Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1563: Hợp tác thương nghiệp không thể làm "nhà buôn" !




Nghiêm ngặt mà nói, an bài cho chuyến hành trình viếng thăm St. Petersburg lần này của Liễu Tuấn không phải rất chặt chẽ. Cái gọi là thành phố hữu nghị thăm nhau, rất nhiều khi có chứa tính chất du ngoạn, nếu là thành phố hữu nghị thì người nắm quyền của hai bên tự nhiên cũng muốn có một chút lý giải đối với đối phương.

St. Petersburg chính là thành phố du lịch nổi tiếng của Nga, trước đây Liễu Tuấn cũng hy vọng có thể đến thành phố này thăm thú một chút. Đối với nguyện vọng này của Liễu bí thư bên Nga cũng rất vui lòng.

Đương nhiên, việc công nên làm thì vẫn phải xử lý trước.

Buổi sáng ngày kế, Liễu Tuấn suất lĩnh toàn thể nhân viên của đoàn đại biểu và thị trưởng Antonina, các chính khách của St. Petersburg tiến hành chính thức hội đàm tại cung Smolny.

Trong quá trình hội đàm, song phương cũng tiến hành giao lưu một số đề tài có hứng thú, bầu không khí rất là vui vẻ.

Giống như những lời nói trong điện thoại của Tiểu Thanh, Antonina mới chấp chưởng thành phố lớn, làm thân tín của tổng thống Putin, bà rất hy vọng trong nhiệm kỳ của mình làm ra thành tích chói mắt. Tuy nhiên lại nói tiếp, sau khi vị nữ thị trưởng này nhậm chức đã làm một hoạt động lớn, hơi mang tính chất "hài hước".

Sau khi Antonina nhậm chức, đại sự đầu tiên chính là "diệt chuột" .

Bởi vì tại St. Petersburg chuột đã thành hoạ, Antonina đành phải tuyên bố lệnh động viên, kêu gọi tiến hành một trận "chuột người đại chiến", muốn động viên toàn bộ lực lượng, "tiêu diệt" đám chuột không cố kỵ gì đang hoành hành TP St. Petersburg.

Trận chuột người đại chiến này khi mới vừa triển khai, có người nói rất có hiệu quả, chuột bị diệt phải lấy đơn vị "tấn" để tính toán.

Đương nhiên, "chiến dịch" diệt chuột cũng chỉ là một bước, Antonina cũng không có khả năng dựa vào xác chuột mà xác lập địa vị của mình. Nếu muốn thu được sự tán thành của mọi người thì bà còn phải làm ra thành tích tại các lĩnh vực khác khiến người khác tín phục, thí dụ như kiến thiết kinh tế.

Từ vài chục năm trước Nga thoát ly khỏi Soviet, sau này lần thứ hai độc lập, tình huống kinh tế có một dạo rất gay go, bởi vì trước kia Soviet thực hành kinh tế có kế hoạch rất nghiêm ngặt, trong cảnh nội Nga có rất nhiều nhà xưởng sản xuất có máy móc cỡ lớn, mà sản phẩm công nghiệp nhẹ lãi rất thiếu hụt, thậm chí ngay cả cung ứng giấy vệ sinh cũng thành vấn đề. Một nước lớn có diện tích lãnh thổ bao la mà muốn thực hiện chuyển hình kinh tế cũng không phải là chuyện đơn giản.

Sau khi Putin nhậm chức tổng thống, mưu cầu trùng chấn hùng phong của đại quốc Nga, tại lĩnh vực kinh tế áp dụng một loạt phương sách cứng rắn, hiệu quả đạt được tương đối rõ ràng. Cảm giác vinh dự lâu nay mới trở lại trên người công dân Nga. Tuy nhiên, tình hình kinh tế hiện tại của Nga cũng không thể nói là đặc biệt tốt, còn có rất nhiều vấn đề cần phải giải quyết.

TP St. Petersburg xem như là thành phố lớn thứ hai của Nga, kinh tế có địa vị rất quan trọng tại quốc nội.

Trước khi đi nước ngoài, Liễu Tuấn đã từng liên hệ với bộ trưởng Triệu Hưng Hoa. Triệu bộ trưởng kiến nghị y có thể tăng cường hợp tác tại phương diện lĩnh vực kinh tế của TP St. Petersburg, nói cách khác chính là phải cho TP St. Petersburg một khoản đầu tư nhất định, đổi lấy là sự ủng hộ của đám người Antonina đối với y, càng có lợi hơn đối với mục đích của chuyến đi Nga lần này của Liễu Tuấn.

Dựa vào phân tích, Antonina đối với bên phía Putin vẫn rất có tiếng nói, TP St. Petersburg trong cảm nhận của Putin cũng có phân lượng khá nặng.

Vì vậy, khi gặp gỡ Liễu bí thư đã đưa ra biểu thị rõ ràng, TP Ngọc Lan có ý định tăng cường hợp tác kinh tế, văn hóa với TP St. Petersburg. Trong số những nhân viên đi theo y lần này không chỉ có thủ trưởng bộ môn chức năng Chính phủ còn có mấy xí nghiệp gia nổi tiếng tại giới công thương nghiệp của TP Ngọc Lan, như Kính Ái chủ tịch siêu thị Ngân Hải Khang, đám người giám đốc "tập đoàn công ty Thiên vạn lý lữ du" của TP Ngọc Lan, họ đều nguyện ý tiến hành đầu tư tại St. Petersburg, hy vọng Nga có thể dành cho sự ủng hộ nguyên vẹn.

Lần đầu tư này, những xí nghiệp có ý định không dưới mười, nếu như hợp điều kiện, tổng đầu tư không dưới 1 tỷ USD

Nghe xong Liễu Tuấn nói, Antonina rất phấn khởi.

Một lần đã đầu tư tại St. Petersburg hơn 1 tỷ usd, đối với một thị trưởng tân nhậm như bà thì chính là một sự ủng hộ rất lớn, các chính khách khác của TP St. Petersburg cũng tươi cười rạng rỡ.

Thành thật mà nói, ngay từ đầu họ vẫn còn khách khí đối với Liễu Tuấn, chủ yếu là lễ tiết ngoại giao cần có, hơn nữa còn vì thân phận đặc biệt của Liễu Tuấn, loại khách khí này chỉ là trên thể diện, trong nội tâm vẫn lộ ra lạnh lùng và đề phòng. Hiện giờ Liễu Tuấn đã tỏ thái độ như vậy, đoàn người đối với Liễu bí thư và những vị khách của TP Ngọc Lan đã có thể hoàn toàn khác, trong ánh mắt lộ ra vẻ thân cận rõ rệt.

Đàm phán thương nghiệp cụ thể thế nào thì Liễu Tuấn sẽ không tham dự.

Tuy nhiên y đối với lĩnh vực hợp tác kinh tế lần này giữa hai thành phố cũng có chỉ thị cương lĩnh. Chỉ thị của y là hợp tác cùng TP St. Petersburg phải tập trung tại hạng mục cao và lĩnh vực chính quy, nhất là phải coi trọng hợp tác văn hóa giữa đôi bên.

Trước khi Soviet chưa giải thể, bởi vì thế cục chính trị của Soviet có một lần tương đối hỗn loạn, quốc gia tại kinh tế thi hành "Song quỹ chế"(*), dẫn đến hỗn loạn tại lĩnh vực kinh tế không kém gì hỗn loạn trên thế cục chính trị. Một vài thương nhân có suy nghĩ linh hoạt của TQ đã rất sớm bắt đầu tiến hành mậu dịch tại khu vực biên cảnh Nga, dùng sản phẩm công nghiệp nhẹ trong nước và sản phẩm hóa học để đổi lấy sản phẩm công nghiệp nặng của Nga, cùng với các vật phẩm có giá trị như da lông và dược liệu.
(*)Một loại cơ cấu tổ chức về tiêu thụ thị trường.

Ngay tại thành phố biên cảnh Xảo Nhi thành lập một công ty để kinh doanh sinh ý này, làm được rất lớn. Rất nhiều thiết bị của tổng công ty phát triển công thương nghiệp Đằng Phi chính là đổi được từ Nga, hàng tốt mà giá rẻ, tiện lợi rất nhiều. Lúc này công ty phát triển lớn mạnh, đã buôn bán với rất nhiều thành phố của Nga, hàng năm thu lợi không hề nhỏ.

Tuy nhiên phải nói lại, công ty có thể làm được quy mô kinh doanh như của Xảo Nhi cực hiếm thấy. Rất nhiều nhà buôn thủy chung chỉ dừng lại ở trình độ "nhà buôn", không có phát triển thêm. Hơn nữa rất nhiều nhà buôn tại quốc nội rất vô lương, bình thường dùng sản phẩm thấp kém đi trao đổi lấy hàng hóa có giá trị của người ta, số lần người Nga bị lừa cũng nhiều, hình tượng đối với những nhà buôn vô lương này tại nước láng giềng phía nam đặc biệt căm ghét, liên luỵ đến cả hình tượng của toàn bộ thương nhân nước cộng hoà, hiện nay sản phẩm và thương nhân TQ tại quốc nội Nga có lòng tin cực thấp, được đánh giá rất kém, thậm chí bởi vậy ảnh hưởng đến một số công ty chính quy lớn, kinh doanh tại quốc nội Nga phải chịu kỳ thị, thậm chí không chỉ chịu kỳ thị đến từ dân gian, còn có kỳ thị đến từ phía chính phủ.

Điểm này khiến Liễu Tuấn rất không vui.

Trong nội tâm Liễu Tuấn là người đối với vinh dự có cảm giác đặc biệt cường liệt, thậm chí còn có phần "lý tưởng chủ nghĩa". Y cho rằng, đường đường một nước lớn, hơn nữa là một nước đang trong quá trình quật khởi nhanh, sự quật khởi của nó không chỉ biểu hiện ở trên tăng cường thực lực kinh tế, cũng không chỉ biểu hiện tại tăng cường quốc lực mà còn biểu hiện ở nâng cao tố chất người dân, nâng cao hình tượng của cả quốc gia, cùng với nâng cao địa vị hình tượng của công dân trong nước đối với người nước ngoài.

Một câu nói, chúng ta phải trở thành một cường quốc có trách nhiệm mà không phải chỉ một quốc gia có thể kiếm tiền.

Đây mới là điều cốt lõi của một nước lớn chân chính

Cho nên Liễu Tuấn đối với yêu cầu hợp tác thương nghiệp cũng rất rõ ràng, phải chính quy hóa, quy mô hóa, đừng có mà tiểu đả tiểu nháo(*). Đường đường một xí nghiệp gia của thành phố tỉnh lị, không thể coi mình như một "nhà buôn" được.
(*) Hình dung triển khai công tác với quy mô nhỏ.

Chủ tịch tập đoàn Ngân Hải Khang Kính Ái có kế hoạch tại TP St. Petersburg xây một siêu thị bán lẻ cỡ lớn, đây chính là nghề chính của hắn, tại TP Ngọc Lan thậm chí tỉnh A đều làm rất thành công. Lần này Khang Kính Ái theo Liễu Tuấn đến Nga cũng là do Cận Hữu Vi đề cử, vốn Cận Hữu Vi có ý định theo Liễu Tuấn, cũng không phải vì "công phí du ngoạn", Cận công tử không thiếu tiền. Cậu ta chủ yếu là muốn trong đại sự thế này cho thấy chút mặt mũi, vừa giúp bằng hữu cũng biểu lộ thân phận và phẩm vị của Cận công tử, để cho tất cả mọi người biết, Cận công tử không chỉ là một nha nội bình thường, đối với chấn hưng quốc gia vẫn tận hết sức lực.

Tuy nhiên cuối cùng Liễu Tuấn vẫn không đồng ý cho Cận Hữu Vi đi theo hắn đi nước ngoài.

Nguyên nhân chỉ vì thân phận của Cận Hữu Vi tương đối mẫn cảm.

Sau khi Cận Tú Thực triệt để về hưu, Cận Hữu Vi không chút khách khí "cách chức" Chung Hải Vận, đoan đoan chính chính đội cái mũ của chủ tịch tập đoàn công ty điền sản Tinh Vũ lên đầu mình.

Vì thế, Chung Hải Vận rất bất mãn, nói là Cận Hữu Vi không tin cô ta. Cận công tử chỉ cợt nhả nói bà xã đại nhân ngày đêm vì công ty mà vất vả, có hơi khổ cực quá, việc xuất đầu lộ diện thế này cứ để người đàn ông như cậu ta đi làm thì hợp hơn. Trước đây ông già còn tại vị, ngại các văn kiện quy định của Trung ương nên Cận công tử không tiện ngang nhiên kinh doanh, chí ít phải chú ý một số cấm kỵ, không thể đảm nhiệm chức vụ nghiêm chỉnh tại Tinh Vũ, chỉ có thể "cố vấn". Đó cũng là việc không thể tránh được, chỉ có thể chịu khó giúp cho vợ mình, hiện giờ lão già đã chính thức về hưu, Cận công tử không trốn phía sau màn nữa, bảo Chung Hải Vận chỉ là một phụ nữ mà bắt vất vả, khiến người khác hiểu lầm Cận công tử không có năng lực, chỉ biết dựa vào vợ ăn cơm.

Đối với lời giải thích này của Cận Hữu Vi Chung Hải Vận chỉ cười nhạt, hoàn toàn không tin.

Cô ta không tin Cận Hữu Vi đối với mình tốt như vậy, còn tưởng là vài chục năm trước nói chuyện yêu đương hay sao? Coi như là nói chuyện yêu đương đi, cũng là Chung Hải Vận chăm sóc Cận Hữu Vi từng li từng tí, Cận công tử từ đầu tới đuôi chính là một đại lão gia tứ chi bất cần!

Không thể nghi ngờ, Cận Hữu Vi là không tin cô ta, muốn đoạt "quyền" của Chung Hải Vận.

Mà sự thực cũng là như vậy, Cận Hữu Vi quả thực không tin Chung Hải Vận. Đương nhiên, đó cũng chỉ là phiếm chỉ, Cận công tử cũng không sợ Chung Hải Vận tự tiện làm gì tiểu kim khố, chuyển một bộ phận tiền của công ty đến tiểu kim khố của mình. Cận Hữu Vi không phải để ý đến tiền, lợi nhuận của công ty rất tốt, vợ muốn thu chút vốn riêng cũng không tính là gì, then chốt Cận Hữu Vi rất rõ ràng, trước đây Chung Hải Vận sở dĩ ở trước mặt hắn không dám gây sự quá phận chủ yếu vẫn là bởi vì sợ chiêu bài bí thư Tỉnh ủy của Cận gia. Hiện giờ ông già đã về hưu, quy mô của công ty điền sản Tinh Vũ cũng vượt xa so với lúc trước mới sáng lập, đã trở thành đại công ty nhất đẳng của TP Ngọc Lan thậm chí toàn bộ tỉnh A, tổng giá trị tài sản hơn 1tỷ, từ lâu Chung Hải Vận đã không phải là cô bé bắp chuối ngày xưa, người đàn bà này cánh đã cứng, tâm tư cũng lanh lẹ, đối với Cận công tử cũng không còn kính nể như xưa nữa.

Cái khác cũng không nói đến, chứ vợ bé của Cận công tử cũng không ít, phần lớn Chung Hải Vận cũng biết. Trước đây "nén giận" là bởi vì Tinh Vũ không thể không có Cận Hữu Vi, mà Chung Hải Vận không thể không có Tinh Vũ. Tình huống hôm nay đã xảy ra biến hóa, nếu như Cận công tử vẫn như trước để mặc Chung Hải Vận khống chế Tinh Vũ, đó không còn là vấn đề tiền riêng nữa, mà bản thân Cận công tử cũng phải đối mặt với nguy hiểm đến cái cổ của mình.

Mối nguy hiểm như vậy Cận công tử không thể cho phép nó xảy ra được