Trần Chính Long biết tới lượt mình nói rồi.
Ý kiến của bí thư tỉnh ủy và tỉnh trưởng xuất hiện chia rẽ rõ ràng, thường mà nói sẽ không có ai chủ động ra mặt, trừ khi là tâm phúc của hai người. Nhưng Liễu Tuấn mới tới nhậm chức, tạm thời chưa nói tới tâm phúc. Còn Ngụy Ninh Sinh tất nhiên là có, làm tỉnh trưởng nhiều năm, ông ta không thể không có minh hữu đáng tin cậy trên thường ủy, có điều lúc này dám nhảy ra nói giúp Ngụy Ninh Sinh cũng phải suy tính cho kỹ..
Nghe nói lần giao lưu cán bộ này chẳng những được Dung Bách Xuyên toàn lực ủng hộ mà còn được Tiết Viễn Sơn tán đồng. Không phải nghi ngờ, Tiết Viễn Sơn vì củng cố địa vị "thái tử" của mình, ắt phải thỏa hiệp nhiều hơn với Nghiêm Liễu hệ.
Có phân tích này ai cũng phải thận trọng.
Lúc này chỉ có thể phát biểu theo thứ tự trên thường ủy.
Trần Chính long là phó bí thư chuyên chức, không thể không phát biểu.
- Liễu bí thư, Ngụy tỉnh trưởng, các đồng chí, tôi xin phát biểu...
Tính cách Trần Chính Long cực kỳ vững vàng, tuổi chỉ kém Ngụy Ninh Sinh, nói chuyện đều chậm chạp. Có điều mọi người vẫn hơi nhướng mày lên, trước kia khi Cù Hạo Cẩm tại nhiệm, trên thường ủy, hắn không xếp Ngụy tỉnh trưởng ngang với Cù bí thư. Giờ lại đột nhiên thêm vào ba chữ "Ngụy tỉnh trưởng", có thể thấy trong lòng hắn, phân lượng của Liễu Tuấn tạm thời còn kém một chút.
Ở tỉnh kinh tế lớn, tỉnh trưởng có quyền lực hơn các tỉnh trưởng tỉnh khác một chút.
Nghe lời khai màn của hắn, Ngụy Ninh Sinh mỉm cười đáp lại.
- Ý kiến vừa rồi của Ngụy tỉnh trưởng cũng là ý kiến của tôi, nhất định phải lĩnh hội tinh thần của TW, nhất định phải quán triệt chỉ thị của lãnh đạo Quốc vụ viện, đây là điều không cần bàn cãi.
Đây lại là một thay đổi, vào thời Cù Hạo Cẩm, trên thường ủy chỉ nghe thấy tinh thần TW, ít ai nhắc tới chỉ thị của Quốc vụ viện. Khi ấy có thời gian dài, Minh Châu hệ và Nghiêm Liễu hệ triển khai đấu đá tưng bừng, ý đồ muốn chiếm vị trí thủ tướng của Minh Châu hệ bộc lộ rõ ràng. Cho dù Cù Hạo Cẩm không ủng hộ họ Vu, cũng không công khai phản đối chính sách ổn định vĩ mô, nhưng dù sao ông ta là đại tướng Minh Châu hệ, thường ủy tỉnh D tự giác không nói tới chỉ thị của Quốc vụ viện.
Hiện giờ vật đổi sao rời, chỉ thị của Quốc vụ viện liền trở nên quan trọng.
- Tôi tán thành hoàn toàn đẩy nhanh tiến độ chuyển hình kinh tế của Ngụy tỉnh trưởng. Theo chuyên gia kinh tế dự đoán, trong năm nay, các quốc gia phương tây có khả năng bùng phát nguy cơ tài chính, điều này không thể không đề phòng. Nếu như chúng ta ứng phó không thỏa đáng, sẽ bị tổn thất nghiêm trọng, phải bị xử phạt. Từ khi cải cách mở cửa đến nay, hai mươi mấy năm qua tỉnh D chúng ta luôn đứng đầu về tổng lượng kinh tế, vinh diệu này không thể bị tổn hại, cho nên tôi tán thành ý kiến của Ngụy tỉnh trưởng. Chúng ta phải tranh thủ trước khi nguy cơ tài chính bùng phát, hoàn thành chuyển hình kinh tế. Tôi khiến nghị, chính phủ tỉnh tăng mức độ hỗ trợ tài chính, để các xí nghiệp xuất khẩu, nhất là xí nghiệp vừa và nhỏ có lao động đông đúc, hoàn thành hành động này trong thời gian ngắn nhất, là điều lý tưởng nhất.
Ngụy Ninh Sinh vốn tươi cười, nhưng nghe tới mấy câu sau lại cau mày, mặt tỏ ra có chút phật ý.
Trần Chính Long luôn miệng tán đồng ý kiến của ông ta, nghe ra thì hoàn toàn nhất trí, nhưng bên trong hoàn toàn khác hẳn, chẳng khác gì phủ định ý kiến của ông ta. Ngụy Ninh Sinh tỏ thái độ hoàn thành chuyển hình kinh tế trong ba năm, Trần Chính Long lại nói phải hoàn thành chuyển hình trước khi bùng phát nguy cơ tài chính Âu Mỹ trong năm nay. Thực tế hắn đang nói cho Liễu Tuấn, nhưng chú ý kỹ xảo lấy mâu người đánh thuẫn của người mà thôi.
Ngụy Ninh Sinh chẳng phản bác được.
Một số mâu thuẫn và đồng minh tồn tại trong ban tỉnh ủy và chính phủ tỉnh D, Liễu Tuấn có biết một chút thông qua các con đường khác nhau. Nhưng tới tầng cấp của y hiện giờ, tin tức tìm hiểu được thông qua các con đường khác chỉ mang tính tham khảo, y càng tin tưởng vào tai mắt của mình hơn.
Trần Chính Long là người cũ từ thời đại Tiễn Kiến Quân, nghe nói khá được Tiễn Kiến Quân coi trọng, khả năng có tư giao thân mật với cán bộ bản địa như Ngụy Ninh Sinh là không cao. Hơn nữa cán bộ làm công tác tổ chức nếu như quá kiên trì nguyên tắc, kỳ thực rất dễ đắc tội với người khác, xưa nay bộ trưởng Trung tổ bộ chưa bao giờ leo lên tới vị trí tối cao cũng là do nguyên nhân này.
Trước khi tới Nam Phương, Liễu Tuấn trừ bái phóng Cù Hạo Cẩm cũng tới bái phỏng Tiễn Kiến Quân. Ông chuyên môn nhắc tới Trần Chính Long, rất khẳng định năng lực và đạo đức của hắn, nhất là kiên trì nguyên tắc, chấp hành mệnh lệnh cấp trên một cách chính xác.
Hiện giờ xem ra đánh giá cảu Tiễn Kiến Quân là đúng.
Hơn nữa cuối năm 2006 tuyển cử đổi khóa, phân công của Trần Chính Long bị điều chình thành công tác chính pháp, bên trong tựa hồ có nguyên nhân do Ngụy Ninh Sinh. Cho nên có khả năng hai người này không hòa thuận với nhau.
Sau Trần Chính Long và bí thư kỷ ủy Yêu Hải Anh.
Yêu Hải Anh vẫn dứt khoát nhanh gọn như cũ:
- Bí thư Chính Long nói rất đúng, tỉnh D chúng ta phải chấp hành quyết định cuộc họp cục chính trị và quán triệt chỉ thị lãnh đạo Quốc vụ viện một cách không do dự. Bất kể là tỉnh ủy hay chính phủ tỉnh phải luôn giữ sự nhất trí với TW đảng và Quốc vụ viện.
Toàn bộ kinh nghiệm trên sĩ đồ của Yêu Hải Anh cơ bản đều là công tác đảng vụ, rất ít kinh nghiệm hành chính. Cho nên cô ta tránh chỗ yếu, không tham dự vào thảo luận biện pháp hành chính cụ thể, nói thẳng vào nguyên tắc kỷ luật.
Lời này cũng không ai dám phản bác.
Thân là cán bộ lãnh đạo cao cấp, lúc nào cũng phải giữ sự nhất trí với TW Đảng và Quốc vụ viện là đương nhiên, ai dám dị nghị.
Ngụy Ninh Sinh lại hơi nhíu mày lại.
Liễu Tuấn tới tỉnh D nhậm chức, lại hướng TW đưa ra điều kiện điều Yêu Hải Anh tới, có thể thấy phân lượng cô ta trong lòng Liễu Tuấn rất lớn. Trừ Liễu Tuấn ra, thành viên trong ban nghiên cứu với Yêu Hải Anh cũng không ít.
Yêu Hải Anh sau khi lên làm bí thư kỷ ủy tỉnh, biểu hiện ra tác phong cực kỳ cứng rắn, đương nhiên phương pháp công tác thì vẫn rất khéo léo. Nói trắng ra, phương pháp tạo dựng quyền uy của Yêu Hải Anh rất đơn giản quản lý chặt công việc.
Yêu Hải Anh vừa nhậm chức liền bắt đầu xử lý vụ án tồn, đem những vụ án kỷ ủy tỉnh đã làm mấy năm trước, nhưng "không có chứng cứ xác thực", lật lại lần nữa, nghiên cứu tỉ mỉ. Với vụ án có ảnh hưởng lớn cũng phải xem xét lại, cũng nghiên cứu kỹ càng phân tích lợi hại.
Chỉ có như thế thôi đã làm kỷ ủy tỉnh từ trên xuống dưới lòng người hoảng loạn.
Bất kể là vụ án "không có chứng cứ xác thực" hay "được phán quyết", Yêu Hải Anh đều muốn tra xét tỉ mỉ, nếu có thể tra ra vấn đề. Tới khi đó ai mà biết Yêu bí thư sẽ lấy nó ra làm trò gì.
Với cán bộ hệ thống kỷ ủy tới "liên lạc tình cảm", Yêu Hải Anh cũng bày ra thế xử lý theo phép công, làm mọi người không có cửa mà vào. Một bí thư kỷ ủy chính trực như thế, ai chẳng sợ?
Càng chẳng nói tới đằng sau người ta còn có một vị bí thư tỉnh ủy , ủy viên dự khuyết cục chính trị.
Vì hệ thống kỷ ủy tương đối độc lập, tiếp thụ sự lãnh đạo kép của tỉnh ủy và Trung kỷ ủy, nên an bài và điều chỉnh nhân sự trong hệ thống kỷ ủy, ngoài Liễu Tuấn và La Lương Hoa ra, các thường ủy khác khó xen vào được.
Yêu Hải Anh nắm giữ quyền sinh quyền sát, lại thanh liêm chính trực, nhậm chức có hơn một tháng đã sơ bộ dựng lên quyền uy của mình. Một nữ đồng chí mà có quyền uy như vậy, quả nhiên là đáng nể.
Liễu bí thư nắm mũ ô sa, lại hoàn toàn kiểm soát kỷ ủy tỉnh, đứng nói là cán bộ trung tầng cấp thành phố, dù là thành viên trong hai ban tỉnh ủy chính phủ, cũng không thể không cố kỵ.
- Liễu bí thư, Ngụy tỉnh trưởng, tôi phát biểu ý kiến của mình.
Tiếng nói nhu hòa của phó tỉnh trưởng thường vụ Lưu Thiên Minh vang lên.
Tương mạo và giọng nói của Lưu Thiên Minh giống nhau, khá "nhu hòa", khuôn mặt thường mang nụ cười. Theo như báo cáo của Chu Lương Thần, nhân viên công tác bên chính phủ tỉnh "thích" Lưu Thiên Minh hơn, hắn thông thường không nổi giận với nhân viên làm việc. Đương nhiên nếu như chọc giận Lưu phó tỉnh trưởng, mặc dù không bị mắng chửi, nhưng không có nghĩa là mọi sự cát tưởng, rất có hi vọng được lĩnh một ấm trà một bộ bàn ghế đi hóng mát.
Tới vị trí cao như Lưu Thiên Minh, há dễ đắc tội.
- Cơ bản tôi rất tán đồng với ý kiến của Ngụy tỉnh trưởng, bí thư Chính Long và bí thư Hải Anh. Quyết định cuộc họp cục chính trị mà Liễu bí thư truyền đạt, chúng ta phải kiên quyết chấp hành vô điều kiện. Công tác chuyển hình kinh tế của tỉnh ta phải lập tức triển khai toàn diện. Tôi cho rằng đây phải là một trong công tác quan trọng nhất của chính phủ năm nay. Quốc gia phương tây, đặc biệt là Mỹ có khả năng bùng phát nguy cơ tài chính trong thời gian gần, đó là vấn đề tôi đang lo lắng. Chúng ta phải có sự chuẩn bị trước, nhất là ở thành phó có kinh tế ngoại thương tấp nập, ví như Giang Trung, được gọi là cơ sở chế tạo lớn nhất toàn cầu. Xí nghiệp đầu tư nước ngoài, từng là chỗ dựa lớn nhất cho kinh tế Giang Trung nhảy vọt, hiện giờ cũng có thể biến thành ẩn họa lớn nhất. Năm ngoái tôi có cùng đồng chí Tân Đức Nguyên của Giang Trung đàm thoại, yêu cầu thành phố bọn họ hết sức coi trọng vấn đề này. Đồng chí Đức Nguyên cũng rất tán thành, biểu thị lập tức định ra đối sách tương ứng. Đợi sau khi họ báo phương án lên, có lẽ có thể lấy làm tham khảo cho các thành phố khác...
Nghe tới đây mấy thường ủy lộ ra vẻ mặt cổ quái.