Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1872: Lời mời của bộ trưởng trung tổ bộ




Ở bên cạnh phòng cở ở viện cờ Thanh Giang, có hai nam nhân trẻ đang đứng, vẻ mặt nghiêm nghị, hoàn toàn không hòa hợp với không khí nơi này, Hồ Hạo Nhiên và một cô gái trẻ thì đang ngồi, không hề nhìn nhau.

Vừa rồi Hồ Hạo Nhiên còn thiếu chút nữa và cô vệ sĩ trẻ này phát sinh xung đột, nguyên nhân vì cô ta muốn kiếm tra Liễu Tuấn, Hồ Hạo Nhiên đương nhiên không cho.

Hiện giờ đương nhiên hiểu lầm đã được giải trừ.

Liễu Tuấn đang ở trong phòng đánh cờ với Quách Kế Hiền.

Liễu Tuấn hôm nay nhận lời mời mà tới, Quách bộ trưởng đích thân gọi điện tới, trọng điện thoại Quách bộ trưởng nói:
- Liễu Tuấn, nghe nói tài đánh cờ của mình không tệ, có hứng thú tiếp tôi một ván không?

Liễu Tuấn choáng.

Y rất ít khi khoe khả năng cờ quạt của mình, cũng chỉ đánh với Hà lão gia tử là nhiều một chút, ngoài ra Liễu Tuấn thực sự không nghĩ ra Quách bộ trưởng sao lại nghe nói mình đánh cờ không tệ?

- Liễu Tuấn, cậu đấu cờ với đồng chí Tùng Lâm rồi phải không?
Quách bộ trưởng hỏi, lúc này là ở trong phòng đánh cờ tĩnh lặng.

Liễu Tuấn vỡ lẽ, thì ra là nghe từ đó. Mấy năm trước Liễu Tuấn tới tình F thăm Lương Kinh Vĩ, vì sự kiện phòng tắm "Thiên Long Bát Bộ" mà tới bái phỏng Phó Tùng Lâm bí thư tỉnh ủy tỉnh F, đánh một ván cờ ở bên hồ Tùng Minh.

Luận sức cờ Liễu Tuấn ở trên Phó Tùng Lâm, vì lễ tiết, ván cờ đó tất nhiên là đánh hòa.

Quách bộ trưởng biết được tin tức này, chỉ có thể do Phó Tùng Lâm nói cho ông ta, có lời đồn Quách Kế Hiền và Phó Tùng Lâm giao tình không tệ, xem ra lời đồn không phải giả. Đoán chừng khi hai người nhàn đàm về nhân tài mới nổi trong hệ phái nhắc tới Liễu Tuấn.

Hai người bọn họ đều từng làm lãnh đạo chủ yếu ở tỉnh F, có điều thời gian đan cài nhau, khi Quách Kế Hiền rời khỏi tỉnh F tới làm bí thư thành ủy Sơn Thành, thì Phó Tùng Lâm mới tới làm bí thư tỉnh ủy tỉnh F.

Cả hai vị này đều là nhân vật rất nổi danh trong Đảng, lại được Lý chủ tịch nể trọng, giao tình sâu sắc cũng là điều có thể hiểu được.

- Vâng thưa bộ trưởng, có đánh cờ một lần, từng được đồng chí Tùng Lâm chỉ điểm.

Liễu Tuấn khiêm tốn nói, thực sự y rất khâm phục Phó Tùng Lâm. Phó Tùng Lâm là người chính trực vô tư, bất kỳ ở cương vị lãnh đạo nào, đều có uy vọng rất cao, là lãnh đạo toàn tài hiếm có trong Đảng. Nhưng vì sức khỏe không tốt, năm ngoài đã trao trả chức vụ bí thư tỉnh ủy tỉnh F, hiện giờ ở thủ đô và làm việc vừa điều dưỡng.

Công tác của bí thư tỉnh ủy rất nặng, không thích hợp do người mang bệnh đảm nhiệm.

- Đồng chí Tùng Lâm đánh giá cậu rất cao, nói cầu có đầu óc, có khí phách, là nhân tài hiếm có.

Quách bộ trưởng mỉm cười nói.

Liễu Tuấn vội khom mình nói:
- Cám ơn đồng chí Tùng Lâm khen ngợi, cám ơn Quách bộ trưởng.

Quách Kế Hiền tuổi tương đương với Liễu Tấn Tài, Liễu Tuấn luôn kính trọng ông ta như trưởng bối, trưởng bối khen ngợi, tất nhiên phải khiêm tốn cám ơn.

Quách bộ trưởng mỉm cười gật đầu, bên ngoài đồn đại Liễu Tuấn ngang ngược, Quách bộ trưởng thì lại thấy, thủ đoạn đấu tranh của Liễu Tuấn có hơi quyết liệt một chút, đó là điều có thể thông cảm. Ông đôi khi còn thích tác phong cứng rắn đó của Liễu Tuấn, dù sao Liễu Tuấn còn trẻ , nếu như giống như mấy ông già "đạm bạc hồng trần" thì không khỏi quá quan liêu.

Là bộ trưởng Trung tổ bộ, Quách Kế Hiền luôn xúc tiến cán bộ chuyển biến tư tưởng, thói quan liêu chính là điều ông ta muốn thay đổi.

Đương nhiên ở vị trí của ông ta, bị vướng víu bởi quá nhiều phương diện, rất nhiều khi ông cũng thấy vô cùng khó xử. Thúc đẩy cải cách, nhất là cải cách cán bộ, thì chỉ có một chút biến động nhỏ xíu thôi cũng có thể gặp phải lực cản cực lớn.

Ông ta rất hi vọng vào cán bộ trẻ thế hệ mới, có thể thâm nhiều người dám nghĩ dám làm như Liễu Tuấn.

- Quách bộ trưởng, đồng chí Tùng Lâm có khỏe không?
Liễu Tuấn quan tâm hỏi.

Y và Phó Tùng Lâm không có tư giao gì, hiện giờ Phó Tùng Lâm đang làm việc vừa điều dưỡng, Liễu Tuấn cũng không tiện tới nhà bái phỏng. Nếu ông ta vào nằm viện thì có thể tới thăm vài lần.

Quách Kế Hiền hơi nhíu mày, khẽ lắc đầu nói:
- Không lạc quan lắm.

Sắc mặt Liễu Tuấn trở nên nặng nề.

Quách Kế Hiền xua tay nói:
- Sinh lão bệnh tử đều là quy luật tự nhiên, nào, chúng ta đánh cờ.

Viện cờ Thanh Giang vẫn như cũ, không khí u tĩnh điềm đạm, tách khỏi hồng trần. Nhưng Quách Kế Hiền xuất hiện tại đây, chứng minh thanh danh của nó ngày càng lớn, Liễu Tuấn trước kia không biết Quách Kế Hiền có sở thích đánh cờ.

Liễu Tuấn cười nói:
- Đồng chí Tùng Lâm có thể làm bộ trưởng hiểu lầm rồi, sức cờ của tôi rất bình thường, sợ rằng không phải là đối thủ của bộ trưởng.

- Đồng chí Tùng Lâm nói cậu nhường anh ấy, sức cờ anh ấy và tôi tương đương. Nếu như đúng thế, có thể hôm nay cậu lại phải nhường tôi rồi. Người trẻ tuổi phải có khí thế, không cần suy nghĩ nhiều.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, đưa tay lên nói:
- Mời bộ trưởng.

Đánh cờ với bề trên, Liễu Tuấn tất nhiên đi quân đen, Quách Kế Hiền không khiềm nhường, trực tiếp vào pháo đầu.

Thấy cách khai cuộc này, Liễu Tuấn mỉm cười, thường thì pháo đầu dó kỳ thủ có tính quyết ăn thua cực cao mới đi. Quách Kế Hiển ở trong Đảng không hề nổi tiếng tác phong cứng rắn. Người ta nói đánh cờ thể hiện tính cách, Quách Kế Hiền lần đầu tiên đánh cờ với y lại dùng thế này, chẳng lẽ có ý gì?

Quách Kế Hiền cũng tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ mời y đi đánh cờ tiêu khiển vào lúc này, trước kia đôi bên không có qua lại mhật thiết. Chắc chắn hôm nay ông ta có điều muốn nói, chỉ là không biết nội dung là gì thôi.

Liễu Tuấn ứng phó bằng cách lên mã.

Mấy nước đi ban đầu, hai bên đi khá nhanh, cơ bản theo công thức sẵn, phải tới trung kỳ mới có chuyện phải suy nghĩ lâu.

Liễu Tuấn luôn giữ thế thủ, đấu cờ với trưởng bối, chủ động tấn công là cách làm không lễ độ.

- Liễu Tuấn, đây đâu phải tác phong nhất quán của cậu.
Quách bộ trưởng ngẩng đầu lên nói.

- Tác phong cũng không phải là hình thành rồi là không phải thay đổi.

Quách bộ trưởng gật đầu:
- Liễu Tuấn, thử nói đánh giá của cậu với thành viên trong ban tỉnh ủy tinh A xem.

Liễu Tuấn hơi ngẩn người, đây là đề tài Quách Kế Hiền muốn nói sao? Phạm vi này hơi lớn, làm trong thời gian ngắn Liễu Tuấn không căn nhắc được câu chữ.

Đáng lý, đề tài như thế, Quách Kế Hiền nói với Lưu Phi Bằng mới phù hợp.

Cho dù ở phương hướng chung, Quách Kế Hiền và Nghiêm Liễu nhất trí, nhưng trong nội bộ hệ phái, quan hệ giữa đôi bên lại không mật thiết cho lắm, quan điểm ở một số sự vụ cũng không hoàn toàn thống nhất. Đây là hiện tượng bình thường trong hệ phái lớn. Hệ phái vì có năng lực điều hòa kiệt suất của Nghiêm Ngọc Thành, cho nên hành động tương đối nhất trí. Ở điều này, bên phía Minh Châu rõ ràng là không bằng, rất nhiều mâu thuẫn nội bộ tích lỹ tới mức độ khá kịch liệt. Trong lần hội nghị cự đầu này, nghe nói tài liệu Trịnh Hạo tố cáo cũng đã lộ ra, cho nên mới khiến các cự đầu hạ quyết tâm. Nếu chẳng phải như thế, chỉ dựa vào mỗi Khổng Học Hải là không đủ.

Hiện giờ Quách Kế Hiền đột nhiên hỏi hắn ý kiến với thành viên trong ban tỉnh ủy tinh A, Liễu Tuấn đúng là hơi khó xác định.

Nhưng Quách Kế Hiền đã hỏi tới, không trả lời khẳng định là không được.

- Bộ trưởng, đây là cuộc nói chuyện chính thức sao?
Liễu Tuấn hỏi lại.

Quách Kế Hiền mỉm cười, đưa mã qua sông, xem ra vấn đề này phải tự xem đồng chí Liễu Tuấn lý giải ra sao thôi.

Liễu Tuấn thu lại nụ cười, đi một nước cờ đáp lại, nói:
- Vậy tôi tùy tiện nói vậy, thuần túy là ý kiến cá nhân ... Đồng chí La Tư Lập, tư cách lão thành, kinh nghiệm rất phong phú. Nhưng tôi thấy, tính nguyên tắc không cao, tư tưởng cũng bảo thủ.

Liễu Tuấn trước tiên nói từ La Tự Lập, dù sao y cũng là cấp phó của Lưu Phi Bằng, tùy ý đánh giá về hắn kà không thích hợp.

Cho dù à trò chuyện riêng, thì rất nhiều quy tắc cũng phải chú ý.

Đánh giá của Liễu Tuấn với La Tư Lập cũng là nói trúng trọng điểm. Là nhân vật số ba tỉnh ủy, mà dù là thời Cù Hạo Cẩm hay Thai Duy Thanh thì La Tự Lập cũng không có đặc điểm riêng, cơ bản là đem mình coi như "quân sư" cho Cù Hạo Cẩm và Lưu Phi Bằng, dấu vết hệ phái quá rõ ràng, ít khí phát ra tiếng nói riêng trong công tác.

Quách Kế Hiền im lặng lắng nghe, thi thoảng uống trà, không xen vào.

- Đồng chí Hứa Hoành Cửu, là bí thư kỷ ủy, tính độc lập trong công tác khá cao, giống như đồng chí La Tự Lập cũng có kinh nghiệm phong phú. Ở phương hướng chung cũng rất kiên trì nguyên tắc, có cống hiến nhất định với công tác kiểm tra giám sát tỉnh A, tuy không thể nói có tác dụng kế thừa truyền thống phát huy tương lai, nhưng ở trước thị phi, không hàm hồ.
Liễu Tuấn thong thả nói.

Riêng từ mặt từ ngữ mà nói, Liễu Tuấn đánh giá Hứa Hoành Cửu tương đối cao, tuy hắn là cán bộ do kết quả "vận động" của Thai Duy Thanh đưa xuống, nhưng ở vụ án quan trọng như vụ án Tạ Viện, Hồng Thiên Kính và Tằng Vĩnh Chính, hắn đều kiên trì nguyên tắc.

Thế là không tệ rồi.