Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 550: Không thể sơ xuất




Liễu Tuấn không đợi Tiễn Bình mang tin tức nghe ngóng được trở về, thầm nghĩ một nữ chủ nhiệm, ở huyện Ninh Bắc cũng chẳng phải là chức vụ có mấy quyền lực ở huyện Ninh Bắc, lên thành phố thì có ai thèm để ý chứ? Chuyện này đúng là không thể trách Tiễn Bình được, muốn dựa vào Tiễn Bình để thay đổi quyết định của giáo ủy tình, kiếm lại được cái "cá nhân tiên tiến" cho Long Diễm Lệ khẳng định là không đáng tin, Tiễn Bình cùng lắm cũng chỉ tìm hiểu được một chút tin tức.

Có điều Long Diễm Lệ có được bầu làm cá nhân tiên tiến hay không, Liễu Tuấn chẳng thèm để ý, giống như lời đã an ủi Long Diễm Lệ vậy, chuyện đó không quan trọng, sắp xếp một biên chế sự nghiệp trong đơn vị trực thuộc của Bảo Châu cho cô, đối với Liễu Tuấn mà nói, thực sự chỉ là vấn đề của một cú điện thoại. Liễu phó bí thư chỉ muốn làm rõ, lại có kẻ nào nhắm vào mình mà thôi.

Vừa muốn đi ngủ liền có người đưa gối tới, đám người này đúng là rất phối hợp.

Hi vọng là người mà Liễu Tuấn muốn thấy.

Liễu phó bí thư châm một điếu thuốc, chậm rãi rít mấy hơi, rồi gọi điện thoại cho phó trưởng phòng Dương Hữu Hoa của đoàn tỉnh ủy.

Sau khi Liễu Tuấn rời khỏi đoàn tỉnh ủy, thì Dương Hữu Hoa mới từ chính khoa lên phó xử không lâu, kinh nghiệm quá ít, lại là người thành thật, tất nhiên không thể giống như Liễu Tuấn, dùng thân phận cấp phó mà chủ trì công tác được.

Nhưng trưởng phòng mới điều tới đối xử với Dương Hữu Hoa không tệ, tất nhiên là nể mặt Bạch Dương cùng Liễu Tuấn rồi, Dương Hữu Hoa có thể coi là thân tin của hai người, nói cách khác Dương Hữu Hoa trước kia không có chỗ dựa, còn hiện giờ đã khác hẳn rồi, không phải là người thành thực ai cũng có thể bắt nạt nữa.

Trì Hiểu Ba cũng rất chiếu cố cho Dương Hữu Hoa.

Phòng học giáo vẫn treo biển " phòng làm việc tổ lãnh dạo hoạt động chi giáo tỉnh ủy đoàn", Dương Hữu Hoa kiêm nhiệm phó chủ nhiệm, liên quan tới nội tình cá nhân tiên tiến, Dương Hữu Hoa đương nhiên hiểu rõ hơn Tiễn Bình nhiều.

- Xin chào Liễu bí thư.
Dương Hữu Hoa không giỏi ăn nói lắm, nhưng giọng vui mừng thân thiết đó vẫn làm Liễu Tuấn cảm thấy ấm áp.

Người thành thực chính là như vậy, sự cảm kích và tôn kính, không đeo ở trên miệng.

- Ừm Hữu Hoa, công tác vẫn thuận lợi chứ?

Dương Hữu Hoa tuổi lớn hơn Liễu Tuấn rất nhiều, nhưng khi Liễu Tuấn nói chuyện riêng với hắn, đều gọi thắng tên.

- Thuận lợi, thuận lợi lắm. Có thể nghe ra tâm tình Dương Hữu Hoa rất thoải mái.

Được lên cấp phó xử, được lãnh đạo để mắt, cấp trên cũng không làm khó mình, tâm tình tất nhiên là không tệ rồi.
Liễu Tuấn không dông dài, đi luôn vào chủ đề:
- Hữu Hoa này, việc bình bầu cá nhân tiên tiến của hoạt động chi giáo là làm như thế nào.

Dương Hữu Hoa không biết chuyện Long Diễm Lệ, nghe Liễu Tuấn hỏi tới, còn cho rằng Liễu Tuấn quan tâm tới về đề này, dù sao đây cũng là hoạt động Liễu Tuấn đề xuống mà, hiện giờ tới lúc thu hoạch, quan tâm một chút cũng là hiển nhiên.

Dương Hữu Hoa đáp:
- À, chuyện này các ban nghành trong tỉnh liên hợp với nhau lập ra một tiểu tổ lãnh đạo bình bầu, do bí thư Trì Hiểu Ba làm tổ trưởng, các đồng chí phụ trách của giáo ủy tỉnh, sở tài chính, sở nhân sự làm phó tổ trưởng, các thành viên khác cùng toàn là người phụ trách các ban ngành khác rút ra, quy cách rất cao.

Điều này thì Liễu Tuấn hiểu.

Liên quan tới 205 biên chế sự nghiệp của đơn vị trực thuộc tỉnh, trong đó có 5 biên chế trực thuộc đoàn trung ương, lập ra một tổ lãnh đạo có quy cách cao chủ trì hoạt động bình bầu là cần thiết.

Chuyện này khi đoàn tỉnh ủy phát động, bốn ban ngành phối hợp, cũng đặt đoàn tỉnh ủy ở vị trí đầu, Trì Hiểu Ba làm tổ trưởng là chuyện đúng theo lý thường, có điều khi chia bánh thực sự, Trì Hiểu Ba có được mấy tiếng nói thì khó chắc được, giáo ủy tỉnh, sở tài chính, sở nhân sự đều là ban ngành chức năng có thực quyền lớn hơn đoàn tỉnh uy nhiều.

Liễu Tuấn thuận miệng hỏi:
- Đểu là những lãnh đạo cấp sở tham gia tiểu tổ sao?

- Vâng, người đứng đầu bốn ban ngành lớn đều đông đủ, Hồng chủ nhiệm giáo ủy tỉnh, Cổ sở trưởng sở tài chính, Tề sở trưởng sở nhân sự, đều là phó tổ trưởng tiểu tổ lãnh đạo.

Nghe Dương Hữu Hoa trả lời, Liễu Tuấn liền cười.

Hồng chủ nhiệm là do một tay Quan Minh Kiệt đề bạt lên, Cổ sở trưởng là chủ nhiệm đại biểu nhân dân hiện nhiệm, là tâm phúc của Doãn Bảo Thanh. Tề sở trưởng là thân tín của Hồ Vi Dân, kiêm nhiệm phó trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy. Trước kia khi Vi An Bang chưa xảy ra chuyện, chính là Tề sở trưởng đích thân dẫn đội tới đoàn tỉnh ủy triển khai bình bầu dân chủ, đánh giá Vi An Bang rất cao, kết quả Vi An Bang vừa mới được thông qua trên hội nghị phòng tổ chức tỉnh ủy, thì đã bị kỳ ủy tỉnh mời đi "uống trà" rồi.

Liễu Tuấn gặp qua Tề sở trưởng một lần, lúc đó hình như hắn còn chưa kiêm nhiệm sở trưởng sở nhân sự, sau khi Hồ Vi Dân lên làm phó bí thư đảng ủy, mới cấp cho hắn chức vụ thực quyền này, để có thể cản trở quyền lực trong tay của Dương Nghi An trưởng phòng tổ chức tỉnh, tránh cho Dương Nghi An và Nghiêm Ngọc Thành liên thủ, một trên một dưới đấy Hồ Vi Dân ra ngoài.

Bốn thủ trưởng chính thức, chỉ có Trì Hiễu Ba miễn cưỡng được tính là thuộc hệ Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tuấn không tiếp tục đàm luận về vấn đề này nữa, hàn huyên với Dương Hữu Hoa vài câu rồi cúp điện thoại.

Dương Hữu Hoa là người thành thực, không nên để bị dính dáng vào.

Liễu Tuấn lại hút một điều thuốc, cảm thấy cần phải nói chuyện với Trì Hiểu Ba rồi.

Trì Hiểu Ba là nữ cán bộ trên bốn mươi tuổi, không có bối cảnh và chỗ dựa, vốn lên tới cấp phó sở là tận cùng rồi, vì vận may mà nhờ được vào Tiểu Liễu, mà Vi An Bang lại bất kể sống chết ôm lấy chân Hồ Vi Dân đối địch với Liễu Tuấn thành ra thảm bại, cho nên mới có cái bánh từ trên trời rơi xuống đập trúng, ù ù cạc cạc trở thành bí thư đoàn tỉnh ủy, tiếp theo làm một khóa phóng chừng được đưa ra ngoài làm chính ở có thực quyền rồi.

Trong một tỉnh, Trì Hiểu Ba cũng được coi là quân cờ không nhỏ rồi, có thể đặt lên bàn cờ của Nghiêm Ngọc Thành rồi, khi thời cơ thích hợp, Nghiêm Ngọc Thành sẽ không keo kiệt cấp cho cô một vị trí béo bở hơn.

Nhưng tiền đề là trong mấy năm đó, Trì Hiểu Ba không được phạm sai lầm quá nhiêm trọng, nếu như có thể biểu hiện ra chút "nhẫn quan chiến lược" vào lúc thích hợp, càng hiệu quả hơn.
- Xin chào bí thư Hiểu Ba, tôi là Liễu Tuấn đây.

Liễu Tuấn gọi điện thoại cho Trì Hiểu Ba.

Trì Hiểu Ba cười vui vẻ nói:
- Liễu Tuấn hả, xin chào, hôm nay sao lại nhớ mà gọi điện thoại cho tôi thế? Cậu là người bận lắm cơ mà!

Liễu Tuấn cũng cười theo:
- Bí thư Hiểu Ba nói đùa rồi, tôi sao so với chị được chứ!

- Bí thư Hiểu Ba buổi chị có rảnh không?
Hàn Huyên một hồi, Liễu Tuấn liền nói về chủ đề chính.

- Chiều à? Ừm, ba giờ tôi có cuộc họp liên quan tới bình bầu cá nhân tiên tiến của hoạt động chi giáo.

– Vậy, hiện giờ tôi lên đường ngay, đúng hai giờ sẽ tới nơi.

Liễu Tuấn cũng chẳng khách khí, trực tiếp an bài thời gian gặp mặt, nói ra một cán bộ cấp phó xử an bài một cán bộ cấp chính sở, là có chút vượt quyền, có điều Trì Hiểu Ba lại thấy là chuyện đương nhiên, nếu Liễu Tuấn nói ba giờ mới có thời gian, nói không chừng Trì Hiểu Ba còn không chút do dự "trốn" cuộc họp kia.

Không đi họp không vấn đề gì, chỉ là một đám người xã giao với nhau, không gặp Liễu Tuấn lại là một nguy hiểm mà Trì Hiểu Ba không dạm phạm vào.

Đúng hai giờ chiều, Liêu xtuấn tới đoàn tỉnh ủy, không đi chiếc Santana rách nát của mình, mà là m chiếc Santana rách nát khác "mới" được huyện ủy cấp cho, do Vương Á lái. Sau khi bán đi những chiếc xe đắt tiền, mười một thường ủy huyện ủy huyện Ninh Bắc đều dùng xe Santana như nhâu, tất cả đều màu đen, vì không mua xe mới, nên dùng xe cũ của đơn vị, kết quả cấp bậc xe của năm vị chính phó bí thư tụt xuống, so với những chiếc xe của các thường ủy khác còn cũ nát hơn.

Có điều không ai ý kiến gì, ít nhất bề ngoài không có ý kiến.

Cái "ý tưởng tồi tệ" này vốn do các vị quyết định ở hội nghị văn phòng bí thư, hiện giờ mông ngồi không thoải mái còn trách được ai? Hình như cũng chẳng trách được Liễu Tuấn, Liễu nha nội người ta còn ngồi xe cũ hơn cả bốn cái xe kia nữa.

Liễu Tuấn tới không muốn kinh động những đồng nghiệp cũ trong đoàn tỉnh ủy.

Cuộc nói chuyện với Trì Hiểu Ba, càng ít người biết càng tốt.

Trì Hiểu Ba rất coi trọng chuyến viếng thăm này của Liễu Tuấn, quy cách tiếp đãi rất cao, đích thân nghênh tiếp ở cửa phòng làm việc, làm cho thư ký của cô còn ngỡ rằng có lãnh đạo tỉnh ủy quan trọng nào tới chỉ đạo công tác, đợi khi thấy Liễu Tuấn, ngoài ngạc nhiên còn cười thấu hiểu.

Liễu nha nội chẳng phải là "lãnh đạo" của Trì bí thư sao?

- Liễu Tuấn, cậu vẫn đầy nhuệ khí như cũ!
Hai bên vừa chia chủ khách ngồi xuống Trì Hiểu Ba liền "vỗ mông" Liễu bí thư.

Liễu Tuấn cười nói:
- Ha ha, bí thư Hiểu Ba quá khen rồi, chị mới càng ngày càng trẻ trung xinh đẹp đó.

Trì Hiểu Ba vóc dáng vốn khá đẫy đà, sau khi lên làm bí thư tỉnh đoàn công việc thuận lợi, tâm tình thoải mái, tất nhiên càng "lòng rộng thân nở".

- Cậu chỉ tâng bốc.
Trì Hiểu Ba cười, khẽ "bác bỏ" lời nịnh nọt của Liễu phó bí thư, xem ra nữ nhân bất kể tới chức vụ nào tuổi tác nào, chẳng ai là không thích nghe câu "trẻ trung xinh đẹp".

- Bí thư hiểu ba, hoạt động chi giáo lấy thời hạn là một năm, đã tính là gần kết thúc rồi, hiệu quả ra sao?
Liễu Tuấn rất tùy ý đi vào chủ đề chính.

- Không tệ chút nào.
Nói tới hoạt động chi giáo, Trì Hiểu Ba liền trở nên hưng phấn.
- Căn cứ vào điều tra tìm hiểu, đại bộ phận lãnh đạo và quần chúc các khu vực đều có thái độ ủng hộ tán đồng với hoạt động chi giáo, còn có rất nhiều trường học việt thư cảm ơn đoàn tỉnh ủy thậm chí là chính phủ, tán thưởng rất cao với những học sinh biểu hiện ưu tú trong hoạt động chi giáo. Tỉnh chính phủ và đoàn trung ương đều hết sức tán thành, hi vọng chúng ta có thể tiếp tục duy trì hoạt động chi giáo.

Liễu Tuấn cười nói:
- Có thể tiếp tục duy trì hay không, quan trọng là phải xem lần này bình chọn cá nhân tiên tiến có đường công bằng công chính hay không, bí thư Hiểu Ba, chuyện này không thể sơ xuất được.