Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1934: Giám sát sau và dự phòng trước




Vẫn là tại trà trang Lục Vũ, Liễu Tuấn và Hứa Hoành Cửu ngồi đối diện nhau. Tuy nhiên không phải trong phòng mà là một nơi trên sân thượng. Sân thượng này hoàn toàn được thủy tinh che kín, nhưng thủy tinh có thể hoạt động. Khi khí trời tốt thì nó sẽ mở để hít thở không khí mới mẻ, khí trời không tốt sẽ che kín lại, tự thành thống nhất.

Bốn phía sân thượng trưng bày rất nhiều hoa cỏ, phần lớn là loài cây xanh quanh năm, cũng có mấy bồn hoa tươi nở rộ, không khí vô cùng tươi mát, được xem như là một khung trời tự nhiên, ngồi ở bên trong, mắt nhìn đoàn người rộn ràng ở miếu Thành Hoàng, luôn là việc khiến người khác thoải mái.

Hứa Hoành Cửu lập tức phải vào kinh thành nhậm chức, Liễu Tuấn ở chỗ này bày một bữa tiệc thân mật coi như tiễn đưa.

4 năm nay, mặc dù Hứa Hoành Cửu chưa nói tới thân cận với Liễu Tuấn, nhưng cũng không có xảy ra xung đột quá kịch liệt. Trước đây thời gian Thai Duy Thanh tại vị, song phương không thể tránh khỏi sẽ xảy ra một số bất đồng, cũng không tính là "ân oán cá nhân" gì. Đã đến tầng cấp này, nếu như còn đem sự bất đồng trên công việc chuyển hóa thành ân oán cá nhân, vậy vị miễn còn quá nông cạn.

Giống như đánh giá của Liễu Tuấn tại trước mặt Quách Kế Hiền đối với Hứa Hoành Cửu, Hứa Hoành Cửu đảm nhiệm bí thư Kỷ ủy tỉnh tới nay, trên vấn đề nguyên tắc trọng đại chưa từng hàm hồ qua. Dù cho điều tra án Tạ Viện, trực tiếp liên quan đến Thai Duy Thanh, Hứa Hoành Cửu cũng vẫn kiên trì nguyên tắc lập trường, cái này vô cùng đáng quý. Tổng thể mà nói, Liễu Tuấn cho rằng Hứa Hoành Cửu là một vị cán bộ kiểm tra kỷ luật hợp cách.

Mọi người tại một ban cộng sự 4 năm, hôm nay Hứa Hoành Cửu bị điều đi, hiển nhiên Liễu Tuấn muốn cùng hắn tâm sự cả ngày.

"Ngày hôm qua trên đại hội bí thư nói rất đúng, phản hủ xướng liêm, gánh nặng đường xa. Công tác này quan hệ đến sự sinh tử tồn vong của Đảng ta, không coi trọng không được a."

Hứa Hoành Cửu nâng chung trà lên nhấp một ngụm, có chút cảm thán nói.

Hắn tới tỉnh A đã 4 năm, chứng kiến lịch trình của Liễu Tuấn từ bí thư Thành ủy Ngọc Lan đến tỉnh trưởng rồi lên bí thư Tỉnh ủy, trong lòng rất có cảm khái. Vị bí thư Tỉnh ủy trẻ tuổi này lấy tuổi tác 37 chấp chưởng quyền lực tối cao tại vùng sông Hoài, trên lịch sử nước cộng hoà gần 20 năm qua là có một không hai. Bắt đầu từ ngày hôm qua, Liễu Tuấn đã leo lên một sân khấu hoàn toàn mới.

Dưới thể chế hiện hành, tỉnh trưởng và bí thư Tỉnh ủy mặc dù cấp bậc như nhau, thực tế lại khác nhau rất lớn. Theo mọi người thấy, tỉnh trưởng thủy chung là một chức vụ lo liệu công tác cụ thể, bí thư Tỉnh ủy mới là chủ tể chân chính của một tỉnh. Nếu như nói trước đây, Liễu Tuấn trong mắt các đại lão cao tầng chỉ là một cán bộ cao cấp trẻ tuổi. Như vậy bắt đầu từ ngày hôm qua, Liễu Tuấn đã chính thức bước vào trung tâm quyền lực tối cao của nước cộng hoà, trở thành một trong những nhân vật đứng đầu cấu thành kim tự tháp quyền lực của nước cộng hoà. Dù cho là nhân vật cấp nguyên lão cũng sẽ không có người nào cho rằng Liễu Tuấn như một tiểu bối để đối đãi.

Ngay tại ngày hôm qua, rất nhiều sách báo chính trị có quyền uy ở nước ngoài đều lấy số trang rất nhiều để đưa tin Liễu Tuấn trúng tuyển bí thư Tỉnh ủy tỉnh A, vài tạp chí đã toàn văn đăng bài "diễn thuyết thi chính" trên đại hội tỉnh của Liễu Tuấn.

Một tạp chí của Mỹ đã đánh giá: Liễu Tuấn trúng cử bí thư Tỉnh ủy, tỏ rõ "tập đoàn bình dân" lấy Nghiêm Ngọc Thành Liễu Tấn Tài là đại biểu, tại cơ cấu chính trị của một quốc gia phương đông từ xưa đã hoàn toàn đứng vững gót chân, đồng thời càng lúc càng chiếm vị trí chủ đạo. Biết đâu tại tương lai không lâu sau, cơ cấu chính trị của quốc gia này sẽ có biến hóa kinh người.

Đương nhiên, cái gọi là nhà quan sát chính trị của quốc gia phương tây này chung quy thích dùng cách nhìn và quan điểm của họ để lý giải bố cục quyền lực của nước cộng hoà, không thể tránh khỏi có chứa tính khuynh hướng nào đó. Trên thực tế, bố cục chính trị của quốc nội, trừ phi người ở trong đó, bằng không sẽ rất khó chân chính lý giải được bộ phận tinh túy ở bên trong.

Liễu Tuấn mỉm cười.

Lần này Hứa Hoành Cửu vào kinh thành, sẽ đảm nhiệm phó bí thư Trung kỷ ủy, cấp bậc cũng điều chỉnh là cấp Chính bộ. Điều này đối với Hứa Hoành Cửu mà nói là một sự an bài rất tốt, cho nên nhìn qua, tâm tình của hắn cũng vô cùng hớn hở.

Hơn nữa, Hứa Hoành Cửu cũng chỉ nhắc tới đích đề tài có quan hệ phản hủ xướng liêm, có vẻ rất hợp thân phận của hắn.

"Đúng vậy, phản hủ xướng liêm quả thực là công tác cực kỳ quan trọng. Tiến hành giám sát hữu hiệu đối với quyền lực, không chỉ là một nan đề tại nước ta, mà toàn thế giới đều là một nan đề. Mưu cầu của mọi người đối với quyền lực quả không cần che giấu, trên mức độ rất lớn chính là theo đuổi cái loại cảm giác thành tựu uy phong hiển hách. Người khác đề xuất tiến hành giám sát và chế ước quyền lực đối với hắn, sợ rằng phần lớn những nhân vật tay cầm quyền lực đều sẽ không thật tình hoan nghênh. Nếu nói từ điểm này, tiến hành giám sát đối với quyền lực quan trọng nhất vẫn là chế độ và người chấp hành chế độ, thiếu một thứ cũng không được. Đơn thuần yêu cầu nâng cao sự giác ngộ của nhân vật quyền lực, tự giác tiếp thu giám sát, hình như tương đối lý tưởng hóa quá."

Liễu Tuấn cười cười, nói.

Hứa Hoành Cửu thì hơi giật mình. Hắn không ngờ Liễu Tuấn sẽ nói trắng ra những lời này như vậy, hình như tình nghĩa giữa họ chưa thâm nhập đến trình độ đó.

Liễu Tuấn không để ý tới Hứa Hoành Cửu ngạc nhiên, nói tiếp: "Sau khi bí thư Hồng Cửu đến Trung kỷ ủy, tôi có một kiến nghị, kiến nghị bí thư có thể tại phương diện này nghiên cứu nhiều hơn. Giám sát sau và dự phòng trước, khác nhau vẫn là rất lớn. Hiện tại cơ chế giám sát của chúng ta vô cùng chú trọng giám sát sau, đối với dự phòng trước không có coi trọng đầy đủ. Đợi một cán bộ phạm trọng tội, có trừng trị hắn kỳ thực là điều rất bất đắc dĩ. Tổn hại trước đó hắn gây ra cho công việc, cho quần chúng, rất nhiều đã không thể bù đắp. Chỉ cần trừng phạt một hoặc là mấy quan viên hủ bại thì không làm nên chuyện gì. Đối với danh dự của Đảng ta cũng là một ảnh hưởng rất bất lợi."

Sắc mặt Hứa Hoành Cửu liền trở nên nghiêm túc, chậm rãi gật đầu.

Lần này hắn được điều chức và đề bạt, nói gì thì cũng phải "cảm tạ" Nghiêm Liễu hệ, chính là bởi vì Nghiêm Liễu hệ tại ván cờ thu được thắng lợi, Cao hệ mới có cơ hội "chia một chén canh". Đầu tiên là Ung Chiêu Bình, sau đó là hắn, biết đâu còn có nhóm cán bộ khác đều sẽ giành được đề bạt trọng dụng. Vào lúc này, tập đoàn chính trị khác hình như đã đạt thành sự ăn ý cao độ, tự động tự giác vén lên tay áo đè ép không gian của bên kia, lấy sự chênh lệch đó để đạt thành sự cân đối mới khiến người khác thoả mãn.

Trước đó, quyền ngôn ngữ của Cao gia tại hệ thống kiểm tra kỷ luật không lớn. Cao hệ hy vọng thông qua Hứa Hoành Cửu, từ từ tại hệ thống Kỷ ủy chiếm một cái ghế, nắm giữ quyền ngôn ngữ nhất định. Nếu nói từ ý nghĩa này, Hứa Hoành Cửu cũng là gánh nặng mà đường xa.

Mấy ngày nay, Hứa Hoành Cửu cũng một mực suy tư về chức vụ mới của mình nên triển khai công tác như thế nào, kiến nghị này của Liễu Tuấn không thể nghi ngờ đã cung cấp cho hắn một giá trị tham khảo nhất định.

"Thử nghiệm như vậy tôi cũng dự định từng bước triển khai tại trong tỉnh. Đồng chí Lục Duyệt trước đây đã từng có ý nghĩ này rồi."

Liễu Tuấn mỉm cười nói, cũng không có cấm kỵ gì.

Liễu Tuấn biết thời gian Lục Duyệt đảm nhiệm phó bí thư Kỷ ủy tỉnh kiêm sở trưởng Sở giám sát thì đã có ý nghĩ này, còn đề xuất qua với Hứa Hoành Cửu. Nhưng Hứa Hoành Cửu suy nghĩ đến thế cục chính trị của tỉnh A quá mẫn cảm, nên cuối cùng phủ quyết đề nghị của Lục Duyệt, tạm thời gác lại. Hôm nay Liễu Tuấn chính vị bí thư Tỉnh ủy, Lục Duyệt cũng đã đến vị trí bí thư Kỷ ủy tỉnh, hai người này tại phương diện phản hủ xướng liêm có thể nói có rất nhiều đề tài chung. Khỏi cần phải nói, khẳng định sẽ ở tỉnh A tiến hành thử nghiệm tương quan.

Hứa Hoành Cửu mỉm cười nói: "Đồng chí Lục Duyệt còn trẻ nhưng tràn đầy nhiệt tình, là một cán bộ lãnh đạo rất có ý nghĩ. Có bí thư tọa trấn cho đồng chí Lục Duyệt, tôi tin tưởng đồng chí Lục Duyệt nhất định có thể khai triển khai sinh động công tác này."

Lại nói tiếp, quan cảm của Hứa Hoành Cửu về Lục Duyệt cũng rất thường, người này quá ương ngạnh. Hứa Hoành Cửu chung quy cảm thấy Lục Duyệt quá xung động, hoặc là nói quá cổ hủ, chỉ biết kiên trì nguyên tắc, không biết biến báo, có phần không hợp với quy tắc quan trường hiện hành. Lần này, nếu như không có Liễu Tuấn cực lực đề cử, phỏng chừng mũ bí thư Kỷ ủy tỉnh này, 80% khả năng không rơi vào đầu hắn.

Một người "to gan lớn mật" như vậy, nếu như không có một "chủ gánh" vững vàng giữ khoang lái cho hắn, không cẩn thận hắn có thể trọc thủng một lỗ trời.

Nhưng Liễu Tuấn, được coi là một "chủ gánh" thành thục thận trọng sao?

Điều nghi vấn này trong đầu Hứa Hoành Cửu chỉ chợt lóe rồi trôi đi, lập tức bản thân tiến hành khẳng định. Liễu Tuấn nhìn qua cũng là loại cán bộ trẻ tuổi bốc đồng, thậm chí có phần ương ngạnh. Nhưng mà ai cũng không thể phủ nhận sự thành thục vững vàng của y. Y chỉ đi đấu đá lung tung, trên vấn đề lớn thì vẫn có tính nguyên tắc chân chính, có lúc nào mà không phải là mưu định sẵn mọi việc? Cho tới bây giờ cũng chưa từng tuỳ tiện xung động.

Y có thể tại tuổi tác như vậy đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy thì đã đủ để chứng minh điểm này.

Trung ương bổ nhiệm một vị bí thư Tỉnh ủy, tuyệt đối sẽ tiến hành cân nhắc toàn diện. Nói cách khác, Liễu Tuấn đã đạt được sự đồng ý của đại đa số đại lão cao tầng.

Liễu Tuấn cười gật đầu, không chút nào che giấu sự tán thưởng của mình đối với Lục Duyệt.

Đang khi nói chuyện, điện thoại của Liễu Tuấn vang lên, Liễu Tuấn cầm lấy điện thoại, vừa nhìn thì trên mặt hơi lộ ra một tia kinh ngạc.

"Hồ tham mưu trưởng, xin chào!"

Gọi điện thoại tới chính là Hồ Hiểu Phong cha của Hồ Hạo Nhiên. Cùng một đạo với Lương Kinh Vĩ, tại trước đó không lâu tấn chức quân hàm trung tướng, đảm nhiệm tham mưu trưởng quân khu Đông Bắc. Có người nói lãnh đạo Quân ủy trước kia có ý định để hắn đảm nhiệm trợ lý tổng tham mưu trưởng, chuẩn bị tiếp nhận công tác của Hải Hướng Quân. Bởi vì Vũ Hoàng Hà lập tức sẽ rời khỏi, phó tổng trưởng Hải Hướng Quân khả năng thế chỗ Vũ Hoàng Hà đảm nhiệm tư lệnh viên bộ đội vũ cảnh. Nhưng cuối cùng vẫn quyết định để Hồ Hiểu Phong lại quân khu Đông Bắc.

Bố cục mới của nội bộ quân đội cũng đã toàn diện triển khai.

Theo đám người Hà Trường Chinh, Vũ Hoàng Hà từ từ hết tại ngũ, Hà Vũ hệ tận lực đề bạt một nhóm tướng lĩnh tương đối trẻ tuổi đến cương vị càng quan trọng hơn để tránh khỏi hình thành đứt đoạn.

"Ha ha, chúc mừng Liễu bí thư. . ."

Hồ Hiểu Phong cũng giống như lão thượng cấp của hắn Hải Hướng Quân, giọng rất lớn, cười vui cởi mở, nói mà muốn điếc lỗ tai.

Liễu Tuấn mỉm cười nói một tiếng cảm ơn.

Nhưng thì ra Hồ Hiểu Phong đặc biệt gọi điện thoại cho Liễu Tuấn chính là vì xin nghỉ cho Hồ Hạo Nhiên, nói là trong nhà tìm cho cậu ta một mối cưới hỏi, hy vọng Hồ Hạo Nhiên có thể trở về xem sao. Cậu ta cũng đến lúc nên giải quyết vấn đề tuổi tác cá nhân rồi.

Chuyện tốt như vậy, Liễu Tuấn đương nhiên sẽ không ngăn cản, cười đáp ứng ngay, còn ở trong điện thoại chúc mừng Hồ Hiểu Phong