sáng sớm hôm sau Đường Linh theo thầy hiệu trưởng về thành phố S, tại thời điểm Đường Linh đang thi, Lưu Triển Bằng đã liên lạc với nhà cung ứng châu báu, bàn bạc xong số lượng cùng chủng loại cung cấp, đến chi nhánh Trân Bảo Trai tại thành phố Ninh dò xét một vòng xong, Lưu Triển Bằng liền dẫn nhóm người Thích Khải Bình trở về thành phố S!

Về đến nhà, cha mẹ vậy mà đã chuẩn bị một bàn thức ăn phong phú, hai người bọn họ phá lệ xin nghỉ việc một ngày ở cơ quan, để ăn mừng con gái về nhà!

Bản thân bọn họ bằng cấp có hạn, việc học tập của con gái chưa bao giờ khiến bọn họ bận lòng, con bé còn thi đậu Nhất Trung của thành phố S! Tuy rằng không thể so sánh được với mấy đứa nhỏ ưu tú của Đường gia kia, nhưng cũng đã rất tốt rồi! Bây giờ con gái mình còn đại biểu cho thành phố S đi tham gia cuộc thi tỉnh, quả thực làm cho bọn họ vui mừng hớn hở!

Hôm sau là cuối tuần, Đường Linh thức dậy trễ hơn thường ngày, thu thập một chút chuẩn bị đi đến lớp học thêm, tuy rằng cô căn bản không cần học thêm, nhưng vẫn kiên trì mỗi cuối tuần tới nơi này, trải qua mấy năm này quan sát, Đường Linh rất hài lòng với mấy giáo viên nơi đây!

Đường Linh vừa bước vào lớp học thêm, phát hiện có cái gì không đúng, hôm nay là cuối tuần, học sinh đến học thêm đều đi đâu hết rồi? Nghe thấy phòng trong có người nói chuyện, cô bèn cất bước đi vào nhà!

Đẩy cửa bước vào, nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc thời thượng, trong tay lôi kéo một cô gái nhỏ, cô gái nhỏ cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì!

“Hôm nay không giải thích, thì đừng hòng rời đi!”. Giọng nói của người phụ nữ thời thượng đó có chút kích động!

Đường Linh nhìn về phía Cố Vũ San, vừa vặn cô cũng ngẩng đầu lên nhìn Đường Linh, lui về sau hai bước, hướng về phía Đường Linh đi tới, kéo Đường Linh qua một bên, nhỏ giọng nói, “Buổi học hôm nay đổi thành ngày mai, ngày mai em quay lại lớp nhé!”

Nếu là em học sinh khác thấy, nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời giáo viên bỏ đi, mà Đường Linh không phải là trẻ con, làm sao có thể dễ dàng rời đi!

Nhìn tình hình một chút, cô ngẩng đầu hướng về phía Cố Vũ San, chỉ vào người phụ nữ thời thượng hỏi, “Sao lại thế này?”

Cố Vũ San khổ sở nhìn về phía bên kia, há miệng muốn nói lại thôi, nét mặt do dự!

Đường Linh tùy ý cười, nhỏ giọng nói, “Không phải là con riêng tìm đến cửa chứ ạ?”

Thường là có người phụ nữ dẫn theo đứa trẻ tìm đến cửa, yêu cầu phải có câu trả lời, không phải là….

Cô thừa nhận cô có chút hơi ác! Nhưng cô có thể nhận ra không phải là tình huống đó!

Cố Vũ San kinh ngạc suýt bật ra tiếng kêu, hai tay vội vàng bịt kín miệng mình, mở to hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Đường Linh!

Đường Linh chỉ nhún vai cười, vừa định nói thêm gì nữa, kết quả bị bàn tay đang bịt miệng Cố Vũ San chuyển đến miệng mình, bịt thật chặt miệng Đường Linh lại! Rất sợ cô lại nói ra những lời nói kinh hãi quỷ thần!

Cố Vũ San hơi chột dạ nhìn bên kia, thấy không ai chú ý, trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra! Có chút oán hận trừng mắt nhìn Đường Linh! Không có nửa điểm uy nghiêm, ngược lại có chút đáng yêu!

Đường Linh chỉ vào bàn tay trên mặt mình, Cố Vũ San có chút ngượng ngùng rút tay lại, cười một cách xấu hổ!

Đường Linh khoanh hai tay trước ngực, dựa người trên khung cửa, trong mắt mang theo ý cười, thấp giọng nói, “Chẳng phải con riêng, vậy đây là đang diễn trò gì?”

Cố Vũ San thấy không thể nói qua loa với Đường Linh được, lại sợ cô bé lại nói lung tung, cúi đầu nhẹ giọng nói, “Là tới gây phiền toái cho lớp học thêm chúng ta!”

Gây phiền phức?

Mắt sáng rực lên, cô thích nhất đó!