Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Quyển 1 - Chương 7: Cái đỉnh nhỏ – Tiểu Khôi




Edit: Heidi

Thập niên 80 tại thành phố S các cao ốc đã được xây lên, vào lúc đó nhà cửa được các cơ quan phân cho, ba của Đường Linh làm việc tại một công ty xe điện, công ty cho phân cho 2 căn nhà, một căn để cha mẹ Đường Linh và ông bà nội cùng ở, một căn khác thì để cho chú ba, em trai thứ ba của cha cô là Đường Quốc Hoa ở.

Trường học cách nhà Đường Linh khá gần, men theo con đường quen thuộc đi về nhà, lúc này kiến trúc đều là 7 tầng một tòa lầu, thân tòa cao ốc màu xám tro, cửa lầu bằng gỗ, gợi lên cho Đường Linh cảm giác thân thuộc!

Về đến nhà cha còn chưa tan sở, mẹ đang ở nhà bếp làm cơm, một khắc kia nhìn thấy mẹ, tâm Đường Linh thấy bình yên lạ, loại cảm giác gia đình này đã bao nhiêu năm rồi cô không được cảm nhận được!

Đường Linh giang hai tay ra ôm lấy mẹ đang đứng nấu cơm, cười ngọt ngào nói,” Mẹ, con đi học về rồi!”.

Mẹ cô – Trương Hoa năm nay đã 32 tuổi, sanh con xong chút mập ra, nhưng cũng là một mỹ nhân, làm việc tại xưởng đá mài trong thành phố, là một công nhân phổ thông, cuộc sống trôi qua cũng tạm ổn.

Mẹ là người thiện lương, gả vào nhà họ Đường vừa cần cù lại hiếu thuận, chỉ là từ xưa tới nay quan hệ mẹ chồng con dâu là khó xử nhất, mẹ chồng – Lý Hồng Cầm luôn tìm mọi cách xoi mói, cha Đường Linh là Đường Quốc Bân bị kẹp ở giữa thật là làm khó cho ông, mỗi ngày Đường Quốc Bân tan tầm, Lý Hồng Cầm liền kêu con trai bà đến phòng mình, lôi kéo con trai nói chuyện tán dóc, mãi đến tận lúc ngủ mới thả con trai về phòng!

Cha mẹ thường xuyên không có thời gian chia sẻ tâm sự cùng nhau, dần dần cũng tạo nên sự xa cách về sau, tận đáy lòng Đường Linh thật sự có chút hận bà nội, nếu không có bà nội ở giữa chia rẽ thì có lẽ cô sẽ có một gia đình hòa thuận hạnh phúc!

Lần này Đường Linh tuyệt đối sẽ không để hành vi của bà nội phá hoại cảm tình giữa cha mẹ nữa!

Ánh mắt Đường Linh long lanh, “Mẹ, hôm nay ăn món gì? Con sẽ làm trợ thủ cho mẹ nha!”.

Đường Linh đem cặp sách vào phòng để, xắn tay áo cao lên, rửa sạch hai tay, rất có bộ dáng xuống bếp làm việc.

Trương Hoa nhìn thấy dáng vẻ hiểu chuyện của con gái, trong lòng thấy an ủi vô cùng, tuy rằng những năm này luôn bị mẹ chồng làm khó dễ, nhưng cô vẫn được xoa dịu an ủi vì có cô con gái ngoan ngoãn nghe lời, Trương Hoa vui mừng cười nói, “Con gái của mẹ thật ngoan, mẹ không cần con giúp, nhanh đi làm bài tập đi!”.

“Yên tâm đi mẹ, bài tập ở trường con đều làm xong rồi, con làm phụ bếp cho mẹ, còn muốn học một ít tay nghề từ mẹ cơ!”. Đường Linh lắc cánh tay mẹ, cười ngọt ngào nói.

Thấy con gái kiên trì, Trương Hoa cũng vui vẻ đồng ý, con gái của cô càng lớn càng hiểu chuyện!

Nấu một bữa cơm, tình cảm hai mẹ con vô cùng hòa hợp, cười nói chan hòa, Đường Quốc Bân tan tầm về nhà, bắt gặp tình cảnh trước mắt, một ngày mệt nhọc đối với Đường Quốc Bân như bị gió cuốn đi!

Nghe được thanh âm cửa phòng mở ra, Đường Linh cùng mẹ xoay đầu lại, Đường Linh cười ngọt lịm đón ba, “Cha tan ca về rồi a!”

Mẹ ôn nhu nhìn chồng, ôn nhu nói, “Nhanh đi thay quần áo, có thể ăn cơm ngay rồi!”

Cha Đường Quốc Bân cười ha ha nói, “Hôm nay con gái bảo bối của cha cũng xuống bếp? Vậy cha phải nếm thử thật tốt mới được!”

Ngoài bà nội Lý Hồng Cầm luôn xoi mói ra, thì bữa cơm này ăn cũng coi như vui vẻ, sau khi ăn xong Đường Linh giúp mẹ dọn dẹp bát đũa, lúc xoay người phát hiện, quả nhiên bà nội lại kéo cha đến phòng của bà, đóng cửa phòng ôn chuyện!

Đường Linh nhìn thật sâu mắt vào cánh cửa phòng đóng chặt kia, khóe môi hơi nhếch lên, từ hôm nay trở đi cô sẽ vì cuộc sống hạnh phúc của mẹ mà phấn đấu vươn lên!

Cắt quả dưa hấu mẹ mua về thành nhiều miếng, Đường Linh bưng cái khay, gõ cửa phòng bà nội, đẩy cửa đi vào, trông thấy bà nội Lý Hồng Cầm đang lôi kéo cha nói cái gì đó!

Bưng cái khay tới, đặt cái khay đến trước mặt bà nội, Đường Linh cười ngọt ngào nói, “Con mời ông bà nội ăn chút dưa hấu, mẹ con nói thức ăn tối nay có chút dầu mỡ, cố ý cắt dưa hấu kêu con mang tới, để ông bà nội ăn cho đỡ ngán!”

Tuy rằng Lý Hồng Cầm không quá thích Đường Linh, đứa nhỏ này từ nhỏ không do bà nuôi lớn, hơn nữa tính tình lại quá hướng nội, không thân thiết với bà giống hai chị em song sinh nhà con trai thứ ba Đường Quốc Hoa, nhưng hôm nay nghe được mấy lời nói rất hợp lòng, ở trong cái nhà này Lý Hồng Cầm bà chính là lão phật gia, nên coi bà là quan trọng nhất mới đúng!

Đường Quốc Bân thấy con gái hiếu thuận như vậy, nhất định là được vợ giáo dục tốt, nghĩ đến vợ mình, trong lòng có ông chút xấu hổ, vài năm đầu khi mới kết nhân, tình cảm của hai người tốt lắm, vô cùng ân ái, nhưng mẹ cùng vợ nảy sinh mâu thuẫn với nhau khiến Đường Quốc Bân rất khó xử, mẹ luôn xoi mói tật xấu của vợ, lúc bắt đầu ông cũng không tin, thế nhưng thời gian lâu dần, trong lòng đã nổi lên mụn nhọt!

Bây giờ nghe con gái nói thế, trong bụng liền nhận ra hình như mình đã hiểu lầm vợ, không thể chỉ nghe lời nói một phía từ mẹ được, cũng nên nói chuyện giãi bày với vợ!

“Lão tam hôm nay còn rất hiếu thuận!” Bà Lý Hồng Cầm cầm lấy miếng dưa đưa lên miệng cắn miếng bự.

Đường lão tam! Đây là ngoại hiệu bà nội đặt cho cô! Trình độ đặt tên của bà nội cô thật sự là quá kém, chị em long phượng sinh đôi nhà chú ba, một người được đặt tên là Đường Kim Phượng, một người tên là Đường Hỷ Phượng, vốn muốn đặt tên cho cô là Đường Kim Chi! Mẹ không đồng ý, cha bèn lấy Đường Linh đặt tên cho cô!

“Đường Đường a, cháu cũng ăn đi, đừng chỉ lo cho chúng ta! Có để phần cho mẹ cháu không?” Ông nội Đường Nguyên Tông bên cạnh luôn không mở miệng nói gì bỗng cất lời, nhìn ông nội hiền từ trước mặt, Đường Linh thấy bùi ngùi!

Sau khi cô lớn lên, mới hiểu được bà nội Lý Hồng Cầm là người vợ thứ hai của ông nội, người vợ thứ nhất của ông là tự ông quen biết rồi cưới về, hai người tuy sống tháng ngày gian khổ, nhưng trải qua thực sự vui vẻ, nhưng gia đình ông nội lại không đồng ý, bèn chia rẽ hai người!

Đường Linh vẫn cảm thấy giữa ông nội và bà nội không thân mật cho lắm, sau này mới hiểu được ông nội từng có một đoạn quá khứ như thế! Tuy rằng bà nội đối xử với Đường Linh không tốt, nhưng ông nội vẫn rất yêu thương Đường Linh!

“Ông nội yên tâm, cả nhà đều có phần ạ!”

Đường Linh nở nụ cười, ánh mắt rơi đến trên người cha cô, nhìn cha nói, “Cha, hôm nay trường học có bài tập về nhà thủ công, yêu cầu phải cùng làm với phụ huynh!” Nói xong, liền lôi kéo cánh tay cha, đem cha lôi về nhà mình.

Nhà Đường Linh là một gian hai phòng, ông nội bà nội một gian, Đường Linh cùng cha mẹ một gian, Đường Linh đòi cùng làm với cả cha mẹ, bầu không khí hòa hợp, ba người cũng làm thực vui vẻ, ngắm nụ cười cha mẹ, trong lòng Đường Linh mừng rỡ, cha mẹ vẫn yêu thương nhau, chỉ thiếu mỗi việc trao đổi tâm sự mà thôi, đều nói con cái là cầu nối giữa cha mẹ, quả thật không sai!

Chuyện xảy ra trong hôm nay quá nhiều, Đường Linh nằm trên giường nhỏ của mình, quay đầu nhìn thấy cha mẹ cùng nhau vừa xem ti vi vừa nói chuyện, cô thấy vui mừng mỉm cười.

Đem hai tay đặt dưới đầu, Đường Linh nhìn lên nóc nhà, suy nghĩ về con đường sau này, ai ngờ khi nhắm hai mắt lại, lại phát hiện bản thân mình tiến vào trong một không gian bị phong kín, Đường Linh hơi có chút ngờ vực, quan sát cẩn thận không gian này, phát hiện có cái đồ vật xám xịt đặt tại ngay giữa.

Đường Linh đi tới trước mặt vật kia, ngồi xổm người xuống muốn thăm dò hư thực thế nào, tay vừa đụng tới nó, hào quang vật kia bắn ra tứ phía, lớp vỏ sắt xám xịt kia tróc ra, lộ ra lớp vỏ ngoài màu xanh đen!

Đường Linh nhìn ngoại hình vật kia, kích cỡ tương đương với cái lư hương, dáng vẻ có chút giống cái đỉnh, Đường Linh cầm cái đỉnh nhỏ lên tay, cái đỉnh nhỏ ngân ra tiếng kêu như chim hót, dường như đang muốn lấy lòng Đường Linh, trong bụng Đường Linh cảm thấy rất mới mẻ, ngoẹo cổ lẩm bẩm nói, “Mi đang chào hỏi ta sao?”

Ánh sáng của cái đỉnh nhỏ lại sáng thêm một chút, Đường Linh cảm giác được rõ ràng nó giống như rất vui vẻ, dường như là một loại cảm ứng của tâm linh!

Cầm cái đỉnh nhỏ quan sát tỉ mỉ, phát hiện bề ngoài đỉnh lồi lõm, hình như là đồ án, tổng cộng có chín cái, khắc rất trừu tượng, lúc này đây Đường Linh cũng không nhìn ra nổi là những thứ gì, chỉ có thể nhận ra được một đồ án trong đó là một thanh kiếm.

Lẽ nào quỷ nhãn của cô, chính là do cái đỉnh nhỏ này mang tới?

Đường Linh Hân thích thú hôn cái đỉnh nhỏ một cái, cười nói, “Sau này liền gọi mi là Tiểu Khôi đi!”

Tiểu Khôi quang mang lấp loé, Đường Linh biết nó không thích cái tên này, lập tức nháy mắt mấy cái, “Không thích hả?”

Tay sờ cằm rồi chậm rãi nói, “Vốn còn muốn mỗi ngày đút cho mi ăn một giọt máu, xem ra mi không quá muốn đi theo ta nha!”

Đường Linh liên tưởng tình hình hôm nay, cũng đã hiểu được, Tiểu Khôi nhất định là hút được máu của Đường Linh, nên đã lập khế ước nhận chủ với cô rồi! Cho nên cô và Tiểu Khôi tựa như có tâm linh cảm ứng.

Tiểu Khôi nghe thấy Đường Linh nói mỗi ngày sẽ cho nó uống một giọt máu, trong lòng liền nhảy nhót, có chút lấy lòng làm nũng với Đường Linh!

Đường Linh và Tiểu Khôi thân mật trong chốc lát, thử mấy lần, phát hiện bản thân có thể dựa theo ý niệm của mình tùy ý ra vào không gian!

Đường Linh mừng rỡ, như vậy chẳng khác nào tương đương với chuyện cô đang mang theo một không gian có sức chứa đồ rất lớn ư?!