Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1946: Tân tỉnh trưởng Bạch Dương




Sân bay Ngọc Lan, trong cơn gió lạnh thấu xương, một hàng xe đen bóng đang xếp thành một hàng tại sân bay, hơn mười người đang trang nghiêm đứng chờ tại sân bay.

Xung quanh sân bay, ba bước một nhóm năm bước một đội cảnh sát và chiến sĩ vũ cảnh súng vác vai, đạn lên nòng, bao vây khống chế vùng phụ cận. Các lữ khách bên trong phòng chờ xuyên qua tấm kính thủy tinh dày hiếu kỳ nhìn tình cảnh bên ngoài.

Một số lữ khách hiểu được đạo quan trường thì càng kinh ngạc há hốc miệng.

Từ xa nhìn lại, chiếc xe Audi đỗ tại đầu tiên, treo giấy phép của chiếc xe số 1 Tỉnh ủy. Rất rõ ràng, đây là bí thư Tỉnh ủy đã đến.

Kỳ thực hành động này của Liễu Tuấn không chỉ nói các lữ khách không hiểu, người lãnh đạo của tứ đại ban trong tỉnh cũng không hiểu gì hết.

Việc này cũng quá khoa trương rồi.

Một chiếc máy bay hàng không dân dụng vững vàng hạ cánh ở trước mặt mọi người, nhân viên sân bay lập tức động thủ, thảm đỏ tươi đã trải đến dưới cầu thang mạn của máy bay.

Cánh cửa cabin nặng nề mở ra, phó bộ trưởng Thường vụ Trung tổ bộ Vương Đức Dụ và phó chủ nhiệm Quốc tư ủy Bạch Dương, trước sau đi ra.

Thấy trận thế này, đặc biệt là thấy Liễu Tuấn đứng ở vị trí đầu tiên, Vương Đức Dụ và Bạch Dương đều thất kinh. Hai người không ngờ, dưới khí trời lạnh thế này, Liễu Tuấn sẽ tự mình đến sân bay nghênh tiếp họ.

Làm phó bộ trưởng Thường vụ Trung tổ bộ, Vương Đức Dụ thường xuyên đi các nơi toàn quốc công tác, hoặc là tuyên bố bổ nhiệm hoặc là khảo sát cán bộ, mỗi tỉnh thị cũng đều sẽ phái ra đội ngũ nghênh tiếp chờ đợi tại sân bay. Nhưng thường thì tới đều là trưởng phòng tổ chức Tỉnh ủy và thư ký trưởng Tỉnh ủy. Chỉ có khi tân nhiệm bí thư Tỉnh ủy và hắn ngồi cùng máy bay, lãnh đạo của tứ đại gia Chính hiệp chính trị Chính phủ Đảng uỷ địa phương mới có thể toàn thể xuất động, đến sân bay nghênh tiếp.

Tuy nhiên, tân nhiệm bí thư Tỉnh ủy đi nhậm chức, đặc biệt là người đứng đầu Đảng uỷ của tỉnh thị quan trọng đi nhậm chức, thông thường đều sẽ là bộ trưởng Trung tổ bộ Quách Kế Hiền tự mình cùng đi. Mà những người đứng đầu Đảng uỷ quan trọng này, đa số cũng là Ủy viên Cục chính trị, thân phận người lãnh đạo Đảng và quốc gia. Lễ tiết này đương nhiên phải có.

Nhưng lần này, ngồi cùng máy bay với hắn đến tỉnh A cũng không phải bí thư Tỉnh ủy, mà tỉnh trưởng chỉ định đồng chí Bạch Dương, Liễu Tuấn là bí thư Tỉnh ủy, đích thân đến sân bay chờ đón, quả thực là đã vượt quy cách.

Trong lòng Vương Đức Dụ rất rõ, thể diện này, Liễu Tuấn không phải là cho hắn, là cho người phụ nữ xinh đẹp phía sau.

Là phó bộ trưởng Thường vụ Trung tổ bộ, đã từng là trưởng phòng Tổ chức của tỉnh A, lão đồng sự kiêm lão thượng cấp của Liễu Tuấn, Vương Đức Dụ rất rõ lý lịch của Liễu Tuấn. Có vẻ như sau khi Liễu bí thư tốt nghiệp đại học, trạm thứ nhất công tác chính là Bộ học giáo của Đoàn ủy tỉnh N, chức vụ là phó khoa trưởng khoa đại học. Thời gian đó Bạch Dương chính là bộ trưởng Bộ học giáo, người lãnh đạo trực tiếp của Liễu Tuấn. Có thể nói, bước đầu tiên trên sĩ đồ của Liễu Tuấn chính là bước đi dưới sự lãnh đạo của Bạch Dương. Nếu nói từ điểm này, Liễu Tuấn đã dành cho vị lãnh đạo ngày xưa, hợp tác hôm nay lễ ngộ không bình thường, đó cũng nằm trong tình lý.

Về phần tin đồn có quan hệ đến Liễu Tuấn và Bạch Dương, là một cán bộ lãnh đạo cao cấp trầm ổn như Vương Đức Dụ, tuyệt sẽ không dám nói miệng, cho dù là nói chuyện với người thân cận nhất trong mật thất, cũng sẽ không tiết lộ nửa điểm nào.

Có thể người khác sẽ nói cho hắn lời đồn đãi này, nhưng hắn khẳng định không thể làm ra bất cứ sự trả lời gì.

Đây là tố chất cần thiết của cán bộ tổ công, nhất là cán bộ tổ công cao cấp.

Tổ công: Tên gọi tắt của cán bộ làm công tác tổ chức của bộ môn tổ chức các cấp Chính phủ.

Sau khi Vương Đức Dụ ngẩn ra, lập tức mỉm cười, bước nhanh xuống cầu thang mạn, nắm chặt tay với Liễu Tuấn: "Làm phiền Liễu bí thư tự mình đến đây nghênh tiếp, thật không dám!"

Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Vương bộ trưởng và Bạch chủ nhiệm đều lão thượng cấp của tôi, đây là điều cần phải mà."

Vương Đức Dụ lại liên tục gật đầu, trong lòng thầm cảm thán. Mặc dù từ lần đầu tiên hắn nhìn thấy Liễu Tuấn thì đã nhận định người này cũng không phải vật trong ao, nhưng chỉ thời gian ngắn ngủi 10 năm đã leo lên địa vị cao bí thư Tỉnh ủy khiến người khác đầu váng mắt hoa, điều này vẫn ngoài dự liệu của Vương Đức Dụ.

Vương Đức Dụ rất rõ ràng, ngay tại năm nay, hắn sẽ rời khỏi Trung tổ bộ, đặt lên con đường Tỉnh ủy, 10 năm trước, hắn cao hơn Liễu Tuấn tròn hai bậc thang, 10 năm sau, Liễu Tuấn đã trước hắn một bước đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy.

Quả nhiên là thế sự như kỳ.

Bạch Dương một bộ chức nghiệp màu xanh thẫm, cùng với mái tóc hơi uốn lượn xỏa đến vai, một chiếc khăn lụa màu lam điểm hoa buộc vòng quanh khí chất đoan trang của chị, theo sát phía sau Vương Đức Dụ, cùng Liễu Tuấn nắm tay.

"Lão lãnh đạo, hoan nghênh đến tỉnh A công tác!"

Có điều Bạch Dương lại thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Chả có nguyên gì, ngón tay của đồng chí Liễu Tuấn lại nhẹ nhàng gẩy gẩy hai cái trong lòng bàn tay của chị, động tác này giống y chang như động tác lúc y đến huyện Ninh Bắc đảm nhiệm phó bí thư Huyện ủy.

Người này, đã làm đến bí thư Tỉnh ủy rồi, ở trước mặt chị Bạch Dương mà vẫn là một tiểu ngoan đồng.

Nghĩ đến lần triển khai này được thành công, người này nhất định ở trong tối thầm đắc ý không ngớt rồi!

Có thể dự kiến chính là, sau này mối liên hệ hằng ngày giữa bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng tỉnh A, sự hợp tác nhất định sẽ vượt xa bất cứ một đôi tiền nhiệm nào. Liễu bí thư khẳng định cũng không có việc gì thì "Bạch tỉnh trưởng có thời gian không? Chúng ta thương lượng một chút!"

Tuy nhiên giờ khắc này, Bạch Dương cũng phải cố nén tiếu ý, khiêm tốn mà nói: "Liễu bí thư quá khách sáo rồi, sau này còn phải nhờ bí thư chỉ điểm nhiều hơn."

Lời này cũng là lễ tiết cần phải có. Thân là tỉnh trưởng thì cần phải thể hiện vị trí của mình một cách đoan chính, chẳng lẽ thật sự sẽ ra vẻ lão lãnh đạo trước mặt bí thư Tỉnh ủy sao? Trí tuệ chính trị của Bạch tỉnh trưởng sao có thể thấp như vậy!

Đồng chí Bạch Dương không phải là đồng chí Liễu Tuấn, không có "ương ngạnh" như vậy.

Bí thư Tỉnh ủy tự thân xuất mã, toàn thể thành viên của ban Đảng chính tỉnh A tự nhiên là "dốc toàn bộ lực lượng", về phần bí thư và Chính hiệp, Liễu bí thư chính miệng thông báo, không cần thiết phải tới hết. Nhất là Chính hiệp tỉnh, phó chủ tịch chủ tịch tuổi tác đều khá lớn, để cho những lão đồng chí này trong cơn gió rét mà đứng chờ tại sân bay, rõ ràng là không thích hợp. Cuối cùng bí thư và Chính hiệp đều tự cắt cử hai lãnh đạo phó chức tương đối trẻ tuổi, cùng các lãnh đạo của Chính phủ tỉnh Tỉnh ủy cùng nhau tại sân bay nghênh tiếp Vương bộ trưởng và Bạch chủ nhiệm.

Bạch Dương và Lưu Quang Hưng đã từng là lão đồng sự tại ủy phát triển quốc gia, khi Bạch Dương còn đảm nhiệm sở trưởng Sở Cao tân, Lưu Quang Hưng là sở trưởng Sở Quy hoạch phát triển, giữa hai người cũng rất quen thuộc.

Khi cùng Bạch Dương nắm tay, Lưu Quang Hưng mặt đầy nụ cười, cảm thán nói: "Bạch chủ nhiệm, chúng ta lại là cộng sự. Hoan nghênh hoan nghênh."

Đối với các loại tin đồn giữa Liễu Tuấn và Bạch Dương, Lưu Quang Hưng cũng mơ hồ nghe qua một chút. Cho nên, khi thủ đô truyền đến tin tức, nói là Bạch Dương sẽ đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh A, Lưu Quang Hưng kinh ngạc thật lâu. Lẽ ra, có tin đồn như vậy tồn tại, Trung ương sẽ phải cân nhắc đến ảnh hưởng của vấn đề này. Hôm nay nếu phái Bạch Dương qua đây, vậy chứng minh, cái gọi là lời đồn, cần phải là vô cùng không thật. Chí ít lãnh đạo chủ yếu Trung ương, ai cũng không đi tin những lời đồn này. Đối với sự phân công cán bộ cao cấp, khẳng định là suy tính từ góc độ có lợi với công tác. Nếu như tin tức vỉa hè mà cũng có thể ảnh hưởng đến quyết sách của cao tầng, vậy cũng thật đáng chê cười.

Trong nháy mắt nhìn thấy Bạch Dương, Lưu Quang Hưng bỗng nhiên đã hiểu. Có thể đây chính là kết quả Liễu Tuấn hy vọng nhất.

Do tập thể cao tầng đứng ra "bác bỏ tin đồn" cho y, không phải là tốt nhất sao?

Bạch Dương mỉm cười nói: "Bí thư Quang Hưng, tôi vừa mới đến, đối với tình huống của tỉnh A không quen thuộc nhiều, vẫn xin bí thư trợ giúp nhiều hơn."

"Đương nhiên đương nhiên, mời Bạch chủ nhiệm chỉ đạo nhiều hơn đối với công tác sau này của TP.Ngọc Lan. Tôi tin tưởng, tỉnh A dưới sự lãnh đạo của Liễu bí thư và Bạch chủ nhiệm, nhất định sẽ phát triển càng ngày càng tốt."

Vẻ mừng rỡ của Lưu Quang Hưng có thể nhìn ra là từ nội tâm. Một tổ hợp như vậy, quả thực sự phát triển tương lai mấy năm của tỉnh A đã được đặt trên cơ sở kiên cố nhất.

Khí trời rất lạnh, khách và chủ cũng không trình diễn nhiều tại sân bay, nắm tay một vòng cũng hết vài phút thời gian. Sân bay tứ phía đều thông gió, nếu thời gian dài quá thì thật là có chút không chịu nổi.

Chào hỏi xong, Liễu bí thư mỉm cười mời Bạch chủ nhiệm ngồi cùng xe với y chạy tới trụ sở Tỉnh ủy. Xe của Vương Đức Dụ thì đi theo sát. Xe cảnh sát mở đường, một hàng dài xe ô tô đen bóng nối liền nhau chạy ra khỏi sân bay Ngọc Lan.

Ngồi ở trong xe Audi rộng rãi, Kha Khải Phàm và Tiết Tử Dịch đều nhìn vào trong kính chiếu hậu. Trên mặt Liễu bí thư vẫn mang theo nụ cười thích ý, hình như đặc biệt hài lòng. Bạch Dương thì lại ngồi nghiêm chỉnh, vẫn vẫn duy trì nụ cười lễ phép. Dọc đường hai vị lãnh đạo rất ít nói chuyện với nhau.

Tại phòng họp Tỉnh ủy, các cán bộ của cơ quan Tỉnh ủy và Chính phủ tỉnh đều đang ngồi ở đó, chờ đám người Liễu bí thư và Vương bộ trưởng Bạch chủ nhiệm đến. Vốn tân tỉnh trưởng đến nhận chức là phải tổ chức đại hội cán bộ để công bố bổ nhiệm, nhưng Hội nghị toàn thể lần thứ tư tỉnh A sẽ tổ chức vào hai ngày sau, trên hội nghị này Bạch Dương sẽ chính thức xem như là người được đề cử tỉnh trưởng tham gia tuyển cử, cho nên đại hội cán bộ được miễn.

Đối với việc Bạch Dương đảm nhiệm tỉnh trưởng, phải nói đại bộ phận các cán bộ lãnh đạo Chính phủ tỉnh và đơn vị trực thuộc tỉnh tỉnh A vẫn tương đối hoan nghênh. Bất kể nói như thế nào, tính tình của nữ đồng chí hẳn là tương đối ôn hòa. Nếu giống như Liễu tỉnh trưởng và Lưu tỉnh trưởng tiền nhiệm, vậy quá cường thế rồi.

Vương Đức Dụ và Bạch Dương đi cùng với Liễu bí thư, cùng các vị lãnh đạo của tỉnh khác, chậm rãi đi vào phòng họp.

Tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt.

Liễu Tuấn Bạch Dương Vương Đức Dụ an vị ở hàng ghế trước đài chủ tịch, Liễu Tuấn ở giữa, Vương Đức Dụ bên trái, Bạch Dương bên phải, các lãnh đạo tỉnh khác thì dàn thành hàng chữ nhất.

Hội nghị do Liễu Tuấn tự mình chủ trì, sau vài lời dạo đầu ngắn gọn, Vương Đức Dụ đại biểu Trung ương tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm có liên quan: bổ nhiệm đồng chí Bạch Dương là Ủy viên Tỉnh ủy tỉnh A, phó bí thư Thường ủy. Người ứng cử tỉnh trưởng chính phủ nhân dân tỉnh A.