Tháng 3 năm 2008, đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc được mở ở thủ đô, hội đồng ủy viên chính hiệp toàn quốc cũng đồng thời diễn ra.
Trưởng đoàn đại biểu tỉnh D, đồng chí Liễu Tuấn tất nhiên cũng phải tham gia đại hội này, Liễu Tấn Tài một lần nữa trúng tuyển làm thủ tướng.
Quốc vụ viện tiến hành cải cách cơ cấu lần thứ sáu từ nắm 1982 tới nay, đêm một bộ giao thông vận tải, bộ tài nguyên nhân lực, bộ bảo vệ môi trường, thành một phần tạo nên quốc vụ viện.
Ngày đầu tiên đại hội đại biểu nhân dân, là nghe trình bày liên quan tới việc cải cách cơ cấu quốc vụ viện.
Lần cải cách cở cấu này tổng cộng ảnh hưởng tới mười lăm đơn vị, giám bớt đi bốn cơ cấu cấp chính bộ. Nội dung bao gồm: Hợp lý hóa ban ngành chức năng ổn định vĩ mô. Ủy ban phát triển và cải cách phải giảm thiểu quản lý và phê duyệt hạng mục cụ thể, tập trung tinh lực kiểm soát ổn định vĩ mô. Các cơ cầu tài chính phải thành lập cơ chế phối hợp toàn diện, hình thành hệ thống điều chình vĩ mô hoàn thiện hơn.
Tăng cường cơ cấu tài nguyên năng lượng, thiết lập ủy ban tài nguyên năng lượng quốc gia.
Thành lập bộ tin tức và tin tức, thành lập cục công nghệ kỹ thuật khoa học bộ cuốc phòng do bộ tin tức quản lý. Cục chuyên bán thuốc lá quốc gia do bộ công nghiệp quản lý.
Thành lập bộ giao thông vận tải, thành lập cục hàng không dân dụng, cục bưu chính quốc gia thuộc bộ giao thông vận tải. Bỏ tổng cục hàng không dân dụng
Thành lập bộ đảm bảo tài nguyên nhân lực xã hội, lập cục công vụ viên quốc gia do bộ tài nguyên nhân lực quản lý.
Thành lập bộ bảo vệ môi trường.
Cục quản lý giám sát dược phẩm thực phẩm quốc gia do bộ vệ sinh quản lý, chịu trách nhiệm điều tra sự cố trọng đại an toàn thực phẩm.
Cải cách cơ cấu quốc vụ viện là một phận quan trọng trong việc đi sâu cải cách quản lý hành chính. Đại hội nhất mạnh tới năm 2020 phải thành lập được thế chế quản lý hành chính mang đậm đắc trưng của chủ nghĩa xã hội. Các chuyên gia cho rằng, cảii cách thể hiện tư tưởng chỉ đạo tích cực và ổn thỏa.
Đồng chí Liễu Tuấn cũng rất quan tâm tới việc cải cách cơ cấu này, từng nhiều lần chuyện trò với cha liên quan các cải cách thủ tục. Trong lần cải cách này một phần thể hiện ý kiến của y.
Theo lệ, ngày tháng của Liễu bí thư tại thủ đô cực kỳ bận rọn, có điều đối tượng gặp gỡ lần này của Liễu Tuấn có hơi biến hóa. Hai lần liên tiếp gặp gỡ lãnh đạo cao tầng trong quân đội.
Hai cuộc gặp đó đều mang tính chất bán tư nhân.
Lời mời của Bạch Tú Khôn hết sức bất ngờ, Liễu Tuấn chưa bao giờ ngờ tới hắn lại chủ động mời mình.
Tính cách Bạch Tú Khôn vẫn trầm mặc ít nói, cho dù là mời Liễu Tuấn cũng chỉ nói đơn giản vài câu, hỏi khi nào Liễu Tuấn có thời gian, cùng ăn cơm, có người bạn muốn gặp mặt Liễu bí thư.
Liễu Tuấn tất nhiên là không thể chối từ, cũng hiểu rất rõ người bạn mà Bạch Tú Khôn muốn nói là ai. Đương nhiên, cho dù không biết "người bạn" nào muốn gặp mình, y cũng quyết không thể làm bẽ mặt Bạch Tú Khôn.
Địa điểm là CLB Hoa Đô.
Điều này cũng bình thường, cho dù Kính Thu Nhân đã nghỉ hưu, ảnh hưởng vẫn còn lâu mới hết. Là trọng tướng trong quân được Minh Châu hệ ra sức nâng đỡ, Bạc Tú Khôn không thể tới CLB Trường Thành, dễ bị người ta hiểu lầm, còn với thân phận của Liễu Tuấn hiện nay, cho dù y tới nơi giải trí nào của thủ đô thì nơi đó cũng coi như hết sức có thể diện, lấy 120% tinh thần ra tiếp đãi. Càng chẳng ai coi Liễu Tuấn tới CLB Hoa Đô ăn cơm là tín hiệu chính trị gì.
Y đã không còn tồn tại vấn đề phe phái nữa.
Hơn nữa chốn kinh doanh là chốn kinh doanh, không thể hoàn toàn tính gộp vào chính trị. Trừ chiêu bài của Kính Thu Nhân, mối quan hệ của Đàm Quốc Tử cũng rất rộng, các loại làm ăn đều phát đạt, bạn bè khắp nơi đều có. Cho dù mấy năm sau ảnh hưởng của Kính Thu Nhân dần sụt giảm, thì việc làm ăn của CLB Hoa Đô cũng không ảnh hưởng nhiều.
Thành phố mới lên đèn, CLB Hoa Đô đã đèn đuốc sáng choang, ánh ne ôn rực rỡ, đầy cảnh tượng ca múa thanh bình.
Bạch Tú Khôn không mặc quân phục, mặc thường phục đứng đợi ở đại sảnh CLB, Đàm Quốc Tử ở bên cạnh bồi tiếp. Đàm Quốc Tử biết rõ, cho dù Bạch Kiến Minh đã nghỉ hưu nhiều năm, nhưng địa vị của nhà họ Bạch trong hệ phái vẫn vững vàng thăng tiến, từ việc Bạch Dương làm tỉnh trưởng tỉnh A có thể nhìn ra manh mối. Bên kia có ràng có ý muốn bồi dưỡng Bạch Dương.
Tin đồn liên quan tới Liễu Tuán và Bạch Dương, hắn cũng đã nghe nói tới, ở thủ đô loại tin đồn này là nhiều nhất. Đàm Quốc Tử chẳng phí hơi đi phân biệt thật giả, vì hắn biết chuyện này dù thật hay giả cũng không thể nghe ngóng, rất phạm húy, lại chẳng có ích lợi gì, chẳng qua vì thỏa mãn tính tò mò mà đắc tội với nhà họ Liễu và nhà họ Bạch sao? Dại gì. Cho dù có cũng chẳng có hại gì với nhà họ Bạch.
Dù sao hiện giờ là thời đại hoa bình, không phải thời chiến tranh cũng không phải thời đại loạn.
Thời đại hòa bình, đấu tranh chính trị có đặc điểm riêng của nó, cái gọi là phái hệ lớn, tập đoàn chính trị lớn kỳ thực giới hạn rất mơ hồ. Không tới lúc đấu tranh sinh tử thì khó phân biệt được ai là người của ai, nếu không cũng chẳng tồn tại phái trung lập.
Bạch Dương có quan hệ mật thiết với Liễu Tuấn, vừa khéo mang tới tác dụng cầu nối.
Trừ đấu tranh, giữa các hệ phái đa phần là thỏa hiệp, "người trung gian" không thể thiếu, hơn nữa đôi khi còn đặc biệt quan trọng.
Căn cứ vào tin tức bên lề, không bao lâu nữa, Bạch Tú Khôn sẽ thành tư lệnh viên quân khu lớn, thành một trong tướng quân phân lượng lớn nhất trong quân đội. Một nhân vật lớn như vậy đột nhiên xuất hiện ở CLB Hoa Đô, Đàm Quốc Tử tất nhiên phải bồi tiếp.
Hơn nữa người khách đáng để Bạch Tú Khôn ngồi ở đại sảnh đợi, nhất định không tầm thường, thậm chí trong lòng Đàm Quốc Tử có chút chờ mong, muốn quen biết một chút.
Tới cùng với Bạch Tú Khôn đón ở đại sảnh còn có một nam nhân chừng năm mươi, cũng mặc thường phục, có điều Đàm Quốc Tử nhìn một cái là biết xuất thân quân ngũ. Loại khí chất quân nhân đó quá rõ ràng.
Quả nhiên nghe Bạch Tú Khôn giới thiệu, vị đó là đại tá Thái Thế Lâm.
Đàm Quốc Tử mìm cười bắt tay hàn huyên với Thái Thế Lâm, rất trọn lễ, không vì chức vụ cao thay thấp của Thái Thế Lâm mà có thái độ khác. Nhưng hắn nhìn ra Thái Thế Lâm có tâm sự rất lớn, luôn thấp thỏm bất an. Đường đường là tư lệnh viên khu cảnh bị, lại thiếu kiên nhân, liên tục nhìn ra cửa.
Hiển nhiên Bạch Tú Khôn phát giác ra, mỉm cười đưa ông ta một điều thuốc, nói:
- Thế Lâm, đừng sót ruột, sẽ tới thôi mà.
Thái Thế Lâm gượng cười, nhận lấy điều thuốc, nhưng chỉ rít được vài hơi đã dập đi.
Nguyên nhân là vì Liễu Tuấn đã tới.
Một chiếc Audi đen bóng dừng ở đại sảnh.
Nhìn thấy chiếc xe này, Đàm Quốc Tử hơi nhướng mày lên, chiếc Audi này danh nghĩa thuộc về CLB Trường Thành, thực chất là xe riêng của Liễu Tuấn tại thủ đô. Tất cả đám hoàn khố đều nhớ kỹ số xe này, tránh vô tình đắc tội với sát thần Liễu nha nội.
Té ra hôm nay Bạch Tú Khôn mời Liễu bí thư.
- Chào Liễu bí thư.
Bạch Tú Khôn dù mặc thường phục nhưng vẫn dùng quân lễ tiêu chuẩn.
- Chào Bạch tham mưu trưởng.
Liễu Tuấn mỉm cười bắt tay Bạch Tú Khôn.
- Chào Liễu bí thư.
Thái Thế Lâm cũng học theo dùng quân lễ với Liễu Tuấn, Liễu Tuấn kiêm nhiệm đệ nhất bí thư đảng ủy quân khu tỉnh D, trên danh nghĩa là cấp trên của hắn.
- Chào Thái tư lệnh .
Liễu Tuấn mặt không có gì khác thường, mỉm cười bắt tay.
Đàm Quốc Tử đi tới một bước:
- Hoan nghênh Liễu bí thư.
- Chào giám đốc Đàm.
- Liễu bí thư đại giá quang lâm, là vinh diệu cho CLB Hoa Đô.
- Giám đốc Đàm quá khách khí rồi.
Với thân phận hiện nay của Liễu Tuấn, ở trường hợp thế này thường không nói nhiều, hàn huyên qua loa liền do Đàm Quốc Tử dẫn đường, đưa tới phòng bao đặt trước.
Trên bàn đã có sẵn mấy món ăn, Liễu Tuấn khẽ mỉm cười, đều gọi theo khẩu vị của y, xem ra Bạch Tú Khôn chuyên môn hỏi ý kiến Bạch Dương. Dù Bạch Tú Khôn và Liễu Tuấn quan hệ ra sao, nếu mới khách phải trọn tình.
Xem ra không có khách khác, Bạch Tú Khôn muốn cầu tình cho Thái Thế Lâm rồi.
Chỉ không biết là hai người này quan hệ ra sao, chắc chủ yếu là tư giao, chức vụ của Thái Thế Lâm chẳng đáng bên kia ngó tới.
Đàm Quốc Tử vốn không định bồi tiếp, nhưng không ngờ Bạch Tú Khôn m khách là Liễu chính cục, hắn không tiện rời đi. Nên cũng ngồi xuống bàn tiệc, chủ động rót rượu cho ba vị khách, nâng chén bắt đầu từ Liễu Tuấn, mời mỗi người một chén, trọn tình địa chủ rồi mới cáo từ.